Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4


Lục Thừa tức giận, đưa tay tách âm môi của nàng ra, đẩy q** đ** đang sưng đỏ của mình đi vào.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thì phát hiện tiểu kỹ nữ này đang chơi đùa với v·ú của mình, ngón tay ngọc thon dài vân vê đầu v*, tay còn lại không ngừng lắc lư b** ng*c.

“Á, á!…” Ngụy Vân La cảm giác được v·ú mình bị đánh, bàn tay to lớn của Lục Thừa cọ qua đầu v* mang đến cho nàng cảm giác khó tả, nàng la lớn, ưỡn người lên, muốn đưa đôi v·ú mềm mại của mình vào tay Lục Thừa, nhưng ngoài miệng lại nói: “Đừng! Đừng mà…a…đừng đánh…ưm…”

Qua một lúc, sợi chỉ bạc chảy ra từ miệng của hai người.

Cùng lúc đó, Lục Thừa cong mông, hóp bụng đâm vào bên trong nàng.

Không ngờ, mình đã trách lầm nàng, nhất thời hắn không biết đối mặt với Nguỵ Vân La như thế nào, đành phải đẩy d**ng v*t, tiếp tục làm việc.

Hắn không thể kìm nén được h*m m**n xuất tinh, nên tốc độ đâm vào càng nhanh hơn.

Kỳ thật, vừa rồi sau khi phá rách tấm màng xử nữ của Nguỵ Vân La, hắn đã cảm thấy cực kỳ mất mặt với những lời mình đã nói với Nguỵ Vân La trước đó.

“Ngươi! Ngươi…” Lục Thừa định mắng nàng, nhưng nghĩ đến vừa rồi Nguỵ Vân La nói hắn chỉ biết nói hai câu, cho nên lập tức nghẹn lời.

Nguỵ Vân La còn chưa nói dứt lời, Lục Thừa lại thúc hông vào sâu hơn một chút, đồng thời tát lên cánh mông đẫy đà của nàng, cánh mông sóng sánh, sau đó hằn lên dấu tay hồng hồng: “Ngươi thả lỏng một chút! Kẹp chặt như vậy làm gì, còn cái gì nữa mà phải giả dạng hoàng hoa khuê nữ!”

Lục Thừa thúc nhanh đến nỗi hai chân Nguỵ Vân La không quặp được hông hắn, một lần nữa nàng buông thả xuống, mười ngón nhân nõn nà đáng yêu cuộn tròn lại, không khó để nhận ra nàng đang hưởng thụ cảm giác h**n ** đầy mạnh bạo này.

Lục Thừa không ngờ tiểu d*m đ*ng này có thể sung sướng khi bị tát lên v·ú, hắn càng tức giận hơn, đưa tay véo đầu v* cứng như đá kia, rồi x** n*n khối thịt thành đủ hình dạng, bên dưới không ngừng thúc tới: “Tiểu d*m đ*ng, ngươi đi khắp nơi quyến rũ nam nhân, hôm nay ta chơi cho ngươi sướng c·h·ế·t luôn!”

h** h***t của Nguỵ Vân La đã bị d·â·m thuỷ thấm ướt, trơn trượt dính nhớp, q** đ** mấy lần bị trượt ra ngoài.

Trong chớp mắt, hắn như mất đi lý trí, đánh vào đầu v* còn đang đong đưa của nữ nhân dưới thân, mắng nàng: “D·â·m phụ! Ngứa v·ú sao?”

Nàng vừa r*n r* vừa x** n*n ngực mình, ngón trỏ và ngón cái vân vê n*m v*, đồng thời lòng bàn tay và các ngón còn lại nhào nặn nh* th*t đầy kiêu hãnh. Bàn tay nàng nhỏ, không thể nắm hết b** ng*c mình, nhưng chỉ như vậy thôi cũng đã tăng thêm không ít kh*** c*m rồi.

Nguỵ Vân La bị hắn châm chọt một hồi càng không thể chịu nổi, phút chốc, nàng đã quên Lục Thừa đối xử thô bạo với mình thế nào, chỉ biết vặn hông r*n r*: “Rốt cuộc ngươi có thể làm được hay không?”

Hai tay Lục Thừa nắm chặt thành quyền, trừng mắt hỏi nàng: “Có từng để người khác chơi chưa?”

Lục Thừa mặc kệ nàng, chỉ muốn tiến vào sâu hơn.

Nguỵ Vân La chưa kịp phòng bị đã bị đâm vào, tuy có cao bôi trơn và thôi tình, nhưng lần đầu bị dị vật lớn như vậy nhét vào khó tránh khỏi cảm giác bị xé rách, nàng hét lớn: “A!”

Trong lòng Lục Thừa kích động, hắn lạnh mặt hỏi: “Ngươi rất thích được chơi v·ú sao?”

Vì vậy, Nguỵ Vân La hất cằm, cố ý nói: “Hừ, nam nhân theo sau bổn tiểu thư nhiều vô số kể, chuyện nghịch v·ú thế này nào đến lượt bổn tiểu thư phải động tay đến!”

Khuôn mặt xinh đẹp không ai sánh bằng kia giờ đây chìm trong d*c v*ng. Mái tóc đen xoã ra chiếm hơn nửa cái giường, tương phản với thân thể ngọc ngà trắng nõn của nàng. Thời khắc này, khuôn mặt của mỹ nhân động lòng người đã ửng hồng, cái miệng hồng hào há to r*n r*, đôi mắt nhắm lại tận hưởng khoái lạc.

“Chậm một chút! Lục Thừa, ngươi…ngươi làm nhẹ một chút…đừng…”

Lục Thừa liên tục thúc đẩy hạ thể, ngoại trừ muốn chà đạp t*** h***t d*m đ*ng của Chiêu Bình Quận Chúa, hắn còn cố ý lấy âm mao thô cứng dập vào *m đ* ẩn dưới hai cánh môi. Vừa rồi hắn phát hiện, mỗi khi âm mao của mình chạm vào chỗ kia của nàng, nàng liền run rẩy như bị điện giật, h** h***t cũng siết chặt hơn, khiến hắn vừa đau vừa sướng.

Nguỵ Vân La bất mãn khi hắn dừng lại, nàng nhấc hai chân kẹp lấy cái hông gầy guộc rắn chắc của hắn, chủ động nâng người lên cọ cọ vào t*nh h**n và âm mao, đồng thời t*** h***t dùng sức xoắn chặt côn th*t ở bên trong thân thể.

Ngụy Vân La không nói gì, qua một hồi lâu, dược hiệu ở t*** h***t vẫn còn, khí huyết từ từ hồi phục trên gương mặt.

Nhưng hắn lập tức gạt bỏ ý niệm này ra xa, hắn bối rối đưa tay che miệng Nguỵ Vân La lại, cúi người cắn lên n*m v* đã bị hắn chơi đến mức đỏ lên giống như quả táo tàu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời khắc này, Nguỵ Vân La không còn để ý gì đến xung quanh nữa, chỉ biết đến khoái lạc mà Lục Thừa mang đến. Nàng vươn tay ôm đầu Lục Thừa đang l**m m*t đầu v* mình, phối hợp nâng hông lên, nước mắt giàn giụa, hai mắt trắng dã, tiếng r*n r* phát ra từ khoang mũi.

Lục Thừa cúi đầu nhìn Nguỵ Vân La đầm đìa mồ hôi nằm dưới thân, gương mặt ửng hồng, khoé mắt vương lệ, chiếc miệng anh đào há ra vừa th* d*c vừa r*n r*, thậm chí hắn còn thấy được đầu lưỡi trơn trượt đáng yêu ở bên trong.

Lục Thừa không để ý đến nàng, Nguỵ Vân La liền cảm thấy nhạt nhẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ưm…a…” Nguỵ Vân La r*n r* hưởng thụ hắn phục vụ, nàng còn không quên móc mỉa hắn: “Ư…ngươi có thể thay từ khác không…a…ngoại trừ…không biết xấu hổ…thì là…ưm… không biết liêm sỉ…ngươi cho rằng… ngươi nói chuyện rất lễ độ sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đặc biệt hai khối thịt nặng trĩu trước ngực của Nguỵ Vân La, cho dù là đang nằm trên giường, song nó cũng vểnh cao nhất ngưỡng. Dưới sự va chạm, nó tạo thành sóng nhũ lăn tăn, vốn dĩ đầu v* đang bị cơn đau buốt doạ cho sợ, nhưng khi hắn đâm vào rút ra một hồi nó lại gượng dậy lần nữa.

Edit: Khả Ăn Mặn.

Nguỵ Vân La đáng thương chìm trong kh*** c*m, chỉ có thể dùng chiếc mũi nhỏ của mình để hấp thụ chút dưỡng khí ít ỏi.

Đương nhiên, Lục Thừa cũng có thể cảm nhận được q** đ** của mình vừa tiếp nhận một dòng d·â·m thuỷ nóng hổi, tiểu kỹ nữ này thật sự rất d*m đ*ng. Khi vừa được tưới lên, t*nh h**n hắn nhảy dựng lên, suýt nữa tinh quan thất thủ, hắn phải hít một hơi thật sâu mới có thể kiềm chế được d*c v*ng để không phải b*n t*nh sớm.

Đột nhiên, Lục Thừa có cảm xúc muốn hôn nàng.

Đầu lưỡi hắn không tự chủ tiến vào càn quét khoang miệng nàng, ép buộc chiếc lưỡi đinh hương của nàng phải chấp nhận hắn.

Nói xong câu đó, Lục Thừa cong bụng, đâm thẳng đến nơi sâu nhất.

Nàng híp mắt, giọng mềm mỏng: “Thích!”

Lúc này, Lục Thừa thọc vào rút ra vừa nhanh vừa tàn nhẫn, túi t*nh h**n căng tức liên tục đánh lên cửa huyệt của Ngụy Vân La, khiến hoa môi trắng hồng phải đỏ lên. Mỗi lần d**ng v*t kéo ra, mang theo d*m d*ch hòa lẫn một chút máu xử nữ, lúc c*m v** hỗn hợp dịch lại vương ở cửa huyệt, trong chốc lát, ngay cả âm mao của hắn đều bị tẩm ướt.

“Chụt…um…um…” Lục Thừa l**m m*t n*m v* trong miệng.

Đồng tử của hắn run rẩy, lập tức buông tay che miệng nàng ra.

Hắn ngây người tại chỗ, nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cuối cùng, Nguỵ Vân La chịu không nổi, t*** h***t càng lúc càng tê, d*m d*ch không ngừng tuôn ra, tưới ướt d**ng v*t của hắn. Nàng lắc mông muốn né tránh, nàng chộp lấy tay của Lục Thừa nức nở: “A…đừng, đừng làm nữa! Ngươi lui ra đi…ưm!”

Trong đầu hắn lập tức hiện lên hình ảnh một nam nhân đang cưỡi lên người Nguỵ Vân La, nàng ôm đầu nam nhân đó r*n r*, nam nhân kia nắm cặp v·ú nàng vừa l**m vừa m*t.

Nàng ngẩng đầu nhìn Lục Thừa, giọng đầy chế giễu: “Sao lại bất động rồi? Ngươi không phải là gà đó chứ, mới vừa vào đã xuất rồi sao?”

Hai mắt hắn càng tối đi, điên cuồng l**m mạnh b* ng*c của nữ nhân, đầu lưỡi đá qua lại viên đá hồng hồng, chốc chốc lại cắn nó, qua một lúc, cả b** ng*c lớn của nàng đều dính đầy vệt nước.

Dù sao thì, hắn cũng đường đường là Trạng Nguyên khoa cử, tuy ngày thường không thể nói là ôn nhu như ngọc, nhưng cử chỉ có chừng mực, lời nói tao nhã.

Hơi thở của Lục Thừa cứng lại vì bị nàng k*ch th*ch, hắn kéo đôi tay đang th* d*m của nàng ra, lộ ra hai đầu v* cực kỳ xinh đẹp. Động tác của hai người không dịu dàng mấy, cho nên hai v·ú của nàng bất lực run rẩy trong không khí.

“Bạch!” Tiếng t*nh h**n đánh lên môi *m h* vang lên, âm mao rậm rạp đen nhánh của hắn lập tức che kín t*** h***t đầy nước của tiểu cô nương, hai người trong tư thế dán chặt vào nhau.

Khoảnh khắc đó, Lục Thừa cảm giác có gì đó không thích hợp, tại sao tiếng rên của Nguỵ Vân La càng lúc càng lớn đến vậy?

Không ngờ, ở bên trong của tiểu d*m đ*ng này giống như bị cơn lũ ập đến, d·â·m thuỷ càng ngày càng nhiều, ngay cả thành vách chật hẹp bên trong cũng bắt đầu to gan bóp siết lấy hắn, thậm chí, khe hẹp trên q** đ** có thể chạm đến cái miệng mềm mại đang co rút tận sâu bên trong, gân xanh trên d**ng v*t Lục Thừa nổi lên vì bị kẹp quá chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai th*n th* tr*ng n*n quấn lấy nhau trên chiếc giường tân hôn đỏ rực, nữ nhân bị nam nhân đè trên giường, mặc kệ nàng giãy giụa thế nào, nam nhân ở bên trên vẫn ra sức dập mông xuống h** h***t của nữ nhân.

“Ngươi…” Trên mặt Lục Thừa lộ rõ vẻ mông lung, hắn sửng sốt ngẩng đầu nhìn nàng.

Vào lúc này, bàn tay lớn che trên mặt Nguỵ Vân La cảm nhận được ẩm ướt, hoá ra là Nguỵ Vân La đang đưa đầu lưỡi ra l**m lấy lòng bàn tay thô ráp của hắn.

Không biết trải qua bao lâu, Nguỵ Vân La r*n r* càng lớn hơn, Lục Thừa cũng cảm nhận được h** h***t đang xoắn ép côn th*t hắn.

Dần dà, mũi của Lục Thừa bắt đầu phát ra tiếng thở mạnh, hơi thở nóng bỏng phả lên khuôn ngực đầy đặn của Nguỵ Vân La, khiến nàng muốn áp c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u hắn vào sâu hơn.

Thư sinh này trông gầy yếu nhưng sức lực không nhỏ, tuy tốc độ không nhanh, nhưng mỗi lần vào đều chạm đến nơi sâu nhất, khiến toàn thân nàng rung lắc dữ dội.

Lục Thừa vừa dấy lên chút áy náy, giờ đây biến mất sạch sẽ, hắn đưa tay đè lên hai chân của Nguỵ Vân La, cúi đầu, chuyển động ra vào theo tư thế truyền thống: “Nữ nhân ngươi miệng đầy ngôn từ dơ bẩn, đúng là không biết xấu hổ!”

Thật ra là chưa bao giờ, Nguỵ Vân La đảo mắt, danh tiếng bên ngoài cũng đã đủ mất mặt rồi, giờ đây nếu để các tỷ muội của nàng biết nàng tự chơi v·ú mình, không biết bọn họ sẽ cười nhạo nàng là “miệng cọp gan thỏ” đến khi nào đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ấy vậy mà Nguỵ Vân La lại cảm thấy không thú vị nữa, nàng cố ý muốn chọc tức cái tên thư sinh vừa hung dữ vừa ngốc nghếch này: “Này, Lục trạng nguyên! Ưm… sao lại không nói nữa?”

Trong mắt hai người giờ đây chỉ toàn d*c v*ng.

“Ưm! Dùng sức đi..a…ưm….Đúng…đúng…như vậy đó…ư…”

Nguỵ Vân La còn chưa kịp thở đã bị nam nhân này hôn xuống.

Lục Thừa không nói nữa, chỉ biết cúi đầu đâm mạnh vào t*** h***t.

Rõ ràng, Nguỵ Vân La vùng vẫy không hề có tác dụng gì với hắn, Lục Thừa đỡ côn th*t đâm vào cửa huyệt nàng.

Vốn, hắn cho rằng Nguỵ Vân La là d·â·m phụ đã bị “chơi” nhiều lần, cho nên, khi ở trên giường hắn mới tìm kiếm chút ít tự tôn, mắng thiên kim của Thừa tướng bằng những lời th* t*c không chút kiêng kỵ, hắn muốn hạ nhục sự cao ngạo của nàng.

Hắn hít sâu vài hơi, còn tiểu cô nương bên dưới thì lại không biết nhìn sắc mặt, nàng đưa tay chọc vào hông hắn: “Này, Lục Thừa, sao ngươi bất động rồi?”

“Ư….a….a…!”

d**ng v*t Lục Thừa sưng to hơn, to đến mức khiến Nguỵ Vân La không dám lộn xộn, nàng cúi đầu nhìn g*** h** ch*n mình, không biết vì sao lúc này t*** h***t của mình dường như bị căng ra thêm

Tân phòng vang lên âm thanh “bép, bép” và tiếng nước “bạch…bạch” đầy ái muội.

Đúng rồi, Lục Thừa nghĩ, tuy tiểu kỹ nữ này giữ được tấm thân xử nữ, song, c*p ng*c bự kia không giống của một thiếu nữ nên có, đầu v* cũng lớn. Nhưng n*m v* lại hồng hào, đây đâu giống như đã bị nam nhân m*t qua?

“Á…” Nguỵ Vân La bi thương, khuôn mặt nhỏ đau đến mức trắng bệch, ngay cả hai chân cũng mất hết sức lực, thả lỏng sang hai bên, mặc cho tên nam nhân này đè trên người.

Vừa rồi hắn cảm nhận được rất rõ tấm màng ngăn cản kia, chỉ là đang đà d*c v*ng, hắn không kịp thu lực lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4