Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Lê Dung
Unknown
Chương 112: Dư Luận
Ở Hưng Hóa một mảnh khói bụi mịt mù, trong thành Đông Kinh lại là một màu thái bình thịnh thế.
Không thể không nói đầu năm nay ở các trấn các bộ liên tục có thiên t·hiên t·ai nhân họa nhưng những thứ đó trong mắt dân chúng Đông Kinh quả thật là xa cuối chân trời.
Mấy ngày nay lại rộ lên tin những khoảnh lúa thử nghiệm trồng theo phương pháp canh tác mới ở các huyện Lạc Thủy, Lôi Dương trong lộ Thanh Hóa đã bắt đầu làm đòng.
Nghe đâu năng suất ước tính nhiều hơn lúa ngoài Kinh Lộ ba bốn phần mười.
Con số này chỉ là ước đoán, vì vậy anh hùng hào kiệt hàng trà quán bánh tự nhiên có đề tài sốt dẻo để trổ tài múa mép khua môi.
…
-Nói đùa cái gì, tôi đây cũng không phải chưa vào đất ấy bao giờ. Cái ngữ đất pha cát ở xứ Trại ý, trồng lúa chỉ mong được sáu bảy phần mười đất thịt ngoài này đã là tổ tông phù hộ rồi. Tôi không nói phương pháp canh tác lúa mới không hiệu quả, thế nhưng năng suất đạt đến mức bằng với Kinh Lộ đã là tốt lắm rồi. Nói năng suất bình quân lúa gạo nơi ấy nhiều hơn lúa Kinh Lộ ba phần mười là nói quá mà thôi.
-Bác nói chí phải …
-Tôi cũng cho là như thế …
Một vị hào kiệt - tạm gọi là A - ánh mắt quắc thước, tay chân nhanh nhẹn ngồi giữa quần hùng vung tay lên nói, thu về không ít lời ủng hộ.
Từ một bên khác, lại có một vị hào kiệt khác - tạm gọi là B - nhếch mép lên khinh thường xì một tiếng, âm dương quái khí nói.
-Ếch ngồi đáy giếng, tiếc thay, chậc chậc …
Hào kiệt A thấy có người thế mà đương trường chê mình là ếch ngồi đáy giếng, trong đáy mắt hiện một tia không vui, bên ngoài vẫn khiêm cung thủ lễ hướng người kia chắp tay nói.
-Ồ, con ếch trong miệng giếng nào đó dám hỏi ông lớn có cao kiến như thế nào? Xin mời nói ra cho bàn dân thiên hạ được tường tỏ!
Nói rồi đưa ánh mắt thách thức về phía hào kiệt B.
Hào kiệt B lên tiếng sau cũng không e sợ chút nào, một bộ thiên hạ đều say duy ta độc tỉnh than thở nói.
-Mỗ cũng không dám xưng cô xưng cậu gì ở đây, chẳng qua ngồi uống nước thấy ai đó tự cho là đúng ngứa mồm nói một chút lời thật mà thôi. Bác kia nói là có duyên đi đây đi đó, tôi cũng rất tin là bác nói thật, tuy nhiên chuyện phép canh tác lúa mới cũng không phải thứ gì tùy tiện có thể bày ra khắp nơi ở lộ Thanh Hóa, thành ra bác có điều không biết …
Hào kiệt A nhướng mày hỏi.
-Không biết thế nào?
Hào kiệt B đang muốn trả lời, đột nhiên mắt đảo quanh một vòng, bất ngờ lại ho khan một tiếng, giả vờ khàn giọng nói.
-Không hiểu sao mỗ có chút khát …
Không đợi vị hào kiệt này nói hết lời đã có người vung tay với bà chủ nói.
-Bà chủ, một ấm chè mới, một đĩa bánh vừng.
Hào kiệt B chắp tay một cái với kim chủ rồi thấp giọng nói.
-Không giấu gì chư vị, em vợ mỗ cũng coi là tâm phúc dưới tay một vị quản gia của hầu phủ nào đó trong thành Đông Kinh. Trong lúc chén chú chén anh, vị quản gia kia cao hứng xì ra một chút tin tức, theo đó sản lượng nhiều hơn hai ba phần mười chỉ là đối với những khoảnh ruộng mới thi hành phép canh tác lúa mới mà thôi. Với những khoảnh ruộng cũ, đã thuần rồi, giả dụ như ở trấn Cẩm Giang thì sản lượng mỗi mẫu ruộng nước nhiều hơn ruộng nước lên tới một ngàn bốn trăm cân mỗi mẫu, nghĩa là nhiều hơn ruộng nước ở Kinh Lộ chúng ta tới sáu phần mười.
-Híttt …
-Cha mẹ ông bà ơi, thực sự nhiều như thế?
Trà bánh đã dọn ra, vị hào kiệt có luồng tin riêng này cũng không nói thêm gì nữa, lanh tay bốc một miếng bánh vừng bỏ vào miệng nhai chóp chép ra vẻ tin hay không tùy các người.
Đột nhiên lại có một vị hào kiệt - tạm gọi là C - ra vẻ khó chịu nói.
-Nếu phép canh tác này cho sản lượng cao như vậy thì hẳn là vụ chiêm sang năm triều đình sẽ cho mở rộng ra cả nước chứ?
-Mỗ cũng cho là như vậy, người quen của mỗ làm gia đinh cho vị đại quan nào đó nói các kho của triều đình mấy năm nay liên tục mở kho cứu tế, chinh chiến nên đều sắp thấy đáy. Phổ cập được phép này thì vấn đề đó chẳng phải sớm được giải quyết hay sao!
-Lý nên như thế …
Mọi người mồm năm miệng mười tôi một câu anh một câu đều cho rằng năm sau cả nước sẽ bắt đầu phổ cập phép canh tác lúa mới.
Hào kiệt B giờ này dường như đã ăn đủ, liếc mắt khinh mạn nhìn quần hùng nhấc ấm trà lên rót một chén tự ngu tự nhạc một hồi rồi nhếch mép phun ra hai chữ.
-Chưa chắc!
Lời hào kiệt B tuy khẽ, nhưng cây có tán người có tiếng, hắn vừa nói đã có người chăm chú nghe được, hỏi gấp.
-Ông lớn này, không biết vì cớ gì lại nói là “chưa chắc”?
Nhìn đĩa bánh vừng trên bàn vẫn còn một nửa, vị hào kiệt này cân nhắc một lát rồi thở dài, cũng không vòi thêm quà bánh gì nữa, vẫn là chất giọng trầm thấp nói.
- Đúng là triều đình muốn phổ cập phép canh tác lúa mới ra khắp thiên hạ. Nhưng hiềm một nỗi có một số người chưa hẳn đã muốn.
Mọi người dường như đều bị khều lên lòng hiếu kỳ, chăm chú hỏi.
-Những kẻ nào mà thất đức như vậy, phép canh tác lúa mới là phép hay tạo phúc cho trăm họ, sao bọn hắn nỡ lòng ngăn cản.
Hào kiệt B ra vẻ hiểu nhiều biết rộng, trách trời thương dân tặc tặc lưỡi mấy cái, chờ con sâu nhiều chuyện trong bụng mọi người bị câu lên mới nói.
-Triều đình đúng là muốn nhân cơ hội gạo nhiều lương đủ vét kênh đắp đường, đồng thời bãi bỏ phép ngụ binh ư nông, thay bằng phép quân dịch.
Hắn vừa nói xong đã có người nghi vấn.
-Vét kênh đắp đường là mở rộng giao thông, đó là lợi cho xã tắc vậy, sao có người lại đứng ra ngăn cản?
Hào kiệt B nhếch mép khinh thường nói.
-Đơn giản thôi, đào đường đắp đê là lợi dân, tuy nhiên nó lại chặt đứt tài lộ của một số tập đoàn nào đó, thế thì bị phản đối là phải đạo lắm.
Ngay lập tức có người phẫn nộ chửi rủa.
-Kẻ nào thất đức như vậy?
-Đúng, loại quốc tặc này tội phải tru di …
-Các bác nói chí phải!
-...
Thấy tiến triển đã vừa đúng, người kia mới ra vẻ cao thâm nói.
-Mọi người nghĩ xem, ở các lộ, các trấn thì ai được hưởng lợi từ sự cô lập về giao thông? Hay nói cách khác, địa phương cô lập thì ai có thể bán đồ ở bên ngoài cho dân chúng với giá cao? Ai có thể thu mua nông sản của dân chúng với giá thấp? Ai có thể mượn cớ tổ chức dân vệ?
Mười mấy người ngồi quanh đột nhiên im bặt, tất cả mọi người đều không phải người ngu.
Hào kiệt B đã ám chỉ rõ ràng như thế.
-Tổ sư cha đám c·h·ó má hào môn thế tộc này, dân chúng cung phụng chúng bấy lâu nay, bây giờ chúng nỡ lòng nào làm như thế?
-Bác nói phải lắm, bọn này đúng là ăn ở không ra gì …
-…
Đến lúc này, lại có một vị hào kiệt khác thân mặc giao lĩnh, ngoài khoác đối khâm nhìn qua là biết thân gia không bình thường - tạm gọi là D - lúc này không đúng lúc nhếch mép xì một tiếng nói.
-Cũng không đến mức tất cả các nhà hào môn thế tộc đều xấu bụng như vậy. Theo ta biết Nội mật viện Sứ Nguyễn Nhật Thiêm đại nhân, phó sứ Hoàng Thanh đại nhân v.v. mười mấy nhà đều tích cực phối hợp triều đình vào việc này, đều chuẩn bị vét kênh đắp đê cả. Quê quán mấy vị này sang năm tám chín phần mười đều sẽ được phổ cập phép trồng lúa mới mà thôi.
Quần hùng nghe vị hào kiệt ăn mặc không tầm thường này nói thế cũng bắt đầu miệng phun hương thơm một cách có chọn lọc hơn.
Bốn vị hào kiệt thấy dư luận đã được định hướng đúng đắn liền không hẹn mà cùng trả tiền đứng dậy.
Ai bảo bọn hắn còn tới hai quán trà nữa mới đủ chỉ tiêu ngày hôm nay đâu.
Dạo gần đây làm phong môi cũng không dễ dàng gì, thu nhập là cao đấy, nhưng phía trên áp chỉ tiêu xuống cũng cực kỳ khắc nghiệt.
Trình Thanh ngồi ở trà lâu đối diện bờ hồ ánh mắt thâm thúy nhìn bốn người kia trước sau rời đi.
“Con mẹ nó! May mà ta quyết định nhanh chóng chậm chút nữa thì hỏng hết, Nhập nội Kiểm sát ty làm việc thật là mau lẹ!”
Lão nghe thấy dư luận trong thành Đông Kinh mấy ngày nay không khỏi cảm thấy may mắn vì tốc độ phản ứng của mình.
Chậm độ hai đến ba ngày thôi là phủ đệ Trình gia ở thành Đông Kinh hẳn là sẽ bị dìm trong biển nước miếng của dân chúng.
Những nhà phối hợp với triều đình thì được tâng lên mây xanh, những nhà chống đối chỉ còn thiếu không bị người ta “tự phát” xông vào nhà đập phá mà thôi.
Nghe nói phủ đệ của Hà Lật tối hôm qua mới bị người ném đá hỏng hết dàn cửa sổ. Đối với vụ việc này nha thự huyện Thọ Xương nhắm mắt làm ngơ coi như không thấy, bày một bộ "pháp không trách chúng" quả là đáng tởm!