Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Em, Anh, Anh Ấy
"Ngoại truyện của Dove sắp ra mắt với hai phần vô cùng đặc sắc:
- Giải thích.
2. Quá Khứ Của Hai Ta: ngoại truyện về những ngày tháng đầy máu c·h·ó của Dove và Zeke khi còn ở Marley.
Ấn tượng đầu tiên của Dove ở tầng hầm này chính là một hang băng rộng lớn, chắc chắn nằm sừng sững dưới lòng đất. Dove thấy vị bác sĩ khóc lóc nhìn một người đàn ông và lũ trẻ của ông ta, van xin ông ta hãy để bác sĩ cứu nhân loại trong tường thành.
Năm 854 - Quận Shiganshina
- Nói đi! - Dove gào thét - Anh chưa uống đúng không Levi? Đúng không?
- Thế là hại người! - Dove gào lên.
Từ xa, Dove đã nhìn thấy những đồng đội của Levi khui rượu. Cô muốn chạy đến ngăn cản nhưng Zeke đã không cho. Cho đến khi Levi nhấp một ngụm rượu từ chai, Dove đã xông đến, lập tức đập vỡ chai rượu trước mặt anh. Anh kinh ngạc nhìn cô, không thể nói thành lời. Dove cũng chỉ biết nhìn anh mà hỏi:
- Nói với em anh chưa uống thứ rượu này đi.
"Zeke". Dove nhẩm cái tên kì lạ. Cô không hiểu vì sao mình lại nhớ cái tên ấy đến vậy, chỉ biết từ lần ấy, Zeke đã trở thành một phần kí ức không thể thiếu trong Dove và cô mặc định Zeke là con trai của vị bác sĩ. Mãi sau này, cô mới biết vị bác sĩ kia chính là Grisha Jaeger - Bố của Eren Jaeger.
Zeke bắt đầu thì thầm vào tai Dove. Cô nghe xong thì giật nảy người, phản đối kịch liệt:
Cả Dove và Levi đều im lặng.
Ngoại truyện sẽ gửi đến các cô sớm nhất có thể!" (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hãy nói xem vì sao em lại bỏ đi rồi về phe với Zeke Jaeger? - Levi tiếp lời.
- Đừng biện hộ. Hãy nói tôi nghe vì sao anh lại hôn cô ấy bất chấp thân phận của anh? Anh có biết anh là ai với cô ấy không Levi?
- Tóm lại các anh muốn em phải làm sao?
- Dove... hãy nói đi. - Cả hai dồn Dove đến chân tường khiến cô không thể nào hồi đáp.
- Thôi được, để em nói thẳng nhé. Cả hai anh đều rất quan trọng với em, thế thôi.
- Bé miệng thôi. - Zeke bịt miệng Dove - Lời anh nói chỉ mang tính chất thông báo, em không thể chối từ được.
- Em không muốn thực hiện lời hứa giữa anh và em sao? - Zeke hỏi lại.
- Chuyện gì xảy ra với em vậy? - Anh lạnh lùng đáp lại.
Dove gật đầu dứt khoát.
Dove giơ túi tiền ra trước mặt hắn, tỏ ý muốn trả lệ phí để được lên mặt đất. Hắn cười khẩy nhìn cô:
- À thì... - Dove gãi đầu - Thì do em, nhưng mà chúng ta bình tĩnh lại được chứ?
- Hãy nói xem vì sao ngày hôm ấy ở trong rừng em lại làm những hành động như vậy? - Zeke bồi thêm.
Năm 854 - Quận Shiganshina
Đứa trẻ nhếch nhác bước lên bậc thang. Trên tay cô là một túi tiền vàng cô vừa trộm từ lũ thương gia giàu có. Cô tiến lên phía trước, khó nhọc nhìn những luồng sáng từ trên mặt đất. Dove đã đợi rất lâu để thấy được ánh sáng ban ngày.
Dove chụp lấy túi tiền, nhanh chân lẩn đi. Cô lang thang khắp nơi trong thành phố và lạc vào một nhà thờ cổ ở trung tâm. Dove vừa vào đã nhìn thấy một bác sĩ tầm bốn mươi tuổi đi vào. Ông ta nói chuyện với một người gác cổng rồi từ tốn bước xuống hầm. Dove tròn mắt nhìn ông ta rồi lẻn theo xuống dưới.
- Thôi hai anh im đi. - Dove gắt lên - Vì sao chúng ta lại phải căng thẳng đến thế?
- Nhóc, đi đâu đây? - Một tay canh cổng lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thôi được. Tôi muốn hỏi hai người tóm lại là gì?
Dove lủi thủi trở về bên cạnh Zeke, buồn bã ngồi bệt xuống. Zeke chầm chậm lên tiếng:
- Vậy giờ anh tính thế nào?
Dove nhìn Levi, đôi mắt đỏ hoe. Cô nhớ lại cái ngày gặp Levi trong rừng khi anh đang bận rộn xử lí công việc. Cả hai đã có những khoảnh khắc không nên có và điều đó đã bị Zeke nhìn thấy. Thế nên, Zeke mới bực tức đến vậy. Anh không hề hài lòng với biểu hiện của Dove.
- Là vì em đấy. - Cả hai đồng thanh đáp.
- Không! Anh không thể..
- Anh không thể ngồi đây mãi được. Anh phải gặp Eren ngay. Quân Marley sắp tấn công chúng ta rồi.
Năm 845 - Trước ngày thành Maria thất thủ
*
- Hai anh... có gì nói luôn đi. - Dove lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên ắng.
- Này, ta lấy nửa cho có lệ. Để dành cho nhóc chút tiền để không c·h·ế·t đói.
- Anh nhìn thấy sao? - Dove nhìn Zeke - Em không...
Dove gạt nước mắt, nhìn Zeke.
- Mèo ăn mất lưỡi nhóc rồi à? Nhóc nghĩ một mình nhóc có thể lên trên mặt đất sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tôi uống hay không đều không phải việc của em. Tránh ra. - Levi gạt Dove ra, quay lưng bước đi. Tất cả quân Trinh sát đều sững sờ nhìn cô và rồi ngượng ngùng quay đi khi bắt gặp bộ mặt giàn giụa nước mắt của Dove. Trong phút chốc, họ đã nghĩ Dove bị điên. Nhưng làm sao họ có thể hiểu nỗi sợ của Dove khi biết Levi có thể bị hoá titan bởi chính thứ rượu có chứa dịch tuỷ kia của Zeke? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đúng. - Zeke nói - Thái độ mập mờ của hai người những ngày gần đây là như thế nào? Tại sao hai người lại làm như vậy ở trong rừng?
- Em... không thể trả lời các câu hỏi của các anh được vì em chắc chắn sự thật sẽ khiến các anh bực đến nỗi muốn gϊếŧ em. Em chỉ muốn.... mãi như thế này.
- Điều đó có đến lượt mày phải tra hỏi không? - Levi đáp lại.
- Người thương. Vậy anh và Dove là thế nào?
Hắn nhường đường cho Dove, lấy nửa số tiền trong bao:
- Không. - Cả hai tiếp tục nói.
- Ừ... - Zeke hắng giọng - Levi,... anh nói đi.
- Biết em buồn như vậy, anh đã không đồng ý cứu em ngày hôm ấy. Anh không nghĩ, em lại hết mình vì người ấy sau ngần ấy năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngay tại đây sao? - Dove ngạc nhiên.
Levi ngồi diện với Zeke trên khúc gỗ. Dove ngồi giữa hai người họ ở phía bên kia, chăm chú nhìn hai người đàn ông. Levi và Zeke căng thẳng nhìn nhau, không nói một lời. Dove chẳng biết cuộc đối đầu này đã bắt đầu từ bao giờ, chỉ biết nguyên nhân chính của việc ấy là bản thân cô.
1. Đêm Trong Rừng: ngoại truyện về lần gặp nhau của Dove và Levi được Zeke nhắc đến bên trên.
Đó là lí do cô biết rõ thân phận của Zeke đến vậy.
- Zeke... Con có ở đó không?
Dove nhìn Zeke ngượng ngùng trong khi Zeke lại rất tự tin lên tiếng:
- Tôi biết cả hai người còn nhiều khúc mắc. Thế nên giờ hãy giải quyết hết đi.
- Chẳng lẽ em không muốn thay đổi số phận sao? Em không muốn trở về bên tôi sao Dove? - Levi nhìn Dove.
- Tôi hỏi hai người thôi. Anh đâu cần doạ thế, tôi sợ xanh mặt rồi đây.
Chương 49: Em, Anh, Anh Ấy
- Ta biết nhóc lấy tiền này từ tay giàu nào đó trong thành phố nhưng mà thôi, trông nhóc thế này ta cũng chẳng dám giữ.
- Điều đó ai cũng biết. - Levi nói.
*
Dove không hiểu cho lắm nhưng vẫn cố để ghi nhớ một vài thông tin. Suốt thời gian vị bác sĩ kia gϊếŧ hại lũ trẻ bằng sức mạnh titan, Dove chỉ biết đứng nhìn. Cho đến khi ông ta trở lại thành dạng người, Dove mới nghe được tiếng than khóc của ông ta:
Dove thở dài:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.