Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Chương 11

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Chương 11


Mẹ tôi nghe tin Lý Xảo Nhi bị kết án tử hình từ quê nhà, liền chạy lên thành phố đến cửa hàng gây sự.

Đoạn Trịnh Hòa mở một khu ở Nam Dương, chuyên lừa những sinh viên ngây thơ khờ dại. Dùng đãi ngộ hậu hĩnh như bao ăn ở, bao vé xe, lương cao, nhốt họ trong khu đó để gọi điện về nước lừa tiền người già.

"Bất kể là thân phận nào, điều quan trọng nhất là tôn trọng lẫn nhau."

Tôi đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Lý Xảo Nhi.

Tôi đánh giá nữ khách hàng đang làm khó nhân viên, lúc này mới phát hiện khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ trước mắt là Lý Xảo Nhi.

19.

Cửa hàng trưởng cầu xin tôi đừng sa thải bà ta.

Tối hôm đó, tôi dẫn cả nhà đến nhà hàng cung đình tư nhân tốt nhất ở Kinh Thị ăn một bữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 11: Chương 11

Lần này, tôi nghe từ miệng chị Trương.

Lại mấy năm nữa trôi qua, Lý Xảo Nhi thường xuyên dẫn các bà trong giới đến cửa hàng gây sự.

Không biết em trai chị Trương định khi nào mới hốt trọn ổ Lý Cẩu Đản và đồng bọn.

Cửa hàng trưởng nhìn tôi với vẻ khó tin: "Sếp, sếp có nhầm không vậy? Tôi thật lòng nghĩ cho công ty mà."

Lý Xảo Nhi hếch cái cằm nhọn hoắt có thể đ.â.m c.h.ế.t người lên, không dám tin tôi là bà chủ của cửa hàng Trùng Sinh này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi cười với cô ta: "Là tôi."

Kiếp trước Lý Cẩu Đản chỉ leo lên được tầng lớp trung lưu, vì thái độ tốt khai ra tất cả những gì mình biết nên chỉ bị nhốt vài năm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao nếu bị đánh đến bung cả đồ giả cấy ghép, sẽ tốn rất nhiều tiền để sửa lại.

Cửa hàng Trùng Sinh này có kiểu dáng quần áo mới lạ, chia làm ba phân khúc cao, trung, thấp.

Vào năm 2004, Phong Vũ đưa con gái đến trường mẫu giáo, đồng thời mang về một tin tức thú vị.

"Chưa bao giờ có ai cao quý hơn ai."

Lúc Lý Xảo Nhi bị bắt, cô ta đang phẫu thuật sửa mũi lần thứ mười.

Cô gái trẻ yếu đuối ngày nào đã đi học boxing.

Không ai muốn con mình phải chịu sự đối xử bất công như vậy.

Tôi nhất định sẽ báo thù cô ta.

"Thôi được rồi," Lý Xảo Nhi lập tức ngắt lời tôi, "Hôm khác chúng ta lại ôn chuyện cũ sau."

Đối mặt với đám phụ nữ gây sự này, cô ấy khoe cơ bắp của mình, cộng thêm ánh mắt như muốn g.i.ế.c người.

Khi bị tuyên án tử hình tại tòa, mặt cô ta vẫn còn quấn lớp gạc không nhìn rõ mặt mũi.

Sau khi tôi nói xong, nước mắt trong mắt cô gái trẻ đã chuyển sang mắt của cửa hàng trưởng.

Nếu thu thập đủ bằng chứng, Lý Xảo Nhi và Lý Cẩu Đản sẽ bị kết án tử hình.

"Lý Đào?"

"Mỗi người trước hết là chính mình, sau đó mới đến thân phận trong công việc. Một cửa hàng dù tốt đến đâu, nếu không coi nhân viên như người nhà, làm sao có thể kinh doanh lâu dài được."

Lý Xảo Nhi cũng nếm ra được ẩn ý trong hai chữ Trùng Sinh, ánh mắt nhìn tôi ẩn chứa vài phần sát khí.

"Có nhầm không vậy, bà chủ Trùng Sinh là mày?!"

Loại làm ăn thất đức hại người lợi mình này.

"Mày đừng tưởng mở được cái cửa hàng quần áo nữ là có thể so sánh với chồng tao nhé!"

Nội gián do em trai chị Trương cài vào đã nắm đủ bằng chứng, cấp trên ra lệnh hốt trọn ổ khu đó.

Lý Xảo Nhi còn tàn nhẫn độc ác hơn cả Lý Cẩu Đản, leo thẳng lên vị trí số hai.

Tôi đưa cho cô gái trẻ một gói khăn giấy.

Tôi nhún vai: "Tôi đúng là không bì được với chồng chị."

20.

18.

Một giọng nói không chắc chắn lại đầy bất ngờ vang lên.

"Công ty khác coi nhân viên như c·h·ó mà sai bảo, nhưng ở chỗ tôi không cho phép chuyện đó xảy ra. Nhân viên mỗi ngày ôm một bụng ấm ức, lúc đối mặt với khách hàng, làm sao có thể giữ được thái độ tốt nhất?"

Còn lôi chuyện con nhỏ ở nhà đang khóc đòi ăn ra để lấy lòng thương hại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người bình thường hoặc học sinh sinh viên cũng đến mua đồ Trùng Sinh, chất lượng và giá cả tương xứng, không thổi phồng, đảm bảo một chiếc áo phông có thể mặc được bốn năm năm.

Một số ngôi sao trong giới thời trang cũng mặc đồ của Trùng Sinh làm thường phục.

Trương Tiêu Tiêu tuy có cơ bắp cuồn cuộn, nhưng cũng không tiện đuổi bà lão run run rẩy rẩy ra ngoài, đành bất đắc dĩ gọi điện cho tôi, bảo tôi qua đuổi bà lão đi.

"Tôi là người kinh doanh đàng hoàng, sao bì được với..."

Tôi lại nhìn vào bộ n.g.ự.c sắp bung cả áo của cô ta, không biết cô ta đã chi bao nhiêu tiền cho toàn thân mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Môi cửa hàng trưởng run rẩy, không nói thêm lời nào.

Tưởng niệm Lý Đào đã bị g.i.ế.c hại.

Dù sao thì, cô ta biết mình đã g.i.ế.c tôi.

Lý Xảo Nhi và đám bạn sợ đến mức chạy trối c·h·ế·t.

Tôi nhíu mày hỏi bà ta: "Sau này con cô tốt nghiệp đi làm, cô có mong nó gặp phải người lãnh đạo như cô không?"

"Tao vốn nghe bạn bè nói quần áo cửa hàng này đẹp, giờ xem ra, đúng là quê một cục."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Chương 11