Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 124: Ngũ đại tông môn

Chương 124: Ngũ đại tông môn


Long Tranh Hổ Đấu chính là thần thông công kích mạnh nhất mà Cao Phong có ở thời điểm hiện tại, cho nên hắn rất để tâm tới công pháp này, muốn dồn hết tâm sức để tu luyện.

Hắn không biết thực sự uy lực của công pháp này có thể đạt tới mức độ nào, cho nên càng muốn nhanh chóng luyện thành, thử nghiệm một lần công kích toàn lực của công pháp phẩm Hoàng.

Khi Cao Phong dùng Long Tranh Hổ Đấu để luyện tập trong Thái Hư Hóa Cảnh, hắn mới thật sự nhận thấy uy lực chân chính của tầng thứ nhất của thần Hổ.

Không chỉ giúp thần lực của hắn tăng vọt, mà rất nhiều khả năng khác còn được tăng cao, còn có thể tạo thành một pháp thân thần Hổ mà công kích kẻ địch, vô cùng uy lực.

Chỉ có điều khi hăng say dùng nó giao chiến, Cao Phong đôi lúc nhận thấy bản thân lại bị chính uy áp của thần Hổ kia thao túng tâm trí ngược lại, bị thú tính kia đàn áp, trở nên đánh mất bản thân.

Điều này khiến Cao Phong có chút không hài lòng, hắn nghĩ cần phải luyện tập hơn để có thể nắm vững được công pháp này, không còn bị thú tính kia xâm lấn.

Nếu trong tình huống chiến đấu thực sự, việc đánh mất bản thân có thể dẫn đến những hệ lụy vô cùng nghiêm trọng. Cao Phong là người cẩn thận, cho nên hắn không muốn chuyện này xảy ra.

Hắn thở dài một cái, lại như nhớ tới chuyện gì mà nhìn vào trong túi trữ vật, lấy ra một cái đèn ngọc có năm ngọn lửa phát sáng.

Thứ mà hắn lấy ra, chính là pháp bảo Ngũ Hỏa Đăng Quang mà hắn đã được ông Ba Lưới tặng cho, pháp bảo đầu tiên mà hắn sở hữu. Hắn vẫn chưa sử dụng thuần thục loại pháp bảo này, cho nên muốn đem nó vào trong không gian tâm thức để từ từ trải nghiệm.

Loại pháp bảo này theo như Thiết Thiệt đánh giá thì lợi hại vô cùng, có thể đem nó chiến đấu cùng với nhiều tu sĩ khác, cũng có thể làm vật bảo mệnh khi bị địch nhân có tu vi cao hơn công kích.

Mà nhắc tới Thiết Thiệt mới nhớ, Cao Phong có chuyện cần nói với nó, bởi vì vậy mà liền đi ra bên ngoài nói lớn.

“Thiết Thiệt, ra đây đi, ta có việc cần hỏi!” Cao Phong lên tiếng nói.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, lập tức bên người có một tia sương trắng bay ra, nhanh chóng cuộn tròn rồi lóe sáng lên một cái. Quầng sáng tức thì ngưng trọng, thân thể Thiết Thiệt hóa hình mà bay lên trước mặt hắn.

Con yêu thú này từ lúc Cao Phong tới tông môn Thất Huyết cho tới nay đều nằm yên trong túi trữ vật mà ngủ, lúc này khi nghe Cao Phong nói mới chịu lộ diện.

“Sao vậy, ta vẫn thấy yên ổn mà!” Thiết Thiệt nói.

Đột nhiên nó vừa nói, lập tức chiếc mũi nhỏ trở nên động đậy, hít khịt khịt mùi hương thoang thoảng của khói nhẹ từ lư hương. Gương mặt nó trở nên kinh ngạc, ngay tức thì liền tìm đến chỗ đặt lư hương kia mà nói.

“Trời, cái loại mùi hương này, chẳng khác gì mùi của các bảo dược khi được đốt ở nhiệt độ cao. Công nhận Thất Huyết này chơi sang thật, lại còn dùng ưu đãi này cho học trò ngoại môn nữa!”

Ánh mắt của Thiết Thiệt ngưng trọng, giống như không còn để ý Cao Phong mà tập trung hít lấy hít để. Bởi vì nó biết, những mùi hương này không chỉ có tác dụng dậy mùi bình thường, còn giúp cho tu sĩ tịnh tâm, tăng tiến tu vi.

Mà Cao Phong khi nghe tới vậy cũng chỉ cười mà không cảm thấy có gì lạ, bởi vì hắn đã nghe Văn Khang nói. Nơi ở của tông môn này, có những tông phái và các gia tộc phụ thuộc, cho nên tài nguyên vô cùng dồi dào, những loại bảo dược nhỏ như này nói thật chẳng đáng là gì.

“Đừng hít nữa Thiết Thiệt, tới đây ta nói cái này!” Cao Phong kêu lên về phía Thiết Thiệt.

Nghe thấy tiếng hắn kêu, Thiết Thiệt cũng nhanh chóng nhìn lại, thể hiện ra một chút muộn phiền mà bay lại chỗ hắn. Nó vừa mới đi tới, lại thấy Cao Phong giơ tay động thần niệm, trên bàn tay xuất hiện hai cuốn trục nhỏ.

Theo như Thiết Thiệt ghi nhớ, hai cuốn trục này chính là hai phần của bộ thuật pháp ngụy trang, thay đổi dung mạo cũng như kí tức mà Đăng Quân đã cho Cao Phong, không biết lúc này hắn lấy ra làm gì.

Mà Cao Phong sau khi lấy ra hai cuốn trục trên tay, nhìn qua một chút mới lên tiếng:

“Ta nghĩ cuốn trục này có hiệu quả rất tốt, ngươi cũng nên học nó đi Thiết Thiệt, sau này có mà còn dùng!” Cao Phong từ từ nói.

Hắn nghĩ rằng nơi đây là hang ổ của địch thủ, mà hắn và Thiết Thiệt nhất định phải lộ ra bên ngoài để tìm kiếm thông tin. Bởi vậy mà hắn mới đưa cuốn trục này cho Thiết Thiệt, muốn nó cũng ẩn đi khí tức cùng bộ dạng kia, tuy không cần lắm nhưng đề phòng một chút vẫn an toàn hơn không có gì.

“Cũng được, ta cũng có chút tò mò với thứ này đó, để ta tiếp thu xem!” Thiết Thiệt nói.

Nó từ lúc trước đã cảm thấy thuật pháp này có gì đó thú vị, giống như được tạo ra từ việc phá vỏ của cảnh giới Tâm Đức hoặc Sĩ Khí. Việc này không phải không có căn cứ, mà nó đã nghĩ qua rất nhiều.

Bởi vì tùy thuộc vào phẩm chất sinh mệnh, mỗi khi đột phá đại cảnh thì sẽ nhận được một loại phù văn thần thông, có những thuật pháp vô cùng tinh diệu, giống như là thần tàng của trời trao cho mỗi người.

Mà Thiết Thiệt còn nhớ năm đó, Phạm Bá sau khi đột phá lên cảnh giới Sĩ Khí, nhận được một tràn kinh văn thần thông, khiến cho Phạm Bá sau khi học được nó, thực lực liền tăng lên rất nhiều, còn có thể đánh với người có cảnh giới cao hơn.

Có thể nói, thứ phù văn thần thông sinh mệnh này là thuật pháp gắn liền với cuộc đời của mỗi người, càng lên cao càng mạnh, còn ẩn chứa quy tắc thiên địa, khiến cho nó càng trở nên lợi hại.

Thứ thuật pháp cải trang này nói không chừng cũng là một thuật pháp sinh mệnh, được một vị đại cường giả nào đó chép lại, truyền ra bên ngoài. Cho nên khiến Thiết Thiệt tò mò, liền muốn tìm hiểu thử một chút.

Cứ thế, Thiết Thiệt bắt đầu tu luyện loại thần thông này, còn Cao Phong thì lại chìm đắm vào thần thức mà học luyện Thái Hư công. Trãi qua nhiều ngày như thế, hắn cứ ở trong này tu luyện củng cố, không có ra bên ngoài.

Khi Văn Khang tới tìm hắn, thì Cao Phong cứ đáp nhanh là bản thân đang bế quan hồi phục, đợi thêm một khoảng thời gian nữa hắn sẽ tự đi tìm mà tạ tội.

Liên tiếp nhiều ngày liền tu luyện, vào một đêm cuối cùng Cao Phong cũng đã đạt được thành tựu, khóe miệng nở ra một nụ cười. Hắn nom ngồi dậy đi tìm Văn Khang, nhưng mà đột nhiên nghe một tiếng động lớn trên trời phát ra.

Ầm.

Tiếng nổ này cực lớn, giống như cả bầu trời sụp xuống, khiến cho tâm trí của Cao Phong kinh ngạc mà chạy ra bên ngoài. Bên ngoài kia, gió lốc gào thét, gây nên từng trận phong ba cuồn cuộn, kéo theo mây đen như biển đi qua nơi này.

Cao Phong nhìn tới trước, đột nhiên thấy một cột sáng lớn đang từ dưới phóng thẳng lên, phá đi một khoảng trời lớn. Mà vị trí của cột sáng đó, theo Văn Khang nói chính là vị trí của phủ tông chủ, cấm địa trong tông môn Thất Huyết này.

Mà chuyện này còn chưa kết thúc, từ xa xa, Cao Phong hình như còn trông thấy có thêm bốn cái trụ sáng khác nữa, uy lực không khác biệt, đều phá đi một mảnh trời lớn mà đâm lên.

Năm cái trụ này giống như năm cái cột chống trời, phá đi thiên thế, tạo nên một trận chấn động vang xa ngàn dặm, chấn nh·iếp mọi tâm tính của tu sĩ trong khu vực.

Ánh mắt Cao Phong lóe sáng, đang không hiểu chuyện gì thì đột nhiên nghe từ đằng sau vang lên tiếng nói.

“Không cần phải ngạc nhiên đâu, vào trong đi, ta kể ngươi nghe!”

Tiếng nói này đích thực là của Văn Khang, hắn đang đạp chân lên gió, dùng bản lĩnh của tu sĩ cảnh giới Tâm Đức mà đi tới đây. Miệng hắn nở nụ cười nhè nhẹ, đứng trên trời mà nói xuống với hắn.

Nghe tiếng này, Cao Phong liền gật đầu, thấy Văn Khang hạ xuống thì cũng nhanh chóng hỏi.

“Đây là gì vậy, ta chưa từng thấy dị tượng cỡ này!”

“Không có gì đâu, chỉ là năm vị tông chủ của năm tông đang thực hiện việc họp bàn với nhau!”

“Năm vị tông chủ?”

. . .

Trên bầu trời, gió thét rít gào, liên tục có những đợt thần lôi đánh xuống, phá tan đi một khoảng trời lớn. Năm cột sáng từ dưới phóng lên, giống như cắt ngang qua quy tắt thiên địa, bắn thẳng ra tận hư không, muốn hủy diệt đi mảnh đại lục này.

Ầm ầm ầm ầm

Đột nhiên có bốn t·iếng n·ổ phát ra, ngay tức thì bốn cột sáng liền phát sáng đến mức cực điểm, đều có lôi điện khắp nơi chạy động. Mây trên trời bị kích thích, tạo thành những cơn bão lớn nhiều màu, cuộn tròn xung quanh những cột sáng này.

Ngay khi tưởng chừng như t·hiên t·ai trên trời sắp sửa ập xuống, lại đột nhiên thấy từ trong những cột sáng kia, có những bộ pháp tướng khổng lồ, kích thước cao tận trời xanh đang xé rách hư không từ từ hiện ra.

Bốn bộ pháp tướng dị tượng, mang theo uy áp kinh hãi thế tục, đè lên thiên địa mà xuất hiện, ngay lập tức phá tan đi phong ba vừa lúc trước vẫn còn đang tung hoành.

Đây chính là uy áp của những vị tông chủ của ngũ đại tông môn phía Nam, đã dùng pháp tướng mà xuất hiện, thực hiện cuộc họp thường niên với nhau. Bọn họ dùng sĩ khí hóa pháp tướng, đứng trên trời cao mà hiện hình, tựa như những vị thần linh hiện thế, bao quát thế gian.

Lập tức pháp tướng kết tinh hoàn thành, một trong bốn pháp tướng lại đột nhiên lên tiếng, âm thanh cứ như tiếng nói từ thiên giới, chấn động bốn phương tám hướng.

“Các vị, ta U Nam Lĩnh Hội xin chào các vị!” Một pho pháp tướng màu tim nói.

Pháp tướng này toàn thân sáng bóng, thân thể khổng lồ, đứng trên không trung mà đâm thấu lên tận tầng trời cao nhất. Khắp người có từng đường khí tím đen bao quanh lượn lờ, tựa như những con rồng đang di động, tạo nên khí thế vô cùng hùng tráng.

Người sở hữu pháp tướng này, chính là tông chủ của Ma Linh, tên ông ta là U Nam Lĩnh Hội, tông chủ đời thứ mười bốn. Ông ta vừa thi triển xong pháp tướng, ánh mắt liền hiện lên một vẻ lạnh lùng quan sát, sau đó mới mở miệng lên nói.

Nghe U Nam Lĩnh Hội nói xong, ba pháp tướng còn lại mới hoàn toàn lộ diện, gồm có ba bộ pháp tướng gồm một đen, một xanh lục và một xanh lam. Những pháp tướng này đều có uy áp kinh hoàng, ánh sáng thần thánh bao phủ, hào quang tỏa ra khiến cho khắp nơi đều sáng như ban ngày.

Chương 124: Ngũ đại tông môn