Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: mạo hiểm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: mạo hiểm


Nói đó là chiến đấu cũng không đúng, đơn thuần là một trận đồ sát, chiến đấu thực sự đã kết thúc ngay khi vòng vây hình thành.

Nó để cho những con sói khác tiếp tục công kích, mình thì bắt đầu lui lại nghỉ lấy sức.

Để đàn sói chủ động tiến công!

Tiếng tru thảm thiết vang vọng khắp rừng cây, máu tươi và ánh lửa nhất thời trở thành màu sắc chủ đạo trong đêm tối.

Đối mặt 2 giai dã lang thủ lĩnh va chạm, tấm ván chỉ hơi lùi lại một chút, ngay lập tức liền đẩy về.

Thế nhưng khi dã lang thủ lĩnh định xông vào vòng phòng ngự, liền bị Trần Khiết cầm mâu từ bên trong đâm ra, phát ra một tiếng kêu đau đớn, sau đó bị đẩy ra ngoài.

Tình huống không hề lạc quan, đối mặt bầy sói vây công, lũ khô lâu chỉ có thể co cụm phòng ngự, đầu mâu chĩa ra ngoài.

Để lũ khô lâu xếp những tấm khiên chồng lên nhau như vảy cá, khi đối phương va chạm một điểm, những con khô lâu bên cạnh cũng cùng thụ lực.

Phanh!

quy đổi thành 55 phần thuộc da, riêng con sói thủ lĩnh vậy mà cống hiến nhiều gấp 3 những con khác.

Mũi mâu mang sắt, chùy răng sói, lưỡi đao, cuốc đá lập tức tiến lên chào hỏi chúng.

Đàn sói tìm đủ mọi cách, có lúc chúng nhân cơ hội thò đầu xuống dưới bức tường, cắn được chân một con khô lâu định lôi ra, may mà Trần Khiết phản ứng kịp, lập tức giữ nó lại, nếu không hắn liền giảm quân số.

Nói xong, hắn đột nhiên dập tắt đuốc lửa.

Lũ sói thấy vậy cũng dần dần áp sát lại gần.

Kể từ khi bắt đầu chiến đấu tới giờ, cái mai rùa của đối phương càng ngày càng vững chắc, từ ban đầu nó còn có thể xông thủng một lỗ, đến bây giờ liên tiếp mấy lần va chạm đều không thể làm gì được đối phương.

Mấy lần đối phương va chạm vách tường, hắn có thể nghe thấy tiếng xương cốt lũ khô lâu kêu lên răng rắc, lập tức vách tường lõm xuống một góc.

“Hốngggg!”

Lại một lần va chạm vách tường, sói đầu đàn chỉ đành không công mà lui.

Hồi lâu, chiến đấu kết thúc.

Sau đó là hàng loạt tiếng va đập vang lên, tất cả lũ sói đều bị cản lại.

ma lực ba động, hắn vẫn có thể cảm giác được đôi chút tình hình chiến đấu.

“Đã đến lúc đòi lại sổ sách rồi. Giếttt!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tình thế cứ kéo dài như vậy, cho đến nửa giờ sau.

Rầm rập! Rầm rập!... (đọc tại Qidian-VP.com)

[dã lang thủ lĩnh (2 giai)]

Ban đêm, trong rừng cây, một ánh lửa đang không ngừng di chuyển.

Lũ sói đã phát hiện ra động tĩnh bên này, hoảng sợ nhìn xung quanh.

Nhiều lần chúng xáp tới gần đánh lén, thế nhưng đều bị khô lâu dùng mâu cản lại.

Lạnh lùng nhìn lướt qua bầy sói, tổng cộng có 20 con, trong đó có một con đặc biệt to lớn, to gấp đôi những con sói khác, nó đang một mực nhìn chằm chằm hắn.

Thế nhưng hắn không nghĩ vậy.

“Là thời điểm kiểm chứng thực lực của các ngươi.”

Tầm nhìn nơi đây trống trải, chỉ thấy phía trước là một vách đá dựng đứng, chặt đứt đường tiến lên của hắn.

Nếu như đem chiến trận kết hợp với vong linh sẽ cho uy lực kinh khủng đến mức nào, chỉ suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đáng sợ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng nước chảy sẽ phần nào che lấp tiếng bước chân, việc lội qua dòng nước sẽ giảm bớt mùi trên người khô lâu.

“Ngao ô...!

Đi lại giữa rừng vào ban đêm đúng là một chủ ý ngu ngốc, nhất là khi hắn chỉ mang theo một cây đuốc, ánh lửa không đủ để chiếu sáng đường đi.

Tấm thuẫn là từ khô lâu binh giật xuống, kì thực rất nhỏ, căn bản không thể hoàn toàn phòng ngự, thế nên lũ khô lâu xếp thành hai tầng, một hàng đứng một

Đây cũng là một trong những lý do hắn chọn nơi đây làm chiến trường: gần dòng suối.

Tại lãnh địa hắn có ưu thế sân nhà, thế nên hắn lựa chọn rời đi.

Trải qua lần chiến đấu này, quân đội của hắn tiêu diệt 19 con sói thường, 1 con sói tinh anh, thu được 1100 phần thịt sói, 220 phần xương thú, 110 phần da thú

Chung quy chúng cũng chỉ là s·ú·c sinh mà thôi, Trần Khiết tự nhủ.

Rốt cục đến lượt ta! Đám s·ú·c sinh này, bọn mày hung hăng lắm sao? Để tao cho chúng mày biết ai mới là bố nhá! Động thủ!”

Tấm mộc từ mấy cái thân cây buộc lại với nhau bằng dây gai thành một “vách tường” cồng kềnh nặng nề, nhưng đủ chắc chắn.

Phía trước không đường, phía sau là kẻ địch, thoạt nhìn, Trần Khiết đã bị dồn đến đường cùng.

Nhờ vào địa thế trống trải, không có nơi ẩn nấp hoặc che chắn, lũ sói hoàn toàn không có cách nào chạy ra khỏi vòng vây.

Trần Khiết tới bên bờ suối rửa mặt, trên người hắn bị dính máu sói trong lúc chiến đấu.

Nếu để toàn bộ quân đội học được kỹ năng này...

Hắn không biết chúng có khả năng phân biệt cấp bậc binh chủng hay không, nên hắn mang theo binh chủng yếu nhất của mình.

Chỉ là bọn chúng một mực không nhận ra, khi chúng đang cố bắt Trần Khiết, phía bên ngoài, một vòng vây đã dần hình thành.

Chỉ có như thế, hắn mới có thể toàn diệt đối phương!

Điểm tâm sáng hoàn tất, hắn lại bắt đầu bận bịu.

Trần Khiết thu hết tất cả chúng vào mắt, hắn bắt đầu nói giọng thì thầm qua kẽ răng.

...

Dần dần, đàn sói càng ngày càng khó công phá vách tường, chiến đấu lâm vào bế tắc, biến thành giằng co.

Cũng may nơi này tầm mắt trống trải, mượn ánh trăng mờ mờ hắn vẫn có thể thấy một chút đường nét, không đến nổi mù tịt, cộng thêm năng lực cảm nhận

Chính vì thế, hắn một mực vội vàng đi đường mới có thể đến nơi kịp thời, mà hắn càng vội vàng, đàn sói càng trở nên điên cuồng.

Cuối cùng sau bao khó khăn, Trần Khiết cũng đã đến nơi.

“Nếu đã đến đông đủ, vậy cũng nên bắt đầu rồi.”

Trong bóng tối, tiếng sói tru hòa cùng tiếng va đập vang lên, hắn không thể nhìn rõ xung quanh, chỉ có thể nghe tiếng động vọng lại.

Phanh!

[sơ cấp chiến trận tinh thông: binh chủng này am hiểu trận hình, có thể phối hợp với đồng đội tạo thành chiến trận đơn giản]

Bên kia, Trần Khiết cười lên dữ tợn.

Ừm? Hình như quên cái gì thì phải?

Hắn lập tức lấy từ ba lô ra 20 tấm thuẫn phát cho mỗi con, ngay lập tức lũ khô lâu xếp thành vòng tròn, mặt thuẫn hướng ra ngoài phòng thủ.

Quan trọng hơn, hắn đã loại trừ tất cả mối nguy tiềm tàng xung quanh lãnh địa, sau đó việc hắn cần làm chỉ là mở rộng vùng an toàn này hết mức có thể, chuẩn bị cho kỳ tân thủ kết thúc.

Trần Khiết biết rõ, đàn sói sẽ không đánh chính diện với đội quân trăm con khô lâu binh của mình, nên hắn chỉ đem theo 20 con khô lâu mà thôi.

Đối mặt đàn sói xông đến, lũ khô lâu binh rất bình tĩnh lấy tấm mộc ra chắn trước người.

Dã lang thủ lĩnh lập tức dẫn đầu đội ngũ phá vây, bản thân nó thì xung phong đi đầu lao về một hướng.

...

Từ đằng sau không ngừng truyền đến tiếng sói tru, trong bụi cây xung quanh cũng truyền đến động tĩnh.

Dã thú bản năng sợ lửa, nên hắn chỉ mang theo một ngọn đuốc, cũng dập tắt nó.

Sự thật chứng minh quyết định của hắn là chính xác, cho đến phút cuối cùng, thủ lĩnh bầy sói mới phát hiện vòng vây hình thành.

Trần Khiết dẫn theo 20 con khô lâu đi vội, hắn cần đuổi kịp trước khi lũ sói đến, kịp đến địa điểm ước định ban đầu.

Nhất là khi đêm qua 20 con 0 giai khô lâu chỉ bằng chiến trận vậy mà chống đỡ được 20 con dã lang 1 giai cùng 2 giai.

Thấy thuộc hạ chậm chạp không bắt được đối phương, thủ lĩnh bầy sói cũng tức giận, nó lao vào tham chiến.

Mỗi 10 con khô lâu kết thành một cái thuẫn trận phòng ngự, 10 con khô lâu khác thì tìm cách đánh vỡ phòng ngự của đối phương, mỗi 5 phút thay phiên một lần.

Hắn làm tất cả những điều này, chỉ có một mục đích.

Đối mặt hàng trăm con khô lâu vây quét, mọi sự phản kháng đều là vô ích!

Chương 17: mạo hiểm

Kì thực nguyên nhân chủ yếu là do đêm qua mấy con khô lâu đi chung với hắn học được một kỹ năng mới.

Dứt lời, hắn lấy một bó đuốc ra, ngay tức thì xung quanh cũng dồn dập xuất hiện ánh lửa.

Chỉ thấy vô số khô lâu binh không biết từ lúc nào đã vây kín bọn chúng lại.

Khi nó đang âm thầm quan sát, nghĩ cách đột phá, đột nhiên nó nhận ra có gì đó bất thường.

Bóng đêm ập đến, trong sự yên tĩnh, đàn sói chỉ tạm dừng một chút, sau đó chúng bắt đầu điên cuồng.

“Ngao ô!” Sói thủ lĩnh lập tức tru lên cảnh báo đồng bạn.

Trần Khiết mở cửa, vừa ngáp vừa đi vệ sinh, chuẩn bị cho một ngày mới phấn đấu chăm chỉ.

“Nhanh chóng hoàn thành dọn dẹp đi, chúng ta trở về.”

Đi ngang qua sân huấn luyện, 100 con khô lâu vẫn đang tiếp tục huấn luyện.

hàng ngồi, lớp lá chắn lập tức biến thành một mặt tường hình tròn vây xung quanh Trần Khiết.

Lũ khô lâu binh không phát ra tiếng, chúng dùng hành động đáp lại hắn, tiếng bước chân liên miên vang lên, thanh thế dọa người.

Tuy rằng phòng thủ khó khăn, dần dà, hắn bắt đầu lục lọi ra biện pháp.

Thế nhưng kết cục của chúng lại thảm hại hơn, hàng khô lâu đứng phía trên đồng loạt giơ mâu, bất kỳ con sói nào ý đồ nhảy qua đều đụng đầu vào mâu nhọn, phát ra tiếng kêu thảm thiết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lập tức áp lực của Trần Khiết tăng lên rõ rệt, dã lang thủ lĩnh là 2 giai sinh vật, so khô lâu cao hơn 2 giai, thuộc tính, chiến lực hoàn toàn bị nghiền ép.

“Cuối cùng cũng phát hiện sao, muộn rồi!

Bên ngoài dã lang công kích mấy lần, đều không thể phá hư “bức tường” chúng liền chuyển ý đồ, từ xé rách bức tường biến thành nhảy qua nó.

Ngày thứ 4, buổi sáng.

Thôi toang, quên mớ thảo dược đang hong khô trên lò rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngày hôm nay xảy ra quá nhiều việc, hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật say.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: mạo hiểm