0
Khi mà q·uân đ·ội nhân loại tiến lên phía trước thì phía bên kia các lãnh chúa sau khi được hồi sinh trở lại cũng không ngồi yên mà bắt đầu bổ xung binh lực.
Bởi vì bị ăn trái đắng của nhân loại khi trúng phải một loạt đòn sát thủ nên lần này bọn họ đã rút kinh nghiệm.
Đã đánh lâu như vậy rồi ai mà lại thiếu kim tệ, mua một vài đòn sát thủ là không thể thiếu.
Mỗi người đều thủ riêng cho mình một át chủ bài riêng để mong trả thù nhân loại trong lần tới.
Nhưng có không ai có thể nghĩ rằng lần này bọn họ gặp phải cũng không phải là những tên đã đ·ánh c·hết họ lúc trước mà là một kẻ khác.
Người mà bọn họ gặp phải đầu tiên lại là kẻ đã đánh cho họ sợ chạy té đái lúc trước.
Hoàng sau khi đánh đổ tòa tháp thứ ba thì trước mặt hắn là cửa trụ sở đối phương.
Chỉ cần đánh đổ thêm hai tòa tháp ở cửa trụ sở nữa thì bia đá đối phương sẽ lộ ra trước mặt hắn.
Nhưng thay vì tiếp tục tiến lên phá tháp như lúc trước thì hắn lại dừng lại.
Hai tòa tháp phía trước đặc biệt to lớn mà lại chúng lại đứng ngang hành nhau nên hỏa lực không chỉ gấp đôi đâu.
Nhận định rằng nếu chỉ có một mình thì khó lòng mà có thể công phá được hai tòa tháp kia nên hắn quyết định kêu gọi đồng đội.
Được kêu gọi đầu tiên là mấy tên thuộc hạ của mình.
“Alena, báo cao tình hình chiến trường”
Bên đầu bên kia nhanh chóng đã có đáp lại:
“Đại nhân, quân đồng minh hiện đã bắt đầu đẩy lên tuyến trên áp lực của chúng ta đã giảm”
“Tốt, báo lại với mấy tên kia tập trung lại đường giữa cùng ta”
“Vâng”
Vừa thông báo được cho thuộc hạ xong thì phía trước địch nhân đã xuất hiện.
Cường giả của hai tộc sau khi ăn quả đắng đã quyết định rằng sẽ không đi lẻ nữa mà tập trung lại đánh một đường.
Thật trùng hợp tay con đường mà họ chọn lựa vừa hay lại là đường giữa.
Vừa ra khỏi trụ sở họ đã thấy phía trước có một tên chặn đường.
Nhìn thấy kẻ đang đứng phía trước tất cả không ai bảo nhau câu gì đều dừng chân.
Họ quay sang nhìn nhau như đã hiểu được ý của đối phương dù trước đây họ chưa từng đi cùng với nhau.
Tất cả bọn họ trước đây đều đã chạm chán với Hoàng, người thì đơn độc đối đầu với hắn, người thì đi theo nhóm với người khác.
Dù đi một mình hay đi theo nhóm thì có một điểm chung là tất cả đều đã bại trận trong tay Hoàng.
Hiện giờ khi đã thống nhất đi cùng với nhau cùng đẩy một đường thì lại gặp phải hắn.
Hai bên đã nhìn thấy nhau hiện giờ quay lại đổi đường thì đã muộn.
Cả hai bên cứ thế đứng nhìn nhau, Hoàng không công lên bọn họ cũng không công lên.
Mấy người bắt đầu thảo luận với nhau.
“Các ngươi từng gặp hắn ?”
Một tên mở đầu hỏi.
“Hắn g·iết ta chỉ trong ba chiêu”
“Một mình hắn đánh ba bọn ta, hai tên kia c·hết chỉ mình ta chạy thoát”
“Ta khá hơn các ngươi một chút nhưng cũng chỉ chống đỡ được vài hơi thở”
Mấy tên trả lời còn mấy tên khác thì không nhưng nhìn vào mắt nhau họ đều thấy được sự e ngại trong mắt đối phương.
“Bây giờ phải làm sao chẳng lẽ đổi đường”
“Không đổi đường được, hắn đã thấy chúng ta có đổi đường cũng vô dụng.”
“Hay là xua quân lên dùng số đông đè lên hắn”
“đó cũng không phải cách, ta từng thấy hắn dùng một chiêu ma phái quét sạch cả mảng quân”
“Cách này không được cách kia cũng không xong, vậy các ngươi nói phải làm sao mới ổn”
“Ta xem ra cũng chỉ còn cách liều mạng thôi”
“Liều, lấy gì mà liều”
“Các ngươi chẳng phải đều mua lấy món đòn sát thủ sao, ta cũng không tin chúng ta cùng dùng đồ phụ trợ vây công lại không g·iết được hắn”
“Xem ra cũng chỉ còn cách đó mà thôi”
“Hắn ta đã có thể đánh đến đây nếu như lần này không thể g·iết được hắn một mạng thì chúng ta không còn cơ hội thắng”
Tất cả cùng gật đầu với nhau rồi cùng nhau móc ra át chủ bài của riêng mình.
Ở đây tất cả có 6 lãnh chúa, trong đó có đến 4 tên móc ra các loại thuốc cường hóa 1 tên móc ra một lá phù lục còn một tên khác lại là một quyển trục ma pháp.
Không cấn nhiều lời tất cả nhìn át chủ bài của nhau là đã hiểu sẽ đánh như thế nào.
4 tên sau khi uống thuốc cường hóa đồng loạt xông lên công về phía Hoàng.
Hoàng thấy 4 tên kia lao lên có điểm bất ngờ, một phần là vì bất ngờ mấy tên kia lại có can đảm tái chiến một phần là bất ngờ vì sức mạnh của họ.
So với trước kia gặp phải thì hiện tại bọn họ mạnh hơn nhiều lắm.
Sức mạnh và tốc độ của bọn họ gần như đã đuổi kịp mình và lại bọn họ còn có đến tận 4 người.
Mặc dù cảm thấy mình có chút thất thế nhưng hắn cũng không e ngại ngược lại là rất hào hứng.
Một trận chiến thế này rất có lợi để tôi luyện khả năng chiến đấu của hắn.
Trước kia đánh cùng với bọn họ đều là dùng cường đại lực lượng lôi đình nhất kích đánh tan bọn họ, hiện giờ lực lượng đã gần tương đương nhau rất hợp để tôi luyện.
Lùi một bước mà nói thì cho dù có thất bại cùng lắm là c·hết một lần, mình còn có 5 mạng cơ mà mất 1 còn 4.
Hai bên rất nhanh đã chiến thành một đoàn một trận kịch chiến 1 đấu 4 bắt đầu.
Bốn tên dị tộc sau vài lần đụng độ tỏ ra rất vui mừng, họ không còn cảm giác bị lực lượng cường đại đè ép nữa.
Bốn người bọn họ phối hợp với nhau có thể vững vàng đè ép hắn.
Trên người Hoàng đã có nhiều v·ết t·hương, bốn tên kia kết hợp với nhau quá mãnh liệt muốn không b·ị t·hương cũng khó.
Trải qua chiến đấu v·ết t·hương ngày một nhiều, áo giáp cũng đã xuất hiện nhiều chỗ hư hại nhưng hắn cũng đã thấy rõ tiết tấu của họ.
Có thể nói hắn đang đánh đổi thương tổn để lấy kỹ sảo chiến đấu.
Cùng với kỹ sảo chiến đấu tăng lên thì áp lực mà hắn nhận được từ bốn người họ cũng giảm dần.
Phía bên ngoài nhận thấy thế trận cũng không lạc quan là mấy hai tên lãnh chúa khác cũng không kiên trì.
Tên cầm phù lục bắt đầu thi pháp, thành phi kiếm dần hiện lên.
Phi kiêm nhắm thẳng về phía Hoàng bắt đầu phóng đi.
Bốn ngươi kia như đã bàn từ trước đều dùng những chiêu thức hạn chế tầm di chuyển của hắn buộc hắn phải đón kiếm.
Thấy phi kiếm lao đến, biết mình không thể tránh né hắn chỉ có thể đưa thương lên đón đỡ.
Mũi thương cùng mũi kiếm chính xác đụng vào nhau, lực lượng mạnh mẽ tạo ra sóng xung kích đánh văng mấy tên xung quanh ra xa.
Hoàng chỉ cảm thấy một lực lượng to lớn trên thân thương truyền đến làm hắn suýt chút nữa không giữ được thương.
Hoàng bị đẩy lũi đến 10m mới có thể hãm lại được.
Cả đám lãnh chúa kia trố mắt nhìn về phía Hoàng đặc biệt là tên dùng phù lục kia.
Hắn ta bởi vì đã lãnh giáo qua uy lực của phi kiếm phù này nên mới chọn nó làm át chủ bài, đứng trước phi kiếm này hắn không có chút sức phản kháng nào cả.
Hiện tại nhìn thấy Hoàng có thể đối đầu với thanh phi kiếm kia hắn kinh hãi không thôi.
Lúc này một tên khác thấy phi kiếm không thể giải quyết được Hoàng liền quyết định vận dụng lá bài tẩy của mình.
Hắn lấy ra một quyển trục ma pháp không chút do dự xé mở.
Ngay lập tức trên bầu trời mây đen kéo đến sấm sét bắt đầu hội tụ.
Hoàng nhân thấy nguy hiểm đang đến, có một khí tức kinh khủng đang khóa lại hắn.
Tia sét thô to từ trên trời đánh xuống mục tiêu nhắm thẳng vào Hoàng.
Hoàng phản ứng rất nhanh vội vàng dồn hết lực lượng vào một thương đẩy lệch phi kiếm ra một chút.
Ngay sau đó hắn nâng thương chỉ thẳng lên bầu trời đón lấy tia sét.
Sét đánh thẳng vào cây thương truyền đến trên người hắn.
Hoàng không dám để tia sét truyền vào người quá lâu vội vàng cắm cây thương xuống mặt đất.
“Rầm”
Tiếng nổ to lớn vang lên vang vọng trời đất. Lực lượng cường đại tàn phá tán loạn xung quanh.