Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Rừng Sâu Bí Ẩn
Và như thế, hành trình của họ bắt đầu, mang theo niềm hy vọng và khát vọng khám phá những điều kỳ diệu của cuộc sống.
"Ta sẽ giúp các ngươi trở về an toàn. Hãy theo ta."
Thanh Mai kêu lên, mắt sáng rực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Góc nhìn khác
Thanh Mai nói, ánh mắt lộ rõ sự hài lòng.
"Chào hai người, có vẻ như các ngươi đã tìm thấy thứ chúng ta cần,"
Thanh Mai gật đầu.
Mỗi ngày mới là một trang sách chưa mở, đầy rẫy những điều bí ẩn và bất ngờ, đang chờ đợi họ khám phá và viết nên câu chuyện của chính mình.
"Chúng ta đã đi được nửa chặng đường rồi,"
Phan Kiến và Thanh Mai tiến vào rừng sâu, cây cối um tùm và những con đường mòn mờ ảo.
**Buổi chiều, tại Thiên Cơ Quán...**
Cả hai đều cảm nhận được không khí ẩm ướt và mùi thơm của rừng cây xanh mướt.
người đàn ông hỏi, giọng trầm ấm.
**Buổi sáng, tại rừng sâu phía bắc.. **
"Anh chắc chắn. Dựa theo bản đồ cổ trong cuốn sách, chúng ta đang đi đúng hướng,"
Phan Kiến bắt đầu quá trình pha chế, sử dụng kiến thức trong cuốn sách cổ và sự trợ giúp của Thanh Mai.
Phan Kiến gật đầu, đồng ý với ý kiến của cô.
Truyện có niềm tin vững chắc và tình bạn không thể phá vỡ.
Họ tiến đến gần cây thảo dược, nhưng ngay khi họ chạm tay vào nó, mặt đất dưới chân rung chuyển, và một tiếng gầm gừ vang lên.
Những bí mật và thách thức đang chờ đón họ, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với tất cả, với lòng quyết tâm
"Chúng ta an toàn rồi. Nhưng chúng ta phải tìm cách lấy Thiên Linh Thảo mà không bị con thú phát hiện,"
"Đúng vậy. Đây mới chỉ là bước đầu.
"Thiên Linh Thảo à?
gã đàn ông cười lạnh, ra lệnh cho đồng bọn t·ấn c·ông.
Chương 2: Rừng Sâu Bí Ẩn
"Vậy thì đừng trách chúng ta,"
Phan Kiến và Thanh Mai lùi lại, biết rằng mình đang rơi vào tình huống nguy hiểm.
"Chúng tôi rất biết ơn, ông Trần Hữu. Chúng tôi đang tìm kiếm Thiên Linh Thảo để pha chế thể chất đặc biệt,"
Phan Kiến nắm chặt túi thảo dược, ánh mắt kiên quyết.
Phan Kiến thì thầm.
Người dẫn đầu, một gã đàn ông cao lớn với ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào túi vải chứa Thiên Linh Thảo trong tay Phan Kiến.
Họ đi sâu vào rừng, vượt qua những tảng đá lớn và những dòng suối nhỏ.
Phan Kiến nói, vẫn còn choáng váng vì trận chiến.
Trước mắt họ hiện ra một cảnh tượng kỳ lạ: một con suối nhỏ chảy qua một khu vực tràn ngập ánh sáng xanh mờ ảo.
Phan Kiến b·ị đ·ánh trúng một cú vào sườn, đau điếng nhưng anh vẫn cố gắng đứng vững. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phan Kiến và Thanh Mai trở về an toàn với sự giúp đỡ của Trần Hữu. (đọc tại Qidian-VP.com)
anh nói.
Phan Kiến trả lời, mắt chăm chú nhìn bản đồ.
Chỉ trong vài giây, tất cả bọn c·ướp đều bị hạ gục, nằm rạp trên mặt đất.
"Đó là Thiên Linh Thảo!"
Anh nhìn thấy một hang động nhỏ bên cạnh, đủ để họ trú ẩn.
Ở giữa khu vực đó, một cây thảo dược cao lớn, lá xanh biếc, toát lên ánh sáng dịu nhẹ.
Bất kể khó khăn hay thử thách nào đang chờ đợi, họ sẽ luôn sát cánh bên nhau, vượt qua mọi trở ngại bằng sự kiên trì và tình thương.
Họ biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng mỗi bước đi đều là một cơ hội để họ trưởng thành và học hỏi.
Họ ngồi xuống, uống nước và ăn một ít lương khô.
"Vào đây!"
Đột nhiên, một âm thanh lạ vang lên từ phía xa.
Phan Kiến mỉm cười, nhìn vào lọ thuốc chứa dịch chiết xuất từ Thiên Linh Thảo.
"Chạy mau!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cẩn thận, nơi này có thể có nguy hiểm."
Đó là một loại thảo dược rất hiếm và quý. Các ngươi quả là dũng cảm khi dám tiến vào rừng sâu để tìm nó,"
Cuộc hành trình của Phan Kiến và Thanh Mai chỉ mới bắt đầu.
"Không có gì, ta là Trần Hữu, một lữ khách trong rừng này. Ta tình cờ đi ngang qua và thấy các ngươi gặp nguy hiểm,"
người đàn ông giới thiệu.
Không khí trong lành nhưng mang một chút ẩm ướt, tạo nên cảm giác huyền bí và mạo hiểm.
Thanh Mai cầm một bản đồ cũ kỹ, cẩn thận dò từng đường nét để đảm bảo họ không lạc đường.
Cầu hoa đề cử và kẹo
"Chúng tôi đã trải qua nhiều khó khăn để có được nó, không dễ gì mà các ngươi có thể c·ướp đi,"
Họ chạy thục mạng, nghe tiếng gầm gừ và tiếng bước chân nặng nề đuổi theo phía sau. Phan Kiến nhìn quanh, tìm kiếm lối thoát.
Thanh Mai đặt bẫy ở một nơi khác, rồi cùng Phan Kiến tiến đến gần cây thảo dược.
Tuy nhiên, đối thủ của họ quá đông và có vẻ rất kinh nghiệm trong việc chiến đấu.
**Trận chiến nổ ra...**
Thanh Mai nói, mắt nhìn vào túi thảo dược trong tay Phan Kiến.
Phan Kiến nhìn Thanh Mai, mỉm cười.
Phan Kiến kéo Thanh Mai vào hang, cả hai thở dốc.
Phan Kiến gật đầu, nhưng anh cũng nhận ra điều bất thường.
Phan Kiến dừng lại, tay ra hiệu cho Thanh Mai dừng bước.
"Em có một ý tưởng. Nếu chúng ta tạo ra một cái bẫy, có thể làm con thú bị phân tâm, trong khi anh lấy Thiên Linh Thảo."
"Nghe thấy không? Có gì đó ở phía trước,"
"Cảm ơn ông đã cứu chúng tôi,"
Phan Kiến và Thanh Mai lặng lẽ bước đi trên con đường mòn, ánh sáng yếu ớt của bình minh chiếu qua những tán cây dày đặc.
"Em thông minh lắm. Được, chúng ta sẽ làm theo kế hoạch đó."
Họ bắt đầu chuẩn bị bẫy, sử dụng những gì có trong tay và những vật liệu tự nhiên từ rừng. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, họ trở lại khu vực có Thiên Linh Thảo.
Rừng Tam Đảo (Tác Giả nói địa chỉ):))
Phan Kiến dùng những kỹ năng tự vệ mà anh học được từ thế giới cũ, kết hợp với những động tác nhanh nhẹn và chính xác.
Phan Kiến và Thanh Mai không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chống trả.
Thanh Mai bị bao vây, khó khăn trong việc né tránh.
"Anh Phan Kiến, em nghĩ chúng ta nên nghỉ ngơi một chút ở phía trước, nơi có dòng suối nhỏ,"
Cả hai tiến về phía âm thanh, cẩn thận bước qua những bụi cây rậm rạp.
Thanh Mai cũng không hề kém cạnh, cô di chuyển linh hoạt, né tránh và t·ấn c·ông kẻ địch bằng những cú đá mạnh mẽ.
Phan Kiến và Thanh Mai ngạc nhiên nhìn người cứu họ - một người đàn ông trung niên, ánh mắt sắc bén và thân hình cường tráng.
Phan Kiến nhanh chóng lấy Thiên Linh Thảo, và họ nhanh chóng rời khỏi khu vực đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Các ngươi không sao chứ?"
gã đàn ông nói, giọng đầy uy h·iếp.
Trần Hữu gật gù.
Phan Kiến nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Trời đã bắt đầu tối khi họ quay trở lại.
Đột nhiên, từ trong bụi cây, một nhóm người lạ mặt xuất hiện, bao quanh họ.
"Đưa nó đây, và có thể chúng ta sẽ để các ngươi rời đi an toàn."
"Anh Kiến, anh có chắc là chúng ta đi đúng đường không?"
Cả hai tiến tới chỗ nghỉ chân, nơi dòng suối trong xanh róc rách chảy qua những viên đá nhỏ.
Thanh Mai đề nghị khi nhìn vào bản đồ.
**Trên đường trở về...**
Phan Kiến và Thanh Mai thở phào nhẹ nhõm.
Những âm thanh trong rừng dần trở nên đáng sợ hơn, khiến cả hai càng cẩn thận từng bước đi.
Chúng ta sẽ còn nhiều thách thức phía trước, nhưng anh tin rằng với sự hợp tác của chúng ta, Thiên Cơ Quán sẽ phát triển và giúp đỡ được nhiều người."
Thanh Mai hỏi, giọng lo lắng.
Từ trong bóng tối, một con thú khổng lồ lao ra, đôi mắt đỏ rực, răng nanh sắc bén.
Ngay lúc nguy cấp, từ trong bóng tối, một bóng dáng lướt nhanh tới, t·ấn c·ông kẻ địch với tốc độ và sức mạnh đáng kinh ngạc.
Phan Kiến và Thanh Mai trở lại cửa hàng, mệt mỏi nhưng vui mừng. Họ đã thành công trong việc lấy Thiên Linh Thảo.
Con thú khổng lồ dừng lại trước cửa hang, gầm gừ nhưng không thể vào bên trong. Sau một lúc, nó bỏ đi, để lại sự im lặng.
Ngay khi con thú xuất hiện, bẫy được kích hoạt. Một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên, con thú bị thu hút và lao về phía đó.
"Chúng ta đã làm được,"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.