Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Lê Dung

Unknown

Chương 227: Dạy Dỗ

Chương 227: Dạy Dỗ


Ngày tết thì phải có không khí của tết, vừa quá trưa ngày mồng một, liệu nhà nào nhà nấy đều đã xông đất xong xuôi rồi khắp thành Cẩm Giang nơi nơi đèn đuốc, chơi xuân thực là náo nhiệt.

Bất kể kiếp trước hay kiếp này, Lê Ý đều cho rằng qua khắc giao thừa thì tết không còn hương vị gì nữa.

Cái vui vẻ, cái sum vầy của ngày tết nó nằm ở những ngày xắng xở, chuẩn bị trước tết, chứ sang năm mới rồi thì quanh đi quẩn lại chỉ có đón khách đến chơi nhà, dọn mâm thức ăn đông lạnh ngắt ra không mặn không nhạt tiếp đãi, sau đó đi chúc tết, tặng lễ rồi cũng ăn mâm thức ăn lạnh ngắt nhà người ta.

Năm nay (cũng như các năm khác) Lê Khôi không có nhà, sáng mồng ba nó đã lật đật chạy xuống huyện Lôi Dương đi "chơi tết".

Chương 227: Dạy Dỗ