0
Hoàng triệu tập tất cả binh chủng. Hắn để cho bốn nguyên tố hợp thành đoàn đi trước dò xét một vòng khu rừng trong bán kính 100m quanh lãnh địa thấy quái vật hay dã thú lớn thì g·iết. Hắn cũng muốn dò xét rộng hơn nhưng đã không còn sớm, cách trời tối chỉ còn vài tiếng, mà trong rưng buổi tối không biết sẽ có những gì.
Tiếp đến lại chia lũ goblin làm hai, một nhóm 20 con do con đầu mục dẫn đầu, Hoàng còn vất cho cúng nó cốt mâu cốt đao thạch phủ để phòng thân, nhiệm vụ của bọn này là đi theo sau nguyên tố thu thập chiến lợi phẩm, phát quang bụi rậm đảm bảo trừ đại thụ cùng các loại cây có giá trị tất cả còn lại đều phải dọn sạch.
Sau khi hai nhóm đã rời đi hắn mới nhìn vào mười con còn lại. Hắn muốn chỉ huy mấy con còn lại mổ heo và chỉnh lý lại lãnh địa. Lấy ra một đống dụng cụ thu được từ chỗ bọn goblin lần trước Hoàng bắt đầu phân công.
Chẳng mấy chốc cả lãnh địa đã tưng bừng hẳn lên, bọn goblin chạy khắp nơi mỗi con một việc hết sức nhiệt tình, con thì lấy nước con thì mài dao chặt cây... ‘ không sai, quả nhiên rất nghe lời lại không quá ngốc’.
Đi về sau nhà, hoàng thấy bốn con heo rừng nằm đó. ‘mổ ra chắc cũng được hơn trăm cân thịt, giữ lại chút để ăn còn lại bán hết, còn bộ lòng mà nói tối nay sẽ có bữa ngon' . Con đầu tiên được mổ, Hoàng lấy ra bộ lòng bắt đầu sử lý, việc này đích thân hắn phải làm bọn goblin là sẽ không biết làm việc này.
Đang làm viêc thi thoảng hắn sẽ bị làm phiền bởi âm thanh nhắc nhở của hệ thống, đại khái là lũ nguyên tố đang đáng quái trong rừng nhắc nhở là do chúng làm ra.
Mổ xong cả bốn con heo, Hoàng lấy ra 100 cân đem giao bán trên sàn giao dịch cũng tức là 100 đơn vị thức ăn, hắn yết giá 1 linh tệ 5 đơn vị thịt. Số thịt còn lại khoảng hơn 10 cân giữ lại đợi băng tinh về sẽ dùng phép đóng băng để bảo quản lạnh.
Nhìn sắc trời vẫn còn một khoảng thời gian mới đến tối, lại triệu tập lũ goblin, hắn muốn xây chuồng lợn, con heo con mới bắt lúc sáng vẫn đang buộc trước cửa đây, người không biết còn tưởng là hắn nuôi chó đấy.
Bên này lũ goblin đang bận chuyển tảng đá xây nhà mới cho heo con, bên kia thi thoảng vài con goblin sẽ kéo mọt đầu dã thú về, tính đến giờ đã có 2 con lợn 1 con lai 1 con dê và một con trâu to ít cũng hai tạ. ‘Xem năng xuất đi săn cũng không tệ’
Khi trời đã gần tối các binh chủng cũng về hết, Hoàng bắt đầu kiểm kê thu hoạch. Hai ‘hỏa tinh’ đều đã lên cấp còn dư 40exp, trong đội chúng là công cao nhất nên đều là chúng nó kết liễu lên cấp cũng là phải. Linh tệ thu được 140, ngoài ra băng tinh còn lấy ra một viên ngọc cùng một đầu mâu bằng sắt.
[linh hồn châu (nhỏ) : dự trữ 50 ma nănh]
[đầu thương hoen ố – xám : sắc bén 5 công vl 10]
Viên ngọc cho một hỏa tinh còn đầu thương kia hắn sẽ sửa lại là có thể có một v·ũ k·hí mới, còn sửa như nào sao, mài lại gắn thêm cán là được rồi.
Hoàng nhìn về phía bầu trời đang dần về tối, ngày đầu tiên của hắn xem như đã qua. Nhìn về phía lãnh địa, hắn nghĩ cần tự thưởng cho mình một bữa, thế là bắt tay vào chuẩn bị bữa tối. Trong rừng những kẻ săn mồi đã bắt đầu đi kiếm ăn.
Khi trời đã tối hẳn, ngoài rừng đã có tiếng thú rống vang vọng khắp nơi còn trong lãnh địa của Hoàng đã đốt lên ba đống lửa trên mỗi đống lửa đều có một cái nồi lớn Hoàng cùng lũ goblin đang ngồi ăn, hắn không khỏi hoài nghi bọn goblin lần trước xuất hiện có phải hệ thống sắp xếp để đưa đồ không vì với trình độ của chúng nó không thể tạo ra cái nồi như vậy, mà không chỉ nồi còn có xô múc nước, dây thừng ... tất cả đều ngoài khả năng của chúng, còn đoạt sao ? Hoàng chưa từng nghĩ tới vì chúng nó quá yếu gà.
Khi Hoàng đang không ngừng chê bai hệ thống dàn xếp quá nhiều sơ hở thì ngoài lãnh địa đã có mấy con dã thú để ý đến nơi đây. Hoang để ý đến dị thường nhìn ra ngoài bìa rừng phái hiện có một đàn sói đang tiến về lãnh địa, nhìn chúng không giống như có trạng thái lạ thường mà giống như bị thu hút bởi thứ gì đó.
Hoàng lúc này liền đoán ra chúng nó là bị thu hút bởi mùi máu tươi từ đông chiến lợi phẩm hồi chiều.
Trong đêm tối ánh mắt của chúng lập lòe đầy quỷ dị, lũ goblin đã bắt đầu sợ nhưng Hoàng thì lại khác, hắn rất hưng phấn vì lãnh địa đang trong kì bảo hộ bọn nó có đến cũng chỉ là đưa đồ ăn. Hắn thử tra xét một con.
[Tật phong lang – lv15 dã thú
Nhất giai ma thú
Hp 1500 mp 500
Công: vl 100 – ma pháp 200
Phòng ngự vl 200
Ma kháng 10%
Kỹ năng : cắn xé, phong nhận]
Mạnh, đấy là đánh giá của hắn, với thực lực hiện giờ hắn không thể chiến thắng dù chỉ một con và ở ngoài kia có đến vài chục con, nhưng đấy là đánh chính diện còn bây giờ hắn đang có vô địch nên điều cần nghĩ hiện nay là làm sao g·iết được mà còn phải g·iết nhiều, phải tối đa hóa lợi ích.
Hoàng liền để goblin kéo một con lai ra chỗ mình, hắn cắt vài nhát trên người con lai rồi quơ quơ con dao về phía lũ sói ra dấu thị uy.
Bọn sói trí thông minh không thấp chúng nó biết kẻ này đang khiêu khích nhưng chưa t·ấn c·ông vì con đầu đàn chưa hạ lệnh. Luc này phía xa trong cánh rừng có một con sói to lớn đang quan sát lãnh địa, nó cản nhận được nguy hiểm, mặc dù kẻ ngoại lai kia rất yếu nhưng nó không thể mạo hiểm vì trong cánh rừng này chúng nó không phải bá chủ nêuz tổn thất ở đây bầy của nó sẽ vào thế yếu.
Nhưng nó cũng không thể bỏ mặc như vậy, các tộc nhân đang rất hăng máu muốn xé xác kẻ trước mặt. Thế là nó đẻ cho 5 con sói đi trước t·ấn c·ông trong mắt nó 5 con là đủ để giải quyết, nếu có tổn thất cung không phải vấn đề lớn.
5 con sói lập tức lao về phía Hoàng,mở đầu liền là phong nhận phủ đầu, trong mắt chúng nó sau chiêu này con mồi hẳn là bị phanh thây. Phong nhận khi bay đến gần Hoàng liền bị cản lại, ma pháp v·a c·hạm với kết giới liền ầm ầm tiêu tán. Lũ sói thấy vậy cũng bất ngờ nhưng vẫn lao về phía trước.
Đúng vào lúc chúng nó gần đến kết giới, mi tâm Hoàng đột nhiên nứt ra hiện ra một con mắt, cũng vào lúc đó ánh mắt lũ sói trở lên tối sầm lại. Mấy con đang lao vào kết giới giật mình đâm đầu vào kết giới choáng váng lại thêm tầm trở lên tối tăm chúng nó bắt đầu hoảng loạn.
Lúc này có ánh sáng lóe lên, chúng nó bị công kích bởi lửa. Không nhìn thấy địch nhân chúng nó bắt đầu công kích loạn xạ gây tương tích cho đồng bạn, chẳng máy chốc chúng nó đã chằng chịt v·ết t·hương.
Hoàng không bỏ qua cơ hội đã gọi ra các nguyên tố bắt đầu t·ấn c·ông tới tấp, khi sói đầu đàn ra hiệu rút lui thì đã muộn. Hoàng nhìn lũ sói rút đi đầy tiếc nuối, bọn chúng quá cẩn thận.
Sói đầu đàn lúc này đã sợ, kẻ thù quá quỷ dị, lại có thể làm hỏng thị giác ban đêm của chúng may chỉ là tạm thời nếu không sẽ thua thiệt lớn, bạn nãy nó đứng xa như vậy mà vẫn bị trúng chiêu, nó thầm nghĩ sau này sẽ tránh xa chỗ đó.
Hoàng nếu biết suy nghĩ của sói đầu đàn hẳn sẽ rất tiếc nuối, hắn lúc này đang hưng phấn đào lấy ma hạch của mấy con sói. Ban nãy hắn lợi dụng nội tại ‘chúa tể đồng thuật' để tạo ra mà vừa rồi, nội tại này khi hắn không mở mắt chỉ làm hắn miễn nhiễm với các dạng t·ấn c·ông của đồng thuật nhưng khi hắn mở mắt sẽ làm cho các loại đồng thuật mất hiệu lưc và thị giác ban đêm cũng được tính là đồng thuật.
Ở trạng thái vừa rồi kẻ thù chỉ cần nhìn thấy hắn đều sẽ trúng chiêu, nhân tiện khi nãy hắn còn sao chép luôn cả thị giác ban đêm, từ giờ đi đêm không cần đèn, chỉ là đôi mắt sẽ phản quang rất quỷ dị.
Mang theo tinh thần kích động Hoàng tiến về hạch tâm lãnh địa, hắn muốn bán thịt sói lấy tiền, thịt ma thú sẽ có giá trị không nhỏ.