Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 139: Đột phá Tôi Thể

Chương 139: Đột phá Tôi Thể


Cô ta khép cánh cửa đi vào trong, hai bàn tay đan vào nhau để hờ trước bụng, gò má hồng bỗng nhiên ửng đỏ, trông hơi có vẻ ngại ngùng. Hơi thở của cô ta hình như có chút gì đó gấp gáp, đôi chân mảnh khảnh từ từ tiến lại gần chỗ Cao Phong, bàn tay lại nhanh chóng mở chiếc áo mỏng trước ngực mình ra.

Nhìn tình thế trước mắt này, Cao Phong lập tức dựng đứng người dậy. Hắn không đợi cho cô ta tiến lại gần, đã trực tiếp đứng lên, có chút ngập ngừng mà nói với vẻ muốn ngăn cô ta lại.

“Thật... thật sự ta không cần cô phục vụ gì cho ta...” Cao Phong nói.

Hắn thật sự không hiểu vẻ ngoài mà cô gái này thể hiện, bởi vì người làm trong kỹ viện sao lại có hành động ngại ngùng như vậy. Nhưng mà Cao Phong cũng không quan tâm lắm, chỉ cần bảo cô ta dừng lại là xong.

“Cô đi ra trước cửa, nếu có người nào tới hỏi chỉ cần nói rằng chúng ta đã hành sự xong, đang đợi hồi sức là được!” Cao Phong lại tiếp tục nói.

“Ngài... ngài thật sự... thật sự... không cần em sao!” Cô gái trước mặt mấp máy môi, giọng nói rung rung đáp lại.

Hai tay cô ta lúc này còn đương mở nút áo quấn thân, nào ngờ nghe Cao Phong nói như vậy, khiến cho cô ta ngạc nhiên mà dừng động tác đó lại. Hai mắt cô ta như có chút lóe lên, nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của Cao Phong mà hình như có chút sợ hãi.

Hành động này của hắn khiến cô ta có vẻ vừa mừng vừa lo, mừng là vì mình không cần phục vụ người này, còn lo là vì trước đây chưa từng có tình huống như vậy, không biết người này vì lý do gì mà lại đi từ chối.

Cô ta sợ người này báo lại với mẹ cả, nếu bị mẹ cả biết được có khách hàng phàn nàn, bản thân cô ta sẽ bị trách phạt rất nặng nề.

Nhưng mà khi nhìn thấy hành động kèm theo ánh mắt như mũi gươm của Cao Phong, lại khiến cô ta không khỏi sợ hãi. Rốt cuộc bước chân của cô ta cũng xoay tròn, gài lại tà áo trước ngực mà đi ra ngoài.

Ngay khi cô ta chạm tay tới cửa, đột nhiên sau lưng có một đường ánh sáng lóe lên, nhanh chóng chạm vào gáy của cô ta. Ngay lập tức thân thể của cô gái liền đổ ầm xuống, tâm trí cứng đờ, giống như là đã bị b·ất t·ỉnh.

Mà tia sáng trắng kia không ai khác chính là Thiết Thiệt, nếu dùng thần thức quan sát có thể thấy nó đã dùng một loại thủ pháp điểm lên gáy của cô ta.

“Thiết Thiệt, chỉ phong ấn này của ngươi không làm cô ta m·ất m·ạng đấy chứ!” Cao Phong nhìn về phía trước, thấy Thiết Thiệt đang làm gì đó.

Nó đặt cơ thể cô gái kia nằm dưới chân, điểm một cái giữa người. Lập tức quanh người cô ta có một màn ánh sáng với các đường vân bao bọc, phủ kín trên khắp người cô gái này.

“Không cần lo, cấm chế này chỉ khiến cô ta b·ất t·ỉnh, kèm theo cô ta sẽ không nhận thức được xung quanh đang diễn ra gì đâu. Ta đã kiểm tra qua rồi, cô ta chỉ là người thường còn không khai mệnh được, không gây nguy hiểm gì với chúng ta!” Thiết Thiệt thản nhiên nói.

Tiếp theo nó lại lấy trong tay ra một tấm vải nhỏ, trên đó có khác các văn tự mà Thiết Thiệt nói chính là trận pháp do Phạm Bá để lại.

Thiết Thiệt nói rằng thứ này có thể giảm khí tức của Cao Phong trong lúc đột phá ảnh hưởng ra bên ngoài, sẽ khiến không ai có thể biết được việc làm khi ở trong trận pháp này.

Vì vậy mà giờ đây Thiết Thiệt bắt đầu triển khai pháp trận, ngón tay nhỏ của nó lập tức phát sáng, vừa nhìn theo tấm vải trên tay mà vừa vẽ, chỉ mất một lúc đã hoàn thành trận hình.

Nhìn thấy trận hình đã được triển khai xong, ánh mắt của Cao Phong mới có chút bình thản, vội xoay qua gật đầu đảm bảo lần nữa với Thiết Thiệt. Có Thiết Thiệt bảo đảm cho hắn, thì Cao Phong mới yên tâm để đột phá được.

“Bắt đầu đi!” Cao Phong nói một cách quả quyết.

Hắn xoay người lại bắt đầu tiến vào giữa trận hình đã được Thiết Thiệt vẽ ra, từ từ ngồi xuống mà tĩnh tọa, củng cố lại toàn bộ quá trình.

Bên trong không gian sinh mệnh của hắn, thân ảnh Cao Phong vẫn đang không ngừng nện búa vào bề mặt viên sinh mệnh, khai phá ra một mảnh sinh mệnh khác.

Rõ thấy có một mảnh sinh mệnh lớn đang từ từ nứt ra, chính là minh chứng cho việc đột phá lên cảnh giới Tôi Thể. Xung quanh mảnh vỏ sinh mệnh kia có những vết nứt chằng chịt, mỗi lần chịu một búa nện vào, liền có thứ gì như một dòng khí vàng từ trong tuôn ra ngoài.

Cứ thế trôi qua vài canh giờ, Cao Phong bên ngoài vẫn đang nhắm mắt thiền định, xung quanh cơ thể liên tục có những tia sinh lực tỏa ra. Mà ở bên trong này, bản thân sinh hồn hắn vẫn đang không ngừng nện búa, muốn cho mảnh vỏ sinh mệnh này tách ra hoàn toàn.

Ầm!

Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, tiếp theo từ chỗ mảnh sinh mệnh kia lại thấy có một làn khói mờ phun ra nhanh chóng bao phủ. Từ trong làn khói mờ ấy, vô số mảnh sáng sinh mệnh được khai thông, bắt đầu bắn phá ra phía bên ngoài.

Những vết nứt ngày càng dày đặc hơn, chứng tỏ đây chính là thời khắc của việc đột phá. Cao Phong cũng hiểu điều này, cho nên hắn không chần chừ nữa, lập tức đưa tay nắm lấy mảnh vỏ sinh mệnh kia mà dùng lực kéo thẳng.

Hai tay hắn có lôi điện đan xen, cộng hưởng với số lôi điện đang chạy dọc chạy xuôi trên viên sinh mệnh, tạo thành một cảnh tượng tuyệt đẹp. Thân thể của Cao Phong phát sáng một cái, hắn gần như đã thu hút toàn bộ sấm sét ở đây để phủ lên tay hắn, thực hiện một lần phá vỏ mệnh cuối cùng.

Rầm!

Ở bên ngoài này, thân thể của Cao Phong ngay lập tức lóe sáng, lôi điện từ trong mắt đang nhắm đâm xuyên qua tầng da bảo vệ mà bắn ra phía ngoài. Nguồn năng lượng mà hắn tỏa ra cực kì mạnh mẽ, nếu không nhờ trận pháp của Thiết Thiệt áp chế, sợ rằng đã khiến cho căn phòng này phải sụp đổ.

Thấy tình hình đang trở nên phức tạp, Thiết Thiệt ở một bên mới tiếp tục gia tăng thêm thần lực, giữ vững cho trận pháp được bảo toàn. Nếu lúc này để cho nó bị nguồn thần năng của Cao Phong phá hủy, rất có khả năng sẽ khiến người bên ngoài phát giác có người đang đột phá trong này.

Trận pháp trên mặt đất tiếp tục lóe sáng, từng vòng tròn cứ như một tấm màn ánh sáng mỏng mà dâng lên cao, bao trùm cả không gian quanh người Cao Phong.

Trãi qua thêm một khoảng thời gian ổn định, cuối cùng ánh sáng quanh người của Cao Phong cũng theo lỗ chân lông mà thu lại, hoàn toàn biến mất.

Hắn đột nhiên đứng dậy, sờ soạng khắp người, phát hiện hình như căn cơ xương cốt của bản thân đã thay đổi rất nhiều, còn có vẻ như được cường hóa lên một diện mạo mới.

“Đây là đã đạt tới Tôi Thể sao!” Cao Phong nói thầm.

Hắn nắm tay một cái, lập tức cảm nhận sinh lực đang liên tục lan tràn trong cơ thể, chảy đi khắp các kinh mạch. Lượng sinh lực này nhiều hơn lúc trước quá nhiều, khiến cho hắn có cảm giác bây giờ chỉ cần nhấc chân là có thể đá văng một mảng núi lớn.

“Sao rồi Cao Phong, thành công đột phá Tôi Thể chưa!” Thiết Thiệt gấp gáp, nó vẫn tiếp tục duy trì trận pháp xung quanh.

Nó còn đang duy trì trận pháp này, trông thấy có vẻ như Cao Phong đã hoàn thành việc đột phá của mình, cho nên mới lên tiếng hỏi như vậy. Từ thần thức của bản thân, Thiết Thiệt cũng cảm nhận được sức mạnh và sự khác biệt mà lần đột phá Tôi Thể này mang lại cho Cao Phong.

“Sức mạnh này, chỉ mới Tôi Thể đã muốn bá đạo rồi, lượng sinh lực như đại dương vậy, đúng là sinh mệnh Hoàng Kim có khác!” Thiết Thiệt thầm nghĩ mà cảm thán.

Mà Cao Phong sau một lúc lâu cũng không có đáp lại câu hỏi của Thiết Thiệt, hình như hắn còn đang kiểm nghiệm lại tổng quan cơ thể một lần. Có lẽ hắn chưa hình dung được sự khác biệt của cơ thể hắn hiện tại, cho nên đâm ra mới suy tư một lúc.

Một lúc sau, hắn mới từ từ nói:

“Ta không sao, cảnh giới Tôi Thể này, ta cảm giác giống như toàn bộ cơ quan trong cơ thể đã được thay đổi vậy!”

Thiết Thiệt nghe vậy thì cười lên mấy tiếng, lập tức nói:

“Từ từ, ngươi cứ từ từ mà tìm hiểu đi, tuy chỉ khác nhau một cảnh giới nhưng lại có khác biệt rất lớn đó. Nói cho cùng thì đại cảnh Chân Thân vẫn là kiến trúc lại thân thể của cường giả mà!”

Nghe mấy lời như vậy, sắc mặt của Cao Phong mới trở lại bình thường, ngồi xuống bên dưới mặt đất. Hắn động thần niệm một cái, lập tức từ trong túi trữ vật bay ra một thanh trường thương, chính là thương đá hắn lấy được ở khu mỏ khoáng sinh thạch.

“Làm gì vậy Cao Phong?” Thiết Thiệt ngạc nhiên hỏi.

“Ngươi giữ cấm chế cho ta thêm một lát nữa đi, để ta xem xét Linh trong binh khí này như ngươi đã nói!” Cao Phong nói một cách nghiêm túc, trên mặt khẽ lộ ra một chút tò mò.

“Đúng rồi, vậy ngươi xem đi, để ta giữ cả cấm chế này và cô gái kia luôn. Nhớ làm nhanh nha, sinh lực của ta sắp cạn rồi!”

Thiết Thiệt giống như a lên một tiếng, lại nhớ tới vật mà Cao Phong lấy được, đồng thời cũng cảnh báo hắn về sinh lực của bản thân. Trận pháp càng lợi hại thì năng lượng để duy trì cũng càng lớn, cho nên mới nói Thiết Thiệt cũng không giữ được bao lâu nữa.

“Được, ta hiểu rồi!” Cao Phong đáp lại.

Hắn dựa theo những gì Thiết Thiệt đã từng nói, bắt đầu đưa thần thức xâm nhập vào trong thanh thương đá đang nằm trên mặt đất. Thần thức vừa mới chạm vào cây thương, đột nhiên xuất hiện động tĩnh, khiến chân mày Cao Phong nhíu lại.

Cao Phong từ từ nhớ lại, cây thương đá này từ khi rời khỏi khoáng mạch thì chưa hề xảy ra động tĩnh gì, vậy mà giờ chỉ mới được thần thức chạm nhẹ thì liền rung lên một cái.

Tuy hành động của nó khiến Cao Phong có chút bất ngờ, lại nâng cao sự đề phòng của bản thân, nhưng để biết được sự thật thì hắn không còn cách nào khác là phải tiếp tục.

Tay của Cao Phong niệm quyết, tiếp tục thúc giục thần thức của cơ thể, đem bản nguyên ý thức mà đi vào trong cây thương đá kia.

Đột nhiên cây thương đá lại rung lên, lần này không chỉ có sự chuyển động mà nó còn phát ra ánh sáng, kèm theo vô số sợi tơ sương màu máu đi ra bên ngoài.

Chương 139: Đột phá Tôi Thể