Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 115: Vô Ảnh Tử Tuyến

Chương 115: Vô Ảnh Tử Tuyến


Nói đến Thuật thức khống chế, Ám Linh Tuyến và Vô Ảnh Tuyến đều có thể làm được điều này.

Đặc biệt là Vô Ảnh Tuyến, khả năng trói buộc và khống chế kẻ địch của nó vô cùng kỳ dị và đáng sợ, tựa như một tấm lưới nhện bao phủ tầng tầng lấy con mồi, không cho con mồi bất kỳ lối thoát.

Bất quá hiện tại Nguyễn Trường Sinh không có năng lực tu luyện Vô Ảnh Tuyến, mà Ám Linh Tuyến là bản đơn giản hóa của Vô Ảnh Tuyến, chỉ có tác dụng khống chế và dẫn truyền linh lực cho rối ngẫu mà thôi.

Bởi vậy, nhờ kinh nghiệm sáng tạo ra Ám Linh Tuyến cùng Vô Ảnh Tuyến làm tham khảo, hắn bèn quyết định dựa vào bọn chúng nhằm sáng tạo ra một Thuật thức linh tuyến tương tự bằng Linh Tố Không Gian.

Nghĩ là làm, từ trong Cung Điện Ký Ức của Nguyễn Trường Sinh tức tốc bay ra những ký ức về từng dòng chữ trong bút ký Vô Ảnh Tuyến và quá trình nghiên cứu Ám Linh Tuyến.

Tất cả đều được chuyển tới bộ xử lý tại trung tâm cung điện để phân tích.

Vì Hư Không Hô Hấp Pháp chưa bước vào Hoàn mỹ, chất lượng linh lực Linh Tố Không Gian chưa đủ để vận dụng Tố Hình - Cụ Thể Hóa, nên hắn chỉ có thể tạm thời phân Thuật thức sắp sáng tạo thành hai giai đoạn.

Giai đoạn một dùng Tố Hình - Cơ Sở Hóa làm chủ, Phóng Xạ - Phát xạ làm phụ, bỏ qua tác dụng điều khiển thân thể và dẫn truyền linh lực cho rối ngẫu, chỉ tập trung vào mục đích duy nhất là khống chế kẻ địch.

Vì vậy, tính chất Linh Tố Không Gian nên được mũi nhọn vào tính hư vô, tính vô hình, tính vô chất, tính bao trùm, tính giới hạn làm hạch tâm cốt lõi.

Kết cấu Thuật thức có thể thông qua Linh Quang Lấp Lóe để xây dựng, thử lỗi, ưu hóa và hoàn thiện là được.

Hoàn thành việc chỉnh hợp ý tưởng cùng phương hướng của Thuật thức mới, Nguyễn Trường Sinh lập tức bắt tay vào nghiệm chứng.

Đôi mắt trầm tĩnh, ngón tay hắn khẽ đung đưa.

Linh Tố Không Gian trên bàn tay dần dần được ngưng tụ thành nhiều sợi tơ vô hình khá thô to.

Cánh tay hơi nhấc, mượn kỹ xảo phát lực của thuật Múa Rối, những sợi tơ liền bắn ra ngoài rồi buộc lấy các loại đồ vật trong khu tập luyện.

Bàn tay hắn khẽ kéo một cái, một số đồ vật tương đối nặng liền di chuyển, bất quá một số máy móc cố định đều không chút xi nhê.

Nguyễn Trường Sinh mới chỉ dùng lực mạnh hơn một bậc, sợi dây tơ làm bằng Linh Tố Không Gian liền đứt gãy và nhanh chóng tan biến.

Lông mày của hắn khẽ cau lại:

‘Bởi không có Cụ Thể Hóa, nên sợi tơ Linh Tố Không Gian không thể mang tính chất dẻo dai vốn của của một sợi tơ bình thường được…

Sức bền kém như vậy thì đói trói được ai cơ chứ?’

Có lẽ hắn nên thử tăng lên một chút tính chịu tải, tính tiết điểm và tính quỹ tích để xây dựng cấu trúc hình học không gian của sợi tơ bền chắc hơn mới được.

Quá trình nghiên cứu tiếp tục diễn ra…

Chờ đến hai hôm sau, khi thời gian làm lạnh Linh Quang Lấp Lóe đã kết thúc, Nguyễn Trường Sinh liền ngay lập tức sử dụng.

Trên đầu hiện lên quả bóng đèn, suy nghĩ của hắn tức tốc hóa thành ngàn vạn các hình ảnh thí nghiệm.

Chờ đến lúc tâm thần tiêu hao sạch sẽ, khuôn mặt trắng bệch vì mỏi mệt, Nguyễn Trường Sinh mới mở mắt ra, sâu trong đôi đồng tử toát ra vẻ suy ngẫm.

Kết quả có chút không được như mong muốn của hắn.

Cho dù đã thay đổi kết cấu Thuật thức cùng cấu trúc hình học không gian, độ bền của sợi tơ vẫn quá thấp, không đủ để hoàn thành mục đích khống chế đối thủ.

Tuy Thuật thức giai đoạn hai có giàn giáo của Kỹ pháp Tố Hình - Cụ Thể Hóa đã khiến sợi tơ Linh Tố Không Gian bền dẻo hơn, nhưng độ bền dẻo cùng năng lực khống chế vẫn không thể bằng Vô Ảnh Tuyến.

Vậy hắn còn tu luyện làm gì? Chờ bản thân lên level 2 rồi tu tập Vô Ảnh Tuyến liền không thơm hơn sao?

‘Không được, phải thay đổi phương hướng.’

Hơi ngẫm nghĩ một lát, Nguyễn Trường Sinh bèn chuyển đổi hướng nghiên cứu.

Đã không dùng được sợi tơ Không Gian nhằm trói buộc, khống chế kẻ địch, vậy dùng để trói buộc cấu trúc không gian nơi kẻ địch đang đứng thì làm sao?

Trong lúc đang tính toán, thôi diễn Thuật thức, đồng thời tiếp tục kiểm thử các đặc điểm của sợi tơ làm từ Linh Tố Không Gian, điện thoại đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo đã đánh đoạn suy nghĩ của hắn!

‘Đây là cảnh báo chuyên môn nhắc nhở sóng sinh mệnh đột biến từ máy theo dõi của Trần Băng Băng, chẳng lẽ nàng gặp nguy hiểm?!?’

Nghe được thanh âm của điện thoại trên bàn từ đằng xa, trong chớp mắt Nguyễn Trường Sinh liền lao vụt tới và cầm điện thoại lên.

Mở ra bảng chiếu thông số chi tiết và quan sát, con ngươi thâm trầm màu đen của hắn hiện lên nét nghi ngờ.

Định vị cho thấy Trần Băng Băng vẫn đang ở trong võ quan tư nhân của nàng nha…

Trong lòng có chút hơi lo, hắn bèn khởi động chế độ quay chụp để theo dõi xung quanh.

“A!!!”

Bị từng mảng sáng trắng hồng chiếu thẳng vào mắt, Nguyễn Trường Sinh che mặt kêu lên một tiếng thất thanh!

Mẹ nó!

Ánh sáng này to tròn quá, hắn không chịu đựng được!

“...”

Phải mất vài giây quen thuộc tầng bóng chồng máu sáng trắng này, Nguyễn Trường Sinh mới bắt đầu định tâm lại, sau đó đổi góc quay lên phía trên để quan sát khung cảnh bên ngoài.

Từ góc tầm mắt của thiết bị theo dõi, hắn chỉ nhìn thấy căn phòng rộng rãi, sáng sủa và ngăn nắp, trông khá giống một khu vực dành cho việc tu tập võ học, không có bất kỳ ai ở xung quanh hết cả.

Điều chỉnh tầm mắt lên trên một chút, xương quai xanh xinh đẹp, chiếc cằm thon gọn và sống mũi của thiếu nữ đã che mất tầm nhìn nên không thể quan sát những thứ khác được nữa.

‘Nàng đang tu luyện? Tại sao sóng sinh mệnh lại biến động lớn như thế?

Chẳng lẽ…’

Nội tâm lờ mờ đoán được điều gì, Nguyễn Trường Sinh liền điều ra thông số chi tiết và kiểm tra kỹ thêm một lần.

Mặc dù sóng sinh mệnh đang không ngừng biến đổi từ điểm cực đại đến điểm cực tiểu, nhưng chiều hướng tổng quan vẫn đang đi lên một cách nhanh chóng.

Không nghi ngờ gì nữa, hắn chợt hiểu rõ vấn đề và âm thầm thở ra một hơi dài.

Không phải nguy hiểm, mà là Trần Băng Băng đang tấn cấp Linh Tố Sư level 2!

Mới tu luyện có hơn chín tháng mà nàng đã thăng cấp, không hổ là R2 cấp A.

Ngoại trừ R2 cao cấp, tài nguyên hỗ trợ quá trình tu luyện của nàng cũng phải rất sung túc thì mới được như vậy.

Trong lòng hắn hâm mộ vô cùng, đồng thời hiện ra một chút cảm giác cấp bách.

Không phải tự nhiên mà xã hội nhân loại lại chia thành rất nhiều vòng xã giao, bởi ở hoàn cảnh và môi trường sống khác biệt, thì tầm nhìn và thế giới quan của con người cũng khác biệt.

Nếu cấp độ giữa hắn và Trần Băng Băng cách biệt ngày một xa, thì cơ hội gặp gỡ, hướng suy nghĩ và hành động của hai người cũng từ từ trở nên tách biệt, tình bạn sẽ dần dần phai nhạt theo năm tháng.

Tuy Nguyễn Trường Sinh đã xác định ngay từ đầu, con đường siêu phàm cùng mục tiêu cao nhất của hắn sẽ là một con đường rất rất cô độc và tràn đầy chông gai.

Việc có được bằng hữu cùng chung chí hướng tương đối như Trần Băng Băng là điều vô cùng hiếm gặp, nên hắn không muốn mất đi tình bạn một cách dễ dàng như vậy.

Chỉ cần kế hoạch tăng tốc độ tu luyện được hoàn thiện, chẳng mấy chốc hắn sẽ có thể đuổi kịp tiến độ tu luyện của nàng.

Nội tâm vô cùng kiên định, đồng thời muốn biến áp lực thành động lực, Nguyễn Trường Sinh bèn tắt điện thoại và tiếp tục vùi đầu vào các công trình nghiên cứu của chính mình.


Thời gian trôi nhanh như c·h·ó chạy ngoài đồng, ấy thế mà đã đến giữa tháng sáu.

Khoảng gần một tuần nữa thôi, cuộc thi cuối kỳ và kết thúc năm học của các khối học sinh quốc gia Nam Ninh sẽ chính thức được bắt đầu.

Trong khu tập luyện.

『Thuật thức』:

Vô Ảnh Tử Tuyến (Khả dụng) (2%)


Khuôn mặt hiện lên biểu cảm kỳ lạ, đầu não của Nguyễn Trường Sinh đang kiểm tra lại Thuật thức mới sáng tạo thêm một lần nữa.

Đúng vậy, lúc nãy hắn vừa mới sử dụng Linh Quang Lấp Lóe và thành công nghiên cứu ra Thuật thức Vô Ảnh Tử Tuyến.

Qua một thời gian mày mò các phương hướng cho sợi tơ Không Gian, đồng thời tham khảo lấy bộ phận cấu trúc của Thuật thức Ám Linh Tuyến và Vô Ảnh Tuyến, Nguyễn Trường Sinh đã có một quyết định không chắc chắn cho lắm.

Sau khi kích hoạt Linh Quang Lấp Lóe, cuối cùng Thuật thức Vô Ảnh Tử Tuyến lại được tình cờ sáng tạo ra, bất quá tác dụng của Vô Ảnh Tử Tuyến thực sự có chút không ngờ tới được…

Để kiểm tra tác dụng của Thuật thức dạng khống chế này, hắn bèn đánh thử một trận đấu tập.

Phảng phất vung tay bắn ra thứ gì, sau đó Nguyễn Trường Sinh liền ra lệnh cho hình nộm chiến đấu và máy bắn đ·ạ·n hơi tại xung quanh lập tức khởi xướng tiến công.

Theo chỉ lệnh của hắn, hình nộm bắt đầu tức tốc lao tới áp sát.

Những chiếc máy bắn cũng nhanh chóng di chuyển và bắn phá mạnh mẽ!

Tính toán tốc độ và đường đ·ạ·n trong thoáng chốc, hắn chậm rãi giơ lên hai cánh tay ra đằng trước.

Ngón đeo nhẫn tay trái và ngón trỏ tay phải của Nguyễn Trường Sinh khẽ gẩy, Linh Tố Không Gian chợt biến động!

Múa Rối • Vô Ảnh Tử Tuyến!

Gợn sóng không gian lặng lẽ rung lên, từng viên đ·ạ·n hơi lập tức bị chặt đứt làm đôi!

Không dừng lại ở đó, động tác trên hai cánh tay của hắn đang không ngừng biến đổi, khi thì gập lại, khi thì rụt về sau, khi thì kéo ngang vai!

Linh Tố Không Gian được Nguyễn Trường Sinh điều khiển tinh xảo mà như ý, tựa như hắn đang thoải mái chơi đùa vui vẻ với bọn chúng vậy.

Không có bất cứ đòn tấn công nào xuất hiện, nhưng theo trận chiến đang diễn ra, hình nộm và máy bắn đ·ạ·n hơi đều từng con, từng con một bị cắt đứt thành các mảnh vỡ bóng loáng!

Bảy giây kể từ khi chiến đấu, tất cả kẻ địch đều đã bị hắn vô thanh vô tức xử lý mất…

Quan sát chiến quả gọn gàng trước mặt, nội tâm của hắn hơi rét:

‘Có chút rùng rợn…’

Nếu lấy tầm nhìn của Nguyễn Trường Sinh để quan sát, thì lúc này sân tập đang được giăng đầy bởi những sợi tơ vô hình, vô chất.

Bất cứ vật gì đều có thể xuyên qua những sợi tơ kỳ lạ kia mà không bị làm sao.

Tuy nhiên, một khi hắn phát động lần hai tại cục bộ một đoạn dây nào đó, sợi tơ sẽ lập tức hiện lên gợn sóng không gian, tạm thời đóng lại tính vô chất để vật chất hóa và tạo ra khả năng cắt chém, xuyên thấu vô cùng đáng sợ!

Đây chính là Thuật thức khống chế - Vô Ảnh Tử Tuyến!

Tháo kẻ địch thành từng khối cũng là khống chế nha, mục đích vẫn rất rõ ràng…

Khụ khụ…

Tuy không thể có năng lực trói buộc và khống chế cứng như Vô Ảnh Tuyến, nhưng bù lại, năng lực cắt chém không gian và đánh lén của Vô Ảnh Tử Tuyến lại kinh khủng đến cực điểm, vì tính chất hư vô, xuyên thấu, vô hình, vô chất, tiết điểm và quỹ tích chính là hạch tâm cốt lõi của Thuật thức này.

Hư vô là biến hóa hư thực, kết hợp với xuyên thấu, vô hình và vô chất tạo thành hai hình thái để ẩn giấu đi mũi nhọn của bản thân sợi tơ, khiến con mồi rơi vào bẫy rập chí mạng mà không hề hay biết.

Xuyên thấu, tiết điểm và quỹ tích tạo thành kết cấu cắt chém không gian, có thể gây ra sát thương đơn thể cực kỳ mạnh mẽ, không có bất kỳ thân thể nào của Linh Tố Sư cấp thấp có thể chịu đựng nổi uy lực cắt chém vật lý của không gian cả.

Bởi vậy, Vô Ảnh Tử Tuyến đã trở thành một con bài sát thủ của hắn.

Tuy phải mất một chút thời gian để thiết kế bẫy rập, nhưng nếu chỉ cần sử dụng tốt, bất cứ kết cục của trận chiến sinh tử nào cũng có thể xoay chuyển trong chớp nhoáng!

Chương 115: Vô Ảnh Tử Tuyến