Linh Đạo Nhân Tâm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Bắc Bình phong tình
Đi dọc theo hành lang của dãy nhà bên sườn, trong thao trường Dương Hạ còn có thể nhìn thấy rất nhiều binh sĩ còn đang luyện tập công phu quyền cước, sử dụng Linh Thể đơn lẻ hoặc tổ hợp nhiều binh sĩ đang luyện tập phối hợp chiến trận trông cực kỳ nhịp nhàng.
Khác với lầu các sơn son thếp vàng như bên trong thành của học đường hay phủ thành chủ, kiến trúc binh đường trông có vẻ bình dị đơn sơ hơn. Tường lầu ở đây đều được xây lên bằng cùng loại chất liệu với tường thành Bắc Bình. Trên tường đá bên ngoài còn lưu lại nhiều vết xước, vết lõm cùng nhiều vệt đen mà Dương Hạ đoán là vết máu lâu ngày khô lại, có lẽ là chứng tích cho những lần thú triều tràn tới.
Bản thân hắn cũng không còn là một tên nhóc gầy còm bẩn thỉu giống như khất cái nữa, trên người hắn chính là đồng phục của Bắc Bình học đường nên đi tới đâu cũng được người dân thường nhìn lên mà không giấu được ánh mắt ngưỡng mộ.
Đừng nhìn Dương Hạ chỉ nhận được trợ cấp 2 khối linh thạch mỗi tuần ở học đường, 2 khối này đủ để cho một gia đình ba người sinh hoạt trong cả tháng trời. Linh thạch chính là đồng tiền mạnh ở thế giới này. Vậy nên có những người sinh ra không đạt đủ tiêu chuẩn làm Linh Sư chỉ có thể mơ ước mà thôi.
Trên tay còn nhiều loại bánh kẹo hắn còn chưa kịp ăn thử, thật ra Dương Hạ cũng không phải là quá đam mê ẩm thực, nhưng khi nhìn thấy những sạp bán bánh kẹo không hiểu sao hắn lại nhớ tới những đứa trẻ ở thôn Tây Cát lúc trước, không nhịn được lại mua mỗi thứ một chút, ăn không hết mang về cho đám bạn cùng phòng cũng được.
Định bụng gọi thêm bầu rượu sữa ngựa để thử nhưng lúc này hắn mới nhận ra mình mới chỉ hơn 11 tuổi, còn quá nhỏ nên cũng bỏ qua vậy. Không có rượu sữa ngựa thì trên tay hắn cũng vẫn còn trà sữa ngựa cơ mà. Ăn uống xong thì cũng đã qua buổi trưa, đồ ngọt Dương Hạ cũng không thích ăn nên gói lại thành hành nang nhỏ sau lưng để mang về cho đám người Hắc Tiểu Kiệt, mấy tên đó thì lại cực kỳ thích những món đồ này.
Vị tê cay đầu lưỡi của thịt xiên nướng làm nóng cơ thể, sau đó là vị thơm béo hậu vị của trà sữa ngựa cực kỳ thỏa mãn vị giác.
Tới cả bảng tên “Bắc Bình Binh Đường” cũng trông cực kỳ cổ xưa, nhuốm màu phong trần của thời gian. Hai tên binh lính gác cửa người cũng thẳng tắp như thương, thần tình túc mục, trên người là binh giáp sáng loáng, khí tức phát ra Dương Hạ đoán rằng đã là linh sư cấp 2 nhiều năm.
-Xin 2 vị đại ca vào thông báo với Hổ Bá đại nhân có Dương Hạ tới gặp theo hẹn.
Binh đường chính là phòng tuyến đầu tiên chống lại thú triều, còn nếu như thú triều quá mãnh liệt thì tường thành Bắc Bình chính là phòng tuyến cuối cùng, hàng ngàn năm qua thì cũng chỉ có hơn chục lần dân chúng trong thành phải trải qua nguy cơ tồn vong như vậy mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Ui da…
Khoảng mỗi năm năm tới mười năm vào 3 tháng mùa hè, đôi khi sẽ có lang triều hoặc ngưu triều tràn xuống phía bình nguyên tươi tốt phương nam để kiếm ăn, nếu như không sớm phát hiện và phòng ngừa thì sẽ là tai nạn mang tính hủy diệt với những người ở thành Bắc Bình.
Đối với thế giới của Linh Sư này, Dương Hạ còn chưa từng được trải nghiệm sinh hoạt bên trong thành trấn một cách bình thường lần nào. Dù là trong mơ hay hiện thực, hắn đều chỉ là lướt thoáng qua nên còn rất nhiều điều lạ lẫm. Nhân dịp hôm này được phép ra ngoài, Dương Hạ ngoài mục đích là tới Bắc Bình binh đường trú tại phía bắc, hắn cũng muốn tranh thủ nếm thử cuộc sống thành thị nơi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ với nửa khối linh thạch của mình, Dương Hạ đổi ra được cả 1 xâu ngân tệ của thành Bắc Bình, tổng là 50 đồng ngân tệ. Đơn vị tiền tệ này chắc là để dân thường dễ dàng chi tiêu trong cuộc sống, không phải ai cũng có thể cầm nguyên khối linh thạch đi tiêu pha như hắn cả.
Cảm giác va phải người khác truyền tới cũng là tiếng kêu khe khẽ trước mặt hắn vang lên.
Cũng đã mấy tháng kể từ khi đến thành Bắc Bình, Dương Hạ mới lần đầu tiên rời khỏi học đường ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi dạo phố ăn vặt tới gần trưa, Dương Hạ dừng chân tại một tửu lầu ở gần cửa thành phía bắc để nghỉ ngơi ăn trưa, hắn định là đầu giờ chiều sẽ tìm tới Bắc Bình binh đường. Hắn gọi lên đầy bàn thức ăn nhiều món đặc biệt của thành Bắc Bình như chân tuyết lang hầm, thịt ly ngưu xào,... và đặc biệt nhất chính là một nồi lẩu cay thập cẩm. Có lẽ vì thời tiết lạnh hết 9 tháng mỗi năm nên đồ ăn ở nơi đây đều chú trọng tới nóng sốt cùng với cay tê.
Mua sắm ăn uống cả một buổi vẫn còn tận 20 đồng ngân tệ, Dương Hạ lúc này cũng lên đường đi tới mục tiêu chính của ngày hôm nay, Bắc Bình binh đường. Ra khỏi cổng thành bắc thêm 2 dặm chính là nơi đóng quân của Bắc Bình binh đường. Dương Hạ nghe nói quy mô cũng lên tới hơn 1 vạn người.
Thành Bắc Bình hiện tại vẫn trời xanh trong sâu thăm thẳm không một gợn mây, nắng vẫn chiếu nhưng người ở đây đều có thể cảm nhận được cái rét lạnh cùng không khí khô hanh làm cho da dẻ khô nứt ửng đỏ lên.
Cũng không có cảnh làm khó dễ hay khinh miệt gì, một trong 2 tên lính gác cửa chỉ khẽ gật đầu với hắn rồi quay người đi vào trong. Điều này cho thấy dù ở học đường hay binh đường thì tu dưỡng khi đối nhân xử thế đều rất tốt.
Đi 1 ngày đàng còn hơn đọc vạn cuốn sách, mỗi khi thấy gì hay ho, thấy món ăn đường phố lạ mắt thì Dương Hạ đều dừng lại ngắm nghía, hỏi han hoặc ăn thử. Rong ruổi tới trưa thì trên tay của hắn đã treo lủng lẳng rất nhiều thứ đồ linh tinh cùng túi lớn nhỏ thức ăn. Một tay Dương Hạ cầm 2 xiên thịt Ly Ngưu nướng, tay còn lại thì cầm ly trà sữa ngựa vẫn còn nóng hổi. Nghe nói đây chính là hai món đặc sản mùa đông của thành Bắc Bình, hương vị khi phối hợp với nhau cực kỳ tuyệt vời trong thời tiết lạnh lẽo này.
Chỉ thời gian nửa chén trà, tên binh sĩ kia đã quay lại ra hiệu Dương Hạ đi theo hắn vào bên trong. Nội bộ binh đường trống trải hơn nhiều so với bên phía học đường, các dãy nhà được xây dựng dọc theo tường đá bao quanh binh đường, còn phía trung tâm là từng mảnh đất trống tạo nên những khu vực huấn luyện binh sĩ.
Mỗi lần có ai trong phòng về nhà nghỉ phép cuối tuần mang tới chút đồ ăn vặt như vậy thì chúng đều chia nhau cực kỳ vui vẻ. Gia cảnh phòng 304 gần như đều giống nhau, tới cái ăn còn phải lo lắng nói gì đồ ăn vặt, cả ba người còn lại đều dành một nửa tiền trợ cấp của học đường để gia đình có thể cải thiện được cuộc sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặc biệt nhất mà hắn nhận thấy chính là trên vũ khí cùng khiên thuẫn của những binh sĩ này đều có linh khi lưu chuyển đủ loại nhan sắc, kỹ thuật này hắn cũng chưa thấy bao giờ. Đang chăm chú nhìn những binh sĩ kia luyện tập, chân của Dương Hạ vô thức bước theo tên binh sĩ trước mặt mà không để ý rằng tên kia lúc nãy khẽ tránh sang bên phải còn Dương Hạ thì vẫn bước thẳng về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 45: Bắc Bình phong tình
Thành Bắc Bình chính là thành trấn có người ở phía cực bắc, đi tiếp về phía bắc chính là rừng lá kim quanh năm có tuyết phủ, là nơi sinh sống của mãnh thú, là cấm địa của con người. Việc binh đường đóng quân ở phía bắc không phải phòng chống quân địch là con người mà chính là lo sợ thú triều từ phương bắc tràn xuống tàn phá cuộc sống của cư dân.
Vẫn là không khí huyên náo, người mua kẻ bán tấp nập trên đường, có chăng thì trang phục của mọi người đi đường có chút dày dặn hơn so với lần trước Dương Hạ mới đến.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.