Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Nhật Ký
Tầng này chủ yếu là các phòng để cho bệnh nhân nghỉ lại trong bệnh viện,hắn đi vào các phòng quan sát một chút không có thu hoạch được gì cho đến khi đến phòng số 3.
Khi tỉnh lại sau cơn thèm ăn ta cảm giác cực kỳ sợ hãi cùng kinh tỡm,lý trí nói cho ta là việc ăn thịt người rất là kinh khủng,nhưng cơ thể của ta lại cực kỳ thèm muốn nó.
Cái đầu của con quỷ dù bị chặt xuống nhưng vẫn phát ra được âm thanh gầm gừ,những phần cơ thể không có đầu cũng đã không thể di chuyển khiến cho Hùng an tâm lại.
Hùng đọc xong quyển nhật ký chỉ có thể cảm thán nơi đây thật là đáng sợ.
Ta không biết phải làm sao để diễn tả cảm giác vui mừng lúc này của mình,nhưng ta sợ không biết phải làm sau để giải thích cho bác sĩ và người thân nên vẫn giả bộ nằm trên giường một khoảng thời gian.
Nhưng vết dao chỉ làm ta cảm thấy đau đớn ngoài ra không hề chảy ra bất cứ giọt máu nào,ta hoảng sợ cố gắng rạch thật nhiều vết dao thật sâu lên ngực mình.
Giống như là để đáp lại thắc mắc của Hùng,hành lang bên ngoài có một tiếng bước chân đang rất chậm rãi tiến đến đây.Hùng lặng lẽ cầm lên dao giải phẫu núp ở phía sau cửa.
Cả quảng đời còn lại của ta gần như đã gắn liền với cái bệnh viện này,do không thể làm được việc gì nên ta có thói quen viết nhật ký để g·iết thời gian.
Chương 15: Nhật Ký
Nhưng đến khi họ rời đi,ta cầm lên những món ăn mà bình thường ta rất thích bỏ vào miệng thì phát hiện vị của nó rất lạ,nó khiến cho ta cảm giác rất muốn nôn mữa.
Nó khiến ta thậm chí muốn rút máy thở để tự mình c·hết đi cho rồi,nhưng những âm thanh đó giống như có thứ ma lực gì đó vậy.Một ngày ta đã không chịu được sự cám dỗ nữa nên đã thử đồng ý gia nhập với bọn hắn.
Những âm thanh tràn đầy ma lực này giống như thật sự kiểm soát ta,trong lúc y tá xoay người lại chuẩn bị rời đi,ta đứng dậy bịt miệng của nàng đem nàng kéo vào nhà vệ sinh.
Ta tuyệt vọng nhìn những v·ết t·hương đang từ từ lành lại,hôm nay ta mới biết được từ sau khi tiếp xúc với tên bác sĩ đó ta đã không còn là con người.
Chạy đi những người đến sau,bệnh viện này có rất nhiều kẻ giống như ta,chạy đi nếu không muốn c·hết.
"Đã nuốt ba con quỷ mà vẫn không có tiến triển gì sao? Xem ra Huyết y cũng không đơn giản như vậy."
Căn phòng này trên tường được vẽ những kí hiệu vô cùng khó hiểu,Hùng không thể đọc được những thứ này nên chỉ đành tìm kiếm xung quanh.
Cố gắng bỏ đi những suy nghĩ trong đầu của mình,nhưng lúc này những tiếng nói trong đầu ta lại xuất hiện.Chúng nó liên tục kích động ta đem nàng ăn vào trong bụng.
Ta cảm giác tự mình sợ hãi chính mình,không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa.Ta chạy đến phòng phẫu thuật tìm một con dao đâm vào trong trái tim mình.
Nhưng tên bác sĩ kỳ lạ này cũng không có đẩy ta đến phòng phẫu thuật mà hắn chỉ tiêm cho ta một liều thuốc mê,ta nhắm mắt lại ngủ một giấc.
Vốn chỉ là muốn thử nghiệm một chút,nhưng không ngờ bọn hắn lại nói với ta là sẽ có một người bác sĩ đến gặp ta vào lúc tối để giúp ta phẫu thuật khỏi căn bệnh.
Ta tò mò hỏi hắn vì sao lại ăn mặc như thế,nhưng hắn không có trả lời.Hỏi tên thì hắn cũng không chịu nói,nếu không phải sức khỏe của ta có vấn đề thì ta cũng rất muốn cho hắn một trận.
Cửa mở ra,một người đàn ông bước vào tiến đến chỗ quyển nhật ký mà hắn vứt ngay trên giường.Người đàn ông cầm lên quyển nhật ký nhìn chằm chằm vào nó giống như rất quen thuộc.
Hắn dùng hết tốc lực chạy đến chém một nhát ngang cổ làm đầu của con quỷ rơi xuống đất,nghĩ đến quyển nhật ký nói tên này sẽ không c·hết,Hùng chém thêm rất nhiều nhát nữa chia tay chân cùng cơ thể nó ra riêng biệt.
Lúc đầu ta cảm giác là mình điên rồi nếu không vì sao trong đầu lại xuất hiện tiếng nói chứ,cố gắng làm cho mình tỉnh táo để quên đi những âm thanh này nhưng nó càng ngày lại càng nhiều.
"Đây là nhật ký? Bệnh viện này người ta thích viết nhật ký như vậy sao?"
Chuyện gì đến thì nó sẽ đến,biết đâu hắn không cho nàng ăn thì hắn sẽ là kẻ c·hết đầu tiên cũng không chừng,Hùng gạt đi những suy nghĩ này tập trung đi tiếp lên tầng hai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn niệm tên của Kim Liên để nàng đi ra dọn xác,nàng cũng không có kén chọn mà cũng đem t·hi t·hể của con quỷ tất cả đều nuốt vào.
"Ngươi có thể nói chuyện không?"
Ta không biết vì sao lúc này cơ thể mình lại có một sức lực lớn như vậy,tiếp đó là những hành động rất kinh dị mà ta lúc bình thường dù là suy nghĩ cũng không dám. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta chỉ nghĩ là mình sắp c·hết rồi mới có thể tưởng tượng ra được những cảnh như thế này,bệnh u·ng t·hư phổi của ta đã đến mức m·ãn t·ính trên đời này làm gì còn có liều thuốc nào cứu chữa nữa chứ.
Những v·ết t·hương này rất sâu,sâu tới mức có thể nhìn rõ khung xương bên trong,ta sợ hãi phát hiện mình vẫn không hề c·hết đi.
"Không biết hành động nuôi quỷ của mình sau này có mang đến hậu quả gì không."
Máu tươi cùng với thịt của người sống khiến cho ta cảm thấy rất thèm khát,nó giống như một liều thuốc kích thích sự thèm ăn của ta vậy.
"Grừuu hừ hừ hừ hừ."
"Từ bây giờ mình sẽ gọi bọn hắn là quỷ ăn thịt.Nhưng nếu số lượng nhiều như trong nhật ký vậy bọn chúng bây giờ đang ở đâu?"
Ta b·óp c·ổ của nàng cho đến khi nàng c·hết mới chịu dừng lại,sau đó ta cúi đầu xuống cắn đứt lỗ tai nàng rồi nuốt vào trong bụng.
Trong khoảng thời gian này người thân trong gia đình đến thăm và mua cho ta một số món mà ta thích,họ nhìn thấy tình trạng của ta đã tiến triển tốt hơn cũng rất vui mừng chờ mong kỳ tích thật sự đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chạy đến một cái gương ta phát hiện n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của mình toàn bộ đã biến mất,trái tim,phổi,dạ dày,lá lách các thứ đều không thể nhìn thấy.
Mở ra quyển nhật ký hắn tò mò xem bên trong viết thứ gì.
Nhưng tối hôm đó đúng thật là có một người bác sĩ đến gặp ta,hắn mặc trên người một bộ áo khoác của bác sĩ nhưng lại có màu đỏ nhìn rất kỳ lạ.
"Xem ra thật sự đã đánh mất lý trí,vậy để ta giúp ngươi giải thoát vậy."
"Rất nhiều kẻ giống như hắn? Tên bác sĩ kia đã làm như vậy với rất nhiều người rồi sao?"
Hắn thật sự vừa chờ mong vừa sợ hãi Kim Liên trở thành Huyết Y,biết đâu thực lực nàng mạnh rồi không cần hắn nữa mà đem hắn ăn thì phải làm sao.Nhưng hắn lại không thể g·iết quỷ nên cũng đành bất đắc dĩ đem chúng đưa cho nàng ăn.
Khi tỉnh dậy ta phát hiện những âm thanh trong đầu mình cũng đã biến mất,điều đặc biệt hơn là ta đã có thể hít thở một cách bình thường mà không cần đến máy móc hỗ trợ.
Tiếng chân dừng lại ở đúng căn phòng mà hắn đang đứng,Hùng cố gắng nín thở để không phát ra bất kỳ tiếng gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hùng thăm dò thử xem tên này có còn giữ lại lý trí hay không,nhưng những gì nó đáp lại vẫn là những tiếng gầm gừ mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vốn cho là chỉ có thể nằm ở bệnh viện chờ đợi c·ái c·hết nhưng rồi đến một ngày ta nghe được một âm thanh liên tục nói chuyện trong đầu mình,nó nói mình có thể cho để cho ta thoát khỏi sự đau khổ của bệnh tật,chỉ cần đồng ý gia nhập với bọn hắn.
"Cạch"
Quay trở lại bên trong bệnh viện,nơi đây sau 12 giờ đã trở nên âm lãnh hơn rất nhiều.Thu hoạch hôm nay cũng làm hắn đủ hài lòng nhưng ham muốn mạo hiểm lại kích thích hắn đi vào bên trong,Hùng đi hết toàn bộ tầng trệt cũng không có gì xuất hiện,hắn quyết định đi lên lầu một.
Ta viết những thứ này hi vọng nếu có ai đọc được thì hãy mau chóng chạy ra khỏi nơi quỷ quái này,nếu như có ai đó gặp phải tên bác sĩ đó thì lời khuyên cho các ngươi là hãy t·ự s·át đi.Trước khi các ngươi bị biến thành quái vật giống như ta,đây là việc cuối cùng mà ta làm được khi còn giữ lại được lý trí của mình.
Lúc này ta thật sự mất đi lý trí,không thể kiểm soát cơ thể được nữa.Ta đem nàng toàn bộ ăn vào trong bụng mình,răng của ta thậm chí có thể nhai nát được cả xương.
Hùng suy đoán đây có lẽ là chủ nhân có quyển nhật ký,bệnh viện này bây giờ cũng chỉ có một mình hắn là người nên cũng không sợ g·iết lầm.
Hắn chỉ hỏi ta là có muốn thoát khỏi căn bệnh u·ng t·hư hay không,ta bây giờ sống cũng không lâu nữa nên do dự một chút liền đồng ý đi với hắn.
Cứ như vậy mỗi ngày ta đều có gắng nuốt vào những thứ này,những thứ làm ta buồn nôn nhưng vì sống sót ta vẫn nuốt xuống.Cho đến một ngày có một người y tá đến phòng chăm sóc ta vào ban đêm.
Ta tên là Hải Đăng một người mắc bệnh u·ng t·hư phổi,do tình trạng suy hô hấp nghiêm trọng khiến cho ta phải nhờ đến sự trợ giúp của máy móc mới có thể hô hấp được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.