Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Trở Về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Trở Về


"Mọi người ai về nhà nấy,mọi chuyện còn lại sẽ có người đến đây giải quyết."

Khi tỉnh dậy hắn phát hiện bây giờ đã là chiều rồi,mở lên điện thoại hắn thấy một số cuộc gọi nhỡ đến từ Ái Linh.Biết là do mình nghỉ mà không hề xin phép nên hắn đã gọi lại cho nàng.

"Trước tiên nói về việc lý do hôm nay em nghỉ đi."

Nhìn xung quanh căn phòng của mình Hùng có cảm giác giống như đang có ai đó đang đứng nhìn chằm chằm vào hắn nhưng rõ ràng là không có ai.Cho là do tinh thần của mình hoạt động quá mức ở ngày hôm qua nên gặp ảo giác hắn lại lần nữa nằm xuống ngủ.

Người nói lời này không ai khác chính là Minh Tiến,hắn đối với hành động của Hùng cực kỳ ưa thích dù sao nếu không có người này hắn đã m·ất m·ạng trong ngày hôm nay.Lần trước gặp mặt hắn đúng là không nhận ra chàng trai này đặc biệt hơn người. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy lần này ngài đã rất cố gắng bảo vệ mọi người,không cần phải xin lỗi."

"Lý do rất đơn giản đó là em muốn nghỉ việc rồi."

Hắn vốn định nói lý do của mình nhưng mới định nói thì đã bị tra hỏi bằng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc,Hùng bất đắc dĩ giải thích.

Hùng thật không ngờ cô nàng này vẫn quan tâm đến câu chuyện này đầu tiên,nữ nhân đúng là thật sự rất cố chấp.

Đối với lời này của Hoàng Thái An những người khác lại có vẻ không ủng hộ lắm,bọn họ mặc dù biết là nhờ hắn nên mới sống sót.

Hoàng Thái An để lại lời nói này sau đó xoay người rời đi,công việc của hắn lúc này cũng đã kết thúc có nói thêm nữa cũng chẳng thể giải quyết được gì.

Ngồi vào bàn của mình hắn chờ đợi một lúc liền thấy Ái Linh đã tiến đến,nàng mặc một bộ váy bình thường bên cạnh vẫn là con Quỷ Sơ Sinh đi theo vẫn không có gì thay đổi sau đêm qua.

Nhìn thấy sau lưng mình Kim Liên đã xuất hiện với máy tóc tung bay xung quanh hắn biết chắc vừa rồi con Hồng Y t·ấn c·ông mình là do nàng đuổi đi.

"Quái lạ chẳng lẽ lại do mình đa nghi sao?"

Hơn nữa hắn bây giờ cũng không thiếu tiền,chỉ cần lên ứng dụng của Liên Minh tùy tiện chọn một nhiệm vụ đơn giản là đã có thể kiếm được một số tiền lớn rồi,không cần thiết ngày nào cũng phải đi làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi mà hắn phát hiện thế giới mình đang sống có vô số quỷ vẫn còn đang ở ngoài kia và đầy rẫy những nguy cơ tiềm ẩn bên cạnh mình hắn thật sự không thể tập trung vào công việc như trước được nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dẹp đi những suy nghĩ khác trong đầu hắn vội vàng lên giường đi ngủ,cả ngày hôm qua hắn đi làm về rồi đi thực hiện nhiệm vụ cả đêm thực sự là rất t·ra t·ấn tinh thần của mình.Hùng ngủ một giấc dài mặc kệ mọi thứ xung quanh.

"Mọi người nguy cơ hôm nay là do sai lầm về tình báo của Liên Minh,chúng tôi sẽ sắp xếp và đền bù ổn thỏa cho những gia đình có người thân đ·ã c·hết trong buổi tối hôm nay."

"Chẳng lẽ là gặp ác mộng? Không giống lắm cảm giác vừa rồi rất chân thật." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngày mai em đem đơn nghỉ việc cho chị là được chuyện còn lại không cần em phải quan tâm."

"Được rồi chị cũng hiểu khi em đã quyết thì khó có người thay đổi được,chị chỉ hi vọng em thành công trên con đường mình đã chọn."

"Mình bị Hồng Y để mắt đến? Xem ra là nó không cho mình ngủ rồi."

Trầm mặt một lúc Ái Linh mới có thể nói ra tiếng lòng của mình.

Đoàn đội cuối cùng cũng đã chạy thoát ra khỏi khu rừng nguy hiểm này nhưng sắc mặt của mọi người lúc này cực kỳ không tốt,không ai nghĩ chỉ là một đợt phòng thủ mỗi năm mà thôi lại có t·hương v·ong lớn như vậy.

"Bỏ qua chuyện đó đi,tối nay chị rãnh không? Em muốn hẹn chị ra nói chuyện một chút."

Chỉ là Minh Tiến không hề biết chính vì Hùng nên hắn và Đình Trọng mới bị gọi đến đây,Liên Minh chỉ thông báo cho họ bắt buộc phải cử người đến mà không nói lý do là gì nên Minh Tiến không thể biết được.

Về đến nhà Hùng vừa đi đến cửa thì thấy bên trên xuất hiện một chữ viết màu đỏ "Trả con cho ta"nhưng cơn buồn ngủ vì thức cả đêm làm hắn không thể tỉnh táo,chớp mắt một cái thì chữ viết cũng đã biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hùng nhìn sang Mạnh Đức ý bảo hắn đưa mình trở về.Hai người nói lời tạm biệt với Chí Kiên và Hương Lan sau đó lên xe trở về nhà.

Vội vàng kiểm tra lại cửa không có dấu hiệu bị bẻ khóa,kiểm tra các vị trí khác trong nhà cũng không có dấu hiệu bị đột nhập.

Cuối cùng cũng có thể giải thích được lý do mà hắn nghỉ việc cũng làm Hùng thở ra.Hắn tập trung vào việc ăn uống và trò chuyện với Ái Linh về một số chuyện khác để kết thúc buổi tối hôm nay.

"Lúc sáng em có việc rất khẩn cấp nên xin lỗi không kịp gọi cho chị."

Lời này nói ra cả hai đều trầm mặc lại không nói nữa.Thật ra sau khi tiếp xúc với những sự kiện linh dị Hùng đã có ý muốn nghỉ việc rồi,hắn thật sự đã mất đi hứng thú với công việc hiện tại của mình.

Huyết Y thật sự đã quá sức đối với khả năng của Hùng,lĩnh vực tạo nên một mảnh thế giới riêng biệt không trốn được năng lực thì lại càng không rõ ràng.Nếu có lần sau hắn chỉ hi vọng mình chạy nhanh trước khi bị nhốt trong lĩnh vực.

"Vâng em cảm ơn."

Hôm nay đã giải quyết được một vấn đề khác Hùng cảm giác có chút giải tỏa đi về nhà của mình.Khi bước vào bên trong hắn cảm giác không khí của căn phòng có gì đó khác lạ.

"Hôm nay tạm bỏ qua vấn đề công việc,chúng ta ăn uống một chút xem như buổi tiệc chia tay đi."

"Em có công việc khác rồi chỉ là tạm thời không muốn tiết lộ mà thôi,còn về cha mẹ em sẽ giải thích sau."

Hoàng Thái An là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí âm trầm này.

"Tôi Hoàng Thái An thân là đội trưởng đã không bảo vệ được tất cả mọi người nên tôi thành thật xin lỗi."

Chỉ mới chìm vào giấc ngủ được một lúc cảm giác khó thở lại lần nữa ập đến,lần này hắn cũng biết không phải là do mình tưởng tượng ra mà tất cả đều là thật,vội vàng mở mắt ra hắn chỉ thấy một thứ gì đó màu đỏ nhưng đã biến mất rồi.

Đối với việc Trần Bình An đã rời đi mà không có tính sổ với hắn làm Hùng nhẹ nhàng thở ra,có lẽ là do nơi đây thật sự cách Phúc An Viên quá xa nên nó tiêu hao rất lớn.

Ái Linh thật sự rất quan tâm hắn giống như một đứa em trai vậy.Đối với những lời này Hùng đã sớm có lý do để trả lời.

Nửa đêm đang trong lúc ngủ Hùng cảm giác ngực mình giống như bị thứ gì đó đè ép có chút khỏ thở,càng ngày cảm giác càng lúc chân thật hơn,việc thiếu không khí làm cho hắn ngay lúc này mở mắt ra.

Chương 32: Trở Về

"Cậu làm rất tốt,nếu không có cậu ngày hôm nay chúng ta có thể đ·ã c·hết hết."

Nói xong Ái Linh cúp máy,Hùng chờ đợi đến tối liền hẹn nàng ra một quán ăn để nói chuyện.Tối đến hắn ăn mặc chỉnh chu đi đến địa điểm đã hẹn.

"Tốt,nhưng chị vẫn hi vọng em giải thích rõ ràng."

"Thái An đội trưởng không cần phải như vậy."

"Việc gì mà phải bận đến mức không có thời gian rãnh để gọi điện thoại?"

"Lần sau nếu có Huyết Y mình tốt nhất nên chạy càng sớm càng tốt."

Hắn thề không dám tự ý gọi cái tên này một lần nào nữa trừ khi gặp tình huống chắc chắn phải c·hết.Cuộc chiến của hai con Huyết Y lần này đã tạo nên một ấn tượng khó phai nhòa trong lòng hắn.

"Không sai cậu làm rất tốt,nếu Liên Minh bạc đãi cậu thì có thể gia nhập với chúng tôi hội Kẻ Săn Ma sẽ không lãng phí nhân tài như cậu."

Không quan tâm nữa hắn tấm rửa đi lên giường ngủ,dù sao việc hắn nghi ngờ có người đột nhập vào trong nhà cũng không phải lần đầu nên cũng đã sớm trở thành thói quen.

Bây giờ nơi đây chỉ còn có 13 người bao gồm Hoàng Thái An,Minh Tiến và nhóm của Hùng.Đi vào hơn trăm mà đi ra chỉ có 1/10 đợt này Liên Minh thật sự là thua thiệc lớn.

Ngay cả một người không phải là thành viên của Liên Minh như Minh Tiến cũng không có lúc này đứng ra chỉ trích hắn,nhưng sự thật cũng là như vậy Hoàng Thái An đã cố hết sức rồi chỉ là đối thủ quá mạnh mà thôi.

"Nàng lại cứu mình một lần nữa,xem ra phải mau chóng giải quyết vấn đề này."

"Vừa rồi là gì? Mình hoa mắt rồi sao?"

"Hôm nay em lại nghỉ vì lý do gì đây? Vì sao chị gọi lại không bắt máy."

Khung cảnh xung quanh vẫn là phòng của hắn không có bất kỳ thứ gì thay đổi.

"Em thật sự nghiêm túc chứ? Nếu em nghỉ rồi thì em sẽ làm gì? Cha mẹ em sẽ nghĩ thế nào về vấn đề này?"

Nhưng cũng vì hắn gọi đến Trần Bình An đã vô tình tạo nên t·hương v·ong cho đồng đội của họ nên không ai lên tiếng khen hắn ngay lúc này.

Nói dứt lời Hoàng Thái An hướng về mọi người cúi người xuống xin lỗi,đối với hành động này từ đại đội trưởng mọi người không ai đoán trước được,dù sao lấy địa vị của hắn nếu không xin lỗi thì cũng chẳng có ai dám trách móc hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Trở Về