0
Hoàng cùng với Hầu vương cùng lũ khỉ đuổi tới đầm lầy nhưng không thấy Xurgor đâu, để cho lũ khỉ lần theo dấu vết đuổi theo. Phải mất đến nửa giờ họ mới thấy Xurgor va các thuộc hạ.
Bọn họ đang ẩn nấp tại một bãi cây đổ quan sát một trận chiến. Hoàng cũng tiến đến chỗ đó lặng lẽ quan sát trận chiến.
Đôi bên trong trận chiến là thằn lằn tộc cùng với một sinh vật lạ có làn ra xanh lá mà theo như Xurgor nói đó là Chiểu trạch yêu.
Thằn lằn tộc có ngoại hình cơ bản giống với một con thằn lằn, họ đi bằng hai chân có hai tay và có thể sử dụng binh khí một cách linh hoạt, hắn còn quan sát thấy được nàn da của tộc thằn lằn khá dày, mấy con yêu kia tuy có dùng binh khí nhưng sát thương chúng gây ra rất có hạn. Một điểm ưu việt khác là tộc thằn lằn khá linh hoạt trong môi trường đầm lầy.
Bên đối diện thì tộc chiểu trạch yêu là những sinh vật hình người có nước da màu lục nhạt, trên mặt và trên tay có các xúc tu và mang cá hết sức kì dị, chúng di chuyển trong đầm lầy rất linh hoạt và đang chiếm số lượng áp đảo so với tộc thằn lằn.
Số lượng rất đông đảo của hai bên chính là điều khiến Xurgor chỉ có thể đứng một bên nhìn chứ không tham chiến, chỉ nhìn sơ qua cũng có thể thấy trên chiến trận cả hai bên ít nhất phải có hơn ngàn tên.
Với số lượng như vậy thì các nguyên tố có thể giải quyết được nhưng khi đó binh lính bốn tay của hắn có thể bị toàn diệt nên hắn quyết định ở một bên quan sát chờ Hoàng đến.
Hoàng sau khi quan sát tình hình cũng đồng tình với hắn. Trận chiến đang diễn ra kịch liệt hai bên đang có những thiệt hại nhất định và cả hai bên đều đã đánh đến đỏ mắt. Từ biểu hiện có thể thấy rằng cả hai đều thuộc loại hiếu chiến.
Hoang mở ra thiên lý nhãn, hắn muốn tìm ra người cầm đầu của hai bên. Bên phía thằn lằn khá khó phân biệt ai là chỉ huy vì hầu hết đều giống nhau và đều đang chiến đấu rất hăng máu.
Nhưng ngược lại phía yêu tinh lại không khó phân biệt vì hắn không phải yêu tinh tộc mà là một chủng tộc khác, hắn là một tên tinh linh tộc. Với vóc người cao và rắn chắc, có một đôi tai nhọn điển hình thì không khó để nhận biết hắn thuộc tộc nào.
Tinh linh kia là một nam tính có mái tóc màu lục rất kì lạ, hắn cầm trên tay một thanh kiếm đơn có ngoại hình hết sức đẹp mắt. Kỹ sảo chiến đấu của hắn hết sức điêu luyện, một mình hắn có thể chiến đấu với mấy thằn lằn mà không rơi vào hạ phong.
Điều hắn không hài lòng ở đây là trong trận chiến hầu như chỉ là hỗn chiến không có chiến thuật gì có thể nói, cũng có nghĩa là không có ai có thể chỉ huy q·uân đ·ội ra hồn. Hắn không muốn nhìn thêm nữa, hiện giờ hắn và Hầu vương đã đến, đã có đầy đủ chiến lực cao cấp không cần sợ bọn họ.
Hắn dẫn đầu đi ra khỏi chỗ ẩn lấp, đạp lên mặt nước hắn dẫn theo các nguyên tố tiến lên trận chiến, Hầu vương cũng dẫn theo bọn khỉ nhỏ đuổi theo cuối cùng mới là Xurgor cùng với lính bốn tay.
Hoàng đơn độc vọt thẳng vào trận địa một đường quét ngang tiến thẳng đến chỗ tinh linh kia, hắn muốn đấu với tên này để tăng lên kỹ xảo chiến đấu. Các nguyên tố chỉ đánh xì dầu chứ không ra tay toàn lực vì nếu chúng bật hết hỏa lực thì không cần phải đánh nữa.
Bầy khỉ được Hầu vương dẫn đầu với đội hình mũi tên đột kích mạnh mẽ vào trong trận địa, điều đặc biệt là khi họ xung phong đột kích họ có thể đạp trên mặt nước trong ngắn hạn. Trước khi rời khỏi lãnh địa bọn khỉ còn được bổ sung thêm mỗi con một cây trường côn bằng gỗ tốt.
Các binh lính bốn tay theo sát phía sau hầu tộc gia nhập chiến trường, họ chiến đấu theo các đội hình nhỏ từ 3 đến 5 người có thể dễ dàng bọc lót lẫn nhau.
Việc quân của Hoàng gia nhập chiến trận làm cho trận chiến càng trở lên hỗn loạn hơn. Thằn lằn cùng yêu tinh bất ngờ b·ị đ·ánh trở tay không kịp, đến khi lấy lại tinh thần thì bầy khỉ cùng với tộc bốn tay đã chiếm được một vị trí vững chắc trên chiến trường.
Hầu vương sau khi dẫn bầy khỉ xung phong đã vọt thẳng vào giữa trận địa hai bên đai phát thần uy, mỗi gậy của ông ta đều có thể mang đi vài tên địch.
Xurgor cũng không chịu yếu thế, hắn một đường sát phạt, đao đao đòi mạng chỗ đi qua không một người sống.
Hoàng rất nhanh cũng đã tiếp cận tinh linh kia, hai bên đã nổ ra một trận đấu tay đôi kịch liệt. Ban đầu Hoàng luôn bị yếu thế trước tinh linh, thậm chí có lúc hắn đã bị đối phương cho ăn vài kiếm cũng may trên người có thổ giáp cùng với kim cang hộ thể mới có thể hạn chế tổn thương.
Hoàng vừa đánh vừa học hỏi kỹ xảo chiến đấu của đối phương, từ chỗ bị đè lên đánh dần dần hắn đã bắt nhịp được với lối đánh của đối phương rồi bắt đầu áp đảo ngược trở lại.
Tinh Linh kia cảm thấy rất biệt khuất, rõ ràng khả năng thực chiến của hắn cao hơn hẳn đôi phương nhưng lại không thể làm gì đối phương, tên đối diện có lớp phòng thủ quá trâu bò. Không chỉ vậy hắn còn phát hiện đối phương đang mượn hắn để tôi luyện kỹ xảo chiến đấu. Hắn còn thử dùng ma pháp kết hợp trong chiến đấu nhưng rất nhanh hắn phát hiện đối phương cũng có thể dùng ma pháp, hơn nữa ma pháp còn đa dạng hơn hắn.
Trải qua hơn 10 phút chiến đấu, đi từ kiêu ngạo đến chấn kinh rồi cuối cùng là tuyệt vọng, cuối cùng tinh linh kia cũng đã không thể lật lại chiến cục mà phải luốt hận nơi đầm lầy.
Hoàng đưa tay lên nhẹ nhàng bắt lấy lãnh chúa chi tâm, hắn đã nghi ngờ tên này là một lãnh chúa.
Quay sang chiến trường phát hiện chiến đấu đã đi đến hồi cuối. Hắn thấy được các binh chủng của mình đang vững vàng đè ép đối phương, có thể thấy được chiến đấu có đội hình chiến thuật mạnh hơn loạn chiến rất nhiều.
Không bao lâu sau chiến đấu đã kết thúc, Hoàng bắt đầu để các binh lính dọn chiến trường. Trong trận chiến vừa rồi hầu tộc không có thiệt hại do đều là nhị giai ma thú với chiến lực vượt trội, lính bốn tay c·hết 10 thương nặng hơn 20 tất cả đều thương nhẹ.
Hoàng tiến đến nhặt lên thanh kiếm của tinh linh kia xem xét.
[ Silver Almon (trác việt) : sắc bén 20 - công vl 250
Đặc tính: trọng lượng giảm 20% ]
Một thanh kiếm tốt, cấp bậc cao hơn tam tiên thương của hắn một bậc, tam thời giữ lại.
Lúc này hắn thấy Xurgor cùng với Hầu vương đang vây quanh xem xét một tên thằn lằn liền cũng tiến đến xem thử.
Hoàng thu cây kiếm vào trong nhẫn trữ vật hắn lấy ra một chiếc vương miện đeo lên sau đó bắt đầu thi pháp. Chỉ thấy từ xác của mấy tên kia bốc lên ngọn lửa mà xanh nhạt, dù đang ở giữa đầm lầy ngập nước nhưng cũng không ngăn cản được nhọn lủa này.
Từ bên trong ngọn lửa nhưng khô lâu bắt đầu đứng lên, sau khi hoàn tất chuyển hóa các khô lâu quay về phía Hoàng hành lễ. Hoàng nhìn về phía một con khô lâu trong đó, là con được chuyển hóa từ tinh linh kia, tinh linh kia có lực chiến đấu rất mạnh hắn muốn bồi dưỡng khô lâu này.
Hắn lại lấy ra một thanh kiếm lớn đưa cho nó, là thanh cốt vương kiếm kia. Nhưng khi nhìn một hồi thấy thanh kiếm và có không tương xứng, thế là hắn lại tiếp tục thi pháp.
Linh hồn hỏa của mấy con khô lâu kia bắt đầu bùng cháy sau đó bất lửa toàn thân, khi lửa đã lan toàn thân chúng nó bắt đầu đi lại gần con khô lâu tinh linh kia. Một ngọn lửa lớn bốc lên, các khô lâu đang đần hòa tan trong đó.
Mất một lúc ngọn lửa mới dần tán đi, một khô lâu cao lớn dần hiện ra. Nó có chiều cao 3m, cao hơn Xurgor và Hầu vương, trên thân nó mặc một bộ cốt giáp rất uy vũ tay lại cầm cốt vương kiếm, đã có bóng dáng của khô lâu vương.
Hắn vừa rồi sử dụng là hai ma pháp vong linh hệ là khô lâu cường hóa và cốt giáp vũ trang với nguyên liệu là những con khô lâu kia.
Hài lòng với thuộc hạ mới của mình, hắn bảo Hầu vương để bầy khỉ dẫn đường đi đến lãnh địa của tộc thằn lằn vì trước kia họ đã từng thăm dò được nơi đó.
Hai anh hùng kia cũng nghe theo nhưng khi đi vẫn đang đăm đăm nhìn vào khô lâu kia không biết nghĩ cái gì.
Cả bọn không mất bao lâu đã đến được lãnh địa của tộc thằn lằn. Bên trong lãnh địa vẫn còn mấy tên binh chủng thằn lằn đang canh nhà. Bọn họ không mất nhiều công sức đã giải quyết bọn chúng, Hoang lại có thêm mấy khô lâu.
Tiến vào kiến trúc trung tâm doanh địa phát hiện một đồ đằng trụ, hắn không do dự thu vào.
Sau khi đồ đằng trụ được thu vào thì một chiếc rương báu cũng xuất hiện, hắn cũng tiện tay mở ra.
[ Mở thanh đồng bảo rương thành công ]
[ nhận ‘rẽ nước song đao’ điểm kỹ năng +1, kỹ năng ‘t·ấn c·ông tầm xa’ ]
[ Rẽ nước song đao ( tinh xảo ) : sắc bến 12 - công vl 120 ]
[ Tấn công tầm xa ( sơ cấp ): tăng 10% tầm bắn cho v·ũ k·hí tầm xa và 10% ngoại định mức tổn thương cho tất cả anh hùng cùng binh chủng ]
Kỹ năng rất hữu ích vừa hay mới thu được một lãnh chúa chi tâm được thêm 1 lãnh chúa lực. Lựa chọn học tập sau đó nâng cấp lên trung cấp, tăng 20% tầm bắn và 20% sát thương.
Nhận thưởng xong hắn lại đi đến các kiến trúc khác xem thử thì thu được thêm hai hạch tâm kiến trúc nữa là tích dịch đao binh cùng tích dịch trường mâu binh binh doanh, cả hai đều là binh chủng cơ bản không có giá trị mấy.
Sau khi đã vơ vét hết lãnh địa của thằn lằn hắn cũng dẫn người đi, hắn muốn đi đến lãnh địa của tinh linh kia, vì đã dung hợp lãnh chúa chi tâm nên hắn có thể biết được vị trí của lãnh địa kia.
Lãnh địa này cách chỗ thằn lằn tộc có mấy km, Hoàng dẫn binh đến đây cũng đã phát hiện một lãnh địa khác, trong lãnh địa của tinh linh hiện giờ trống không không có binh chủng nào canh giữ, hiện giờ vẫn trong kỳ bảo hộ các lãnh chúa có thể yên tâm dẫn quân đi mà không lo b·ị c·ướp nhà.
Hắn rất thuận lợi xuyên qua vòng phòng hộ đi vào lãnh địa. Bên trong lãnh địa kiến trúc cũng rất đầy đủ, có một doanh địa của chiểu trạch yêu, một lò rèn, một nhà kho, một tửu quán, một dãy hàng rào đơn giản, một lồng bè nuôi cá.
Lần này hắn không có ý định sẽ phân giải lãnh địa này mà muốn lấy nó làm bàn đạp xâm chiếm đầm lầy. Hắn lại đi một vòng các kiến trúc trong lãnh địa này muốn xem có cái nào hay ho không.
Lồng bè nuôi cá bên trong có một số loại cá đang được nuôi thả, đây là một kiến trúc rất thích hợp trong địa hình đầm lầy này.
Lò rèn cơ bản cũng giống lò rèn của hắn nhưng hắn lại không thấy có thợ rèn trong lãnh địa nhưng trong lò rèn lại có dấu vết đã qua sử dụng. Hắn đoán tên lãnh chúa kia chính là một tên thợ rèn và cây kiếm kia rất có thể là do hắn tạo ra, còn vật liệu ở đâu ra thì hắn không biết.
Hắn không hài lòng nhất trong lãnh địa này chính là hàng rào bằng gỗ kia, quá rác rưởi không giúp ích được gì. Hắn quyết định ngày mai sẽ mang tài nguyên đến xây tường cho lãnh địa này, hắn còn có một kiến trúc tường đặc biệt nữa chưa có dùng.
Tửu quán là kiến trúc mới mà hắn chưa thấy, không biết có tác dụng gì. Hắn đứng trước cửa tửu quán, đây là một kiến trúc nằm gọn trong một thân cây, trên cửa tửu quán có một tấm biển bên trên có một hàng chữ dùng tiếng thông dụng vạn tộc: ‘Tửu quán cây sồi’ giờ thì hắn biết đây là một cây sồi.
[ Tửu quán cây sồi (hiếm) - cấp 3
Tửu quán cây sồi sẽ thu hút các anh hùng trong khắp vạn giới, lãnh chúa có thể thử thu phục bọn họ cho mình sử dụng, mị lực của lãnh chúa càng cao thì càng dễ thu được sự tin tưởng của anh hùng.
Hắn tiến vào bên trong tửu quán. Bên trong không gian cũng không lớn, chỉ như một quán rượu nhỏ với một quầy ba nhỏ và mấy bộ bàn ghế.
Trong quầy ba có một thanh niên phục vụ còn chỗ mấy bộ bàn ghế kia lại có 5 người đang trò chuyện. Thanh niên kia thấy Hoàng tiến vào thì trố mắt sau đó hắn như hiểu ra điều gì đó mà nhìn về phía Hoàng với ánh mắt nịnh nọt.
Tên này cười nói với Hoàng: “ Lãnh chúa đại nhân khỏe”
Hoàng cũng nhìn hắn với ánh mắt hiếu kì: “ Ngươi biết ta là lãnh chúa sao”
Hắn ta vẫn giữ thái độ tươi cười với Hoàng giải thích: “Ta chính là thụ linh của cây sồi này, chủ nhân của lãnh địa này cũng là chủ nhân của ta nên ta đương nhiên biết ngài rồi.”
Hắn ban đầu nghĩ tên này là anh hùng mà tinh linh kia thu phục nhưng không ngờ tên này lại là thụ linh, xem ra nhiệm vụ của hắn chỉ đơn thuần là quản lý tửu quán này. Như vậy mấy người kia chắc là các anh hùng rồi. Hắn lúc này tỉ mỉ quan sát năm anh hùng kia.
Trong 5 anh hùng thì có 2 nam và 3 nữ, trong đó hai trong ba nữ nhân kia là hai tinh linh, họ có đôi tai nhọn và mái tóc màu vàng lộng lẫy, trên lưng có đeo bộ cung tên trông cũng lộng lẫy không kém. Họ đang tán gẫu cùng nhau không biết nói gì mà không chú ý đến sự xuất hiện của Hoàng.
Một nữ anh hùng khác trông có vẻ bí ẩn hơn rất nhiều, cô ta có gương mặt điển hình của một hụ nữ da trắng nhân loại, gương mặt rất là ưa nhìn, nhưng từ đó hắn lại thấy sự xa cách lạ thường, cô ta mặc một bộ áo choàng đen che phủ toàn thân. Điều kì lạ là hắn không thể nhìn thấy v·ũ k·hí của cô ta.
Từ lúc bước vào đến giờ cô ta vẫn đang nhìn hắn nhưng không nói gì. Ngồi đối diện với cô ta là một tên nhân loại khác thân hình cao to trên thân mặc giáp trụ cồng kềnh với một thanh kiếm to lớn sau lưng, hắn ta dường như đang cố tán tỉnh cô nàng kia.
Cuối cùng trong căn phòng này là một tên ải nhân đã xay mèm ngủ ngon lành trên bàn rượu. Đột nhiên ải nhân kia bất chợt nấc lên một cái rồi chợt tỉnh lại. Ông ta nhìn về phía Hoàng với ánh mắt kì lạ sau đó cười lớn: “ Tinh linh tiểu thí hài tên tiểu soái ca kia của các ngươi xem ra đã đi đời nhà ma rồi, đáng đời hắn dấm chê kỹ thuật rèn đúc của bọn ta”
Hai tinh linh kia nghe vậy quay ra nhìn ông ta định phản bác lại nhưng họ lại chú ý đến sự xuất hiện của Hoàng. Một trong số đó nhìn vào Hoang nói với giọng không tin:
“ Làm sao có thể, hắn làm sao lại c·hết được, hắn mạnh thế mà”
Nói rồi lại chỉ vào Hoàng mà hỏi: “Nói đi có phải đó là sự thật, có phải ngươi đã g·iết hắn”
Hoàng thấy vậy liền biết hai tinh linh này là người quen của lãnh chúa kia, hắn trả lời với giọng thản nhiên: “Đúng vậy”
Tinh linh kia nghe vậy thị xuy sụp ngồi xuống ghế không nói gì. Lúc này tinh linh còn lại nhìn hắn nói với giọng thách thức: “Ta nhớ kỹ ngươi rồi”
Sau đó cả hai tinh linh đều đồng thời biến mất trong tửu quán, hắn thấy điều này liền quay sang hỏi thụ linh xam chuyện gì vừa sảy ra.
Thụ linh cung từ tốn giải thích: “đấy là khi các anh hùng không muốn hợp tác với lãnh chúa mà muốn rời đi thì họ sẽ biến mất khỏi tửu quán”
Hắn như vậy liền đã hiểu, nhưng xem ra hắn lại không đâu kết oán với tinh linh tộc, không biết có ảnh hưởng đến việc thu nạp anh hùng sau này không vì tinh linh tộc thật sự rất tốt.
Hai tinh linh đi rồi hắn lại dồn sự chú ý lên ba người còn lại.