Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: Tách Nhau Ra

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Tách Nhau Ra


Nói dứt lời Chí Kiên tự động tách nhóm hướng về phía của con Hồng Y lúc nảy mà bọn họ đã cùng nhau phối hợp tạm thời vô hiệu hóa,không có ai lúc này ngăn cản hành động của hắn.

Con quỷ không tư duy nên chỉ biết đuổi theo hắn,nên Hùng canh làm sao cho quả mìn ngay trên đường con quỷ đuổi tới rồi đứng cách xa một chút,như dự đoán nó ngay lập tức dẫm lên quả mìn

Đầu của con quỷ ngay lập tức rớt xuống,đặc tính ăn mòn của cây dao làm nó trong thời gian ngắn khó mà có thể khôi phục.Cơ thể của nó mất đầu đã không thể di chuyển làm hắn thở phào một hơi.

"Đùng."

Mỗi lần như vậy thì con quỷ sẽ né ra chỗ khác,cứ như vậy cho đến khi hắn thấy được thứ giúp mình thay đổi tình hình trận chiến.

Mạnh Đức rất sốt ruột khi biết thông tin này nhưng hắn lúc này đã bất lực giải quyết một con Hồng Y,trong lúc tất cả mọi người không biết làm sao để giải quyết thì Chí Kiên đứng ra.

Hắn lấy ra Quỷ Thư sử dụng năng lực ẩn nấp trốn vào một gốc cây yên lặng chờ đợi con quỷ tiến đến.Một lúc sau một cảnh tượng làm cho Hùng cảm giác có chút kỳ lạ.

Nhưng hắn biết thứ này sẽ không đơn giản như vậy nhốt được một con quỷ,Hùng chạy lại thì thấy con quỷ đang cố bò ra khỏi hố hắn nhanh tay đâm dao giải phẫu thẳng vào đầu của nó.

Nó chỉ đứng yên tại chỗ đã đủ để làm cho Hùng cảm giác kinh sợ,những lá cây xung đã khô héo và bị gió thổi nát nhưng cũng may hắn phát hiện nó không ảnh hưởng đến mình.

Trong màn đêm yên tĩnh ở một khu rừng,nhóm bốn người một nữ ba nam đang chạy nhanh với khuôn mặt nhìn rất căng thẳng.Cô gái trong nhóm hốt hoảng nhìn vào radar trên tay nói.

Lão già bán Hồng Y rất nhanh đưa ra câu trả lời cho hắn,nó nhào tới đưa ra một tay chụp vào đầu của Hùng,tốc độ cực kỳ nhanh khiến hắn không thể né tránh mà chỉ có thể đón đỡ.

Nghe được lời này Hương Lan trầm mặt không đáp,nàng mơ hồ đoán được hành động tiếp theo của hắn.

"Không tốt mình không thể chém trúng nó."

"Đó là nó đang hướng về phía của mình!"

"Đáng giận nó vẫn không buông tha cho chúng ta sao!"

"Bây giờ là lúc mình biểu diễn."

"Bây giờ thì để xem con quỷ đang đuổi theo có năng lực gì."

"Cậu làm được không? Thân là đội trưởng tôi không cho phép cấp dưới hi sinh để cứu mạng mình."

"Không được phép c·hết đó."

"Thứ này chắc chắn rất kinh khủng,phải biết năng lực của Quỷ Trốn Tìm rất mạnh nếu là quỷ bình thường thì rất khó bị phát hiện."

"Cô chỉ có năng lực do thám thôi phải không?"

Không thể để cho nó dùng tay chạm vào nên hắn quyết định chặt tay của nó,nhưng đáng tiếc tốc độ của con quỷ nhanh hơn hắn nhiều nên đã dàng tránh né. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không tranh cãi với cô chúng ta đi thôi."

"Đội trưởng lần này là ba con quỷ đang đến."

"Chúng ta đi thôi,đừng có lãng phí sự hi sinh của họ."

"Năng lực của nó là gì? Làm cho mọi thứ xung quanh mất đi sinh cơ sao? Là nó không tác động được lên sinh vật sống hay là còn thiếu điều kiện nào đó?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn trường hợp của Chí Kiên hắn thật sự không dám tin người này sẽ chạy thoát khỏi một con Hồng Y,phải biết chính hắn cũng từng trải nghiệm qua Hồng Y là kinh khủng đến mức nào.Cho nên đối với lời của Hương Lan hắn chỉ xem như nàng không chịu chấp nhận sự thật mà thôi.

Không để cho hai người kịp phản ứng lại,Mạnh Đức tự mình hướng về phía ba con quỷ nghênh đón chúng.

"Không được để nó chạm vào,nếu không mình sẽ c·hết."

Hắn chạy đến chỗ một quả mìn chưa kích nổ còn trên mặt đất,nơi đây từng là khu vực xảy ra c·hiến t·ranh nên những thứ như này còn sót lại cũng không ít.

"Đây là năng lực gì? Có ảnh hưởng đến người hay không?"

Đối với Hùng thì hắn không cho là như vậy,ngay từ đầu vào đây hắn đã muốn hành động một mình rồi nhưng tiếc là không tìm thấy cơ hội mà thôi.

Hùng cảm thấy hôm nay thật sự khó mà lành lặn chạy ra khỏi đây,quỷ hôm nay điên hết rồi sao mà cứ hết con này cho đến con khác săn tìm bọn họ.

Cây dao ghim sâu vào đầu của nó,quỷ tuy là không biết đau nhưng linh dị v·a c·hạm nhau làm nó giống như c·hết lặng đứng im ở đó.Tận dụng cơ hội cơ hội này hắn rút con dao ra chém ngang cổ của nó.

"Nè đang suy nghĩ miên mang gì đó cậu có nghe tôi không?"

"Đây là!!! Tốt lắm đến thật đúng lúc."

Hùng lúc này thật sự không hiểu nổi nhóm của mình toàn là thành phần gì,vì sao cứ dễ dàng như vậy chủ động đi nộp mạng chứ.

Những cây cối xung quanh lúc này đang bị héo khô lại với một tốc độ rất nhanh,một thân ảnh từ bên bụi cây đi ra làm Hùng trợn tròn cả mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vốn định xem thử con quỷ này có năng lực gì mà thôi nhưng không ngờ nó phát hiện được hắn dù hắn đã mở ra Quỷ Thư.

"Cô tự lo cho thân mình đi."

Một t·iếng n·ổ lớn vang lên,âm thanh quá lớn khiến cho hắn bịt tai lại.Khói bụi tan đi để lại một cái hố tương đối sâu đủ để chôn một người ở bên trong.

Khác với Hùng cảm thán sự kỳ là của căn bệnh hai người Mạnh Đức và Hương Lan rất lo lắng cho an toàn của Chí Kiên.

"Đúng vậy Chí Kiên nếu không được thì không cần phải đi chịu c·hết,hãy tin tưởng chúng tôi và đội trưởng."

Chương 27: Tách Nhau Ra

Hương Lan nhìn bóng lưng của Hùng trầm mặt chạy đi,hôm nay đã có quá nhiều người vì nàng mà phải liều mạng.Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của nàng mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong góc nhìn của Hùng nếu nói Chí Kiên lúc trước là một người thân thiện mang theo vẻ hơi khờ khạo một chút,thì bây giờ hắn giống như một người dũng cảm và nghiêm túc lời nói ra liền khiến người khác có cảm giác rất đáng tin.

"Chúng ta cùng nhau đi thôi,Chí Kiên nói không sai chúng ta mới là người đang trong tình huống nguy hiểm,cậu ta từng tự mình giải quyết một con Hồng Y nên người cần được lo lắng phải là chúng ta mới đúng.

"Hai người chạy đi để bọn chúng cho tôi,nhớ tìm đến nơi an toàn lúc đó chúng ta sẽ tụ họp lại."

"Đây là chứng bệnh r·ối l·oạn nhân cách sao? Đúng là giống như hai người hoàn toàn khác nhau."

"Có một con quỷ khác đang hướng về phía chúng ta."

"Bán Hồng Y,thảo nào nó có thể phát hiện ra mình."

"Xin lỗi vừa mới đang suy nghĩ về hai người kia,cô đang nói gì sao?"

Hùng không phải xem thường đồng đội của mình,chỉ là trong trường hợp này hắn nghĩ một trong hai người kia chỉ có Mạnh Đức là khả năng sống cao hơn,dù sao hắn là đội trưởng ai biết trong người sẽ có thứ gì đó bảo mệnh.

"Cậu đừng có xem thường hai người họ,nói không chừng cậu mới là kẻ c·hết trước đó."

Con quỷ giống như đã phát hiện được sự hiện diện của hắn tại nơi này nên đã chuyển hướng một chút đi về phía hắn,điều này làm Hùng ngay lập tức sợ hãi bỏ chạy.

"Nè anh không làm được thì đừng có cố,định đi nộp mạng sao?"

Mặc dù bóng tối hạn chế tầm nhìn của hắn nhưng Hùng vẫn thấy hướng con quỷ đang tiến đến,cây cối xung quanh giống như là bị thứ gì đó rút lấy sinh cơ liên tục khô héo và rụng lá.

"Đội trưởng có một con Hồng Y đang tiến đến phía chúng ta,tín hiệu phát ra giống như là con đã bị chúng ta bắn."

"Đội trưởng để con quỷ đó cho tôi,tôi sẽ giải quyết nó."

Hắn nhanh chóng đưa ra bàn tay đang mang bao tay của mình để đón đỡ,cũng may bao tay không làm cho hắn thất vọng ngăn cản được sự ảnh hưởng của con quỷ.

Đáng tiếc là Hùng nhận ra điều này đã quá muộn,tốc độ của con quỷ đã rất nhanh bắt kịp được hắn.Hùng bất đắc dĩ không thể chạy nên chỉ có thể xoay người lại chuẩn bị chiến đấu.

Thật ra lúc bọn hắn phối hợp chạy thoát khỏi con Hồng Y thì hắn đã muốn nhân cơ hội rời đi,nhưng vì hắn sợ không có radar của Hương Lan thì sẽ không phát hiện được quỷ đến gần nên mới tiếp tục đi theo bọn họ.

"Cô đi trước đi tôi sẽ ở lại ngăn nó."

Đối với lời này của Hùng,Hương Lan không cho là đúng phản bác nói.

"Cậu đừng xem thường tôi,tôi chính là đội trưởng của cậu đó.Chúng ta nếu cứ tiếp tục ở chung một chỗ thì số lượng quỷ sẽ càng lúc càng đông nên cách tốt nhất là chia ra,hẹn gặp tất cả ở bên trong."

Con quỷ từ bên trong bước ra với hình dáng của một ông lão tóc bạc trắng,hai mắt trợn trắng nhìn chằm chằm về phía hắn mặc dù hắn chưa từng giải trừ Quỷ Thư,điều đáng sợ hơn là nữa thân dưới của nó đã chuyển sang màu đỏ khiến người ta nhìn vào liền có cảm giác sợ hãi.

Trước khi đi Mạnh Đức vẫn nhắc nhở hai người một câu,bây giờ tổ đội chỉ còn có Hương Lan và Hùng hai mặt nhìn nhau không biết phải làm gì.

Con quỷ có thực thể làm cho hắn vui mừng nhưng đáng tiếc niềm vui không kéo dài được lâu,hắn không thể chém trúng nó thì có thực thể hay không cũng không giải quyết được gì.

"Yên tâm tôi sẽ không c·hết,mọi người tự lo cho chính mình đi sẽ còn rất nhiều con quỷ khác chạy về hướng này."

Biết là cứ như vậy đứng lại sẽ rất nguy hiểm nên hắn đành vừa chạy vừa tận lực ngăn cản những đòn t·ấn c·ông của con quỷ,mỗi lần nó t·ấn c·ông thì hắn sẽ chặn lại và ý đồ chém nó một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạnh Đức lập tức dẫn hai người Hương Lan và Hùng chạy đi một hướng khác,nhưng chỉ mới được một lúc lại trên radar lại thấy tín hiệu của quỷ đang đến gần.

Đối với những lời này Chí Kiên chỉ bình tĩnh nói.

Hành động này đối với Hùng thì hắn cảm thấy không hiểu lắm,không phải chỉ là đồng đội tạm thời thôi sao vì cái gì phải chủ động đứng ra dành phần khó nhất về mình?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Tách Nhau Ra