Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22 : Muốn Đi Không Được

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22 : Muốn Đi Không Được


Quán tính đem cơ thể hắn tiếp tục lao đi, giữa không trung chia thành hai phần, lúc đập xuống nền gạch đã máu me be bét.

“Đau” Dù thế tốc độ kiếm quá nhanh không cách nào kịp tránh né, Bàn long bị Trần Hải dùng kiếm đánh bay, giữa không trung vẩy ra một đạo máu tươi thật dài.

“C·h·ế·t tiệt” bất đắc dĩ hắn đành buông bỏ vũ khí yêu thích, cố ngắng nghiêng người về sau hòng né tránh.

Bàn long đến lúc c·h·ế·t cũng nghĩ không thông, có lẽ hắn cũng không thể nào nghĩ tới một người lại có thể dung hợp 2 viên tinh thạch.

Không hiểu làm sao một tên chưa có công pháp nhập thể, luyên da còn chưa luyện lại có thể nhẹ nhàng phá tan Hồi Môn kính như vậy.

“Không nên kéo dài thời gian” trong mắt sẹt qua vài tia tàn nhẫn, Trần Hải không thèm né tránh, chỉ lách người tránh đi bộ phận trọng yếu.

Kiếm trong tay chém xuống, Bàn long giữa không trung không thể né tránh, hắn cắn răng, lôi từ trong ngực ra một mặt kính nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tựa như đang chém vào một mảnh đầm lầy đậm đặc, dung dịch đặc quánh cuốn lấy kiếm của hắn giữa chặt không buông.

Mặc cho dao găm sắt bén đâm vào vai mình, Trần Hải gầm lên, kiếm gỉ sét từ dưới vẽ lên một vòng cung, cắt về phía ngực thanh niên.

Thế kiếm càng lúc càng mạnh, cuối cùng vượt qua sức cầm giữa của mặt kính.

Tựa dao sắt chém vào tờ giấy, dưới ánh mắt chấn kinh đầy sợ hãi của Bàn long, cả kính, cả người đều bị chém làm hai nửa.

Nhất là cái gương kì lạ lúc cuối tên kia xuất ra, quả là một vật không tầm thường.

“Khốn khiếp” Trần Hải rút ra dao găm, dao găm ba cạnh sắt bén lấy theo máu tươi tuôn trào ướt đẫm vạt áo hắn.

“Số mình đúng là xui mà” Trần Hải một chân chỉ vừa qua cửa đã xoay người lại, mắt thấy đối phương bị thương không nhẹ, một ý nghĩ táo bạo chợt xuất hiện trong đầu hắn.

Lục phủ ngũ tạng theo máu tươi vươn vãi ra đất, chỉ có hai mắt vẫn còn trợn tròn, như sợ hãi, như không cam tâm, lại như không hiểu.

Nếu không phải hắn dùng chiến thuật lấy thương đổi thương làm đối phương bất ngờ thì sẽ không dễ dàng giành chiến thắng như vậy.

Kiếm cùng kính phát sinh va chạm, giữa mặt kính phát ra ánh sáng trắng nhu hòa dần triệt tiêu thế kiếm, ẩn ẩn có xu thế phản ngược trở lại.

Trần Hải thu hồi kiếm, không thèm liếc mắt nhìn thi thể dưới mắt đất, chân dậm nát một khối thịt vụn, đặt mông ngồi trên bàn đá đã đổ nát.

Không chút chần chừ hắn lao về phía Trần Hải, giữa không trung xẹt qua một tia sáng trắng lóa mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tựa như hai người kia đang bị thứ gì đó đuổi theo, rồi gần như ngay lập tức, cỏ khô chặn thông đạo nổ tung, một bóng người chật vật xuất hiện bên lối vào.

“Cái gì” Trung niên nhân mang theo cơ thể đầy vết thương chỉ vừa định thần đã bị hoàn cảnh trước mắt làm giật mình.

Chương 22

Trần Hải híp mắt, nếu đối phương không thèm nói lý lẽ đã động thủ, Trần Hải cũng không cần phải khách khí nói lời sáo rỗng.

Tổng kết cả hai điều, Trần Hải quyết định rút lui, trước khi đi hắn quay lại nhìn Bàn long đang ngồi đả tọa, đằng sau lưng hắn một đầu dị thú giống nai hiện lên hư ảnh mờ nhạt.

Sơ cứu xong vất thương. Trần Hải quay sang cầm lên thanh kiếm của mình, đây có thể coi là lần đầu tiên hắn đối chiến với người cùng đẳng cấp.

Thấy thế Trần Hải cũng không chần chừ, bước chân rón rén lại gần.

“Nên đi thôi” Hiển nhiên lúc đối phương đang tập trung tu luyện là thời gian thích hợp nhất để trốn đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải cẩn thận mặc lại trang phục, mắt nhìn thông đạo ẩn sâu dưới lớp cỏ khô, vẻ mặt có chút phức tạp.

Đây là pháp bảo, dù chỉ là pháp bảo cấp thấp nhất, chứa một tia dị lực của cường giả Dị lực cảnh, cũng không phải một tên nhóc vừa dung hợp xong linh thạch có thể phá được.

Bàn long nhìn vệt kiếm tiến sát ngay ngực thì giật mình, không tin nổi lại có kẻ liều mạng như vậy, tay muốn rút dao găm lại bị đối phương giữ chặt.

Còn chưa luyện da sức mạnh đã có thể so với đệ tử đoán cốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải không nghĩ đối phương phát hiện ra mình, còn đánh giá thấp vẻ hung ác của thanh niên đối diện.

“Thật nghèo” Dường như ngoài thanh dao găm cùng mặt gương kia, Bàn long chẳng đem theo thứ gì khác có giá trị.

Cứ thế mà mang theo mê mang đi vào địa ngục.

Nếu không phải hắn vừa hấp thụ tinh thạch bạch xà, sức mạnh toàn thân đê thăng, hai viên tinh thạch tăng cường cho bản thân thì căn bản không thể nào phá được.

Giờ phút này tên kia không có chút nào vẻ yếu đuối ban nãy, gương mặt dữ tợn, hai mắt đỏ lên, dao găm bén nhọn rạch phá không khí phát ra những tiếng “hưu hưu” gai người.

“Có thể” Bàn lòng nhìn vào trong mắt, lòng hơi thả lỏng, đối diện Trần Hải cũng âm thầm kinh ngạc, cảm giác tay cầm kiếm nặng như đeo chì, thế kiếm trì trệ không tiến.

Trần Hải tùy ý thu dọn một chút, vừa động thân thì bên dưới thông đạo truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

“Còn may vết thương không quá lớn” Trần Hải xé ra một mảnh y phục băng lại vết thương, lúc này mới nhìn thi thể trên đất.

Mắt nhìn về phía đối diện, tường nhà trước mặt Trần Hải có một lỗ nhỏ, vừa đủ một người chui qua.

Thứ hai đối phương có bối cảnh không tầm thường, nếu không dám chắc diệt được toàn bộ, Trần Hải cũng không muốn tự tìm cho mình thêm một kẻ thù đáng sợ.

“Chưa đủ” Biết bỏ lở thời cơ này khó lòng kết liễu đối phương nhanh chóng, Trần Hải dụng lực, dồn hết toàn thân tung ra một đòn quyết định.

Trần Hải được thế không buông, mặc cho dao găm vẫn cắm trong ngực, chân đạp bể nền gạch bên dưới, cả người như mũi tên lao vuốt đi.

“Nếu các ngươi đã độc ác, vậy thì đừng có trách ta”

Nhìn mặt gương vỡ đôi dưới nền gạch, Trần Hải có chút ao ước, bất quá gương đã vỡ cũng không cách nào lành lại được, hắn bắt đầu lụi lọi trên thi thể Bàn Long.

“Ai đó” Đúng lúc này Bàn long đang ngồi xếp bằng bỗng mở mắt, ánh mắt lóe ra vẻ đề phòng, từ trong ngực rút ra một thanh dao găm lóe ra hàn quang c·h·ế·t người.

Chương 22 : Muốn Đi Không Được

Bất quá cơ thể siêu nhiên giả nhập thể cảnh đã vượt xa người thường, tốc độ hồi phục vô cùng nhanh, chì vài giây sau đã giảm chảy máu, chỗ vết thương đang có dấu hiệu khôi phục.

So với đầu gấu của trung niên nhân, hư ảnh rõ ràng mờ ảo hơn nhiều, còn không cách nào nhìn ra chi tiết, chỉ là một bóng mờ màu trắng không rõ ràng.

Đợi tên sư thúc kia lên rất có thể sẽ là một hồi đại chiến không cân sức, Trần Hải dù tự tin cùng giai khó có đối thủ nhưng hiển nhiên tên trung niên kia không chỉ là nhập thể cảnh phổ thông.

Hiển nhiên bên dưới rất có thể có bảo vật, chỉ cần thông qua vẻ mặt đối phương hắn có thể phán đoán thứ bên dưới rất không đơn giản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy vậy, suy nghĩ một chút Trần Hải vẫn là quyết định rời khỏi, thứ nhất thực lực hắn chưa đủ, việc mạo hiểm vì một thứ chưa biết mà lấy tính mạng mình ra đặt cược rõ ràng không phải là phong cách của Trần Hải.

Trần Hải nhìn thi thể be bét của tên này, cũng lười thu dọn hiện trường, bởi vì bây giờ hắn phải nhanh chóng rời khỏi đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22 : Muốn Đi Không Được