Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Dẫn Bạn Gái Đi Ăn
"Đây là? Phần mộ bị phá hủy!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nàng bây giờ thậm chí còn chưa phải là nửa người áo đỏ mà đã đáng sợ vậy sao?"
"Thứ này chí ít cũng phải là áo đỏ,mình nên tránh xa một chút cho cẩn thận."
"Hôm nay mình chỉ đến đây tìm đồ ăn cho Kim Liên,hi vọng đừng có thứ khủng bố nào đó nhảy ra."
"Nè em trai,tối rồi sao không về nhà đi,cha mẹ em ở đâu sao lại ngồi đây khóc."
Mặc dù sớm đã đoán được trước,nhưng Hùng vẫn muốn nghiệm chứng lại một lần nữa để chắc chắn,hắn cũng thử chạm vào Kim Liên không ít lần nhưng tất cả đều vô dụng.
Người c·h·ế·t được chôn thường bằng một cỗ quan tài bên dưới lòng đất,sau đó bên trên sẽ được xây một phần mộ bằng xi măng có dán gạch ở bên trên để tượng trưng cho có người đang nằm đó.
Hùng nhìn vào khuôn mặt của Kim Liên với vẻ sợ hãi và bắt đầu cầu xin tha thứ.
Thử nghĩ một thứ từ sâu trong lòng đất chui lên mà còn phá hủy gần như toàn bộ phần mộ thì phải khỏe đến mức nào.
"Mới gặp con quỷ đầu tiên mà đã là "boss" rồi sao?"
"Không thể đụng vào sao?khi đụng vào những con quỷ ngoại trừ cảm giác ớn lạnh cũng không có phát hiện dấu hiệu khác."
"Quỷ? Thứ gì? Chẳng lẽ nàng muốn ăn quỷ giống như lần trước sao?"
Trong lúc đang suy nghĩ miên man Hùng đứng dậy bước vào nhà vệ sinh,bỗng chiếc gương bên trên tường hiện lên một chữ được viết bằng máu.
"Nàng muốn hay không ăn thử ma trơi?"
"Thôi được rồi,chỉ cần không ăn người liền không có việc gì."
Cất bước tiến vào sâu bên trong Phúc An Viên,dọc đường đi Hùng phát hiện là lũ ma trơi có vẻ như rất sợ Kim Liên,một người một ma đi đến đâu thì bọn chúng đều tránh ra xa.
"Quỷ cũng biết phối hợp sao? Hay là đứa trẻ điều khiển ông của nó?"
"Nếu không tin anh quay mặt lại thử xem."
Hùng vẫn im lặng không đáp lại mà chú ý quan sát đứa bé trai.Đứa bé này khuôn mặt nhìn rất giống như là người sống ngoại trừ làn da có chút nhợt nhạt giống như không có máu,quần áo trên người nó cũng rất bình thường không có phần nào là màu đỏ cũng khiến cho Hùng an tâm lại một chút.
"Đây là!!!"
Chờ đợi một lúc Hùng không nhận lại được bất kỳ hành động đáp lại nào từ phía Kim Liên,hắn cũng chỉ đành tiếc nuối bỏ đi chỗ khác.
Hùng hỏi thử thăm dò xem Kim Liên có muốn ăn mấy con ma trơi không,dù sao ma loại này rất phổ biến,nếu hợp khẩu vị của nàng thì hắn không cần phải đi vào sâu bên trong mạo hiểm.
"Hay là do chưa đến 12 giờ nên những con quỷ khác chưa có tỉnh dậy?"
"Anh không thắc mắc ông em vì sao lại mất sao?"
Tiếp tục cất bước tiến sâu vào bên trong,khi đi ngang qua một ngôi mộ nào đó,Hùng cảm thấy có gì đó không đúng liền quay đầu lại kiểm tra.
Nhưng thứ làm cho con quỷ đáng sợ là cũng giống như Kim Liên bộ quần áo mà nó mặc đã đỏ vượt quá đầu gối,là một con quỷ đang trong quá trình thuế biến thành áo đỏ.
"Quái lạ? Chẳng lẽ cả khu nghĩa trang rộng lớn như vậy cũng chỉ một loại quỷ là ma trơi thôi sao?"
Hội chứng suy nghĩ nhiều của Hùng lại bắt đầu nổi lên,càng suy nghĩ hắn lại càng thấy hôm nay chắc chắn khó mà quay về trong yên bình.
Khoảng thời gian di chuyển của Hùng nảy giờ cũng đã không ít,nhưng vẫn chưa có tìm thấy con quỷ nào khác ngoại trừ ma trơi.
Nhưng không cần Hùng phải nói tiếp,đứa bé kia cũng đã đứng lên quay mặt lại với hắn.
Lại đi tiếp vào bên trong được một đoạn thì có một tiếng khóc làm cho Hùng chú ý.
Hùng không có tí sĩ diện nào bắt đầu ôm lấy chân của Kim Liên cầu xin tha thứ,nhưng lại phát hiện mình không thể chạm vào nàng,hắn thậm chí chấp nhận làm người yêu của nàng chỉ để mình không bị ăn thịt.
Hùng thử nhìn xem một chút không thể tìm thấy ảnh cùng tên tuổi của người c·h·ế·t,hắn chỉ âm thầm cầu nguyện mình không gặp phải con quỷ này xong liền nhanh chóng rời đi.
Tình huống này làm cho Hùng rất muốn chửi thề một tiếng,quỷ có thông minh như vậy sao? Hùng không biết,nhưng điều duy nhất hắn biết là ông của đứa trẻ đáng sợ hơn nó rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hùng sợ hãi không dám đáp lại lời của đứa bé,hắn sợ mình lại nói điều gì đó thì sẽ khiến đứa trẻ này tấn công mình,dù sao ông bà ngày xưa đã từng nói không nên tin lời ma quỷ.
Trong tầm mắt của Hùng lúc này,phía trước mặt hắn không xa là một cậu bé đang ngồi nhìn vào một bức ảnh trước bia mộ cúi đầu khóc.
Đứa trẻ đáp lại lời của Hùng khiến hắn thiếu chút nữa tè ra quần,đời hắn lần đầu gặp được con quỷ biết giao lưu lại với con người làm sao không sợ cho được.
Chờ đến lúc 10 giờ tối,Hùng lên xe xuất phát đi đến trung tâm thành phố.Hắn tìm một chỗ gửi xe ở gần đó rồi đi đến chỗ Phúc An Viên,cũng chính là tên nghĩa trang mà hắn muốn đến.
"Không,không đúng khu nghĩa trang này chắc chắn phải còn có thứ kinh khủng hơn nữa,giống như con quỷ đã phá phần mộ mà mình thấy vậy.'
"Bây giờ trời vẫn chưa tối,mình nên chuẩn bị trước một chút trước khi đi."
"Thứ quỷ gì,nó làm mình cũng muốn khóc theo!"
Đứa trẻ thấy Hùng không chịu nói chuyện với nó cũng làm cho nó mất hứng.
Hùng phát hiện thấy một phần mộ đã bị phá hủy gần như hoàn toàn,điều làm cho hắn càng chú ý hơn đó là là hiện trường không giống như là có người bên ngoài đập,mà càng giống có người chui lên từ phía dưới.
Nếu như nói con quỷ đi xuyên qua thì hắn thấy cũng bình thường,nhưng vấn đề nơi đây là nó đã phá hủy nó.Phải biết nơi đây là khu trung tâm của thành phố.
"Kim Liên."
"Em không có nhà để về,em khóc vì hôm nay là ngày mà ông em mất."
Con quỷ đang giao đấu với Kim Liên ngay lúc này mang hình hài của một ông già đã c·h·ế·t khô,làn da trên người đều là màu xám tro,cơ thể chỉ còn da bọc xương nhìn rất khô khốc.
"Có chữ? Là nàng viết sao?"
Kinh nghiệm từ lần trước bị quỷ bóp cổ tấn công,Hùng biết mình đang bị quỷ để mắt đến.
Kim Liên không để ý tới hành động của hắn mà tiếp tục dùng máu không biết đến từ đâu viết lên trên gương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kim Liên sau khi tiêu hóa hết đôi tay quỷ bên trong quán cafe bây giờ bộ quần áo đã đỏ lên đến phần đùi,không nhiều như lần trước nuốt quỷ bóp cổ.
Hùng thắc không hiểu được vì sao,nhưng khi quay lưng lại hắn đã biết được câu trả lời.Thì ra đứa trẻ kia không có nói láo,ông của nó đúng là đang đứng ở phía sau lưng hắn.
Hùng mặc dù yêu thích thám hiểm những nơi ma quái như thế này,nhưng hắn cũng rất hiểu biết về khả năng của mình.Phải biết những nơi mà Hùng lựa chọn đi đến đều là có rất ít người c·h·ế·t,nên dù có nguy hiểm cũng sẽ không cao,chỉ có ngoại lệ là ngôi nhà kiểu Pháp.
"Bây giờ mới chỉ là 5 giờ chiều sao,mình có nên đi đâu đó không?Ở nhà thật là nhàm chán!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù biết đứa trẻ trước mặt là một con quỷ, nhưng Hùng vẫn muốn thử nghiệm một chút.Sau khi tiếng nói của Hùng cất lên xung quanh tiếng khóc bỗng nhiên dừng lại.
"Xem ra không phải ăn con quỷ nào cũng sẽ tiến hóa nhanh như nhau,giống như con người ăn thức ăn vậy mỗi món sẽ có calo ít hoặc nhiều."
"Không phải chúng ta đang là người yêu sao,hơn nữa cũng vừa mới kết thúc buổi hẹn hò ngày hôm qua,mà hôm nay nàng lại muốn đem ta nhét vào bụng sao!!!."
"Huhuhu....huhuhu...."
Hùng ngay lập tức suy nghĩ đến tên của nàng,Kim Liên cũng không có khiến hắn thất vọng ngay lập tức xuất hiện ở phía sau lưng hắn.
Nhưng bây giờ nơi đây là nghĩa trang của thành phố,bên trong không biết chôn cất biết bao nhiêu người c·h·ế·t,ai mà biết được sẽ có thứ gì xuất hiện,biết đâu còn kinh khủng hơn Huyết Y quỷ.
"Mình di chuyển được rồi,nhưng vì sao Kim Liên không tấn công đứa nhóc?"
Vô số dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu của Hùng lúc này,nghĩ kỹ lại thì hôm nay Kim Liên cũng đã ăn một đôi tay quỷ có lẽ nàng thật sự đói.
Hùng tự hỏi xem mình liệu có nên đi ra ngoài chơi không,nhưng nghĩ đến khoảng thời gian gần đây cứ đi chơi ban đêm là không có kết cục tốt gì.
Gậy phòng thân chủ yếu là đề phòng người chứ không phải quỷ,dù sao cũng là đi vào ban đêm,không ai chắc sẽ gặp phải cướp hay không.
"Nó sắp tấn công mình,phải nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của nó."
"Con quỷ này khỏe như vậy sao,nơi đây phần mộ được xây rất kỹ mà nó vẫn chui ra được!"
Hắn thật sợ Kim Liên yêu cầu ăn thịt hắn hoặc người nào đó,nhưng cũng may nàng chỉ muốn ăn quỷ.Mà từ khi tiếp xúc nhiều với ma quỷ Hùng cũng hiểu được,trên đời này cái gì có thể thiếu nhưng ma quỷ chắc chắn sẽ không.
Hôm nay là buổi chiều của ngày chủ nhật,Hùng đang ngồi trong nhà đọc và tìm hiểu về một số câu chuyện kinh dị.
Hùng lấy ra một cái túi nhỏ bỏ vào đèn pin cùng một số thứ cần thiết,chủ yếu là một cây gậy nhỏ phòng thân.Đén pin cũng không phải quá cần thiết trong chuyến đi này,vì mục tiêu của hắn đêm nay là nghĩa trang ở trung tâm thành phố nên cũng không thiếu ánh sáng.
Chương 7: Dẫn Bạn Gái Đi Ăn
Bước vào bên trong,Hùng thử nghiệm một chút với những con ma trơi đang bay lơ lửng xung quanh.Hắn dùng tay thử chạm hoặc cầm thử vài cục đá ném chúng nhưng tất cả đều xuyên qua.
Tiếng nói vừa dứt,một cảm giác ớn lạnh từ dưới sống lưng chạy lên đến đầu của Hùng,hắn phát hiện cơ thể mình bắt đầu co cứng lại không thể cử động.
"Anh có biết ông em lúc còn sống rất thích hù dọa người khác không? Ông rất hay xuất hiện từ phía sau lưng hù người khác."
Lần gần nhất đi về khuya hắn đã suýt ném cái mạng của mình ở ven đường nơi mà không ai biết,điều này làm cho Hùng do dự có nên đi hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tiếng khóc này rất là kỳ lạ,mặc dù nhìn thấy cậu bé trước mặt mình đang khóc nhưng Hùng lại nghe được âm thanh đến từ mọi phía,giống như cả khu nghĩa trang đều đang có người khóc vậy.
Hùng kinh hãi phát hiện khóe mắt của hắn cũng đã có chút cay cay giống như sắp khóc đên nơi vậy.Hắn không thể để mọi chuyện theo ý muốn của con quỷ được liền nghĩ cách phản kháng.
Nơi đây không có bất kỳ ai canh giữ nên muốn đi vào bên trong cũng rất dễ dàng.Đứng trước cổng đi vào Phúc An Viên,Hùng cảm giác nhiệt độ ở khu vực này có vẻ lạnh hơn bên ngoài khá nhiều.
"Đói? Nàng đói sao? Chẳng lẻ là muốn ăn ta!!!"
"Nàng muốn ăn loại quỷ gì?Ma trơi được không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.