Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 143: Đối mặt với thiên lôi

Chương 143: Đối mặt với thiên lôi


Lá bùa này của hắn được chính trưởng lão Bạch Thiện Nhân ban tặng, giúp cho người sử dụng sẽ không thu hút sấm sét đánh về phía mình, có thể đảm bảo an toàn.

Nhờ vậy mà từ lúc này trở đi, những tia sét tuy có bắn về phía Cao Phong nhưng đều chỉ xoẹt qua bên ngoài, hoàn toàn không chạm được tới cơ thể.

Xung quanh người hắn hiện lên một vòng sáng bao phủ toàn thân, ngăn cản mọi sự đe dọa từ phía bên ngoài. Cao Phong thở dài một hơi, từ từ ngồi xuống lơ lửng trên tầng mây, bắt đầu quá trình cảm thụ.

Nơi mà hắn đang ngồi liên tục có ánh chớp lóe lên, gây ra những t·iếng n·ổ đùng đùng, khiến cho Thiết Thiệt ở trong túi trữ vật mà còn sợ hãi. Trái lại với nó, nét mặt Cao Phong ban nãy còn khẽ động đậy, nhưng giờ đây đã hoàn toàn chìm vào trạng thái tĩnh tọa.

Bắt đầu từ viên sinh mệnh của hắn, lôi điện nhanh chóng được vận chuyển, biến thành những sợi tơ sét mà quấn chặt lấy cơ thể.

Những sợi tơ sét này nhanh chóng thoát ra bên ngoài, bay vòng vòng quanh người, cảm giác vô cùng phi thường.

Trong tâm trí Cao Phong hiện tại vô cùng trống rỗng, hắn bắt đầu quá trình cảm thụ mà bản thân đã học được trong sách. Để hoàn thành quá trình này, hắn cần phải vượt qua được thiên uy của chính những tầng lôi điện kia.

Sấm sét là nỗi sợ nguyên thủy nhất của nhân loại, từ khi con người tồn tại cho tới nay, giống như tự ý thức chúng ta tự sinh ra sợ hãi. Mà để có thể hoàn toàn nắm giữ thần thông hệ lôi, điều đầu tiên mà tu sĩ cần chính là vượt qua được nỗi sợ bản nguyên này.

Cao Phong nhắm mắt cảm ngộ, bên tai liên tục được những âm thanh đùng đùng từ ngoài truyền vào, cảm giác nghe như tiếng quở trách của thần linh giáng xuống. Sâu trong không gian tâm thức của hắn, cảnh vật cũng đang biến động dữ dội, rõ ràng Cao Phong vẫn chưa thể hoàn toàn bình tĩnh.

Hắn hít vào một hơi thật sâu, từ từ thả lỏng. Đôi mắt tuy nhắm nhưng thần thái vẫn như tia sét bắn về phía ngoài. Cảm giác giờ đây của hắn như đang đứng chính giữa một vùng không trung rộng lớn, bốn bề là hàng vạn con lôi long đang bảo phủ, muốn trấn áp hắn.

“Nỗi sợ bản nguyên, ta phải xóa bỏ nó!”

Cao Phong dậm mạnh chân một cái, bàn tay hắn lập tức có tia sét bắn ra, chuyển thành một tấm lưới lớn mà phủ lên trên không trung. Tấm lưới có lôi điện chạy quanh này nhanh chóng ập về phía trước, bao phủ lấy lôi long, nhanh chóng tóm gọn một mẻ lớn.

Hắn lại nhanh chóng xoay tay một cái, nhớ lại những gì mà trưởng lão họ Bạch đã nói, muốn xóa bỏ nỗi sợ, phải hoàn toàn làm chủ được nỗi sợ, khống chế tiêu diệt được nó.

Bàn tay hắn nhanh chóng bắt tới, đem tấm lưới cùng hàng ngàn con lôi long bóp mạnh một cái, tức thì từ trong đó liền có vô số t·iếng n·ổ phát ra, kèm theo là một lượng ánh sáng chiếu ra mạnh tới nỗi không còn thấy được thứ gì.

Ầm ầm ầm ầm.

Những t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc, lập tức khiến Cao Phong phải mở mắt ra, bình tĩnh nghiễm nghiệm lại mọi việc. Hắn cuối cùng cũng làm xong bước đầu, cảm thụ uy lực của thuộc tính lôi để xóa bỏ nỗi sợ trong tiềm thức.

Nhưng mà đây chỉ là bước đầu của việc cảm ngộ, hoàn thành cảm thụ thì bước tiếp theo chính là cảm ngộ. Để làm được điều này, Cao Phong biết rằng hắn cần phải tiến sâu hơn vào trong trung tâm của biển mây, nhìn thấy được càng nhiều thiên lôi thì càng tốt.

“Đừng Cao Phong, ngươi không chịu nổi đâu, nếu vào đó mà gặp thiên lôi đánh trúng, sợ rằng tấm bùa này cũng không bảo vệ nổi cho ngươi!” Thiết Thiệt đứng một bên ngăn cản.

Nó vào lúc này cũng khẽ xem qua quá trình cảm thụ của Cao Phong, khi thấy hắn lần nữa mở mắt thì đã vui mừng không thôi. Thiết Thiệt hiểu khả năng học thức của Cao Phong rất sâu, cho nên vừa cảm thụ đã tìm được vấn đề mà nhanh chóng hoàn thành.

Nhưng giờ hắn muốn hoàn toàn hiểu rõ bản chất, phải tiếp tục trải qua quá trình cảm ngộ, điều này khiến Thiết Thiệt có sự bất an. Thiên lôi là thứ mà không phải cường giả nào cũng có thể đối mặt được, dù biết Cao Phong tuy mạnh, nhưng sợ có bất trắc nào thì sao.

“Ta không sao, ta có thể bảo đảm cho mình!” Cao Phong bình thản nói.

Hắn nhanh chóng phóng người bay đi, tìm kiếm nơi mà thiên lôi mạnh nhất đang diễn ra. Chỉ cần mất một chút thời gian tìm kiếm, cuối cùng trước mặt Cao Phong cũng hiện ra thứ mà hắn cần tìm.

Ngay bên kia giờ đây là một mảnh ánh lôi như vô bờ bến, sấm sét chớp giật. Vòm trời bị một tầng lôi điện bao phủ, hệt như cảnh tượng tấm lưới được đan bằng lôi mà Cao Phong đã huyễn hóa.

Cột thiên lôi phía trước khác hoàn toàn với thiên lôi bên ngoài này, khí tức áp bức cùng với uy lực thật không thể tưởng tượng. Nếu người nào mà tâm trí không kiên định, thậm chí chỉ cần nghe âm thanh sấm giật đùng đùng cũng đã đủ phát run.

Cao Phong nhìn thấy cũng nhanh chóng dừng lại, tuy hắn không sợ hãi, nhưng vẫn cảm giác nó có thể gây hại cho bản thân. Tin chắc là vậy, Cao Phong liền lấy từ ra một chiếc hộp, đưa tay mở ra.

Bên trong chiếc hộp này là đan Mệnh Hòa, Cao Phong định mượn dược lực của nó để chống chọi trong quá trình cảm ngộ thiên lôi kia. Việc này tuy rất khó khăn, nhưng để an toàn thì hắn buộc phải làm vậy.

Hắn đưa tay cầm viên đan cho vào miệng rồi nuốt xuống, tiếp theo lại đưa người phóng thẳng tới phạm vi của thiên lôi. Lần này hắn không phải bước vào trạng thái tĩnh tọa nữa, mà trực tiếp hiên ngang đứng đó, sừng sững như một pho tượng để cảm ngộ sự kì diệu của thiên lôi.

Hai mắt Cao Phong không chớp lấy một cái, nhìn chăm chú về đường thiên lôi trước mặt. Dược lực từ viên đan dược kia bắt đầu tỏa ra, khiến cho Cao Phong rơi vào một trạng thái vô cùng bất định.

Hắn cảm giác bản thân như đang tan ra tại chỗ này, dung nhập làm một với biển mây, vờn quanh mà cảm ngộ sự biến hóa của cảnh tượng bốn bề. Nhìn thiên lôi đang đánh xuống không ngừng, thật chẳng khác nào một con lôi long đang tung hoành khắp trời đất.

Lôi long này khác hẳn với lôi long đã thấy trước đó, giống như đây là chúa tể của lôi long. Có nó thì những con khác mới có thể hoạt động, nó chính là tiêu điểm trong tất cả.

Con lôi long tung hoành về phía trước, bất ngờ lại chuyển hướng tiến về phía Cao Phong, khiến cho tâm thần cảm ngộ của Cao Phong chấn động. Nhưng rồi đột nhiên sắc mặt Cao Phong lại lạnh ngắt, không hành động gì, bởi vì hắn biết chỉ có kẻ sợ hãi thì mới né tránh.

Còn hắn, hắn sẽ trực tiếp đối mặt, chỉ có thế mới hiểu được hoàn toàn thiên lôi!

Nhìn thấy lôi long đang đánh tới phía mình, bàn tay Cao Phong cũng nhanh chóng dang ra. Mười ngón tay liên tục bắt chéo, cuối cùng trước mặt mới hiện lên một tấm lưới nhỏ, được kết xuất từ thuật pháp hệ lôi.

Đây không phải giống như Cao Phong huyễn hóa mà chính là chân thật, hắn đã có thể nắm được thần thông này. Bàn tay của hắn vung ra, tấm lưới bằng lôi điện kia cũng bắt đầu được phóng đại, trong một khắc đã to tới trăm trượng.

Nhưng mà với kích thước này thì chưa đủ, lôi long phía trước có kích thước chiều dài tới mấy dặm hoặc hơn. Chỉ cần một cái vẫy đuôi thôi, là tấm lưới của Cao Phong sẽ tiêu tan ngay lập tức.

Điều này Cao Phong không phải không nghĩ tới, bởi vậy mà hắn nghĩ phải sử dụng thêm tuyệt học mà hắn mới luyện được gần đây. Trong một tháng thời gian này, ngoài việc nghiên cứu Lôi Thực thì hắn còn thành công luyện được tầng thứ hai của Long Tranh Hổ Đấu.

“Long Tranh Hổ Đấu, Long!” Cao Phong hét lớn.

Toàn thân Cao Phong lập tức phát sáng, từng dòng khí màu vàng có lôi điện đan xen nhanh chóng bay ngược ra sau, hình thành một con thần long cực to. Thần long thăng thiên hiện ngay sau lưng Cao Phong, khí tức uy mãnh, một tiếng gầm rống liền làm cho không gian nơi đây phải chấn động.

Con thần long dài trăm trượng này chính là bảo thuật tầng thứ hai trong Long Tranh Hổ Đấu, sau một tháng không ngừng tu luyện thì Cao Phong cũng đã luyện thành.

Hắn chưa sử dụng để chiến đấu thực tiễn, chỉ thử dùng trong không gian tâm thức khi kết hợp với Thái Hư Hóa cảnh, có thể nói đây mới là lần đầu tiên Cao Phong sử dụng chân chính.

Mặc dù vậy trong mắt hắn vẫn hiện lên một sự tự tin, sự tự tin này nhanh chóng chuyển thành sức mạnh, khiến cho Cao Phong càng gia tăng tốc lực mà đối đầu với lôi long phía trước.

Cơ thể hắn đang phát sáng, lượng thần năng bao phủ khắp người, kéo theo thần long phía sau mà đánh tới. Thần lực trong người hắn không ngừng tuôn ra, cộng thêm dược lực từ đan Mệnh Hòa, khiến giờ khắc này Cao Phong cảm thấy không gì có thể cản nổi hắn.

Thần Long, lên!

Cao Phong hét lên một tiếng rồi đánh một chưởng tới trước, lập tức thần long màu vàng phía sau liền vận chuyển. Nó gầm lên một cái dữ dội, xung quanh bốn chân liên tục có sấm sét tỏa ra, liền phá không lao nhanh về phía trước.

Kết hợp cả tấm lưới sét của Cao Phong ở trên kia, cộng thêm sức mạnh cường đại của thần long hắn vừa thi triển, nhưng Cao Phong lại có cảm giác bấy nhiêu vẫn chưa đủ.

Hai nguồn lực lượng cực mạnh nhanh chóng v·a c·hạm, lôi long trực tiếp lao đến, xung quanh nó gây nên t·iếng n·ổ ầm ầm, biển mây cuồn cuộn không ngừng vận chuyển.

Đồng dạng với nó, thần long của Cao Phong cũng lao nhanh hơn, chỉ có điều kích thước của nó chỉ bằng một phần mười lôi long, tình thế vô cùng một chiều.

Ầm ầm!

Hai bên v·a c·hạm với nhau, sấm sét liền ngay lập tức chấn động không gian, cảm giác như trong từng bước chân đều có lôi điện phủ xuống.

Thần năng cuồn cuộn như sóng biển dâng cao, đánh bậc về hai phía, khiến Cao Phong từ xa mà cũng cảm giác cả cơ thể lẫn linh hồn đều bị trấn áp mạnh mẽ.

Nhưng mà đúng như Cao Phong nghĩ, uy năng của hắn vẫn chưa thể làm gì lôi long kia, chỉ có thể đối địch miễn cưỡng. Mắt hắn chớp một cái, lập tức thấy được từ trong biển phù văn sôi trào, lôi long khổng lồ vẫn đang hung hăng mà vọt ra ngoài.

Chương 143: Đối mặt với thiên lôi