Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 102: Công pháp phẩm Hoàng.

Chương 102: Công pháp phẩm Hoàng.


Cao Phong phóng người đi vun v·út, dùng bàn tay pháp thuật chụp tới chụp lui mà chẳng trúng được cái loại tuyệt học kia. Ngay khi hai bàn tay của hắn áp sát, định dùng hai tay tóm gọn thì đột nhiên ngay chỗ đó xuất hiện một cái dây lớn.

Sợi dây này màu hồng đen, không giống với dây bình thường mà là được ngưng kết từ thần lực, lấy thần thức kết hợp với sinh lực.

Nó nhanh chóng chộp tới, quấn quanh rồi kéo cả quả cầu chứa đựng tuyệt học kia về một phía.

Ánh mắt của Cao Phong chớp động, hắn nhìn tới trước, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra người gây nên hành động vừa rồi.

Đứng cách xa chỗ hắn tầm trăm trượng, có hai người nam nữ đang ở đó, trên tay người nữ chính là quả cầu chứa đựng tuyệt học vừa rồi. Cô ta đưa tay vào bên trong, lấy cuốn trục đó ra, khẽ động thần thức quan sát rồi bỗng nhiên cầm nó vứt vào không trung.

Lạ thay, cuốn trục công pháp đó ngay khi vừa rơi xuống dưới, lập tức biến mất trước mặt Cao Phong, giống như chưa từng xuất hiện vậy, chẳng để lại dấu hiệu gì.

Cao Phong ngước nhìn về phía hai người kia, hắn nhận ra ngay hai người này là bọn mà hắn đã thấy khi nãy ở ngoài thư viện.

Bằng vào thần thức của mình khi nhìn vào tu vi của những người này lại trở nên không rõ ràng, cho nên Cao Phong chắc chắn rằng thực lực của cả hai cao hơn hắn.

Vả lại ánh mắt họ nhìn hắn lộ rõ nét khinh thường, tùy tiện chộp lấy cuốn trục mà chẳng một lời nói nào được đưa ra, khiến cho trong lòng Cao Phong có chút không ưa.

Hắn xoay người bỏ đi, tìm kiếm cơ duyên khác thuộc về mình, trong lòng tự nhủ.

“Hai người này tu vi cao hơn ta, vả lại cuốn trục kia từ đầu đã không chọn ta rồi, tốt nhất ta nên đi nơi khác tìm kiếm vậy!”

Nghĩ như vậy, hắn liền đi đến một nơi khác, tự mình tìm kiếm một cuốn bí kíp thuộc về chính mình.

Hắn đi đến một nơi xa, nơi này có những mỏm đá lơ lửng trên không, trông như một ngọn núi nhưng bị một lực lượng gì đó làm nó vỡ tung, trở thành nhiều phần nhỏ.

Những mỏm đá nhỏ này có nhiều dây leo liên kết với nhau, tạo thành một quần thể chung khiến chúng không thể trôi đi đâu được.

Cao Phong vừa mới đi tới nơi này, hắn đã bị cảnh tượng của những khối đá này thu hút, cho nên bay gần vào để quan sát. Đột nhiên trong thần thức của hắn xảy ra cảm ứng, mà cảm ứng này lại mạnh giống như bị thứ gì đó đàn áp.

Tinh thần của hắn chấn động, liền dừng thân thể đang bay lại, từ từ đưa mắt xem nguồn cơn của cảm ứng vừa rồi là từ đâu phát ra.

Bất chợt ánh mắt hắn chú ý tới một điểm, liền đưa thân bay thẳng tới chỗ đó để mà xem xét. Cao Phong phóng người bay đi, một mạch đã tìm ra nơi phát ra nguồn lực mạnh mẽ kia.

Nơi đây là một nơi khá sâu trong những kiến trúc khối đá, cho nên tu sĩ khi bay qua mà không lại gần rất khó để ý. Cao Phong không biết nguồn lực này ra xung quanh hay không, nhưng mà từ khi hắn tới đây thì trong thần thức lại không phát hiện được gì.

“Chưa nói tới hai người kia, nếu có ai ở trong này thì ta phải cẩn thận hơn mới được!” Cao Phong nghĩ thầm.

Nghĩ xong hắn liền vận lực trên người, dùng thần thức kết hợp với sinh lực tạo thành một cái màn bao bọc toàn thân. Việc này là Cao Phong cẩn thận chuẩn bị, bởi vì hắn sợ sẽ xảy ra điều gì, dù gì thì nơi đây cũng là nơi xa lạ với hắn mà.

Hắn chuẩn bị kỹ càng, liền đưa người tới trước, đi sâu vào trong những tòa núi đá tiến sâu vào chỗ kia. Tại đây hắn phát hiện một cái hang động lớn, khi đưa thần thức tiến vào thì phát hiện được một nguồn lực vô cùng mạnh mẽ.

“Chính là nơi này rồi, đây là nơi tỏa ra năng lượng như loại tuyệt học mà ta gặp!”

Lúc này hắn mới nhận ra thứ năng lượng vừa rồi mà bản thân đã cảm ứng được, chính là năng lượng khi tiếp cận với một loại tuyệt học, cảm giác nôn nao đó Cao Phong không thể nào quên được.

Sau khi kiểm tra hang động, Cao Phong liền tiến vào trong đó, tâm trí bỗng nhớ lại cái hồi đi vào trong hang Bạch Thố. Nhờ vậy mà bước chân của Cao Phong cũng chậm lại, hắn cũng lấy sẵn ra binh khí trường thương cầm trên tay.

Hắn đi vào bên trong, lập tức phát hiện ra thứ đã gây ra cảm ứng vừa rồi, đích thị là một loại tuyệt học được bọc bởi một quả cầu ánh sáng.

Quả cầu ánh sáng này có sinh khí dao động không ngừng, giống như cố giữ cho tuyệt học kia không bị mài mòn theo thời gian. Đặc biệt nó được đặt cạnh một cái xác khô của ai đó, điều này khiến Cao Phong có chút dè chừng.

Cao Phong đưa trường thương đụng đụng vài lần vào quả cầu tuyệt học kia, nhận thấy không có gì nguy hiểm mới đưa tay cầm lấy. Hắn đã chuẩn bị tinh thần để đuổi theo thứ này, nhưng may mắn là vừa đưa tay đã cầm được nó.

“Vậy là thứ này đã chọn ta!”

Bàn tay hắn cầm chặt cuốn bí tịch kia, cũng là lúc quả cầu ánh sáng bao bọc biến mất, có vẻ như nhiệm vụ của nó đã được hoàn thành.

Đây là một loại công pháp t·ấn c·ông, cấp phẩm là Hoàng, Cao Phong dùng thần thức đã nhận rõ điều này. Trong lòng hắn có chút háo hức, liền đưa tay mở cuốn trục công pháp này ra xem.

Vừa mới mở cuốn trục, bất ngờ những kí tự trên đó đều đồng loạt chuyển thành phù văn mà bay lên trên. Bọn chúng hóa thành một tia ánh sáng vàng, chui tọt vào ngay chính giữa trán của Cao Phong.

Cao Phong chưa kịp nhận ra chuyện gì, thì tâm trí đã được chuyển vào trong không gian của tâm thức. Hắn đi vào đó bỗng thấy được những kí tự phù văn kia từng cái một đang được dung nạp vào tinh thần của hắn.

“Cái này là?” Cao Phong bỗng ngỡ ngàng.

Sau một hồi giằng co tiếp thu kinh văn từ cuốn trục công pháp kia, cuối cùng tâm thần của hắn cũng được trở ra bên ngoài. Cao Phong có chút ngỡ ngàng, hắn nhìn xuống cuốn trục trên tay thì thấy rõ đã hóa thành một mớ bụi đất gì đó.

Rõ ràng đây chính là cơ chế của tuyệt học trong này, không cho mang ra ngoài chỉ cho người có duyên nắm giữ mà thôi.

Mà lúc này Cao Phong cũng nhớ lại văn tự mà hắn đã tiếp thu, công pháp này có tên Long Tranh Hổ Đấu, là một công pháp phẩm Hoàng.

Công pháp này tên là Long Tranh Hổ Đấu, bởi vì theo như mô tả đã được một vị cường giả cảnh giới cao thâm sáng tạo, sau khi ông quan sát quá trình của hai con thần thú huyền thoại là rồng và hổ.

Nhờ vậy mà ông đã tiếp thu lại thần thông kỳ diệu của chúng, sau đó dùng học vấn và cảm ngộ để sáng tạo ra công pháp Long Tranh Hổ Đấu này.

Cao Phong vừa tiếp thu vừa ghi nhớ, bộ công pháp này có ba tầng, mỗi tầng lại sử dụng được những thuật pháp tương tự. Trước mắt tầng đầu là Hổ, tầng thứ hai là Long, còn tầng thứ ba chính là Hổ Long Song Kích.

“Có được công pháp hệ Hoàng này, thực lực của ta nhất định vững vàng hơn!” Cao Phong cười cười nói.

Nói xong hắn mới xoay người lại, hướng về phía cái xác người khô bên cạnh, bộ t·hi t·hể này chỉ còn lại mỗi xương, nhìn phần cánh tay dường như cố nắm giữ thứ gì đó.

Cao Phong không biết người này có liên quan gì tới công pháp Long Tranh Hổ Đấu hay không, nhưng hắn cũng cung kính ra lễ bái chào một cái.

Nhưng mà vừa mới cúi đầu xuống cạnh bộ xương khô kia, hắn liền thấy một tia sáng trong đó lóe lên, giống như có một vật đang phản chiếu.

Tò mò đó là thứ gì, Cao Phong liền khom người đào đào trong đống đất gần bên cạnh bộ xương mà không chút kiêng kị. Một lát sau, hắn đã đào được một vật đầy đất.

Thứ này dính đầy đất các, nhưng chỉ cần thổi một cái lại lộ ra một vật vô cùng tinh diệu, thoạt nhìn cũng biết chắc không phải đồ vật của phàm nhân.

“Đây là thứ gì?” Cao Phong thầm tự hỏi.

Trong mắt của hắn nhìn rõ vật này nhưng mà không biết là thứ gì, nhìn qua thì nó có năm cạnh như một hình ngôi sao của những chiếc đèn lồng. Nhưng mà nó lại làm bằng ngọc xanh, thật sự quá khó nhận biết.

Sau một hồi suy nghĩ, đụng chạm hay truyền sinh khí cũng không thấy tác dụng gì, cuối cùng Cao Phong cũng bỏ nó lại vào túi trữ vật mà đi ra ngoài.

Hắn tuy không chắc cái này có phải bảo vật gì hay không nhưng cứ tạm thời đem theo, bởi vì biết đâu của vật cất có nơi kia mà.

Cao Phong quay người bay khỏi hang động, tìm đường đi ra khỏi không gian mật cảnh này.

Hắn không phải là người tham lam, có cơ duyên tìm được một cuốn công pháp phẩm Hoàng đã quá may mắn rồi. Vả lại hắn không muốn phải chạm mặt những người cũng đến đây thử vận, cho nên bây giờ ra ngoài là tốt nhất.

Sau khi Cao Phong đi khỏi nơi đây được một khoảng thời gian khá dài, đột nhiên trong hang lại xuất hiện động tĩnh kỳ lạ. Bốn bề hang động như có một đợt sóng sinh lực cuộn rào, vô số đường khí tím đen cùng nhau tệ tựu lại chỗ bộ xương kia.

Tức thì bộ xương được một màn khí hắc ám bao phủ, tỏa ra khí tức cuồn cuộn, gây nên chấn động cả tòa đá này.

Sau khi làn sương đen kia tan ra, lúc này mới thấy một thân ảnh người đàn ông có gương mặt trẻ trung, thân thể thần truồng hiện ra bên ngoài.

“Cuối cùng, cuối cùng sau ngần ấy năm thì ta cũng đã thoát ra được!”

“Ta bị bọn khốn đó vây nhốt ở đây, năm trăm năm trước đã thề ai mà cứu được ta sẽ hết lòng trợ giúp kẻ đó lên tới chí tôn!”

“Nhưng mà hai trăm năm trước vẫn không được thoát ra, ta đã sửa lời thề, quyết định rằng kẻ nào giải thoát ta thì kẻ đó phải c·hết. Ta phải ăn tươi nuốt sống kẻ đó thì mới hả dạ!”

“Cuối cùng thì ngày hôm nay, ta đã tự do thoát khỏi rồi! Rồi đây các ngươi sẽ lại nghe đến tên ta, Hồ Băng Tâm này sẽ trả thù từng tên đã khiến ta ra nông nỗi này!”

“....”

Thân thể này nói một hồi lâu, cuối cùng trên tay vung ra một đường pháp lực, nhanh chóng kết thành một bộ chiến giáp lấp lánh ánh sáng nhiều màu. Người này nhìn quanh một chút, cuối cùng hóa thành một đường ánh sáng cầu vồng mà bay khỏi nơi đây.

. . .

Lúc này Cao Phong cũng tìm thấy lối ra ban đầu, trong lòng có chút phấn khởi mà gia tăng thêm tốc độ để tiến ra khỏi nơi này.

Toàn thân hắn xuyên qua cánh cửa phù văn, hắn nhắm mắt một cái khi mở ra thì đã thấy thân thể trở lại vị trí xuất phát.

Chương 102: Công pháp phẩm Hoàng.