Sau một hồi nghỉ ngơi lấy lại sức cả quân đoàn lại bắt đầu hành quân đến mục tiêu tiếp theo. Lãnh địa kế tiếp mà bọn họ muốn t·ấn c·ông là một lãnh địa có một nhóm lớn địa tinh chiếm cứ.
Các miêu nhân không thể tra ra được là lãnh chúa đó thuộc tộc nào nhưng cư dân của lãnh địa này tất cả đều là địa tinh và kiến trúc của chúng hầu hết đều là kiến trúc ngầm dưới lòng đất.
Với kiểu lãnh địa xây dưới lòng đất này dưới lòng đất thì khi t·ấn c·ông khá là phiền phức vì khi phá được thành phòng bên ngoài thì chúng sẽ rút vào trong lòng đất và chiến đấu sẽ bị kéo vào hầm ngầm.
Hầm ngầm là địa hình quen thuộc của bọn chúng nên đương nhiên khi đó sẽ chịu rất nhiều bất lợi, thiệt hại sẽ là không hề nhỏ.
Quả nhiên khi họ đến lãnh địa kia liền phát hiện kiến trúc của lãnh địa này trên mặt đất hết sức đơn sơ nhưng có thể thoáng thấy giấu vết của hầm ngầm.
Nhưng có một điểm hắn không ngờ tới đó là việc công phá thành phòng trên mặt đất cũng không hề dễ t·ấn c·ông như vậy.
Địa tinh tộc có khí giới thủ thành rất lợi hại, cự nỏ cùng máy bắn đá rất phiền phức. Hắn không thể mạo hiểm cho quân lên t·ấn c·ông vì như vậy sẽ chịu thiệt hại rất lớn do khí giới của địa tinh.
Hắn không còn cách nào khác là phải để các nguyên tố binh dùng công đối công với binh lính thủ thành của đối phương để tránh t·hương v·ong cho bộ binh.
Một trận công đối công kịch liệt diễn ra trong rừng đánh tan cả một mảng cây rừng phía trước lãnh địa, tường thành của địa tinh tộc cũng b·ị đ·ánh thủng lỗ chỗ không ra hình dáng.
Các khí giới hạng nặng của địa tinh đã bị phá hủy hoàn toàn còn bên này thì phía Hoàng cũng thiệt hại một nhóm khô lâu binh ở phía trước nhất.
Uy h·iếp đã được loại bỏ thì cũng đã đến lúc để bộ binh đẩy lên toàn lực t·ấn c·ông. Địa tinh cũng không dây dưa mà lựa chọn rút lui ngay lập tức khi khí giới thủ thành vừa bị toàn diệt thì chúng đã toàn bộ rút lui vào địa đạo.
Hắn không có vội vã để q·uân đ·ội vào trong hầm t·ấn c·ông mà để cho bọn họ chiếm cứ hoàn toàn các kiến trúc trên mặt đất rồi canh dữ chặt chẽ toàn bộ lãnh địa.
Sau khi đã chiếm cứ hoàn toàn khu vực này thì hắn bắt đầu để binh lính kiểm tra từng ngóc ngách trong lãnh địa để tìm ra toàn bộ các cửa vào của hầm ngầm.
Mất đến cả giờ đồng hồ mới có thể tìm ra hết được tất cả cửa vào của hầm ngầm. Có tất cả 20 cửa vào lớn nhỏ ở các nơi khác nhau trong lãnh địa.
Nếu như không phong tỏa hết các cửa ra này thì rất có thể sẽ suất hiện biến cố, từ đó có thể thấy được hắn là người cẩn thận thế nào.
Để cho người canh giữ chặt chẽ rồi hắn bắt đầu phân công nhân thủ đi xuống hầm ngầm muốn kết thúc lãnh địa này.
Hắn sẽ để cho hai đội nhân thủ đi vào ở hai lối vào lớn nhất của hầm ngầm. Dẫn đầu hai đội nhân mã này là Xurgor cùng với hai anh em hùng nhân, hắn còn đặc biệt để cho Xurgor cùng với Hùng Khắc mỗi người cầm theo một chiếc đông hồ để duy trì liên lạc.
Hắn cũng không có ý định tự mình xuống dưới đó, quá mạo hiểm không phải phong cách hành sự của hắn. Thông qua kên liên lạc trên đồng hồ hắn có thể thấy diễn biến chiến đấu dưới hầm ngầm đó.
Phía dưới hầm ngầm ánh sáng bị hạn chế rất nhiều nên Hoàng chủ yếu để cho khô lâu cùng với lang kị binh làm chủ lực vì đây là những binh chủng có tầm nhìn trong đêm tối.
Địa hình trong hầm hết sức phức tạp rất nhiều ngõ ngách, từ những ngõ ngách này thi thoảng lại có những tên địa tinh phục kích bọn hắn nhưng nhân số không hề nhiều nên không gây được nhiều hiệu quả.
Hoàng hạ lệnh cho bọn họ không cần qua lưu ý đến những nhóm quân nhỏ này mà một đường thẳng tiến đến trung tâm theo đường hầm lớn nhất.
Càng đi về phía trước thì tần xuất bị phục kích lại càng nhiều có vẻ như địch nhân cũng rất sốt ruột. Thấy địch nhân đã nóng ruột Hoàng lại để cho q·uân đ·ội đẩy mạnh thế t·ấn c·ông.
Địch nhân đã không còn kiên nhẫn đánh du kích nữa mà bắt đầu vận dụng đại bộ đội, chiến đấu trong hầm sảy ra kịch liệt.
Trong không gian nhỏ hẹp này chiến cực kì thảm liệt mỗi phút mỗi giây đều có binh lính c·hết đi. Hoàng ở trên mặt đất bình tĩnh quan sát chiến đấu thảm liệt này.
Địa tinh chiến đấu hết sức anh dũng nhưng chỉ đến vậy mà thôi, chúng đang bị đẩy lùi về phía trung tâm khu hầm ngầm này.
Chẳng mấy chốc mà bọn chúng đã bị đẩy lùi đến một đại sảnh to lớn, nơi đây tập trung rất nhiều q·uân đ·ội của đối phương.
Hắn để các binh chủng của mình nhanh chóng thiết lập vòng vây bao bọc chặt chẽ quân địch vào trung tâm đại sảnh này đồng thời để nguyên tố binh vào hầm.
Vòng vây đã thiết lập hoàn tất cũng là lúc các nguyên tố vào đến chiến trường. Bộ binh bắt đầu vào thế phòng ngự không cho địch nhân xông phá vòng vây.
Các nguyên tố bắt đầu công kích địch nhân phía trong vòng vây kia. Địa tinh rất nhanh ý thức được tình thế của mình chúng biết đường sống duy nhất là phải xông phá vòng vây kia nếu không sẽ bị ma pháp b·ắn c·hết.
Các địa tinh liều c·hết t·ấn c·ông vong vây kia hi vọng có thể mở ra một con đường máu nhưng tất cả hầu như đều vô ích, chúng nó nhanh chóng bị vùi dập trong mưa ma pháp.
Hoàng rất hài lòng với trận chiến này, hắn lặng yên thưởng thức hồi chiến cuối cùng này. Một hồi chiến đấu khốc liệt các địa tinh đã không thể mảy may thoát khỏi, tất cả đều đã c·hôn v·ùi trong trận mưa ma pháp kia.
Các binh sĩ bắt đầu dọn dẹp chiến trường, ở trong chiến trường bọn họ có thấy một quang cầu sáng chói Hoàng nhận ra đây là anh hùng chi tâm.
Điểm kì lạ là họ không thu được lãnh chúa chi tâm, điều này chứng tỏ rằng tên lãnh chúa kia không có trong này. Chỉ có hai khả năng cho việc này: một là tên này đã dẫn quân ra ngoài chinh chiến; hai là tên này vẫn lẩn trốn trong những đường hầm kia.
Hoàng lập tức hạ lệnh cho binh lính canh giữ các lối vào cách xa những lối vào này một chút, phải để cho tên này buông lỏng cảnh giác tự mình đi ra.
Hắn cũng không lo việc tên này đã dẫn quân ra ngoài rồi đánh trở về vì nếu như là vậy thì đã sớm đánh về rồi vì chiến đấu vừa rồi cũng rất tốn thời gian, hoàn toàn đủ để tên kia trở về.
Đến giờ mà vẫn chưa thấy về thì có đến tám thành là hắn đang lẩn trốn trong đường hầm kia, bây giờ chỉ còn xem ai kiên nhẫn hơn mà thôi.
Từng giây từng phút trôi qua, Hoàng cùng với các anh hùng đang quây tròn thành một vòng đang đánh chén ngon lành, hắn cũng không vội vã vì đây đã là mục tiêu cuối cùng của hôm nay rồi.
Bên trong hầm ngầm lúc này đang có một tên ải nhân đang quanh quẩn trong các ngõ ngách, hắn đang rất xoắn suýt.
Sau hai giờ cuối cùng đã có người không thể kiên nhẫn được nữa. Ải nhân lấm là lấm lép bò ra khỏi hầm ngầm từ một lối vào nhỏ.
Khi ở bên dưới hắn đã cẩn thận cảm ứng ở bên trên lối ra không hề có dấu vết có người canh giữ thì mới bò lên. Nhưng khi bò lên mặt đất rồi thì cảnh trước mặt làm hắn đứng hình.
Đúng là không có người canh giữ lối vào này thật nhưng cách đó không xa thì lại có một nhóm người đang đánh chén tưng bừng.
Nhóm người này cũng đã nhìn thấy hắn, hắn đã hối hận muốn quay lại đường hầm nhưng khi hắn vừa quay lại thì bị một cầu lửa đánh tới chặn đường.
Hắn biết mình đã không còn đường để chốn, cây búa chiến trong tay rơi xuống, hắn cứ thế đứng c·hết chân ở đó không biết lên làm gì tiếp theo.
Hoàng cũng không ngờ lãnh chúa của lãnh địa này lại là một Ải nhân, hắn nhìn tên ải nhân kia mỉm cười.
0