Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Đen
Chương 23: Đen
Nhìn chiếc cờ rách nát viết ba chữ "Đại Ma Vương" đang cố gắng giãy dụa trong không khí. Hắn biết giấc mộng mình sẽ kết thúc ở đây. Mặt trời đỏ đã xuất hiện, mây đen đang kéo tới. Xác c·hết vương vãi, ngã quỵ tan nát ra khắp nơi.
Hắn đã chiếm được núi, chiếm được sông làm bá chủ, có hàng ngàn ma binh dưới trướng. Nhưng lúc này hắn chỉ biết đắng chát.
Nhưng thực sự thì mình đang thay đổi khá nhiều bản thảo, rewrite rất mất thời gian.
Hắn đã từng s·ợ c·hết.
Ba ngàn năm trước khi hắn mới được sinh ra, hắn đã học được sợ hãi, tuân theo kẻ mạnh. Nhưng từ sâu trong tim hắn, hắn biết mình muốn trở thành ma vương. Hắn đã vượt qua hàng ngàn hàng vạn kẻ khác để tự chiếm cho mình một ngọn núi đen. Một trong những tài nguyên duy nhất ở ma giới. Hắc sơn, hắc sa, hắc thủy. Chỉ cần có tài nguyên là kẻ mạnh, chỉ cần chiếm được là của mình. Lòng tham đó khiến hắn càng đi càng xa, càng ngày càng mạnh nhưng cũng làm cho hắn càng lún càng sâu.
Tiếng hét của hắn vang lên nhưng đáp lại ánh sáng màu máu đã biến thành một biển lửa đổ xuống như một con thác lớn. Nó gột rửa, tan chảy mọi thứ trên đường đi của mình. Và thân xác của hắn cũng bắt đầu tan biến trong cơn bão lửa không biết có được một ngày nào đó. Hắn có thể quay trở về và đòi lại tất cả những gì đã mất.
Càng đi về phía nam cây cối càng rậm rạp hơn, động vật cũng to lớn và hung hãn hơn rất nhiều. Phong lấy một tay che lấy trán nhìn về phía dưới thung lũng bên dưới anh đứng.
Và điều quan trọng nhất, anh biết mình không bị điều khiển bởi linh thư. Anh không phải chiếc máy bị điều khiển bởi linh thư để chỉ biết cắm đầu vào việc hồi phục cho nó.
Đàn sói lớn với số lượng khoảng 11~12 con đang nằm nghỉ, chỉ có một hai con vẫn còn đang cảnh giới cho cả đàn, những con thú còn lại có vẻ đang nghỉ ngơi sau một bữa đánh chén no nê. Cái xác thú lớn bị xé rách thành cả ngàn mảnh, máu me vương vãi khắp nơi như muốn chứng tỏ sự tàn bạo và sức mạnh nằm trên đỉnh của chuỗi thức ăn của chúng. Điều đó sẽ khiến bất kỳ con thú đang đói khát nào cũng không dám mơ đến việc động đến chúng.
Anh đã đi được 7 ngày về phía nam và khám phá được khá nhiều mảng rừng và động vật mới. Mùi hương của cây cỏ và động vật xen kẽ trong không khí giúp anh có thể theo dấu được đàn yêu thú đang di chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cậu tên gì?
PS: mình hơi chủ quan khi nghĩ là đợt này mình rảnh và bản thảo cũ gần như đăng luôn ..
-------
Đây là nơi mà hắn biết một quy luật rằng, kẻ mạnh sẽ làm Vua và kẻ yếu chỉ có thể chấp nhận thuận theo hoặc là c·hết.
Nếu chỉ từ những thông tin về vị trí của vị trưởng lão chắc hẳn anh chẳng thể nào tìm đến được đàn yêu thú.
Đã nhiều ngày từ khi anh đạt mức năng lượng tối đa. Mặc dù vậy, anh không hề vội vã tăng thêm đạo cấm cho linh thư. Chỉ còn 3 loại đạo cấm cơ bản nữa nhưng chúng không hẳn sẽ tăng cường sức mạnh của anh nhiều hơn. Anh muốn quan sát xem nếu anh không tăng thêm đạo cấm chuyện gì sẽ xảy ra?
Ánh mặt trời đỏ ngòm đang xuyên qua từng viên đá, từng hạt cát trong sa mạc. Nơi này, giống một vùng đất hoang vu và c·hết chóc nơi con người sẽ không bao giờ có thể đặt chân đến. Đây chính là ma giới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúng không giống con người sẽ ở yên mãi một chỗ. Khi con mồi giảm xuống chúng sẽ di chuyển đến khu vực khác. Yêu thú khác với những con thú bình thường, chúng thông minh hơn, nhanh nhẹn hơn và hơn hết chúng khát máu hơn. Chúng đi từ nơi này sang nơi khác để tiêu diệt và chỉ để lại những bộ xương khô. Có lẽ thiên đạo cần bọn chúng để cân bằng hệ sinh thái chăng?
- Tuân lệnh chủ nhân!
Có lẽ anh sẽ cần một gã đàn em nữa. Một chiến binh với khả năng che chắn khỏi những đòn t·ấn c·ông, một tanker? Anh quay trở lại Chân linh hồ để tìm kiếm một ứng viên hợp lý nhất.
- Ta không cam tâm !!!!!!!!
- Vậy tôi sẽ để anh vài hôm làm quen với thế giới mới nhé. Sau đó tôi sẽ cần anh giúp vài việc.
Đám yêu thú này rất mạnh. Phong đã theo dõi chúng nhiều ngày, anh biết chỉ với anh và Gốt có lẽ sẽ rất khó để bắt được một con yêu thú. Chúng đoàn kết, thông minh, có tổ chức. Trí tuệ khác hẳn một lũ sói hoang thông thường. Anh quyết định sẽ tạm thời rút về chỗ trú ẩn để suy nghĩ phương án cẩn thận hơn.
Hắn quỳ một chân hành lễ trước người đàn ông có vẻ nhỏ yếu hơn hắn nhiều lần. Nhưng hắn cũng học được một điều mới ở cuộc sống này. Hắn biết cảm ơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhắc lại lần nữa là mình sẽ không bỏ cuộc.
Hán có một cảm giác vừa gần gũi lại vừa quen thuộc. Dường như những ký ức mới đã được nhồi nhét vào những chuyện cũ của hắn. Ở kiếp trước hắn chỉ biết g·iết chóc và g·iết chóc nhưng lần này hắn bắt đầu học được nhiều thứ hơn. Điều đó đủ để hắn biết ký ức của mình đã bị thao túng.
- Kết thúc rồi sao?
Mình sẽ cố gắng để viết nhanh hơn cho các bạn đọc nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chủ nhân gọi tôi là gì cũng được ạ.
---------
Hắn cúi xuống nhìn đôi tay của mình. Vẫn quen thuộc như thế, đôi tay này đã g·iết bao nhiêu sinh mạng. Được trang bị với những miếng giáp cốt đen bóng, sắc bén. Không chỉ cánh tay, cơ thể hắn sinh ra cũng đã được tự nhiên trang bị một bộ giáp toàn thân cứng rắn, mạnh mẽ. Ma tộc của hắn từ khi sinh ra đã được định trước là sẽ phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
---------
Ánh sáng lại một lần nữa chảy vào trong mắt hắn. Không còn màu đỏ của máu. Không còn màu vàng của cát, không còn màu đen của đá sỏi. Đó là màu xanh của cây cối, màu xanh của bầu trời, màu trắng của mây mù.
- Tôi.... Tôi là Đại Ma Vương thưa chủ nhân.
- Phì.. Tên anh lạ quá. Đó chỉ là danh hiệu thôi anh bạn ạ. Hay tôi gọi anh là anh Đen nhé.
Quay lại với đám yêu thú, Anh cần một kế hoạch với mục đích là bắt sống được ít nhất là một con yêu thú. Hoặc nếu lỡ g·iết thì cũng phải giữ được lượng yêu huyết nhiều nhất. Đầu tiên thì anh đã kiếm được 4 đến 5 cái bầu để đựng máu có lẽ là tạm đủ. Thứ hai để bắt sống được một con yêu thú cũng rất khó. Chúng luôn đi sát nhau, phối hợp với nhau rất chặt chẽ. Nếu t·ấn c·ông một con sẽ bị 11 con khác t·ấn c·ông ngay. Anh không thể chấp nhận mạo hiểm như vậy được. Nếu để Gốt ra tay vào buổi đêm cũng khó, bởi đó cũng là lúc đàn yêu thú đi săn mồi và rất cảnh giác. Chúng có khứu giác rất tốt và có thể đánh hơi được Gốt. Hơn nữa, nếu anh lệnh cho Gốt đánh lén để g·iết một vài con có lẽ còn dễ hơn yêu cầu nó bắt sống và mang về một con yêu thú lớn gấp 4 ~ 5 lần cơ thể nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đứng dậy đi anh bạn. Chắc anh bạn sống lại thấy kỳ lạ lắm đúng không? Tôi cũng đã từng như vậy đấy. Điều quan trọng là chúng ta đã biết mục đích để sống trong cuộc đời mới này. Chúng ta đã biết mình hối tiếc nhất điều gì sau khi bỏ lỡ nó đúng không?
- Chủ nhân.
- Ta đang ở đâu thế này?
Đầu tiên có lẽ là các loại năng lượng địa khí và linh khí cũng ngừng hấp thu sau khi đạt giới hạn. Môi trường xung quanh anh bắt đầu hồi phục lại dù rất chậm rãi. Mệnh khí vẫn có thể tích trữ vào trong cơ thể anh. Và đặc biệt là khi mệnh khí trong cơ thể tích trữ đến một mức độ nhất định, dường như có một loại khí trường bắt đầu tỏa ra xung quanh cơ thể anh. Khiến động vật nhỏ bắt đầu thấy kh·iếp sợ mỗi khi anh đến gần. Anh cũng cảm nhận được nhiều thứ rõ ràng hơn từ mức linh khí xung quanh đến sự chuyển động của linh khí. Tuy nhiên, cơ thể anh cũng không thể tích trữ được mệnh khí vô hạn mà chỉ có thể ngang với linh thư mà thôi. Nhờ thế mà hiện tại anh có đủ năng lượng để tạo ra địa khôi mới và cả nâng cấp cho nó mạnh hơn rất nhiều ngay bây giờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.