Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ
Unknown
Chương 155: Khống Chế Đến C·h·ế·t & Phong Cách Đặc Biệt
Khi Phong Long Hỏa Quyền vừa đạt tới giới hạn bất khả khống, Trần Khôi lập tức phát động hình thái - tính chất song trọng biến hóa!
Ngọn lửa gió xoáy nhanh chóng hóa thành mũi khoan, cực tốc xoay tròn trên nắm đấm của hắn.
Đồng thời, một Thuật Thức làm nên tên tuổi của bản thân Trần Khôi cũng xuất hiện!
Tổ Hợp Thái - Phần Thiên Thủ!
Kết hợp hai hình thái của Phong và Hỏa tạo thành trạng thái nguyên tố hóa hai cánh tay, lấy tính chất nhiệt độ, tính phân giải của Linh Tố Hỏa phản ứng kết hợp với tính chất khí áp, phân tán của Linh Tố Phong tạo thành năng lực nhiệt phân, phân hủy vạn vật.
Bất cứ thứ gì bị bàn tay của hắn chạm vào đều sẽ bị sức nóng tức tốc nhiệt phân thành tro bụi!
Đang di chuyển với tốc độ cao, Trần Khôi chợt đặt trọng tâm vào mũi bàn chân, mượn lực quán tính quay phắt người về phía kẻ địch và trầm thân xuống!
Góp thổi phần phật khiến mái tóc dựng ngược, đôi mắt hình đốm lửa xích hồng hơi lóe lên, hắn cấp tốc bắn vọt tới bức tường kim loại mà Phan Sơn Kiệt đã tạo ra, sau đó mạnh mẽ tung quyền!
Oanh!
Mũi khoan gió xoáy có phạm vi hai mét của Phong Long Hỏa Quyền trước tiên xuyên thủng Kim Cương Bích Lũy như đang xuyên thủng một tờ giấy mỏng, sau đó bị Phần Thiên Thủ cấp tốc phân giải thành tro bụi!
Tiếp đó, cánh tay nguyên tố hóa của Trần Khôi mang theo uy thế khủng kh·iếp xông tới trước mặt Phan Sơn Kiệt!
Khoảnh khắc phân thắng bại đã xuất hiện!
Tuy rào cản của Thuật Thức Kim Cương Bích Lũy không thể ngăn nổi, nhưng ít nhất tranh thủ một cái chớp mắt thời gian cho người sau kịp thời phản ứng lại tốc độ đáng sợ của kẻ địch.
Ngay lập tức, Phan Sơn Kiệt vội nắm chặt lấy tấm khiên đối ứng với phương hướng Trần Khôi đang tiến công, Thuật Thức vốn ấp ủ trong lòng bàn tay cũng phát động!
Ầm!
Thời điểm nắm đấm vừa đánh vào tấm khiên chắn, tấm khiên Cương Thổ Thần Thuẫn đột ngột nổ tung, thế công của Trần Khôi cũng khựng lại và choáng váng tại chỗ!
Mặc dù có một đống Thuật Thức tạo thành khiên chắn, áo giáp, hay cường hóa thân thể, Phan Sơn Kiệt vẫn bị dư ba của Phong Long Hỏa Quyền đánh cho cháy xém, xương cốt kêu lách cách.
Bất quá, mặc kệ thương thế cùng cảm giác đau đớn, cánh tay kia của hắn đã nắm lấy chiếc Cương Thổ Thần Thuẫn khác, quyết đoán đập tới kẻ địch!
Nhìn tấm chắn hai mét vừa thô vừa to tựa như rùa bò đang chậm rãi đánh tới mặt của mình, nội tâm Trần Khôi gào thét!
Động, cho ta động!
Đáng nhẽ Đặc Chất Phản Chấn của đối thủ sẽ mất đi tác dụng khi tổn thương mà hắn bộc phát ra đã vượt qua hạn mức chịu đựng cao nhất của phản chấn, nhưng ai ngờ kẻ mày rậm mắt to này lại có Thuật Thức Thuẫn Bạo của Linh Tố Đồng Vị - Bạo gây nổ thuẫn, tiêu trừ lực tác động, qua đó gián tiếp nâng cao hạn mức của Phản Chấn đâu cơ chứ!
Từ vòng loại cho tới giờ, ngoại trừ Linh Tố Thổ và Cương, Phan Sơn Kiệt chưa hề lộ ra bất kỳ năng lực nào liên quan đến Linh Tố Bạo cả!
Thực âm hiểm, quá mẹ nó âm hiểm!
Hình tượng quân nhân chính trực, thẳng thắn đâu hết rồi!
Nếu lúc này nghe được tiếng lòng Trần Khôi, khả năng cao Phan Sơn Kiệt sẽ nghiêm túc trả lời:
“Gà con, chưa nghe qua câu binh bất yếm trá sao?”
Bong! Bong!
Tiếng khuôn mặt v·a c·hạm với lá chắn kim loại tạo thành âm thanh vô cùng vang dội, từng đòn lại từng đòn, tựa như đang đập chuột đất.
Bị kẻ địch không ngừng đánh choáng đầu, nói chính xác hơn là đòn hợp kích của Cương Thổ Thần Thuẫn, Đặc Chất Phản Chấn và Thuẫn Bạo liên tục chấn choáng, không cho đối thủ có bất kỳ cơ hội hồi phục, Trần Khôi phảng phất biến thành bao cát cho Phan Sơn Kiệt gõ mạnh ba phát, mỗi phát là một chiếc lá chắn bị nổ tan.
Lấy đòn thứ ba làm kết thúc, hắn bật người nhảy lên, dùng thế thái sơn áp đỉnh đập xuống, cực kỳ dứt khoát!
Bong!
Ầm!
Cả người, đặc biệt là phần đầu của Trần Khôi b·ị đ·ánh lún xuống đất một mét và hoàn toàn mất ý thức.
Nếu không phải Linh Tố Sư lưu phái Cường Hóa da dày thịt béo, thì chỉ đến cú gõ đầu thứ hai là kẻ sau đã bị gõ ra chấn động não mà đi bán muối luôn rồi.
Trọng tài liền nhanh chóng chạy ra thông báo:
“Người chiến thắng, Phan Sơn Kiệt!” sau đó vội vàng đưa hai tuyển thủ, đặc biệt là Trần Khôi đã b·ất t·ỉnh đi chữa thương.
Thanh âm yên tĩnh tựa như c·hết, được một vài giây, khán đài liền nhanh chóng bộc phát ra từng tiếng chửi rủa!
“Đố bạn! Chắc chắn là đố bạn!”
“Lại đứng yên cho đối thủ gõ đầu, Trần Khôi là kẻ ngu sao!”
“Trả tiền, c·ờ· ·b·ạ·c hại ta thật thê thảm!”
Tại trong mắt đa số người xem, sau khi v·a c·hạm với tấm khiên nổ, Trần Khôi liền đứng như trời chồng, rồi bị tam liên kích của Phan Sơn Kiệt đánh gục.
Bởi bình thường, tính phản chấn của Đặc Chất cấp B cùng tên chỉ khiến đối thủ cận chiến bị phản lại một bộ phận thương tổn và đánh bật ra ngoài, chứ không thể chấn choáng, làm đối thủ đứng yên tại chỗ như vậy.
Có lẽ Phan Sơn Kiệt đã thông qua các loại kỹ xảo chiến đấu cùng Thuật Thức để khai phá ra năng lực mới này cũng nên.
Dù sao tính chất kiên cố, áp chế, trầm trọng của Linh Tố Thổ, hay tính chất nổ, xung kích, chấn động của Linh Tố Bạo đều có thể phụ trợ phát huy ra tiềm năng không ngờ tới của Đặc Chất Phản Chấn đâu…
Quan sát trận đấu nãy giờ, Nguyễn Trường Sinh không ngừng phát tán suy nghĩ, tầm mắt cùng linh cảm của bản thân.
Chiến thuật ban đầu của Trần Khôi không sai, phòng thủ của kẻ địch cực mạnh, nhưng lại không có năng lực viễn trình đả kích, không theo kịp tốc độ di chuyển của mình, thì phương pháp chiến thắng hữu hiệu vẫn luôn là để bản thân đạt trạng thái chiến đấu đỉnh cao nhất rồi mới lao vào quyết chiến.
Nếu không phải Phan Sơn Kiệt giấu quá sâu, đến trận đấu hôm nay mới lộ ra con bài tẩy, đánh bất ngờ khiến Trần Khôi không kịp trở tay, thì người thắng trận chiến này vẫn sẽ là kẻ sau.
Cho dù Phản Chấn có thể gây ra khá phiền phức đối với Linh Tố Sư loại cận chiến, nhưng cũng phải xem Linh Tố Sư loại cận chiến này là ai.
Trần Khôi là lưu phái Cường Hóa, có năng lực cận chiến mũi nhọn về tốc độ, kết hợp với Đặc Chất cấp A - Thắng Tốc tăng dần tốc độ tổng hợp theo thời gian, nếu ngay từ đầu hắn không nghi ngờ mà lao vào sáp lá cà, kéo co với Phan Sơn Kiệt, không cho Phan Sơn Kiệt có thời gian chuẩn bị, thì có bị đòn chấn choáng đánh lén đi nữa, Trần Khôi vẫn có tỉ lệ đối ứng và chiến thắng rất cao.
Bất quá hiện tại nha, vào trận gáy to bao nhiêu thì cuối trận thất bại lại mất mặt bấy nhiêu, đáng đời!
Nội tâm Nguyễn Trường Sinh cảm khái:
‘Thập Nhân Chúng, chẳng có một ai là đèn cạn dầu.’
Qua một thời gian ngắn, các trận đấu sau đó lại được tiếp tục.
Võ Yến Linh, con gái rượu của chủ tịch tập đoàn buôn bán v·ũ k·hí khét tiếng tại tân đô Văn Lĩnh, đã đứng ra khiêu chiến thiên tài của học viện Lâm Kế, Trương Diệu Minh.
Nhìn bọn họ đứng đối đầu nhau trên sân thi đấu, Khỉ Con ngưỡng mộ kêu:
“Oa! Tạo hình của hai vị này vẫn luôn cá tính như vậy nha!”
Trương Diệu Minh có một quả đầu nhím màu bạc vô cùng bắt mắt, khuôn mặt lãng tử cùng đôi mắt đen và nụ cười tỏa nắng, nhưng mà trang phục khá quái dị.
Hắn đang mặc lấy một bộ chiến phục ninja màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo haori màu trắng với đường viền màu cam, phía sau lưng là một loạt logo của các…nhà tài trợ.
Đối diện là một thiếu nữ, không đúng, là mỹ nhân có vóc dáng nhỏ nhắn như thiếu nữ tuổi mười ba, mười bốn cũng có tạo hình độc lạ không kém cạnh.
Nàng có một đôi mắt to màu nâu đen, ngũ quan trắng ngần mà tuyệt mỹ như búp bê với mái tóc hai đuôi buộc cao, nhưng một nửa bên là màu đen, nửa còn lại được nhuộm đỏ.
Trên thân mặc một bộ váy cùng chiếc áo khoác da và bốt da màu đen đậm chất rock-chic, phần cổ, tay, chân, tai đều có đầy đủ phụ kiện trang trí đi kèm.
“Đầu nhím! Lần này ngươi c·hết chắc rồi!”
Thanh âm trong trẻo của nàng vang lên.
Biểu cảm khó tính, dữ dằn luôn hiện ra trên khuôn mặt của Võ Yến Linh, nhưng mọi người nhìn vào chỉ cảm thấy cô nàng thật đáng yêu.
Nghe vậy, Trương Diệu Minh khoác hai tay lên đầu, lơ đễnh nói:
“Không phải ta đã xin lỗi rồi sao? Nhóc con thù dai thật đấy!”
Chẳng là lúc khai mạc cuộc thi, hắn tưởng lầm cô nàng là trẻ vị thành niên nên có lòng tốt quan tâm, hỏi một câu “phụ huynh của nhóc đâu, sao lại để trẻ con đi lạc vào chỗ này” thôi, mà cuối cùng bị Võ Yến Linh ghim đến bây giờ.
Bị tên đầu nhím hô câu “nhóc con” thêm một lần, Võ Yến Linh cuồng nộ, một chân dẫm mạnh mặt đất:
“Ai là nhóc con! Ta bằng tuổi với ngươi, là bằng tuổi, nghe rõ chưa?!?”
“Đúng đúng đúng, nhóc con nói đúng lắm.”
“Khốn nạn!”
Không kiềm được nữa, nàng lập tức từ chiếc nhẫn trên tay kéo ra một cỗ máy móc màu đỏ sậm cao hai mét rưỡi trông cực kỳ b·ạo l·ực mà mỹ lệ, nặng nề mà hiện đại, bên trên được tích hợp nhiều họng pháo khác loại.
Tên của nó là—
Scarlet Burster!
Đây là Tạo Tác Tổ Hợp Hình Cấp Trung loại Ưu mà nàng tự mình thiết kế ra được, sau đó mượn nhờ nhân lực cùng tài lực hùng hậu của gia đình để luyện chế.
Chân đạp mạnh một cái, Võ Yến Linh đã nhảy phắt lên trung tâm điều khiển của cỗ máy.
Khi đồng tiền càn khôn chạm đất và biến mất, các đường hoa văn trên pháo máy đỏ lừ vừa lấp lóe, họng pháo đã tích tụ năng lượng, nàng giận dữ chửi tục:
“Bà mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy, đầu nhím! Không bắn nát bi thì bà mày không phải tên Linh!
Tỉnh giấc và hủy diệt kẻ địch đi thôi, quái thú Scarlet Burster!”
Khoảnh khắc Kỹ Pháp Kích Linh - Cộng Minh của nàng liên kết và hoàn toàn kích hoạt tiềm năng Tạo Tác, cỗ máy c·hiến t·ranh tức tốc theo điều khiển của chủ nhân mà phát động Thuật Thức cố hóa:
Hỏa Lực Càn Quét!
Linh Tố biến thể từ Linh Tố Hỏa là Đồng Vị - Bạo đã nhanh chóng biến hóa thành từng viên đ·ạ·n pháo 105mm, mang theo nhiệt lượng cùng sức nén khủng kh·iếp như mưa giông bão tố bắn tới kẻ địch!