0
Từ tình báo được Khuz báo về có thể thấy bên ta đang có một lợi thế về chủng loại binh chủng vì đối phương phần lớn chỉ là loại cận chiến.
Nhưng có một điều cần chú ý ở đây là số lượng quân tản mát trong rừng ngập mặn của đối phương là rất đông.
Với địa hình bất lợi cho ta mà lại lợi thế cho phe địch như vậy thì việc địch nhân tản mát như vậy là rất khó đánh.
Kẻ địch hoàn toàn có thể lợi dụng lối đánh du ích để mài dần sinh lực của phe ta, đó không phải là điều Hoàng muốn.
Hắn muốn trận chiến hôm nay phải triệt để cầm xuống được xà nhân bộ tộc nên hắn cần một sách lược tốt.
Để hạn chế tối đa việc lợi dụng lợi thế từ địa hình của phe địch thì cách tốt nhất chính là dụ kẻ địa đi ra khỏi địa hình sở trường đó.
Một kế hoạch tác chiến đã được hình thành bên trong trí não của Hoàng.
“Khuz ngươi lập tức lên không tìm một con đường vòng qua đại bộ đội của địch nhân.”
Khuz nhanh chóng nhận lệnh lên không.
Không mất quá nhiều thời gian anh ta đã tìm ra một con đường có thể vượt qua khu rừng ngập mặn mà không phải chạm chán quân địch.
“Tốt, hiện giờ ta giao cho ngươi toàn bộ quân lính hai tộc, ngươi có nhiệm vụ vòng qua phòng tuyến của địch nhân tập kích pháo đài địch.”
Khuz không ngờ lãnh chúa lại cho mình chỉ huy một đội quân lớn như vậy.
Hoàng thấy biểu hiện của hắn như vậy liền gằn hỏi.
“Nhà ngươi là được chứ”
Khuz run rẩy kích động trả lời:
“Thần quyết không để đại nhân thất vọng”
Hoàng thấy hắn như vậy mới hài lòng nói:
“Tốt, lên đường đi, có bất kì vấn đề gì đều phải báo cáo lại cho ta qua thiết bị truyền tin, đặc biệt là khi chuẩn bị t·ấn c·ông phải lập tức báo cho ta”
“Vâng”
Hoàng phất phất tay cho tên thằn lằn dẫn quân đi.
Hoàng lẳng lặng nhìn q·uân đ·ội từ từ khuất dần, hắn cười nhạt một tiếng rồi thúc ngựa tiến vào khoảng rừng ngập mặn trước mặt.
Hoàng cứ thế một người một ngựa tiến vào khoảng rừng đó.
Hắn muốn thu hút sự chú ý của quân địch trong rừng để tạo điều kiện cho q·uân đ·ội của Khuz thuận lợi vòng qua phòng tuyến đối phương.
Ngựa tiến vào cánh rừng này di chuyển hết sức khó khăn chỉ có thể tiến chầm chậm từng bước một.
Sự xuất hiện của một người một ngựa rất nhanh đã thu hút sự chú ý của q·uân đ·ội xà nhân tộc.
Một nhóm xà nhân khoảng 10 tên nhanh chóng đã tiếp cận Hoàng.
Hoàng nhìn về phía những xà nhân kia, đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy sinh vật này ở khoảng cách đần như vậy.
Xà nhân tộc có bề ngoài là sự kết hợp của nhân loại và loài rắn, thân trên củ bọn chúng giống nhân loại không khác nhưng thân dưới lại là đuôi rắn hết sức to lớn.
Nhóm binh lính trước mặt Hoàng lúc này là một nhóm nam tính xà nhân, chúng có hình thể hết sức to lớn đặc biệt là phần đuôi rắn của bọn chúng.
Một tên xà nhân tiến lên hét lớn lên với Hoàng thị uy đồng thời gắt hỏi.
“Nhân loại kia mau đứng lại, đây là lãnh địa của xà nhân tộc nhà ngươi tiến vào đây có mục đích gì”
Hoàng cười nhếch mép đáp lại.
“Ta hôm nay đến đây là muốn diệt xà nhân bộ tộc”
Xà nhân nghe vậy liền tức giận.
“Nhân loại ngông cuồng”
Nói rồi những xà nhân này không do dự xông lên công về phía Hoàng.
Đứng trước sự t·ấn c·ông của các xà nhân Hoàng rất bình tĩnh nâng thương đón đỡ.
Xà nhân bộ tộc trong rừng ngập mặn có thân thủ rất nhanh nhẹn, tay cầm trường mâu thoắt ẩn thoắt hiện.
Nếu như là một lãnh chúa khác thì có lẽ sẽ hoang mang nhưng với một lãng chúa đã tự thân chiến rất nhiều trận chiến sinh tử thì thế công của những xà nhân này lại hết sức tầm thường.
Hoàng cứ thế một người một thương bình tĩnh đón đỡ thế công của các xà nhân.
Các xà nhân càng đánh lại càng kinh hãi, bọn hắn có 10 người vây công nhân loại kia nhưng lại không làm gì được đối phương.
Bất chợt hắn thấy tên nhân loại kia nở một nụ cười làm hắn có dự cảm xấu.
Một tên xà nhân vừa bị đối phương bức lui chưa kịp lấy lại thăng bằng bất chợt một hỏa cầu bay về phía hắn.
Tên xà nhân này không kịp tránh né lập tức trúng chiêu, lửa nhanh chóng bùng cháy trên toàn thân hắn.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, các xà nhân bàng hoàng nhìn người anh em c·hết trong đám lửa.
Đến lúc này thì chúng biết tên trước mặt này là một nhân vật hung ác mà không phải chỉ có mấy người bọn họ có thể đối phó.
Các xà nhân rất nhanh đã kịp phản ứng, chúng hét lên vào trong rừng gọi đồng bọn đến ứng chiến.
Hoàng thấy một màn này liền biết mục đích của mình đã đạt được, việc kế tiếp chỉ là thu hút càng nhiều xà nhân đến đây càng tốt.
Hỏa cầu bốc lên trên tay hắn, một người một ngựa lao về phía mấy xà nhân kia.
Một lúc sau khi mấy đội xà nhân khác đến đây chi viện thì đã thấy tiểu đội xà nhân kia đ·ã c·hết hết chỉ còn lại một tên nhân loại ở đó.
Đại chiến lập tức phát sinh, các xà nhân lập tức đỏ mắt lao lên vây công Hoàng.
Cứ như thế càng lúc càng nhiều xà nhân kéo đến nơi đây.
Cũng vào trong lúc đó, Khuz đã dẫn quân vòng qua được khu rừng ngập mặn tiến được đến bờ biển.
Từ xa có thể trông thấy trên bờ biển thoáng thấy bóng dáng các xà nhân dải rác trên bờ biển.
Khuz lúc này mới dùng máy truyền tin báo lại tin tức cho lãnh chúa.
Về phía bên Hoàng khi nhân tin báo về của Khuz thì xung quanh hắn đã dải rác khắp nơi là xác c·hết của xà nhân.
Hàng ngàn xà nhân lúc này đã tụ tập về phía này nhưng bọn hắn lại không dám mạo muội t·ấn c·ông.
Hoàng khi nhận tin của Khuz thì liền cười lớn, khí thế trên người hắn bộc phát mãnh liệt hét lên một tiếng lớn rồi công về phía các xà nhân.
“Giết”
Tiếng hét đó cũng là hiệu lệnh cho q·uân đ·ội của Khuz t·ấn c·ông lãnh địa của xà nhân tộc.
Mở đầu cho trận chiến này là một loạt ma pháp từ các nguyên tố binh chủng công về phía tòa thành mỏng manh của xà nhân tộc.
Tiếp đến là hai vạn q·uân đ·ội của hai tộc thằn lằn cùng với Atlantis điên cuồng lao về phía lãnh địa đối phương gặp xà nhân liền g·iết.
Bộ tộc xà nhân b·ị đ·ánh bất ngờ chỉ có thể co vào trong thành bị động phòng thủ.
Số q·uân đ·ội của bên trong rừng ngập mặn cũng không kịp trở về tiếp viện do đã bị Hoàng thu hút về mặt kia cánh rừng.
Thành trì bị t·ấn c·ông cũng phát tín hiệu cho q·uân đ·ội trong rừng nhưng đãng tiếc những cánh quân này đã đi quá xa khi nghe tin muốn trở về thì đã không kịp.
Dưới thế công mãnh liệt của các nguyên tố binh tường thành mong manh của xà nhân bộ tộc rất nhanh đã bị công phá.
Đại quân rất nhanh đã theo những lỗ hổng trên tường thành bắt đầu tràn vào trong lãnh địa.
Các xà nhân trong lãnh địa chống trả hết sức mãnh liệt làm cho trận chiến rất thảm liệt.
Hoàng đang giao chiến cùng với các xà nhân trong rừng thì thấy lũ xà nhân có vẻ bất an.
Có thể thoáng thấy các xà nhân bắt đầu rút lui muốn chi viện cho lãnh địa.
Hoàng thấy vậy cũng không có ý định bỏ qua cho chúng, hắn lập tức tăng nhanh thế công một đường đánh ra đến bờ biển.
Ra đến bờ biển có thể thấy q·uân đ·ội xà nhân trong rừng đã quay lại chi viện cho lãnh địa.
Hoàng làm sao có thể để cho chúng có thể thuận lợi chi viện cho lãnh địa được.
Hắn giơ cao trường thương lên bắt đầu thi pháp, Tai Ách thương của hắn có thể được dùng như một cây pháp trượng.
Theo động tác thi pháp của hắn một cánh cửa ma pháp nhanh chóng mở ra.
Từ trong cánh cửa ma pháp hàng vạn quân lính khô lâu xông ra t·ấn c·ông các xầ nhân.
Xét về chiến lực cá nhân thì một khô lâu còn lâu mới đánh lại xà nhân nhưng chúng lại có số lượng hoàn toàn áp đảo.
Sự ra nhập của binh đoàn khô lâu rất nhanh đã thay đổi cục diện chiến trường, cũng đập tan hi vọng của xà nhân tộc.
Hoàng lúc này cũng lại bắt đầu gia nhập vào chiến trường muốn nhanh chóng đánh tan ý chí chiến đấu của đối phương.
Hắn vận dụng tất cả sức mạnh của bản thân thậm chí vận dụng đến kim linh của kim tinh đang phụ thế trên người mình.
Sức chiến đấu kinh khủng của hắn rất nhanh đã chấn nh·iếp tâm thần của các xà nhân tộc.
Cùng với ý chí chiến đấu tan vỡ là sự bại vong của q·uân đ·ội xà nhân tộc.