Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Bí ẩn
- Marcus, các ngươi là từ đâu xuất hiện và làm cách nào bị ta triệu hồi đến đây?
Buổi tối là thời gian nghỉ ngơi, mọi người đều quây quần bên đống lửa trò chuyện với nhau. Nguyễn An tò mò nhìn về phía Marcus hỏi. Nguyễn An suy nghĩ về việc này trong suốt ngày hôm nay, đặt khá nhiều giả thiết nhưng vẫn chưa tìm được đáp án. Bởi vậy liền trực tiếp hỏi thăm những người này.
Tiếng than củi cháy vang lên, bầu không khí hơi trầm xuống, bởi nói đến chuyện cũ thường khiến cho con người ta phiền muộn.
Có một điểm chung đó là tất cả bọn họ đều là giai cấp nô lệ phải phụ thuộc hoàn toàn vào chủ nhân. Theo luật lệ ở đó thì nô lệ thuộc tầng lớp thấp nhất, phải làm toàn bộ cuộc công việc thấp hèn, có khi chủ nhân tức giận thì có thể g·iết c·hết bọn họ mà không bị phán tôi. Qua cuộc nói chuyện, Nguyễn An biết được một trong hai người phụ nữ da trắng tên là Alicia từng thuộc dòng dõi quý tộc. Bởi vì cha ruột đứng nhầm đội ngũ thua trên chính trường mà bị xử tử, Ailica bị buộc phải trở thành nô lệ. Mà những người này vô tình bị mình triệu hồi đến đây.
Âm thanh Nguyễn An chầm chậm vang lên. Tám người nông dân cũng là ngạc nhiên nhìn về phía người lãnh chúa này. Chỉ thấy gương mặt Nguyễn An rất nghiêm túc, mang theo một loại khí chất tự tin, thành thục hơn so với tuổi của hắn bây giờ.
- Alicia, cô vốn xuất thân từ quý tộc, học thức cùng kiến thức xuất chúng. Hiện tại ta liền cho cô nhiệm vụ hỏi thăm lý lịch các nông dân được triệu hồi đến, tiến hành phân tích với tình hình phát triển của lãnh địa, sau đó sắp xếp công việc cho bọn họ.
- Muôn năm… (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 2: Bí ẩn
- Nhưng mọi người hãy gác lại mọi chuyện cũ, để cùng nhau hướng tới tương lai cùng nhau tạo lên sự phát triển và thịnh vượng. Để làm được điều đó chúng ta cần đoàn kết, tôi cần sự giúp đỡ của các bạn. Các bạn, hãy cùng nhau tạo dựng lên một cuộc sống tốt đẹp, nơi mọi người đều được tự do, bình đẳng và phát triển.
- Các bạn, tôi may mắn triệu hồi được được các bạn. Chúng ta đến từ những nơi khác nhau, mang theo những câu chuyện và trải nghiệm riêng biệt.
Âm thanh trầm bổng của Nguyễn An vang lên giữa núi rừng. Tám người nông dân nhìn đến gương mặt tràn ngập sự nhiệt huyết, tự tin cùng với những lời nói chân thành, tha thiết, thì trong lòng họ cũng tự nhiên dâng lên những dòng nhiệt huyết mà đã rất lâu rồi không xuất hiện.
Tiếp Nguyễn An hướng về Alicia phân phó nhiệm vụ.
- Muôn năm…
Với học thức của mình, Alicia hoàn toàn có thể hiểu được quy trình của Nguyễn An một khi thực tiễn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ phong cách làm việc của những người nông dân này. Đồng thời cô cũng nhận ra những phát biểu mà Nguyễn An nói khi nãy hoàn toàn không phải là lời nói cho vui, mà người thanh niên trước mắt này thật sự muốn làm điều đó.
Alicia rất nghiêm túc lắng nghe, từ lúc ban đầu là ngạc nhiên đến cuối cùng hoàn toàn phục tùng. Nhìn đến người thanh niên trước mắt cũng chỉ tầm tuổi mình nhưng học thức phong phú cùng phong thái quá xuất thần, quả nhiên ở tuổi này mà đã là lãnh chúa của một lãnh địa thì không phải may mắn mà có được.
Sau bữa ăn, Nguyễn An liền để cho những người còn lại về nghỉ ngơi chỉ giữ lại Alicia bàn bạc công việc. Tiếp đó Nguyễn An giữ Alicia lại chỉ cho nàng các phương pháp quản lý, cách thức tính toán tài nguyên để làm sao phân bổ nông dân làm việc cho hợp lý. Mặc dù chưa làm việc ở vị trí này bao giờ nhưng xuất thân ở gia đình quý tộc nên Alicia đã được trải qua nền giáo d·ụ·c tinh anh nên nắm giữ yếu điểm rất rất nhanh.
- Từ giờ Alicia sẽ là phụ tá của ta. Những người còn lại nghe theo sắp xếp từ Alicia tiến hành các công việc như bình thường. Cùng với tuyên truyền cho những người dân mới đến về tôn chỉ của chúng ta đó chính là bình đẳng, tự do và phát triển.
- Mọi người, mọi người xin bình tĩnh. Từ giờ trở đi lãnh địa chúng ta sẽ hủy bỏ giai cấp nô lệ để từ đó, không còn một ai bị ức h·iếp, bắt nạt nữa. Vì một tương lai phát triển, bây giờ chúng ta cần cùng ngồi với nhau để bắt đầu hoạch định một con đường phát triển cho toàn bộ mọi người.
Alicia vội vàng cung kính đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Marcus liền cung kính trả lời. Nguyễn An sau đó tiếp tục hỏi một lần những người còn lại. Kết quả mọi người đều trả lời giống nhau giống nhau, bọn họ không phải hư không sinh ra, mà họ là thật sự tồn tại, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà được triệu hồi đến nơi này thôi.
Nguyễn An liền bổ nhiệm Alicia trở thành phụ tá của mình. Rồi bắt đầu giao nhiệm vụ cho những người nông dân này công tác tuyên truyền, để mọi người nông dân đến tiếp theo biết được định hướng của lãnh địa, từ đó nâng cao tính đoàn kết và chấp hành tốt hơn.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong lòng Nguyễn An bỗng hết sức đáng sợ. Bởi nếu như vậy thì các đơn vị tài nguyên chẳng phải chính là tiền tệ, còn các tòa tế đàn chính là trạm trung chuyển? Và mình trực tiếp mua bọn họ, bởi nô lệ thường chính là để mua bán, trao đổi mà. Vậy mình đang giao dịch với ai? Và tại sao mình lại đến thế giới này? Sứ mệnh của mình là gì? Một loạt câu hỏi được đặt ra nhưng không có lời giải đáp.
Ánh trăng sáng vằng vặc chiếu rọi đại địa, nhìn đến bóng lưng phía trước mặt dường như được một tầng hào quang bao phủ. Hình tượng Nguyễn An trong lòng Alicia bỗng trở nên to lớn hơn bao giờ hết. Cô tin tưởng rằng dưới sự lãnh đạo của thanh niên này, lãnh địa này thật sự có thể tạo nên kỳ tích.
Tiếng hô to vang vọng khắp núi rừng trở thành sự cam kết của một sự quật khởi mạnh mẽ mà bền vững.
Tám người nông dân kích động, gương mặt đỏ bừng hô lớn muôn năm. Năm người đàn ông liền nhấc bổng lấy Nguyễn An tung hô. Ba cô gái càng là ôm nhau khóc lớn. Bình đẳng, tự do, phát triển vốn là những điều xa vời mà họ đã không còn dám mơ ước, nhưng chính người đàn ông trẻ tuổi trước mắt đã nhen nhóm những ước mơ của họ một lần nữa. Hình ảnh Nguyễn An trong lòng họ lúc này bỗng lớn hơn bao giờ hết.
- Vâng thưa lãnh chúa đại nhân.
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, việc này thảo dân cũng không rõ, thảo dân đến từ thành Cian của đế quốc Roman vốn là một người nông dân đắc tội quý tộc bị ép buộc trở thành nô lệ. Còn vấn đề làm sao xuất hiện ở đây thì thảo dân càng không biết. Chỉ là từ sâu trong tiềm thức, thảo dân phải bắt buộc tuân theo toàn bộ mệnh lệnh từ ngài.
Thời gian thoáng cái đã trôi qua buổi chiều đầy oi bức. Lúc này đã là buổi tối, bầu trời cao vời vợi, ánh trăng sáng vằng vặc chiếu rọi khắp nơi, lúc này Nguyễn An và tám người nống đang ngồi trước đống lửa, thỉnh thoảng nghe được tiếng củi cháy lép bép. Ngày đầu tiên ở dị giới của Nguyễn An đã trôi qua như vậy, khá là yên bình.
Bọn họ là những người còn trẻ đã trải qua thăng trầm trong cuộc sống. Ở độ tuổi này, vẫn đang là thanh xuân, vẫn chưa quá muộn, là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, dùng để cống hiến, dùng để phát triển. Dòng nhiệt huyết trong người bọn họ vào thời điểm này được kích hoạt lại. Bọn họ cần quên đi quá khứ kia, quá khứ không may bị trở thành nô lệ, để một lần nữa tỏa sáng, để một lần nữa trở lại với những khát vọng và hoài bão trước kia.
Bữa tối qua đi, Nguyễn An kiểm kê được thu hoạch ngày hôm nay, tổng cộng thu được 81 đơn vị lương thực, 30 đơn vị gỗ. Tính ra bình quân một người nông dân sẽ thu hoạch được 15 đơn vị một ngày trừ đi 1 đơn vị lương thực cho mỗi người ăn uống thì sẽ còn lại 14 đơn vị. Vậy sáng sớm mai sẽ có thể huy động sớm để có thể triệu hồi được thêm 3 nông dân làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trở lại dưới mặt đất, Nguyễn An liền nói.
Nguyễn An nhìn lấy mọi người đều tập trung lắng nghe liền hài lòng nói tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn An còn hướng nàng giảng giải vấn đề về đề cao hiệu suất lao động và phương thức khen thưởng nhằm kích thích tính sáng tạo, cần cù của nông dân. Như hôm nay một người bình quân làm được 15 đơn vị tài nguyên, thì lấy 15 đơn vị làm tiêu chuẩn. Nông dân làm đủ thì mỗi ngày ngoài định mức sẽ được thưởng thêm 1 đơn vị tài nguyên. Nếu nông dân nào xuất sắc làm được hơn thì sẽ có thưởng thêm ngoài định mức theo quy định. Sau cùng tổ chức thi đua năng suất theo tuần, theo tháng, theo quý và theo năm. Nông dân nào đứng đầu về sản lượng thì đều được thưởng thêm và trao bằng khen, đó là một loại vinh dự mà nhiều người bình thường đều muốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Muôn năm… lãnh chúa muôn năm …
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.