Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2. Khách hàng đầu tiên.
Theo quy tắc của thế giới này, đã khai báo với Thiên Địa buôn bán loại hình gì, chỉ được buốn bán loại hình đó, không được tự ý thay đổi.
- Xem ra hôm nay lại phải nhịn đói.
Nhìn thấy thiếu niên, Tiểu Thánh trong lòng vui vẻ, sinh ý rốt cuộc tới. Tuy nhiên, khi nghe người thanh niên nói lần nữa, mặt hắn liền tối sầm lại.
- Thứ nhất ta đã mười tám tuổi, không phải nhóc con. Mặc khác “Ta Chính Là Lão Bản”!
Hắn biết, hắn đã đi nhầm chổ, đi vào nơi bán đồ n·gười c·hết, vì tò mò, gan lớn, hắn thường đi lung tung xem xét các nơi, thấy trong hẻm có cửa hàng lấy thần làm tên, tuy âm u hẻo lánh liền hiếu kì đi vào.
Đang thì thào nói, một tiếng kinh ngạc, từ đầu hẻm vang vọng đến.
Trong lúc vô vọng, lang thang nhiều ngày, hắn đi vào con hẻm này, thấy trước cửa hàng, để chữ san nhượng cửa hàng, không hiểu ma xui quỷ khiến gì, hắn liền đi vào, bỏ ra mười ĐNB mua cửa hàng này.
- Nhóc con kêu cha ngươi ra đây tiếp khách.
- Hôi Linh Quan, có thể dưỡng linh, nhốt Ác Linh, là Thanh Đồng bảo vật, một trăm ĐNB.
Đến lúc hắn định thần phát hiện, trong cửa hàng không treo đồ bán, hắn cảm thấy bất an liền đi vào nhà kho, phát hiện, cửa hàng này, bán đồ cho n·gười c·hết.
Để tránh bị ô nhiễm ma khí, không ai dám ra khỏi thành, đều ấn núp trong đại trận, hấp thu nguyên khí trong nguyên bảo để tu luyện.
- Mộc Đào Kiếm, có thể chém Ác Linh cấp, cũng là Thanh Đồng bảo vật, năm mươi ĐNB một thanh.
Linh khí tại thế giới này đều bị ô nhiễm, không thể cho người tu luyện.
Sau Cuộc chiến Thần Ma, đại lục nứt vở, chia năm xẻ bảy, xác c·hết đầy đường, sinh linh đồ thán, sát khí ngập trời.
Khi lấy lại được bình tỉnh, ôm chút hi vọng, hắn liền nhìn đọc từng chữ trong khế ước, không cần đọc quá nhiều, vừa nhìn vào bốn chử to đùng đập vào mặt của hắn “Tạp Hoa Âm Gian”.
Thanh niên mặc bộ đồ màu đen bước vào cửa hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Khu Tà Phù, cái tên nói lên tất cả, có thể khu tà dưới Ác Linh cấp, năm ĐNB một tờ.
Tuy là sinh ý, nhưng hắn vẫn khó chịu nha. Vừa vô cửa hàng liền hỏi cha, hỏi mẹ, rồi chế nhạo hắn, giờ còn nói nói nọ.
Người thanh niên nhìn thấy nhóc con trước mắt tỏ vẻ khó chịu, hắn cũng biết hắn đã thất thố, nên cũng không để trong lòng, tuy hắn là khách hàng.
- Ân! Ân! Vậy lão bản có thể giới thiệu một hai công dụng những thứ này!
- Đây lại là có ý gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái gì! Đừng đùa nhóc con, nhìn ngươi là biết bao nhiêu tuổi mà đòi làm lão bản.
Tiểu Thánh nhanh nhẹn lùi lại, tránh bàn tay của người thanh niên mặc áo đen.
- Ân! Xin lỗi, vậy kêu mẹ ngươi ra đây. Gương mặt thanh niên cứng đờ, liền cười cười xin lỗi nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Thánh khó chịu nói.
- C·hết! C·hết! Lần này c·hết chắc rồi! Người thanh niên, mặt không một chút máu, thầm nói.
Hắn chỉ muốn đi vào xem chơi cho vui, nào ngờ lại bước vào quỷ môn quan.
Chương 2. Khách hàng đầu tiên.
Đã một tháng vẫn không ai ghé cửa hàng, hắn sắp c·hết đói tới nơi rồi.
- Ta chính là lão bản! Tiểu Thánh lạnh nhạt lập lại lần nữa nói.
- Hiện tại, cửa hàng chỉ bán Khu Tà Phù, Mộc Đào Kiếm, Thanh Linh Hương, Hôi Linh Quan.
Nhìn xung quanh cửa hàng, hắn thấy trên kệ, treo mười thanh mộc kiếm, một sấp giấy ố vàng, một bó hương tầm mười cây, phía dưới là một cổ quan tài.
Vừa ký khế ước đóng dấu chủ sở hữu cửa hàng này, lão bản cũ liền chạy mất dép, không một động tác thừa.
Người thanh niên mặc áo đen, sau khi nghe xong mặt hơi biến sắc, thất thố thốt lên, sống lưng hắn mát lạnh.
Người thanh niên chau mày, im lặng không tiếp tục nói. Nhìn phản ứng của nhóc con này không phải nói láo, ánh mắt cũng không có sự non nớt. Sau một lúc đắn đo hắn liền nói.
Nhìn chân trời nơi xa, mặt trời đã xuống núi, Tiểu Thánh liền thở dài, bất đắc dĩ đi đến định đóng cửa lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái quỷ gì! Mình có hơi vô duyên quá không? Thanh niên mặc áo đen trong lòng lộp bộp một cái.
Nhìn tới, nhìn lui, cửa hàng luôn tỏa ra khí tức âm u, mục nát. Thật sự ngay cả hắn đều sợ hãi, nói ra không phải hắn không muốn sửa sang cửa tiệm, hoặc thay đổi kinh doanh theo hướng khác.
- Cái gì!
- Thanh Linh Hương, đốt lên sẽ tịnh tâm, dưỡng thần, tránh Ác Linh q·uấy n·hiễu, năm ĐNB một thanh.
Cũng vì thế cửa hàng bán đồ cho n·gười c·hết, nơi tụ tập uế khí nhiều người ít lui tới, hoặc nhắc tới.
Hắn liền muốn ngất xỉu tại chổ.
- Vậy lão bản, cửa hàng của ngươi bán cái gì!
Tỉ như, khi người dùng Nguyên Bảo Hạp, lập khế ước với cửa hàng, khai báo với thiên địa, ngươi kinh doanh đan dược thì chỉ bán đan được, khai báo bán v·ũ k·hí là chỉ bán v·ũ k·hí, đây là thế giới qui tắc thiết lập, nếu bán cái khác sẽ bị thiên đạo phản sát.
Đồ vật, con người tiếp xúc nhiều với ma khí, hoặc hấp thu sẽ phát sinh dị biến, trở thành quái dị, người ta gọi hiện tượng này là Dị hóa hoặc Quỷ hóa, tùy theo cấp độ.
- Ta bán gì là việc của ta, ngươi có mua hay không!
Phải biết mười tám tuổi mới Khai Nguyên, linh đài xuất nhiện Nguyên Bảo Hạp mới ký kết khế ước, trở thành lão bản, không phải a miêu a cẩu nào tại thế giới này muốn làm lão bản cũng được nha. Trước mặt hắn, nhóc con này nhìn tới nhìn lui chưa tới năm tuổi, huống chi mười tám tuổi.
- Chậc chậc, Thần Hoàng Cửa Hàng, cái tên thật lạ, lấy thần, lấy hoàng làm tên cho cửa hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Xin lỗi nhóc con, ta không cố ý, vậy ngươi kêu lão bản ra đây, đừng nói lão bản cũng bị gì nha!
- Lão bản loại hình nào không kinh doanh, người lại bán đồ n·gười c·hết, ngươi ngại mệnh mình dài sao.
Nếu đi ra ngoài phải đem theo bảo vật khu tà, hoặc phải đạt cảnh giới Thanh Nguyên, có thể ngăn cách ma khí.
- Mẹ ta đã m·ất t·ích, không rõ sống c·hết. Tiểu Thánh gằn từng chữ nói.
- Cha ta đ·ã c·hết! Tiểu Thánh lạnh nhạt đáp.
Không nhanh, không chậm Tiểu Thánh nói.
Thanh niên áo đen đưa tay tới, định xoa đầu Tiểu Thánh, an ủi nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.