Lãnh Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5 : Bạch Mã
Đưa hai ngón tay kẹp lên một con sâu béo mập từ đất, vừa đụng nó liền thoát xác chui một mạch xuống đất.
"Hí hí" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải núp người dưới lùm cây rậm rạp, chân bị một cái cây loại ăn thịt há miệng táp lấy, bất quá nó quá yếu ớt còn không thể xuyên thủng quần của hắn nên Trần Hải cứ mặc kệ.
Lắc đầu từ giễu bản thân, trên tay hắn đã có sẵn xác một loại chuột không đuôi béo mập, từ ngày ở trong rừng Trần Hải rất cẩn thận, các loài thực vật không biết gần như không chạm vào,.
Di chuyển nhẹ nhàng qua những khung đường hiểm trở, nhảy nhót qua lại những dãy đá cụi nhọn như mũi tên, đu người qua lại các cành cây to đồ sộ, lòng bất chợt cảm thán.
Tiếng kèn lá du dương biến mất, đàn đom đóm còn lưu luyến bao quanh Trần Hải lượn vài vòng rồi mới không cam long tán đi, chỉ còn lại mấy chú sóc phát quang thân thiện nhảy lên ngồi trong lòng hắn, say xưa chìm vào giấc ngủ.
“Hưu uuuu”
Bạch mã chân đạp mặt nước từng bước đi ra giữa thác nước đang chảy xối xả, nó ngước đầu nhìn ánh trăng trên bầu trời, từng bước một bước vào trong thác nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải dừng lại, động tĩnh quá lớn làm hắn có cảm giác bất an, lỡ đâu lại dẫn dụ ra con dị thú nguy hiểm nào thì quả thật là c·hết quá oan mà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẫn là những trang phục cũ, chỉ nhiều hơn một túi da nhỏ chắp vá nhiều mảnh, một thanh cổ kiếm đã rỉ sét.
Trần Hải thất vọng đi ra, trung tâm tòa phế tích này cũng là một mảnh đổ nát hoang vu.
Thật Bình yên.
Cứ thế Trần Hải lợi dụng lúc trời còn sáng nhanh chóng hướng ra khu vực bên ngoài bước đi.
Tuy nhiên phi tiêu thứ hai lại chuẩn xác găm trúng đùi ngựa.
Nhưng sau khi được dị lực tẩm bổ Trần Hải phát hiện thể lực mình ngày một tốt hơn, ngay cả phản ứng, sức mạnh tốc độ đều có đề thăng nhất định.
“Nhân loại ngươi vừa làm gì thế”
Ánh trăng chiếu xuống xuyên qua thác nước như cộng hưởng lên người bạch mã mà phát ra ánh sáng nhạt nhu hòa.
Không còn là cảnh vật quen thuộc như trong phế tích, lần này Trần Hải rất cẩn thận, từ xa xa hắn có thể trông thấy một rừng cây rậm rạp.
Không có đáp lại sóc nhỏ cũng không phiền lòng, uốn nắn tư thế lại tiếp tục ngủ ngon.
Đây khao khát cũng như ngập tràn vẻ tham lam.
"Nhanh bao vây nó lại".
Nó nhảy lên những tảng đá phủ rêu to lớn, nhún người mấy cái phóng lên cao lẩn khuất sau những tán đại thụ chọc trời.
Tiếng côn trùng xào xạt qua ngọn cây, trườn đi dưới đất, len lõi qua khe đá, lá khô.
Đưa tay ngắt xuống một phiến lá to bằng bàn tay, cuộn lại thành một phiến sáo đơn giản, Trần Hải đưa lên miệng, giai điệu ung dung bay khắp núi đồi.
Bất đắc dĩ Trần Hải ngồi dậy, cúi thấp đầu, mắt đảo bốn phía, khi không phát hiện có gì khác thường hắn mới đứng lên nhắm một hướng li khai.
Vì không có bản đồ gì, Trần Hải gần như mò mẫm trên đường, nếu là quá khứ với cái thân xác yếu ớt chắc hẳn hắn đã gục ngã từ lâu.
Bạch mã hồn nhiên đắm mình trong làn nước mát mà không hề hay biết sau lưng nó đang có những cặp mắt thèm thuồng nhìn chòng chọc vào mình.
Năm bóng người ẩn nấp dưới bụi cây rậm rạm, v·ũ k·hí sắc bén lóe lên trong màn đêm, một bóng người trong đó là một lão giả tuổi tầm thất tuần, râu tóc bạc trắng, nhưng cơ bắp ẩn sau áo da lại vô cùng tráng kiện, ẩn ẩn có thể trông thấy gân xanh nổi lên.
Tối đến trăng trên cao vẫn thật tròn, dù hơi lớn hơn ở Trái đất vẫn làm Trần hải cảm giác hoài niệm, hắn thân ở cành cây lớn vươn ra giữa không trung, lưng tựa thân cây sù xì, bên người có vài con sóc lưng phát sáng đang mở to đôi mắt long lánh ánh lục hiếu kỳ nhìn hắn.
Bạch mã đăng đám chìm trong dòng nước mát lạnh, cảm giác nguy hiểm đến gần thân hình nó nhảy ra, bất qua do áp lực từ thác nước ép xuống, tốc độ của bạch mã giảm đi rõ rệt, nó miễn cưỡng né được một phi tiêu bắn tới.
Hồ nước chợt động, từng cơn sóng nhỏ li ti lăn tăn trên mặt nước, một vó ngựa đạp nát bóng trăng trong nước văng nước tung tóe lên không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn bắt đầu suy nghĩ rời đi mảnh phế tích này chuẩn bị ra bên ngoài tìm kiếm dấu vết của nền văn minh nhân loại.
Quanh quẩn trong đó có bóng dáng dị thú di chuyển, tiếng gầm gừ của hung thú truyền ra văng vẳng khắp không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lộc cộc”
Trên cao nhìn xuống, một con bạch mã trắng tinh khiết, toàn thân thuần một màu long lanh mờ ảo, nó rất tuấn mĩ, tinh khiết không tì vết, trên đầu là hai chiếc sừng mọc ngược lên như sừng dê cũng là màu trắng óng ánh, xuyên thấu cả ánh trăng tựa bạch ngọc tuyệt mĩ.
Giữa rừng rậm âm u, buổi tối đêm chỉ có những cặp mắt phát sáng của sinh vật săn mồi ánh lên hàn quang sắc bén của thợ săn lâu năm.
Từ tán cây dày đặt một đàn đom đóm như bị thu hút chúng từng đàn cả ngàn con bay ra tỏa sáng lấp lánh giữa màn đêm.
“Có cảm giác ta ngày càng giống người rừng rồi”
Cho đến khi cả cơ thể bị thác nước to lớn nhấn chìm, hàng ngàn mét khối nước dội thẳng xuống người bạch mã, thấm ướt đẫm cả bộ lông tuyệt đẹp của nó.
Lần này Trần Hải cũng không tiếp tục vuốt ve, hắn ngẩng đầu, cổ lại hơi cứng, thì ra không biết từ lúc nào, hai con sóc nhỏ choàng lên vai hắn tựa như một chiếc khăn choàng cổ ấm áp.
Chương 5 : Bạch Mã
Bạch mã b·ị đ·au kêu to một tiếng, xoay người muốn chạy, lúc này năm bóng người từ xa lao ra, lão già trong mắt lóe lên vẻ mừng rỡ, hô to.
Lão đưa mắt ra hiệu cho những người còn lại, bọn họ đồng loạt gật đầu.
Trần Hải cũng vui thích vuốt ve nó, cảm giác mềm mại như đang sờ nắn chú mèo dễ thương đã từng.
Trần Hải chỉ nâng nửa cổ tầm mắt vẫn có thể hướng lên bầu trời đêm, ánh sao sáng rực rỡ, bầu trời mắc lên chiếc võng pha lê tuyệt đẹp, như ánh sáng hi vọng rực rỡ thắp sáng màn đêm u tối, để trong vũ trụ đen đặc này có chút màu sắc tươi mới.
Một sinh vật giống hưu nhưng không sừng nhảy ra khỏi lùm cây, đốm trên người hình hoa mai hơi mờ, không biết có phải Trần Hải hoa mắt hay không hắn lại có thể nhìn thấy chúng hơi chuyển động, từ bên trong một lớp sương nhạt hơi mờ phủ bên ngoài sinh vật này.
Và đâu đó bên một dòng thác nhỏ đổ xuống từ một vách núi không cao lắm, hồ nước bên dưới trong vắt như ngọc, ánh trăng phản chiếu lên mặt nước rọi bóng xuống mặt hồ phẳng lặng.
Bên này lão giả lấy ra một ống trúc tựa như một ống phóng phi tiêu kết cấu cầu kỳ, nhắm về hướng bạch mã.
Lấy Trần Hải làm trung tâm hình thành nhiều lớp tựa như vố sô vì sao tạo thành một giải ngân hà khổng lồ mà hạch tâm là Trần Hải ở giữa.
Không vội vã, hắn bước đi rất từ tốn, cẩn thận ẩn mình sau những lùm cây.
Tuy vậy vẫn không có ít lần hắn b·ị đ·au bụng, vài lần trúng độc suýt c·hết, nếu không phải cơ thể cải thiện ngày càng tốt e rằng hắn cũng khó sống qua mùa trăng này.
Hoài niệm bất giác xuất hiện, lòng Trần Hải có chút bùi ngùi, tay hơi dùng sức làm sóc ta tỉnh dậy, nó ngước cặp mắt to tròn đáng yêu nhìn hắn như thể đang hỏi
Cứ như vậy từng cơn gió êm dịu như vòng tay ấm áp của mẹ hiền đưa Trần Hải dần chìm vào giấc ngủ say.
Chỉ có thịt là thật không thể thiếu được, Trần Hải biết không thể tránh khỏi, hắn thường nhắm vào các loài vật có ngoại hình tương tự với các sinh vật trên trái đất nhất, ngoài ra hắn còn tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc ăn chín nấu sôi, không còn dám ăn sống như ngày đầu nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.