Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Thư Giãn
Vỗ tay một cái thu hút sự chú ý của người đàn ông Hùng bắt đầu tra hỏi hắn.
Tấn Bảo phát ra một giọng nói trầm thấp trả lời cũng rất là dứt khoát.Hùng tiếp tục tra hỏi để giải khai nghi ngờ trong lòng mình.
Bỗng cánh cửa nhà tắm mở ra,một người thanh niên cầm trên tay một con dao giải phẫu tiến vào bên trong khiến cho người đàn ông vô cùng sợ.
"Khu vực tàu lượn siêu tốc chắc chắn có vấn đề rất lớn."
Đi dạo một vòng xung quanh công viên hắn quyết định chơi thử tàu lượn siêu tốc,thứ này hắn thấy người khác chơi rất nhiều nhưng cũng chưa tự mình lên thử lần nào.
"Nhìn thấy con dao trên tay ta đúng không? Bây giờ ta hỏi ngươi trả lời nếu không thì cắt ngươi một cái cho đến khi nào ngươi c·h·ế·t vì mất máu mới thôi."
"Ngươi nhận biết thứ này không?"
"Tên tôi là Tấn Bảo."
Tấn Bảo cho là người trước mặt hắn là người thân của hai mẹ con kia nên hắn kể một câu chuyện đại khái về tội lỗi mà mình đã gây ra và lược bỏ một số chi tiết kinh khủng.
"Kể hết tất cả những gì mà ngươi đã biết ra đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm giác hôm nay chuyến đi chơi không hề thuận lợi Hùng vội vàng quay đầu trở về nhà để tránh phiền phức không cần thiết.Đi ra ngoài thư giãn mà cũng gặp quỷ hắn đúng là cực kỳ xui xẻo,rất may là linh cảm của hắn đã đúng.
Dù gì thì Hùng trong lần phòng thủ trước biểu hiện rất xuất xắc,đối với một người có tiềm năng như vậy thì yêu cầu đơn giản này Mạnh Đức sẽ thỏa mản hắn.
Cứ như vậy Hùng ngồi đó khoảng 30 phút chỉ để quan sát xem người này có bị ảnh hưởng gì với năng lượng linh dị đến từ chiếc nón hay không.
"Vậy thứ này rốt cuộc là có năng lực gì đây?"
Muốn kêu lên thì cũng không thể,thì ra miệng của hắn đã bị nhét vào chiếc vớ mà hắn mang lại còn bị băng keo dán lại.Mùi hương kinh khủng của nó khiến cho hắn rất muốn nốn ra nhưng không thể được.
Còn với Tấn Bảo bị một người đàn ông nhìn với ánh mắt chăm chú lâu như vậy cũng khiến cho hắn cảm giác rùng mình nhưng cũng không việc gì xảy ra khiến hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Ngươi có phải từng g·i·ế·t c·h·ế·t hai mẹ con ở một căn nhà hoang chỉ vì sắc đẹp của người mẹ không?"
Khu vui chơi lúc này hỗn loạn một mảnh,vô số người la hét hoảng sợ đang liên tục lôi kéo người thân của mình ra khỏi vụ tai nạn.
Người đàn ông ngất xỉu lúc này đã tỉnh lại,hắn quan sát khung cảnh xung quanh thì tháy mình đang ở trong phòng tắm quen thuộc.Đang muốn đứng dậy thì phát hiện cơ thể mình đã bị trói chặt bởi những sợi dây khiến cho hắn không thể di chuyển được.
Nhưng chờ một lúc không có bất kỳ chuyện gì xảy ra,Tấn Bảo mở mắt ra nhìn vào Hùng với vẻ mặt không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.Hùng không có quan tâm đến Tấn Bảo mà tiếp tục quan sát biểu hiện của người này.
Nhưng với thị giác siêu phàm của Hùng nguyên nhân của sự cố xảy ra hắn đều có thể chứng kiến một cách cực kỳ rõ ràng.Khi vào của hắn thấy rõ ràng đường ray đã thu nhỏ lại làm cho kết cấu của nó và bánh xe không hợp với nhau khiến cho tàu lượn bay ra khỏi đường ray. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đứng xa ra khỏi khu vực tàu lượn Hùng muốn quan sát xem liệu cảm giác của mình có đúng hay là không.Chỉ thấy tàu lượn khởi hành ban đầu cực kỳ thuận lợi,nhưng cho đến khi nó leo lên một dốc cao rồi lao xuống thì biến cố mới xảy ra.
Mặc dù là muốn xác nhận xem những gì nữ quỷ cho hắn xem có phải là sự thật hay không,nhưng vẫn còn một việc khác quan trọng hơn mà hắn muốn làm.
"Bóp"
Trầm mặt một lúc Tấn Bảo biết hôm nay mình không thể thoát khỏi tội lỗi của quá khứ nên gật đầu thừa nhận.
Tấn Bảo càng không thể ngờ là mục đích của Hùng không phải là điều tra và trả thù cho hai mẹ con,việc vừa rồi chỉ là hắn thuận tiện làm một chút mà thôi.
Sau khi lao xuống dốc với tốc độ cao rồi chạy đến một khúc cua thì đoàn tàu đã bay ra khỏi đường ray cùng với sự hoảng sợ của tất cả những người chứng kiến.
Hôm nay Hùng quyết định sẽ không liên quan đến ma quỷ nữa mà dành một ngày để thư giản đầu óc.Hắn chọn một công viên giải trí gần nhà mình để đi chơi.
Từ xưa đến nay chỉ có hắn bắt trói người khác,đây là lần đầu hắn trải nghiệm được cảm giác bị người khác trói chặt tay chân rồi cầm dao đứng tại nơi đó kinh khủng như thế nào.
Hắn vốn cho là xác c·h·ế·t của hai người không có ai tìm thấy sự việc cũng đã lắng xuống mà không có bất kỳ ai phát hiện.Cũng sau sự kiện này hắn cảm giác cực kỳ khó ngủ mỗi đêm nên đã cố gắng trở thành người tốt để giải tỏa căng thẳng trong lòng.
Đang lúc muốn tiến đến mua vé thì Hùng giống như thấy được thứ gì đó ở bên trên đường ray của tàu lượn nhưng khi nhĩn kỹ lại thì không có phát hiện bất kỳ thứ gì.
Hắn sợ gây nên sự kích động của Hùng nếu bị g·i·ế·t c·h·ế·t thì thật sự xong rồi,dù sao thì đi tù thì ít ra vẫn là còn sống.Nhưng hắn nào ngờ được mọi chi tiết của sự việc Hùng đều biết rất rõ ràng.
"Hừm,không có bất kỳ dấu hiệu gì về thay đổi nhận thức cũng không có thấy nguy hiểm gì cho người đội nón?"
"Đó là!!!!"
Người đàn ông nhìn thấy nụ cười của hắn cảm giác người này không khác gì ác ma,đối với một kẻ g·i·ế·t người như hắn thì việc hành hạ một người đến c·h·ế·t cũng là một việc quá sức chịu đựng của bản thân.
Nhận được cái gật đầu từ người đàn ông,Hùng giải khai cho miệng của hắn để người này có thể nói chuyện.Người đàn ông sau khi được mở miệng cũng không có la lên dù sao đây là phòng tắm nhà hắn nên hắn cũng biết cách âm ở đây tốt như thế nào.
"Tôi sẽ kể,hi vọng cậu sẽ giao tôi cho cảnh sát mà không phải là g·i·ế·t tôi chỉ để trả thù."
Việc bắt hắn làm thí nghiệm cũng chỉ là trùng hợp mà thôi,dù sao hắn xác định tên này vốn là một kẻ g·i·ế·t người nên nếu có c·h·ế·t bởi thí nghiệm của hắn thì cũng sẽ không để cho hắn cảm giác tội lỗi gì.
"Câu đầu tiên ngươi tên là gì?"
Hơn nữa đối với những kẻ g·i·ế·t người Liên Minh cũng sẽ không có bất kỳ nhân nhượng gì với chúng,dù sao những kẻ như thế này cũng là gián tiếp tạo ra những con quỷ kinh khủng.
Hùng quay trở về nhà nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài và mệt mỏi,cứ như vậy một ngày nữa lại trôi qua.
"Cạch"
Hùng muốn Mạnh Đức giúp hắn đứng ra giải quyết kẻ g·i·ế·t người này mà không làm phiền gì đến hắn,Mạnh Đức đối với việc nhỏ này không chút do dự mà đồng ý.
"Đúng là tôi đã làm việc đó! Đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của tôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp xúc nhiều với sự kiện linh dị khiến cho hắn rất nhạy cảm nên không có ý định mua vé nữa mà xoay người rời xa chỗ này.Đối với linh cảm cua mình Hùng thà tin là có chứ không thể tin là không.
Hùng đi vào trong phòng phát hiện người này đã tỉnh lại cũng chỉ mỉm cười uy h·i·ế·p vài câu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lúc hắn đang phân vân không biết nên chối bỏ hay là thừa nhận thì hắn thấy Hùng đang lấy ra từ trong balo một thứ gì đó.
Cầm trên tay chiếc nón Hùng quơ trước mặt Tấn Bảo khiến cho đồng tử của hắn co rút lại,hắn không thể nào quên được chiếc nón này,chiếc nón mà đứa bé kia đã đội trước khi mà nó bị g·i·ế·t c·h·ế·t.
Để lại địa chỉ nhà cho Mạnh Đức,Hùng cứ như vậy đi về nhà mặc kệ Tần Bảo ở bên trong.Mọi chuyện tiếp theo sẽ tự có người giải quyết mà không cần hắn phải phí tâm tư đi để ý.
Do dự một chút Hùng lấy điện thoại gọi cho Mạnh Đức và kể về hắn phát hiện một kẻ g·i·ế·t người trong một sự kiện linh dị,đương nhiên là câu chuyện đã được lược bỏ rất nhiều chi tiết.
Đối với hành động của Tấn Bảo,Hùng cực kỳ phản cảm nhưng hắn lại không có bất kỳ thù oán gì với người đàn ông này nên cũng không có nảy ra sát tâm g·i·ế·t hắn.
Sáng hôm sau.
Nghe được lời này Tấn Bảo cực kỳ kinh hoảng,hắn không ngờ được sự việc hắn làm mấy năm về trước bây giờ lại bị người thanh niên này biết được.
Hùng dù là tiếp xúc với ma quỷ rất nhiều cuộc sống đã không giống người thường nhưng bản chất của hắn vẫn không thay đổi,hắn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi đối với việc g·i·ế·t người hơn nữa còn là không có thù oán cũng rất là bài xích.
Lần này thì Kim Liên cũng không có xuất hiện giống như lần trước,Hùng nghĩ là có lẽ do nàng vẫn chưa tiêu hóa xong một nửa cơ thể của nữ Hồng Y quỷ.
Chương 36: Thư Giãn
Nếu như nói cho hàng xóm xung quanh Tấn Bảo là kẻ g·i·ế·t người thì chắc cũng không có mấy ai tin tưởng câu chuyện này.
Cầm trên tay chiếc nón,Hùng đem nó đội lên đầu của Tấn Bảo khiến cho người kia vô cùng sợ hãi.Hắn cảm thấy mình sắp bị người trước mặt g·i·ế·t c·h·ế·t rồi nên kinh hãi nhắm mắt lại.
Thời gian trôi qua cũng làm cho Hùng chắc chắn được thứ này không có gây hại đến người cầm hoặc đội nó,vấn đề còn lại là công dụng của là gì? và có tác dụng gì khi sử dụng hay không mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.