Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Chương 40: Trang Thứ Tư
Lấy ra cây viết Hùng bắt đầu lật Quỷ Thư sang trang thứ tư rồi viết lên toàn bộ những gì hắn biết được về búp bê quỷ.
"Thứ này nguồn gốc là một bé gái c·hết vì t·ai n·ạn giao thông sau đó linh hồn bám vào con búp bê,hi vọng thông tin này không sai nếu không thì công sức đổ sông đổ bể."
Còn về năng lực của búp bê quỷ thì Hùng phát hiện nó có hai năng lực nhưng đều liên quan đến âm thanh,năng lực đầu tiên là phát ra một âm thanh bên trong đầu đối phương và khiến họ phải bị khống chế và làm theo.
Năng lực thứ hai là phát ra âm thanh tương tự như giọng nói của một người bình thường và khiến mọi thứ trong một phạm vi nhất định hoặc mục tiêu mà nó chỉ định bị ảnh thưởng bởi câu từ đó,năng lực này còn bị phản phệ rất mạnh dựa theo câu chữ mà nó phát ra.
Hùng suy đoán đây cũng là lý do vì sao mà nó không có nói với hắn là "c·h·ế·t đi"nếu như vậy thì có khả năng là hắn sẽ cùng nó c·h·ế·t đi xem như đồng quy vu tận.
Mặc dù có một số thứ hắn không quá rõ ràng nhưng cũng may là Quỷ Thư cũng không có yêu cầu toàn bộ chi tiết của năng lực,chỉ cần đại khái tác dụng cùng nguồn gốc là có thể rồi.
Dừng viêt lại,ánh mắt Hùng chăm chú nhìn vào búp bê và Quỷ Thư chờ đợi phản ứng xảy ra.Rất nhanh quỷ búp bê đã bị Quỷ Thư kéo vào bên trong trang sách mà không có bất kỳ trở ngại nào.
"Thành công!!!!"
Nhìn trang thứ tư của Quỷ Thư đang dần hiện lên hình ảnh của một con búp bê mặc váy nửa trắng nửa đỏ khiến hắn có chút kích động,quá trình thu nhận vô cùng thuận lợi khiến cho hắn không thể kiềm nén được cảm xúc vui mừng,vấn đề còn lại chỉ là hắn sẽ thu được năng lực gì của búp bê quỷ mà thôi.
Mặc dù một trong hai năng lực của nó đều rất hữu dụng đối với Hùng nhưng trong lòng hắn thật sự càng mong muốn khả năng thứ hai hơn,dù tác dụng phụ rất mạnh nhưng khả năng mà nó mang lại là cực kỳ lớn.
"Bây giờ thì việc còn lại là tìm chỗ thí nghiệm năng lực mới mà thôi."
Dọn dẹp lại một chút những món linh dị vật phẩm trên người mình rồi cất đi,Hùng đi đến một gốc cây cẩn thận từng chút một thử nghiệm năng lực mới.
Nhìn vào một chiếc lá bên trên cây,Hùng nói ra thứ mà hắn muốn thử.
"Rơi xuống."
Sợ bị phản phệ nên Hùng chỉ thí nghiệm nhẹ nhàng mà thôi,lá cây thật sư rơi xuống trong ánh mắt tràn đầy sự sung sướng của Hùng nhưng điều tiếp theo làm hắn càng kinh ngạc hơn.
Không chỉ chiếc là mà hắn nhắm vào mà là toàn bộ lá trên cành thậm chí là cành cây và những hạt bụi ở xung quanh hắn trong vòng 5 mét đều giống như bị thứ gì đó đè lên mà rơi xuống,ngực của hắn lúc này cũng giống như bị thứ gì đó đè ép lại cực kỳ khó thở,cổ họng bắt đầu có chút đau rát khiến hắn ho lên.
"Khụ! Khụ! Khụ!"
"Tác dụng phụ thật là mạnh,thảo nào búp bê quỷ không nói g·i·ế·t mình...khụ...khụ.."
Hắn mới chỉ ra lệnh là rơi xuống mà thôi,hơn nữa còn không có xung đột linh dị với bất cứ thứ gì mà đã bị phản phệ khiến cho mình không thể chịu nổi.
Năng lực đã đúng như những gì mà Hùng mong muốn nhưng bây giờ tác dụng phụ của nó mới là thứ khiến cho hắn nhứt đầu,trên người hắn hiện tại không có bất kỳ thứ gì có thể giúp cho bản thân cản đi tác dụng phụ này.
Cũng may phản phệ cũng chưa có ảnh hưởng gì đến cơ thể nên nghỉ ngơi một chút thì Hùng đã phục hồi lại như bình thường,không chịu chấp nhận sự thật này hắn quyết định thử nghiệm theo một phương hướng khác.
Lần này mục tiêu của mà hắn nhắm đến là một con kiến đang bò trên mặt đất,cố gắng tập trung chỉ suy nghĩ và nhìn vào nó sau đó hắn ra nói ra thứ mà mình muốn.
"Dừng lại!"
Đáng kinh ngạc lần này lời nói của hắn không có ảnh hưởng đến toàn bộ sinh vật mà chỉ ảnh hưởng đến con kiến mà hắn nhắm tới,hơn nữa tác dụng phụ còn gần như bằng không.
"Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại!"
Liên tục thử nghiệm lên nhiều con kiến khác nhau và kết quả đều là như vậy,sau một khoảng thời gian dài thử nghiệm năng lực của mình thì Hùng cũng tổng kết ra một số điều như sau.
Đầu tiên là lời nói của hắn sẽ có tác dụng phụ tùy vào câu từ và kích thước hoặc sức mạnh của thứ mà hắn nhắm đến.Thứ hai là nếu mục tiêu mà hắn nhắm đến không phải là sinh vật sống thì nó sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ mọi thứ xung quanh.
"Như vậy cũng không tệ,ít nhất vẫn còn có khả năng này vẫn có thể nhắm mục tiêu để cho tác dụng phụ của nó bị giảm đến mức có thể chịu đựng được."
Điều mà Hùng cảm thấy thất vọng nhất trong lần này là về Quỷ Thư,lần trước năng lực hấp thu thì Quỷ Thư sẽ hấp thu năng lượng sống hoặc linh dị để chuyển hóa thành sức mạnh của nó.
Bây giờ đến khả năng có thể phản phệ lại người sử dụng thì hắn mới là người gánh chịu tác dụng phụ chứ không phải là Quỷ Thư.
"Thôi đành kệ vậy,dù gì thì cũng đã có được năng lực mới."
Quay trở lại bên trong nhà,Hùng dành thời gian còn lại ngủ một giấc cho đến lúc sáng.Sáng hôm sau,hai vợ chồng Mạnh Quân cũng đã quay trở về nhà của mình.
Khi họ bước vào trong căn nhà của mình thì thấy Hùng đang ngồi thưởng thức một tách cà phê bên trong phòng khách nhìn rất thư giãn,căn nhà sau đêm qua cũng không thay đổi gì quá lớn nên Mạnh Quân tò mò hỏi hắn.
"Anh đã hoàn thành nhiệm vụ chưa vậy? Xin lỗi nhưng không phải là tôi không tin tưởng anh,chỉ là tôi muốn xác nhận chắc chắn mà thôi."
Đối với câu hỏi này Hùng cũng không cảm thấy gì,dù sao đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ khó mà tin tưởng được khi nhìn thấy người thi hành nhiệm vụ vẫn đang thong thả như thế này.
"Đương nhiên là đã xong rồi,gia đình anh kể từ bây giờ sẽ không còn bị quỷ làm phiền nữa."
Mặc dù vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng nhưng Mạnh Quân cũng không có hỏi lại,dù gì thì đây cũng là người của Liên Minh nên nếu hắn không đủ uy tín mà lường gạt thì Liên Minh sẽ chịu trách nhiệm cho việc này nên không cần phải quá lo lắng.
"Vậy thì rất tốt,anh cứ cho tôi số tài khoản và tôi sẽ chuyển cho anh toàn bộ tiền của mình."
Sau khi nhìn thấy tài khoản của mình ngay lập tức có được 600 triệu cộng vào cũng vui vẻ chào tạm biệt Mạnh Quân và quay trở về nhà.
"Kiếm tiền từ việc giải quyết sự kiện linh dị mặc dù rất nguy hiểm nhưng số tiền mà nó mang lại đúng là khiến người ta khó mà cưỡng lại."
Hùng thật sự cảm khái về khả năng kiếm tiền của mình bây giờ,phải biết trước đó một năm mà hắn đi làm còn chẳng thể nào kiếm được một số tiền lớn như vậy,bây giờ chỉ cần làm một nhiệm vụ thì đã vượt qua một năm mà hắn đi làm.
"Có lẽ mình nên gửi về quê một chút,bây giờ mình cũng không có nhu cầu cần thiết để sử dụng quá nhiều tiền."
Nghĩ liền làm,hắn mở tài khoản lên chuyển về cho cha mẹ mình khoảng 10 triệu đồng,không phải là hắn không muốn gửi nhiều mà là gửi quá nhiều thì không biết phải giải thích với họ từ đâu có được số tiền này.
Nếu đổi lại là người ngoài thì Hùng cũng chẳng rảnh mà đi giải thích nhưng đối với cha mẹ thì lại khác,nên hắn quyết định chia nhỏ số tiền ra và gửi về nhiều lần như vậy sẽ bớt đi nghi ngờ về số tiền một chút.
Trở về nhà nghỉ ngơi một lúc,Hùng trong lúc rảnh rỗi lại suy nghĩ về những chuyện mà hắn đã trải qua.Bỗng hắn nhớ lại một điều mà hắn đã xém quên đi.
Đó chính là Quỷ Sơ Sinh luôn bám theo bên người của Ái Linh,lúc trước hắn không đủ năng lực để giải quyết thứ này nhưng bây giờ hắn đã tiến bộ hơn rất nhiều,bây giờ Hùng có rất nhiều cách để giải quyết con quỷ này.
"Dù sao cũng là một trong số ít người thật sự quan tâm đến mình dù không phải là người nhà,nếu đủ khả năng thì cũng nên giúp một chút."
Lấy ra điện thoại của mình Hùng bấm số và gọi cho Ái Linh.
"Alo,chị có thời gian rảnh không?"
Đầu dây bên kia trả lời vẫn là giọng của Ái Linh nhưng đối với người quen thuộc như Hùng thì hắn cảm giác giọng điệu này có chỗ nào đó là lạ mà không diễn tả được.
"Có chứ,em gọi chị có chuyện gì không?"
"Chuyện là em muốn hẹn chị ra gặp mặt một chút,khi nào chị rảnh cứ nói em sẽ đến."
"10 giờ tối nay chị sẽ có thời gian rãnh,nếu em muốn gặp thì cứ đến nhà chị vào thời điểm đó."
"10 giờ tối? Vì sao lại là giờ này?"
"À thì chị hôm nay phải tăng ca nên về có chút trễ,hơn nữa em cũng phải cho chị thời gian sửa soạn lại một chút chứ."
"Được rồi em đã hiểu.hẹn gặp chị tối nay."
Hùng cúp máy với khuôn mặt không mấy vui tươi lắm mang theo vẻ hơi âm trầm,hắn cảm giác được Ái Linh hôm nay rất khác so với bình thường hơn nữa giờ hẹn của cả hai người đều rất kỳ lạ.
"Hi vọng chị ấy vẫn ổn."