Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: dã thú đi săn
gì nữa chứ.
Mười tên khô lâu ban đầu đi theo hắn xông xáo đến bây giờ vẫn đều còn sống, phải biết chúng là khô lâu, là 0 giai binh chủng ah!
Chương 5: dã thú đi săn
“Không biết, chỉ biết nơi này đã không phải Địa Cầu.”
Liền trận chiến vừa rồi kịch liệt như vậy, toàn thể khô lâu vậy mà không mất một con nào, điều này đã nói rõ vấn đề.
Ban đêm, trong lãnh địa ánh lửa bập bùng, thành tốp khô lâu tới lui ra vào lãnh địa, không ngừng nghỉ thu thập tài nguyên.
... (đọc tại Qidian-VP.com)
Khô lâu binh cấp bậc không thua kém dã lang, mà lại kết thành đội ngũ, cho nên hắn không cần lo lắng cho bọn chúng.
Dã lang cùng Goblin chiến sĩ đều chỉ xuất hiện một con, không biết chúng khi phối hợp đồng đội tác chiến sẽ như thế nào.
Hắn nhíu mày, ra lệnh.
Trần Khiết lúc đầu vẫn nghĩ thiên phú Phú linh chỉ có thể giúp binh chủng thông minh hơn chút, có thể làm được nhiều việc hơn, đối
Trên lưỡi đao còn dính máu tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất rõ ràng, chúng sẽ không đấu chính diện với lính của hắn.
Trần Khiết cảm thấy rất uất ức, đánh không tới lại dứt không ra, cứ thế khô lâu không thể ra ngoài thu thập tài nguyên, rất nhiều chuyện đều sẽ bị chậm trễ.
Xoạt xoạt!
“Các ngươi cầm lấy xẻng cùng cuốc, nghe hiệu lệnh của ta, đào chỗ này lên.”
Từ tiếng kêu của đối phương hắn đoán được đó là dã thú, mặc dù không biết là con gì, thế nhưng bị khô lâu binh đánh chạy, chắc cũng không lợi hại gì.
Còn việc phần thưởng là ngẫu nhiên, cái này hắn hoàn toàn tán đồng, ngẫm lại trong rương rút ra sách dạy nấu ăn, cũng quá củ chuối đi.
Bên đống lửa trại nhỏ nổi lên nhờ chế tác đuốc lửa, Trần Khiết đang loay hoay một ngụm nồi sắt, hầm một nồi thịt vụn nấu với rau dại.
Bỗng nhiên hắn nghe thấy âm thanh lạ phát ra từ bên ngoài lãnh địa, chợt nhìn sang, xung quanh tối đen như mực, không thấy được thứ gì cả.
Cho đến sáng sớm không chịu nổi nữa, hắn đành dậy sớm, vật vờ đi dạo quanh lãnh địa một vòng, chờ hoàn toàn tỉnh táo mới bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.
Ngon! Giờ chỉ cần ở trong sân khai thác đá, liền không cần lo dã lang tập kích, tiến độ phát triển cũng không chậm lại nhiều.
Vừa uống canh, hắn vừa mở giao diện kênh thế giới lên xem, chức năng này hắn đã sớm mở ra, chỉ là quá ít người dùng nên mới để xuống làm việc khác.
Khi hắn vừa dậy, đám dã thú xung quanh lãnh địa không biết đã rút lui từ lúc nào, chỉ có rải rác dấu chân trải rộng xung quanh lớp bình chướng nói rõ đêm qua chúng manh động tới gần như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Là cơ hội tốt để thu thập tin tức.
“Phần thưởng nói chung cũng tốt, có ra vật liệu hi hữu, có ra bản vẽ, chỉ là phần thưởng có hơi ngẫu nhiên, có khi lại ra thứ ông không cần.”
“Ờ ha, có lý.”
“Toàn quân xuất kích, nhất định phải g·iết c·hết bọn chúng!”
“Tui có biện pháp thử nghiệm thực vật có độc hay không này, đầu tiên... tiếp theo... sau đó...”
Trải qua một ngày phát triển, số lượng người đạt cấp 2 tăng lên đáng kể, không chỉ kênh thế giới náo nhiệt, kể cả kênh khu vực cũng nhanh chóng ấm lên.
Mà lại lãnh địa có tân thủ bảo hộ bình chướng, hắn không cần phải lo bản thân an toàn, thế nhưng những khô lâu đang làm việc bên ngoài lại gặp nguy hiểm.
với chiến đấu không có một chút tác dụng bổ trợ nào.
Rau dại là các loại rau có trong cẩm nang, hắn tìm tòi xung quanh lãnh địa hái được một ít, dùng nấu canh có thể cải thiện đáng kể mùi vị của canh thịt.
Phát hiện này khiến hắn ngạc nhiên, sau đó chính là kinh hỉ.
“Xác nhận!”
Thế là Trần Khiết hạ lệnh triệu hồi lũ khô lâu đang làm việc trở về.
Xuyên việt thì là xuyên việt mà thôi. Muốn biết lý do, chờ ngày sau mình mạnh lên lại đi tìm hiểu cũng không muộn, hiện tại cái quan trọng nhất là sống sót.
Sáng hôm sau.
“Chịu, Dị Giới phần lớn thực vật đều xa lạ, có độc hay không không biết, tôi cũng không dám ăn trái cây lạ rồi.”
Trong phủ lãnh chúa hắn đặt một đống cỏ khô làm giường, thầm nghĩ khi nào mới có thể làm cái giường đi ngủ cho êm, còn trước mắt chấp nhận ngủ giường cỏ đỡ đi vậy.
“Ghê gớm thật, thế mà có thể đem toàn bộ nhân loại mang tới Dị Giới, đây là quốc gia nào thử nghiệm v·ũ k·hí mới bị lật xe sao?”
Một lát sau, hắn nhìn thấy một đôi mắt xanh mơn mởn lấp ló ngoài lãnh địa, tiếp theo là con thứ hai... con thứ ba...
Một lát sau, những ánh mắt đó lại quay lại, không kiêng nể gì cả dạo quanh lãnh địa, vô cùng lưu manh.
Trần Khiết tỉnh dậy từ sớm, mặc dù rất buồn ngủ nhưng hắn không thể không thức dậy.
Đám khô lâu nhanh chóng mang theo bó đuốc xông ra, có điều hắn không ngờ tới, những ánh mắt bên ngoài thấy ánh lửa liền bỏ chạy.
“Lưu lại được sao?” Hắn hỏi.
Hắn đứng một bên quan sát, thỉnh thoảng làm chỉ đạo, sợ lũ khô lâu đào sập hang đem mình tự chôn luôn.
Bổ sung thêm 11 con khô lâu binh, nâng số khô lâu binh mà hắn có lên 13, hắn ra lệnh cho chúng kết đội ra ngoài đi săn g·iết lũ s·ú·c sinh đáng ghét kia.
Cho dù vậy, biểu hiện của khô lâu binh vẫn thật sự ưu tú, vượt xa 1 giai binh chủng bình quân trình độ.
Hắn chỉ đành không ngừng chế tác thêm công cụ mới cho lũ khô lâu đào, sau đó hắn lại đến chỗ mai cốt chi địa.
Lắng nghe một hồi lâu, không có phát hiện động tĩnh nào khác, hắn nghĩ mình nghe nhầm, thế là lại quay đầu “lướt web” tiếp.
Không chỉ có khô lâu binh biểu hiện xuất sắc, tầng dưới khô lâu cũng biểu hiện khác thường.
Hắn suy tư một lát, chợt vỗ đầu, nếu ra ngoài không được, dứt khoát đừng ra, ai bảo tài nguyên chỉ bên ngoài lãnh địa mới có?
Ngược lại ta muốn xem, đám s·ú·c sinh các ngươi làm sao đấu lại binh lính không ngủ không nghỉ của ta đây. Hắn thầm nghĩ như thế.
May mắn lấy được cẩm nang nấu nướng này, bằng không đêm nay hắn vẫn phải gặm thịt sói nướng khô cằn, lạt nhách.
Buff trí lực của phú linh dường như có thể cải thiện rõ rệt khả năng sinh tồn và chiến đấu của binh chủng.
Khô lâu binh lắc đầu, thế nghĩa là đối phương chạy mất rồi.
Trái ngược với kênh thế giới, kênh địa phương mặc dù ít náo nhiệt hơn, thế nhưng chủ đề mọi người nói chuyện lại rất thiết thực.
[có hay không chiêu mộ khô lâu binh*11]
Lũ s·ú·c sinh này càng lúc càng đông, bắt đầu không kiêng nể gì cả tru lên, cũng nhờ thế hắn rốt cục xác định được đối phương là sói.
“Thăm dò cả một ngày, mọi người đối với tình huống hiện tại hiểu rõ được bao nhiêu rồi? Có ai biết nơi đây là đâu không?”
Đây là ưu thế của chỉ riêng hắn!
...
Nguyên do là vì chất lượng giấc ngủ quá kém, giường cỏ khô không hề dễ chịu gì, sợi cỏ cứa vào da hắn vừa đau vừa ngứa, lại thêm nơi này vốn là giữa rừng, cả đêm hắn bị côn trùng cắn tỉnh không biết bao nhiêu lần.
“Chi mà mắc công vậy, cứ để ý động vật ăn cái gì mình ăn cái đó chẳng phải an toàn sao.”
“Đâu ra thằng điên thế này?”
Bằng vào phú linh, hắn có thể đề thăng chiến lực của binh chủng, tăng khả năng sinh tồn đồng nghĩa với giảm bớt tổn thất, tiết kiệm tài nguyên, như thế hắn lại có thể triệu hoán nhiều binh chủng hơn, thực hiện quả cầu tuyết không ngừng lớn mạnh.
Trần Khiết nhanh chóng bật dậy, nhưng lại thấy khô lâu binh từ xa đi tới.
Hắn cau mày, sự tình có chút khó làm, đám dã thú này thế mà biết chơi du kích với hắn, để mặc thì chúng đánh lén, xông ra chúng lại chạy.
Hắn chỉ một chỗ đất trống trong sân, lũ khô lâu liền đào, khi chúng đào đến sâu hơn một mét, bắt đầu có đá tảng xuất hiện.
Nguy rồi, là đám khô lâu đang làm việc bên ngoài.
“Người anh em không biết rồi. Tình huống này trong tiểu thuyết gọi là toàn dân xuyên việt đấy!”
“Húp trượt...khà, đúng là nấu thế này ngon hơn thịt nướng nhiều!”
Hắn biết khô lâu có thể nhìn trong bóng tối, không cần ngủ, thế nhưng nếu bị kẻ địch đánh lén vẫn sẽ c·hết, hắn cũng không muốn vì chút ít tài nguyên mà để binh lính hi sinh vô ích.
[chiêu mộ thành công!]
Từ đầu đến cuối hắn đều không thấy rõ thân ảnh đối phương, thế nhưng hắn đoán chúng hẳn là sói hoặc linh cẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lại nói, lúc nãy nghe nói có người tìm được bảo rương, cho hỏi thứ đồ này có khó tìm không? Thu hoạch phần thưởng thế nào?”
Đào đất có lẽ không phải một ý tưởng hay khi mà công cụ của hắn chỉ có cuốc đá và xẻng đá, cơ hồ chỉ đào một lát đã có mấy thanh cuốc phải báo hỏng rồi.
“Hỏi rất hay, tôi hôm nay may mắn mở được một cái, nó khó tìm cực kì, thậm chí còn rất có thể bảo rương nằm trong sào huyệt quái vật, cho dù tìm được cũng không lấy được.”
“Khó chơi ah!”
Thì ra là thế, bảo rương rất khó tìm sao? Trần Khiết nghĩ tới cái rương để lộ ngay trên bãi đá, lắc đầu, có lẽ lúc đó chỉ là may mắn thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có cách nào giải quyết không nhỉ?
Giải thích hợp lý duy nhất là do thiên phú của hắn ảnh hưởng.
Ừm, náo nhiệt là náo nhiệt thật đấy, nhưng chả có tin tức hữu ích gì cả, đám người này đến bây giờ còn tranh cãi lý do xuyên việt là
Có thể 5 phút sau, hắn lại nghe thấy tiếng đồ vật v·a c·hạm, tiếng c·h·ó sủa hòa cùng tiếng kêu thảm.
Thực tế lại nói cho hắn điều đó là sai.
Lại tốn thêm chút thời gian, một bên đi dạo kênh khu vực, một bên liên tục chế tác công cụ mới, thẳng đến dành dụm được khoảng 100 thanh cuốc đá xẻng đá các loại, chừng đó hẳn là đủ cho khô lâu dùng đào suốt đêm, hắn mới yên tâm đi ngủ.
...
“Mọi người cho hỏi quả này là quả gì ấy, có ăn được không ạ? (hình ảnh)”
“Hừ, vớ va vớ vẩn, đây chắc chắn là thần linh thương xót chúng sinh đem nhân loại vớt ra bể khổ đưa lên thiên đường rồi. Ca ngợi thần linh!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.