Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Mỏ vàng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Mỏ vàng


Mộ Dung Phong nghe vậy liền cười tươi cao hứng nói:

- Rượu thịt thì chỗ ta lúc nào cũng có, Lâm huynh đệ cứ ngồi đây, để ta đi ra sai người mang rượu thịt đến. Hôm nay phải hảo hảo chiêu đãi Lâm huynh đệ mới được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Phong nói tiếp. Nguyễn An lúc này cũng không cười nữa, mà nghiêm túc nói:

Nguyễn An đang sắp xếp lại mạch suy nghĩ từ những câu chuyện vừa rồi của Mộ Dung Phong, rồi sau đó ngẩng mặt lên bầu trời. Chỉ thấy hàng ngàn, hàng vạn ngôi sao đang đua nhau tỏa sáng lấp lánh mà nhìn nhiều lần cũng không phân biệt được ngôi sao nào với ngôi sao nào.

- Đại lễ?

Lúc này nhiều cửa hàng ở khu Á đã đóng cửa, trên đường cũng rất ít dần những người đi lại. So với ba khu còn lại thì khu Á trầm tĩnh hơn, còn ba khu còn lại lúc này vẫn còn rất nhiều người đang vui chơi. Hôm nay, Nguyễn An cảm thấy thu hoạch của mình đã quá đủ rồi, liền hài lòng trở về phủ lãnh chúa. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lâm huynh đệ không cần không tin, bởi những điều ta nói vừa rồi xin thề hoàn toàn là sự thật.

Mộ Dung phong nói rồi liền ra khỏi phòng, sau đó phân phó cho thuộc hạ mang rượu thịt đi lên. Sau đó hai người đều uống và nói chuyện rất nhiều.

- Lâm huynh đệ thừa biết là thất phu vô tội, hoài bích có tội mà. Nếu ta có năng lực thì chắc chắn sẽ không nói với huynh rồi. Cả cái thung lũng Đại Lâm này cũng chỉ có huynh đệ có năng lực khai thác mà thôi. Dù sao trước sau gì cũng sẽ phát hiện, không bằng chính ta liền dâng nó cho Lâm huynh. Ta tin tưởng vào ánh mắt của mình. Chắc chắn Lâm huynh đệ sẽ không bạc đãi ta đúng không? Thế nào, Lâm huynh đệ xem thành ý của ta có đủ?

Nguyễn An bình tĩnh hỏi.

- Có thể nói cho ta biết làm sao mà Mộ Dung huynh phát hiện được mỏ vàng này không?

Mộ Dung Phong nghe vậy cũng không tức giận, mà ngược lại cười càng tươi hơn:

Nếu những tài liệu tình báo và phân tích đó đúng là do người đàn ông trước mắt này làm được thì tài năng của anh ta không hề dưới Phạm An Quốc. Mỗi người một lĩnh vực, đều là nhân tài đỉnh tiêm.

Mộ Dung Phong mỉm cười nói. Nguyễn An nghe vậy thì chấn kinh rồi, một đơn vị vàng là một lạng vàng, bằng một trăm lạng bạc và bằng năm ngàn đơn vị tài nguyên bình thường, rất là trân quý.

- Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh vậy. Về sau dưới trướng của ngài mong được chiếu cố hơn.

Mộ Dung Phong nghe vậy cũng không nản lòng vẫn nghiêm túc nói:

Mộ Dung Phong thần bí nhìn Nguyễn An nói.

Trăng sáng vằng vặc, bầu trời đêm thường mang cho người ta cảm giác yên bình, cùng tĩnh mịch. Cũng không ai để ý thấy trên bầu trời, có một ngôi sao dường như vừa sáng thêm một chút.

Nguyễn An cũng là thật tâm mời chào. Bởi vì người này khả năng tính toán rất đáng sợ đặc biệt trong việc thu thập và phân tích tình báo. Những tài liệu vừa tình báo và phân tích vừa rồi Nguyễn An đã xem qua, xác thực đúng với bảy mươi, tám mươi phần trăm so với thực tế.

Nguyễn An tò mò hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cho dù đúng như huynh nói như vậy, thì tại sao ta phải thu nhận huynh. Huynh có thể trợ giúp ta như nào? Chẳng nhẽ chỉ bằng những thông tin tình báo này? Nếu vậy thứ cho ta nói thẳng là nó chưa đạt đến yêu cầu của ta.

- Mộ Dung huynh quả nhiên chân tài thực học. Lãnh địa hiện tại đang cần rất nhiều người tài ba như huynh. Không biết Mộ Dung huynh có chịu khó ra làm quan gánh vác trách nhiệm cùng với mọi người không?

- Lâm huynh quả nhiên là người làm việc lớn, tất nhiên chỉ bằng vào những tình báo vừa rồi tất nhiên không đủ. Vậy nếu ta đưa cho huynh một phần đại lễ thì sao?

Nguyễn An chỉ cười cười lắc đầu là do chính bản thân mình không có thiên phú mà thôi. Thật không ngờ hôm nay dạo chơi lại có được thu hoạch lớn như vậy. Qua cuộc nói chuyện vừa rồi, Nguyễn An cũng biết được Mộ Dung Phong đã ba mươi tư tuổi cũng tương đương với Phạm An Quốc, nhưng bề ngoài lại còn trẻ như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn An tò mò nói, hiện tại Nguyễn An hoàn toàn đứng đầu về mọi mặt cả về kinh tế lẫn quân sự đủ để áp chế tất cả lãnh chúa khác. Thật không có nhiều thứ hiện tại có thể được xem là đại lễ trong mắt hắn.

- Mộ Dung huynh quả là diệu nhân, nếu như tin tức là sự thật thì thành ý của huynh đã đủ rồi. Mộ Dung huynh yên tâm, khi trở về ta sẽ soạn thảo khế ước. Nếu một ngày ta thật sự được như lời huynh nói thì tước vị chắc chắn sẽ có một ghế dành cho huynh.

Không thể nghi ngờ buổi tối hôm nay thu hoạch lớn nhất là đạt được Mộ Dung Phong người này. Còn về mỏ vàng giá trị cũng không nhỏ nhưng vàng có thể kiếm được, còn nhân tài thì là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Liền như đời trước của Nguyễn An vậy, một vị hoàng đế nhìn địa thế dời đô, đặt vững cơ nghiệp đất nước hơn một ngàn năm. Mặc dù nhiều lúc nguy nan nhưng về tổng thể vẫn giữ được cơ đồ, cội nguồn.

Mộ Dung Phong rất là đắc ý nói.

- Haha, Phong huynh thật biết nói đùa, tương lai mịt mờ, ai dám nói trước điều gì. Huống chi là khai quốc, Phong huynh thật quá đề cao ta rồi.

- Được, có lời này của Lâm huynh đệ xem như ta yên tâm.

- Như ta đã nói với Lâm huynh đệ đó, nhà ta có truyền thống xem địa thế, phong thủy cùng tinh tượng. Ta từ nhỏ đã nghiên cứu kinh dịch cùng các sách liên quan. Nơi đây là đất dưỡng long thì tất nhiên phải có đủ tài nguyên để nuôi rồng rồi. Các loại tài nguyên mới hiển lộ ra liền quá bình thường rồi, cho nên ta suy đoán chắc chắn phải có thứ gì thật cao cấp mới được. Qua thời gian tính toán và đi thăm dò cuối cùng thật sự ta liền phát hiện ra.

Chương 22: Mỏ vàng

Mộ Dung Phong nói rồi hướng Nguyễn An bái một lần, xem như chính thức nhận Nguyễn An làm chủ. Nguyễn An thấy vậy liền đỡ Mộ Dung Phong lên, sau đó cao hứng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Phong tự tin nói. Nguyễn An nghe xong nghiêm túc:

Đặc biệt gương mặt trẻ hơn tuổi thật dành được rất nhiều thiện cảm từ những người khác. Bởi vì người bằng tuổi anh ta cũng có thể nói chuyện được, người ít tuổi hơn cũng rất dễ làm quen nói chuyện, quả thật là nhân tài làm gián điệp. Ngoài ra tinh thông kinh dịch, bát quái cùng các sách cổ khiến cho khả năng phân tích của Mộ Dung Phong thường rất chính xác. Hôm nay mình được đến người này trợ giúp quả thật là hổ thêm cánh vậy.

- Mộ Dung huynh lời đó là thật? Nếu vậy, tại sao huynh không tự đi khai thác? Huynh thừa biết giá trị của mỏ vàng mà đúng không?

Nguyễn An nghe vậy cũng là không biết lời này là thật hay giả, bởi huyền học mà rất khó giải thích. Người tin thì sẽ thấy đúng, người không tin thì cho là bịa đặt, những nó thật sự tồn tại.

Nhìn đến gương mặt nghiêm túc của Mộ Dung Phong, bất chợt Nguyễn An cười nói:

- Hôm nay ta được đến Mộ Dung huynh giúp đỡ quả thật như hổ mọc thêm cánh. Nơi đây huynh có rượu thịt không? Chúng ta hôm nay phải tâm sự thật nhiều cùng nhau mới được.

Một thời gian sau, khoảng mười một giờ đêm, Nguyễn An mới từ phòng trà của Mộ Dung Phong rời đi. Bước đi trên đường đá, cảm giác từng cơn gió mát thoảng qua người rất dễ chịu xua tan đi phần nào tửu lực.

Mộ Dung Phong sinh ra ở C quốc, từng làm gián điệp cho cơ quan quốc gia, người bình thường chỉ biết anh ta là một thầy tướng số, thầy phong thủy có quan hệ rất nhiều với các chính khách, thương nhân và các đại ca xã hội.

- Nếu ta nói cho Lâm huynh là ta phát hiện ra mỏ vàng thì sao?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Mỏ vàng