Linh Đạo Nhân Tâm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Loạn Chiến
Ngay lúc này, vài bóng đen gia nhập trận chiến, lao tới công kích tên Tam Đương Gia, tách hắn ra khỏi đám Dương Hạ.
Mặc mưa máu bắn lên mặt, tất cả đám sơn tặc đứng im như trời trồng trước cảnh tượng quá khủng kh·iếp vừa rồi, 1 linh sư cấp 4 cứ như vậy 1 chiêu mà c·hết, c·ái c·hết thì quá ư xung kích tâm thần.
G·i·ế·t gà dọa khỉ thành công, Dương Hạ tiếp tục lại lao vào chém g·iết. Nhờ hành động vừa rồi mà đám sơn tặc phải lưu lại 2-3 thành thực lực để đề phòng bị Dương Hạ bạo phát mà kéo theo mình c·hết chung. Trong suy nghĩ của bọn chúng thì với lợi thế về số lượng, sớm muộn gì cũng mài c·hết tên nhóc này, cần gì phải vội vàng.
-Không tồi, giữ vững được trước Linh Sư cấp 3 lâu như vậy.
Khối máu đó sôi lên ùng ục, giãy giụa giống như tên Đại Đương Gia bên trong đang chịu muôn vàn đau đớn không thể chịu đựng nổi.
Tấn công chính là phòng thủ hữu hiệu nhất, không động thì thôi động thì như lôi đình. Dương Hạ không tiếp tục chạy trốn né tránh mà ngược lại lao người về phía mình làm đối thủ của hắn cũng không thể ngờ được mà mất đi tiên cơ. Chân của Dương Hạ lấp lóe lôi quang, huyết sắc quang mang lóe lên là lúc có thủ cấp cùng tay cụt bay lên.
-Ngu ngốc, tới giờ mới muốn chạy đã muộn.
Theo sau Bạch quản sự xông vào bên trong sơn trại, khung cảnh bên trong không khác gì thập diện mai phục. Khác với lúc trước ở cửa sơn trại còn là lấy một chọi một hoặc cùng lắm phải ứng đối hai tên cùng lúc, nhìn phải tới 200 tên sơn tặc đang đứng vòng xung quanh, mỗi người trong đám Dương Hạ sẽ phải đánh với chục tên sơn tặc cũng không phải nói ngoa.
Chém g·iết bắt đầu!
Trên bảo tọa lót da hổ chính giữa sơn trại, tên thủ lĩnh mặt âm trầm, mắt lúc này đã muốn tóe lửa ra, gằn từng chữ hỏi:
Một tháng luyện tập chém g·iết, thả lỏng cho tâm thần cùng cơ thể hợp nhất, thu phóng tự nhiên. Dương Hạ đã làm được tới bước này, dù bên ngoài có sấm rung chớp giật thì trong tâm thần cũng bình lặng như nước, từ đó tìm ra được con đường sáng nhất trong chiến đấu.
Binh bại như núi đổ, chỉ chưa đầy nửa nén hương sau, gã cũng đi theo tam đệ của mình. Ba tên hắc y nhân lại không hề muốn giúp Bạch quản sự mà chia ra dọn dẹp nốt đám sơn tặc lâu la.
Thế rồi không biết ai là kẻ la lên đầu tiên xoay người bỏ chạy, tất cả bọn chúng đều quay người muốn bỏ chạy khỏi sơn trại này, chỉ là cửa sơn trại đã bị bốn tên hắc y nhân chặn lại. Đêm nay một người cũng không thể thoát.”
-Các ngươi là ai? Thập Lục Nghĩa Sơn ta chưa hề gây thù chuốc oán gì với đám người như các ngươi trước đây. Không cho lời giải thích thì đừng nghĩ rời khỏi đây!
Tam Đương Gia vừa c·hết, sĩ khí sơn tặc giảm xuống đáng kể, hai tên hắc y nhân cũng lao vào đám sơn tặc lâu la mà chém g·iết, thực sự là hổ lạc bầy dê. Chợt một tên tách ra lao về phía hai tên đồng đội còn lại, tiến hành vây công tên Nhị Đương Gia làm hắn không khỏi áp lực đè xuống tăng lên theo cấp số nhân.
Máu tụ lại thành một đầu lâu ma quỷ dữ tợn mà chỉ nghe 1 tiếng “khởi” của lão Bạch hô ra lao thẳng tới nuốt chửng tên Đại Đương Gia vào rồi biến thành một khối máu hình người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bành!!!
-Vào trong thôi!
-Hai ngươi xử lý Tam Đương Gia, hai ngươi xử lý Nhị Đương Gia, còn thủ lĩnh ta xử lý, còn lại g·iết hết.
Một trảo quét xuống làm tan nát bảo tọa, đổi lại chính là quyền đầu trả về của gã Đại Đương Gia, hai người ngay lập tức cũng cuốn lấy nhau. Khí tức mãnh liệt hơn hẳn tên Tam Đương Gia vừa rồi mấy cấp độ.
Nghĩ là làm, bỏ ngay đi tâm tư sử dụng quá nhiều linh khí, Dương Hạ bao bọc thủ đao 2 tay trái phải bằng 2 lưỡi đao được tạo từ Độc Huyết Linh kết hợp với Đao Huyết Linh, hiện tại tâm thần hắn chính là thả lỏng.
Tới lúc này đám sơn tặc hoàn hồn thì đã có đồng bọn bên cạnh vong mạng, không ai để ý n·gười c·hết chỉ là tên có thực lực thấp kém, chỉ biết là đang ép hổ nhảy tường, hổ chuẩn bị quay lại ăn người.
Cửa lớn hiện tại chính là chiến cuộc của Tam Đương Gia cùng hai tên hắc y nhân. Khí tức áp lực này chính là của linh sư cấp 3 giao đấu, không phải đánh cù nhây như lúc giao thủ với đám trẻ con Dương Hạ nữa vì lúc đó tên đại hán này còn phải để 5 phần tinh lực chú ý xung quanh đề phòng có kẻ cùng cấp đánh lén. Còn hiện tại, một mình lão đánh hai kẻ cùng cấp lại thủ đoạn lại cực kỳ quỷ dị, nếu gã còn không lấy cả 12 thành thực lực ra thì chắc chắn chỉ có con đường c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng vọt vào được 1 góc phía dưới căn nhà có vẻ vững chãi, phía sau lưng hắn hiện tại là tường, phía trước là truy binh ban nãy.
Dựa vào độ mạnh yếu khí tức để phân biệt, hiện tại Dương Hạ có thể phán đoán Bạch quản sự cùng Đại Đương Gia chính đều là linh sư cấp 4. Còn hai chiến trường nhỏ của những người khác gồm Tam Đương Gia là đại hán cầm 2 đại chùy, Nhị Đương Gia là nam tử nhỏ thó dùng kiếm mang đều là cấp 3 đi.
Chương 31: Loạn Chiến
Chỉ kịp nghĩ đến đây, lúc này xung quanh gần 200 tên sơn tặc đã ào ào mà xông tới đám người Dương Hạ rồi. Đừng nhìn trong 200 người này chỉ có khoảng 20-30 tên Linh Sư cấp 2 còn lại thì đều là cấp 1, chưa kể dù là Linh Sư cấp 2 còn chỉ có vài Linh Thể bàng thân, thế nhưng lúc nãy bầy sói đói còn muốn quần c·hết tê giác. Hiện tại không phải là kiến cắn voi nữa, mà đây chính là nghiền ép về số lượng, bảo sao Bạch quản sự nói rằng không lên được linh sư cấp 2 thì nhiệm vụ lần này không có chút cơ hội sống sót nào.
Bạch quản sự đến sau, hiếm có mà mở miệng khen đám người Dương Hạ một câu thế rồi quay sang phân phó cho hai tên đang cuốn lấy Tam Đương Gia cùng với hai tên theo sau lưng mình.
Mắt nhìn thấy đại thế đã mất, thủ lĩnh sơn tặc cũng biết không còn cơ hội thắng nào cả, muốn bỏ khỏi vòng chiến để chạy trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Tam Đương Gia c·hết rồi!!!
Đúng lúc này không biết kẻ nào hét lên thất thanh. Phía cửa sơn trại, gã đại hán cầm song chùy đã đầu mình hai nơi, trong mắt còn không cam lòng “Nếu không phải bị đám con nít ranh kia mài mòn quá nhiều thì không dễ dàng thất bại như vậy”.
-Các ngươi có đồ chúng ta cần, n·gười c·hết không cần biết nhiều. G·i·ế·t!
Xung quanh tiếng la hét chém g·iết của đám sơn tặc vang lên liên tục. Ngay lập tức, Dương Hạ sử dụng Thiết Bì Kim Lim phi về phía những gian nhà sàn phía xa, đứng ở giữa xung quanh không có điểm dựa vào để bị vây công 4 phía thì c·hết chắc, cần phải tìm địa hình càng hẹp càng tốt.
Trong đầu cấp tốc vận chuyển, phía sau còn đang theo đuôi gần chục tên sơn tặc đây, may mắn tình hình hiện tại cực kỳ hỗn loạn nên việc có người dùng linh thể hoặc cung tiễn đánh trộm từ xa giảm xuống đáng kể. Đám người Bạch quản sự chắc chắn sẽ chiến thắng, việc của mình chính là cầm cự tới khi cao tầng phân ra thắng bại, giờ bung sức ra thì chỉ câu tới là thu hút cùng hao tổn sức lực.
Chợt Bạch quản sự bay người lên không trung, 2 tay chắp lại với nhau. Xung quanh máu huyết vương vãi khắp sơn trại bị hút mạnh về phía sau lưng lão chi chít như mưa cực kỳ quỷ dị.
-G·i·ế·t.
-Xé xác mấy thằng nhóc khốn kiếp này ra…
Ngay khi chữ “g·iết” ra khỏi miệng, lão cũng xông tới tên Đại Đương Gia của sơn trại, hai tay lão có hư ảnh của hai bàn tay quỷ vật xương xẩu đỏ như máu bao phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Bạch cũng rất tùy ý nhìn gã 1 cái, xung quanh mình không khí cảm giác như đặc sệt lại làm người ta cảm giác khó thở: (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau t·iếng n·ổ lớn, nơi vị trí vừa rồi còn là tên Đại Đương Gia đang đứng không còn tới mẩu sương nào cả, tất cả theo v·ụ n·ổ vừa rồi thành máu tươi bắn ra xung quanh.
“Gần 20 người thì chia ra đã phải hơn chục người mới kiềm giữ lại được tên Tam Đương Gia của sơn trại, còn lại 6-7 người chống cự lại đám lâu la. Dù bộ Linh Thể của bọn Dương Hạ đều tốt hơn rất nhiều so với đám sơn tặc này nhưng đánh nhau lâu như vậy, thể lực cùng với linh khí tiêu hao cực kỳ nhanh, đám sơn tặc lâu la thì chính là cũng hung hãn không s·ợ c·hết, lấy mệnh mà chiến nên làm cán cân ngày càng trôi xa.
Chỉ 1 chén trà trôi qua, trên người Dương Hạ đã chi chít v·ết t·hương, áo quần rách rưới ướt đẫm máu nhưng đều là v·ết t·hương nhẹ ko quá nghiêm trọng. Ngược lại, kẻ địch của Dương Hạ mặc dù cũng chỉ là các v·ết t·hương ngoài da, nhưng v·ết t·hương chảy máu không dứt kèm theo chuyển màu nâu sẫm, rõ ràng là có độc, hai tên sơn tặc đã cứ vậy mà nằm xuống.
Nửa canh giờ nữa trôi qua, tới lúc này đã có thêm ba người trong đám người vây công độc phát thân vong, còn lại cùng có triệu chứng chuẩn bị phát độc bất cứ lúc nào. Trong ánh mắt của chúng ánh lên sự e ngại rõ ràng, nhưng vẫn cắn răng mà lao tới t·ấn c·ông làm Dương Hạ không thể không thở dài mà gắng gượng chống đỡ. Thân thể nhỏ bé của hắn cũng sắp tới giới hạn rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.