Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24 : Tứ Thần Điện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24 : Tứ Thần Điện


Nó hình như kéo dài từ chân núi lên thẳng đỉnh núi, từ đây nhìn lên chỉ thấy một đường chỉ uốn lượn biến mất trong mây trắng xa xôi.

Trần Hải cũng không ngoại lệ, hắn theo sát đám người, rất nhanh liền nhìn thấy một cổng chào bằng đá to lớn vô cùng.

Mọi người có thể độc hành hoặc kết thành nhóm cùng đi, bất quá tất cả đều giữ vẻ đề phòng lẫn nhau.

Nhưng thứ Trần Hải chú ý không phải là thành trì to lớn kia, mà xuyên qua trùng điệp ngọn núi, ẩn mình trong mây trắng, có một tòa thiên sơn cao vút nối thẳng với biển mây, tựa như một sợi dây kết nổi cả đất trời.

Trần Hải xoa mắt nhìn lại, biển đá lần nữa trở nên lạnh lẽo cô độc.

“Cái này !” Khi chân Trần Hải bước lên một nấc thang, cả người hắn hơi chấn động, cơ thể lung lay quỳ xuống mặt cầu thang.

Sau nhiều lần cố gắng bất thành, Trần Hải cũng thu hồi ý tưởng, tập trung dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua nhưng dãy núi hiểm trở này.

Trần Hải chỉ dùng ba ngày thời gian, đến khi bước chân ra khỏi rừng cây, phía trước là một thung lũng phì nhiêu, một tòa thành trì to lớn tọa lạc ở giữa, bao xung quanh là các ngọn núi cao lớn nối đuôi nhau trải dài hết tầm mắt.

Dù thế khi nhìn lên những bậc thang ẩn trong làn sương, hắn cũng cảm giác một chút bất lực mơ hồ.

Chỉ lẩn trong đó có vài bóng đen mờ nhạt đang chuyển động, cùng âm thanh tiếng bước chân rất nhạt truyền đến.

Trần Hải lặng người một chút, đã có không ít người di chuyển qua bên cạnh hắn, phần lớn đều tỏ vẻ không quan tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trọng sinh đến thế giới này thời gian mới bao lâu, nhưng đã tiếp xúc với vô vàn chuyện phiền phức, còn mấy lần đe dọa đến tính mạng bản thân.

Lắc đầu bỏ qua những tạp niệm làm tâm trí rối loạn, Trần Hải bước qua cổng chào.

Ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn lấy ra vài viên tích cốc đan ném vào miệng, tuy thứ này không ngon lành gì nhưng trong hoàn cảnh này, Trần Hải cũng không cách nào tìm được đồ ăn khác ngon hơn.

Hắn tuy không sợ phiền phức, dù sao con đường phía trước còn dài, hiểm cảnh đáng sợ hơn còn ở phía trước, thế nhưng bớt đi chuyện nào hay chuyện ấy.

Chỉ đôi lúc có một vài ánh mắt hiếu kỳ đánh giá hắn, lại có vài đạo ánh mắt khinh miệt như thể đang nhìn tên nhà quê vừa bước chân lên thành phố xa hoa.

Hoàn toàn lấn át vùng núi xung quanh, đỉnh núi to lớn bị mây mù bao phủ không nhìn thấy rõ ràng, thân núi đồ sộ vô cùng bắt mắt.

So với chân sau còn ở bậc thang cũ, chân trước tựa như đeo chì, nặng nề như kẹt trong một vũng bùn lầy.

Trên đường đi liên tiếp phát sinh chuyện ngoài ý muốn làm Trần Hải có chút hoài nghi, phải chăng số mệnh của hắn rất tệ, ông trời đang cố ý thử thách hắn chăng ?

Xuất hiện phía trước là một con đường bằng đá với những bậc thang nhỏ cũ kỹ đã đóng rêu.

Dù thế Trần Hải cũng không bỏ cuộc, chỉnh đốn lại một chút, hắn lần nữa động thân bước đi.

Chữ rất đẹp, lại như có như không chút ít xao động, giống như vật sống không ngừng di động, uốn éo.

Trần Hải xoay đầu nhìn quanh, không phát hiện bất cứ người nào của Tứ Thần điện, xung quanh đều là nam nữ trẻ tuổi.

Lúc đầu còn cho là do bản thân đuối sức mà dẫn đến, nhưng bây giờ khi bước chân xuống nấc thang này, cảm giác nặng nề hoàn toàn rõ ràng.

Cảnh tượng trước mắt làm Trần Hải liên tưởng đến những cầu thang đá dẫn lên núi thuở còn trên Trái đất.

“Tứ Thần Điện”

Chương 24

Không khí hoàn toàn yên tĩnh, tựa như không ai dám lớn tiếng ồn ào giữa chốn linh thiêng huyền bí này.

Phục sức khác nhau, đôi khi lẩn vào vài ông chú trung niên, ai nấy vẻ mặt nghiêm túc, từng bước chân chậm rãi đạp lên mặt thang đá, ánh mắt khát vọng nhìn vào tầng mây mù trắng xóa, như thể ở đó có thứ mà bọn họ luôn khao khát.

Ánh mắt Trần Hải lộ vẻ khiếp sợ, ngay từ một đoạn thời gian trước, hắn đã cảm giác bước chân ngày một nặng hơn.

Dừng chân bên một cây hòe to lớn mọc ra bên cạnh đường đi, Trần Hải quay đầu nhìn xuống bên dưới, tất cả đều bị sương mù bao phủ.

Hắn còn có thể bước xuống sao, mắt nhìn về đỉnh núi, nơi sương mù che kín không cách nào thấy được.

Một thích ứng cảnh còn có thể kiên trì tiếp bước, hắn nhập thể cảnh còn do dự được sao.

Trần Hải vốn còn muốn tiến lên bắt chuyện, hỏi thăm chút tin tức, nhưng đáng tiếc, mọi người hắn gặp đều không mấy thân thiện.

Trần Hải dậm mạnh chân, cơ thể thẳng tắp, chân dậm lên bậc thang bằng đá bắn ra vài mảnh đá vụn.

Tựa như vây lưng của một con cá khổng lồ đang bơi lội trong dòng nước.

Trần Hải ánh mắt hiện lên vẻ quyết tâm, cầu thang đá này chỉ có hai đường, một lên hai xuống.

Lấy tầm nhìn bây giờ của hắn cũng chỉ có thể thấy rõ cảnh vật trong khoảng năm sáu mét đổ lại.

“Trên người người kia dao động dị lực vô cùng yếu ớt hẳn chỉ là thích ứng cảnh mà thôi”

Trần Hải phải thường xuyên bám trên những vách núi treo leo, đôi khi còn phải nhảy qua lại giữa nhưng vách đá lưng chừng giữa trời, mà bên dưới là vực sâu không đáy, chỉ cần sơ xuất một chút sẽ phải đánh đổi bằng cả tính mạng.

Cơ thể đã được cường hóa, thể lực cũng gấp nhiều lần người thường.

Chính như thế mới để Trần Hải biết được mình không phải là người duy nhất còn sót lại trên đây.

Bước chân chậm rãi trên cầu thang đá tưởng chừng như vô tận này.

Hắn cắn răng gầm nhẹ một tiếng, nhấc chân bước đi, từng bước một vô cùng khó nhọc.

“Thật may ta đã bước vào nhập thể cảnh” Nếu vẫn còn là một tên nhóc bình hồi mới trọng sinh, với con đường nguy hiểm này căn bản là không thể nào có thể đi được.

Không quan tâm cảnh vật hai bên đường, chỉ ghé vào thành trấn khi cần thiết.

Bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc mà ngây ngẩn cả người.

Chương 24 : Tứ Thần Điện

Khung đường càng đi càng hẹp, bóng người cũng dần dần thưa thớt.

Trong lúc Trần Hải còn đang hoang mang, một thanh niên thân hình vạm vỡ bước qua bên cạnh Trần Hải.

Ngoài Trần Hải, xung quanh cũng có không ít người xuất hiện, bọn họ không hẹn mà cùng tiến về một hướng.

“Hàiiii” Trần Hải thở ra một hơi thật dài, đầu hơi cúi rồi ngẩng lên, bước chân đạp lên mặt mặt đá lạnh băng, từng bước tiến về phía trước.

Trần Hải bước từng bước một, tuy chậm rãi nhưng chắc chắn từ từ tiến về phía trước.

Nó tựa như con đường vô tận, những bậc thang dẫn lên thiên đường không có hồi kết.

Ánh mắt Trần Hải lóe lên vẻ nóng cháy, hắn nhìn ngọn núi, cả người hơi run, lòng thầm kích động.

Trần Hải không biết mình đã đi bao lâu, xung quanh hắn tràn ngập sương mù trắng xóa không thể nhìn ra được hoàn cảnh xung quanh.

Bậc thang không lớn chỉ đủ hai người cùng lúc sánh vai, lúc này trên đó đã có không ít người bước đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù thế Trần Hải vẫn phát hiện không ít người cùng vượt núi như mình, tất cả đều có đặc điểm chung là rất trẻ tuổi.

Đi vòng qua thành trì phồn hoa, Trần Hải tiến nhập vào dãy núi, con đường gập gềnh dường như không có đường đi cụ thể.

Đúc kết kinh nghiệm từ các lần trước, Trần Hải quyết định dùng tốc độ nhanh nhất đến Tứ Thần điện.

Bất quá không có công trình nào to lớn và kéo dài như cầu thang đá trước mặt này.

Trần Hải bên cạnh bị tiếng gầm của thanh niên đánh thức, hắn nhìn người trước mặt đã bước đi được vài bậc, lắc đầu tự giễu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai cột đá điêu khắc tinh xảo, to lớn như một tòa tháp nhỏ, đưa mắt nhìn lên, ánh mặt trời chói chang đang chiếu sáng một biển đá cũ xưa, phía trên có ba chữ rồng bay phương múa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại mất gần hai ngày thời gian, bước ra khỏi một vùng rừng cây, từ phía xa hắn đã nhìn thấy chân núi hùng vĩ to lớn bát ngàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó nằm lạc giữa biển núi như một cột chống trời đâm thẳng lên thiên khung, tất cả dãy núi bao quanh chỉ là vật phụ trợ làm nổi bật lên vẻ hùng vĩ, choáng ngộp của nó mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24 : Tứ Thần Điện