Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Loạn Thế Cường Sinh
Unknown
Chương 146: Nhiệm vụ tông môn
Màu sắc của từng nhiệm vụ ngoài việc thể hiện cho độ khó tăng lên, theo đó phần quà ở mỗi độ khó cũng có sự khác biệt với nhau. Điều này là đương nhiên, ngoài ra phần thưởng còn phụ thuộc một phần vào thời gian mà người làm hoàn thành nhiệm vụ.
Cao Phong tập trung lắng nghe người phía trước giải thích, sau một lúc cũng coi như nắm bắt được mọi thông tin ở đây. Sau khi nói xong hắn liền cảm tạ người này, tiếp theo muốn chọn một nhiệm vụ phù hợp với mình.
Hắn dù sao cũng chỉ là lần đầu đi làm, cho nên không muốn quá mạo hiểm, nghĩ chỉ cần chọn một nhiệm vụ màu xanh lam là được. Hai mắt Cao Phong nhanh chóng dính chặt trên bảng nhiệm vụ, bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ theo như định hướng.
“Cái nào đây, nhiều nhiệm vụ quá!” Cao Phong nói, gương mặt hắn hơi co lại.
Đôi mắt hắn chớp chớp, hết nhìn trên lại nhìn xuống dưới, không biết đã dò qua bao nhiêu hàng trên bảng. Ở đây có quá nhiều nhiệm vụ, đa dạng mọi loại độ khó, khiến cho Cao Phong hơi lúng túng khi chọn lựa.
Cuối cùng sau một lúc, vì muốn thử xem thế nào, Cao Phong bèn chọn một nhiệm vụ màu xanh lam. Nhiệm vụ với mức độ này không khó, rất thích hợp cho người mới, cho nên dù đã đến sớm nhưng trên bảng chỉ còn lại tầm mười mấy tấm ngọc giản thuộc loại này.
Cao Phong đưa tay cầm tấm ngọc giản, ánh mắt liền chăm chú tới phía dưới mà đọc yêu cầu trên đó.
“Tìm và tiêu diệt yêu thú Đoạt Huyết linh, mang về hai mươi cá thể. Phần thưởng sẽ là một ngàn điểm vinh dự, kèm theo đan dược mang tên Tụ Nộ!” Cao Phong thầm đọc, thái độ hết sức tập trung.
Hắn vừa đọc xong cũng vừa nghĩ trong đầu, lại nhìn xuống dưới tập trung xuống dòng chú thích bên dưới. Trong này ghi Đoạt Huyết linh sinh sống ở vùng đầm lầy phía Nam, cách nơi đây khoảng chừng trăm dặm hơn.
“Được rồi, làm thôi!” Cao Phong thầm nghĩ.
Hắn để ngọc giản vào trong túi trữ vật, phóng người rời khỏi chỗ này, đi theo hướng dẫn trên ngọc giản để làm nhiệm vụ. Nhưng mà chợt cơ thể của Cao Phong đột nhiên khựng lại, dùng truyền âm nói với Thiết Thiệt.
“Thiết Thiệt, ngươi biết Đoạt Huyết linh này là yêu thú gì không?” Cao Phong lên tiếng hỏi.
“Biết chứ, loại yêu thú này thích nhất là máu người. Ngươi cứ đi tới đó, trên đường đi ta sẽ giải thích thêm!” Thiết Thiệt liền dùng truyền âm đáp lại.
Cảm thấy lời nó nói có một sự rõ ràng như vậy, khiến cho Cao Phong cũng yên tâm hơn rất nhiều. Hắn không nghĩ ngợi gì nữa, liền vội vàng tranh thủ làm ngay, còn làm thêm nhiệm vụ khác.
Hắn hóa mình thành một tia sáng chói, phi hành lên trên không trung rời khỏi tông môn Thất Huyết, một đường tiến về nơi sinh sống của Đoạt Huyết linh.
Trên đường đi, Cao Phong một mặt tập trung tìm kiếm thông tin trên ngọc giản, một bên lại nghe Thiết Thiệt trong túi trữ vật nói cho hắn về thông tin của Đoạt Huyết linh.
Đám Đoạt Huyết linh này không phải yêu thú bậc cao, cho nên Thiết Thiệt nói hắn cũng đừng quá lo lắng. Không phải ngẫu nhiên mà người giao nhiệm vụ lại xếp nó vào nhiệm vụ màu xanh lam như vậy.
Nhưng mà Cao Phong cũng hơi có chút thắc mắc, bèn mở miệng hỏi:
“Có điều ta chưa hiểu, không phải nói trên đại lục này đã càn quét hết yêu thú hay sao. Tại sao vẫn còn một số yêu thú tồn tại!”
“Ngươi cái nào cũng nhanh hiểu sao lại hỏi câu trời ơi vậy, yêu thú bị đẩy khỏi đại lục là những yêu thú bậc cao, hình thành linh tính gây hại cho nhân loại. Còn yêu thú như Đoạt Huyết linh nói riêng hay một số loài khác nói chung, chẳng phải yêu thú bậc cao đâu mà phải bị tiêu diệt!”
“Mặc dù yêu thú nguy hiểm, nhưng tất cả bộ phận trên người nó đều có giá trị rất lớn đối với cường giả. Giống như nhiệm vụ này đây, chẳng phải ngươi cũng đi thu thập Đoạt Huyết linh về cho ai đó sao!”
Thiết Thiệt chậm rãi nói, tuy giọng điệu có phần chăm chọc Cao Phong nhưng cũng rất rõ ràng, không có gì giấu diếm.
Mà Cao Phong sau khi nghe nó hỏi cũng hiểu rõ mọi việc, đột nhiên lại hỏi:
“Vậy còn những yêu nhân như Hồ Băng Tâm ngày đó, cùng với sáu người học trò của ông Ba Lưới đã cứu ta thì sao?”
“Cái này ta chịu, chắc do trời đất rộng như thế, nhiều thì không nói nhưng số ít thì chỉ cần không gây sóng gió quá lớn thì vẫn sống được!” Thiết Thiệt lại trả lời.
Hai người Cao Phong cùng với nó trò chuyện một khoảng thời gian, cuối cùng thần thức của Cao Phong mới ngưng lại, bỗng tập trung tới một chỗ bên dưới. Từ những miêu tả của cảnh vật mà hắn đọc được, hắn khẳng định nơi đây chính là chỗ được nêu trong ngọc giản.
Trước mặt hắn hiện ra cảnh tượng một khu rừng đầm lầy lớn, ở giữa khu rừng có một cái cây to sừng sững, đâm thẳng lên giữa trời. Cái cây này to tới mức kinh ngạc, giống như một vị thần bảo hộ cho cả cánh rừng.
Cao Phong tới nơi thì nhanh chóng đáp người xuống mặt đất, lại lần nữa lần theo dấu vết được ghi trong ngọc giản. Hắn bay người là là dưới mặt đất, một lát sau đã phát hiện thứ mình cần tìm.
Đám Đoạt Huyết linh trước mặt to cỡ hai thước, đang bay vo ve xung quanh một con vật gì đó to lớn. Thần thức của Cao Phong được thả ra phía trước, liền thấy được bọn chúng đang hút máu của sinh vật kia.
Nó sở hữu cái vòi cực to, đâm sâu vào trong thân thể của sinh vật khổng lồ, hút từng ngụm máu lớn vào trong cơ thể. Mỗi một lần hút được, thân thể của Đoạt Huyết linh đều tỏa ra một lượng khí tức tà dị, khiến Cao Phong cảm thấy hơi quen thuộc.
“Tấn công nó đi Cao Phong, lúc này nó đang hút máu sẽ bị bất ngờ đó!” Thiết Thiệt nói.
“Được!” Cao Phong lập tức đáp lại.
Tay hắn vỗ vào túi trữ vật, Ngũ Hỏa Đăng Quang liền nhanh chóng bay ra lơ lửng trên bàn tay. Hắn niệm quyết chỉ thẳng về phía trước, năm đường lửa hừng hực liền lập tức bay ra, t·ấn c·ông về đám yêu thú.
Những đường lửa này có sức t·ấn c·ông rất lớn, nó nhanh chóng như hóa thành năm con rắn lớn bay tới, vồ thẳng về phía Đoạt Huyết linh.
Một con trong số Đoạt Huyết linh đang hút máu thì chợt ngẩn đầu, đột nhiên thấy từ phía đằng sau có năm đường lửa lớn đang bắn tới mình thì trở nên hoảng hốt. Bọn nó chỉ vừa chạy một cái, lập tức có một tia sáng xoẹt ngang qua.
Tia sáng này là binh khí trường thương của Cao Phong, được hắn vận thần lực mà ném tới, nên có uy lực rất đáng sợ. Thanh thương như hóa thành một mũi công kích, khiến không gian vang lên tiếng rít chói tai, đâm thẳng vào một con Huyết linh đang hút máu.
Đám Đoạt Huyết linh thấy đồng bọn bị g·iết thì liền hoảng sợ kèm theo tức giận, lập tức ngừng việc hút máu mà đi tiêu diệt kẻ xâm nhập. Chúng ta có gần trăm con lao nhanh mũi tên, tiến thẳng để t·ấn c·ông Cao Phong.
Ánh mắt của Cao Phong bắt trọn khoảnh khắc, ngay khi chúng lao tới liền dùng Ngũ Hỏa Đăng Quang mà t·ấn c·ông.
Từng tiếng xẹt xẹt vang lên, ánh lửa bắn vào đám yêu thú lập tức khiến chúng trở nên m·ất m·ạng. Tiếp theo Cao Phong cũng dùng thần thức thu cây thương lại, dùng nó quét ra vô số trảo khí lôi về phía trước.
Hắn kết hợp Ngũ Hỏa Đăng Quang và thần thông của mình một cách nhịp nhàng, khiến cho việc tiêu diệt Đoạt Huyết linh chẳng có gì là khó. Từng con từng con một nhanh chóng rơi xuống, sau một lúc đ·ã c·hết không còn con nào.
Lúc này Cao Phong mới dừng lại, lập tức giơ bàn tay ra phía trước. Bàn tay hắn có sấm sét chảy dài, được Cao Phong dệt thành một tấm lưới bằng thuật pháp.
Hắn dùng tấm lưới này để thu hết đám sinh vật trên mặt đất lại, trở về tông môn để nhận thưởng.
“Xong rồi, về thôi!” Cao Phong có sự vui vẻ, chợt mở lời nói.
“Nhanh đi, nơi này hung hiểm đó, không khéo sẽ khiến kẻ khác tới đây!” Thiết Thiệt trong túi trữ vật cũng lên tiếng nhắc nhở.
Nghe nó nói vậy, Cao Phong cũng nghĩ đúng mà gật đầu, vội vàng thu hết số xác Huyết linh trên mặt đất lại. Sau khi làm xong mọi việc, hắn mới phóng người lên không trung, trở về tông môn để trả nhiệm vụ.
Hắn bay đi không lâu, đột nhiên lại nghe tiếng Thiết Thiệt từ trong túi nói:
“Ngươi nghe này Cao Phong, ta khi xưa còn đi với Phạm Bá, có nghe hắn nói qua về việc một loài Huyết Linh ở phía Tây!”
“Vậy rồi sao!” Cao Phong hơi tỏ ra thắc mắc.
“Từ từ, để ta kể. Loại Đoạt Huyết linh đó theo miêu tả hình như cũng giống ở đây, nhưng lại có một vấn đề, chính là trong đàn thường có một con Đoạt Huyết linh chúa!”
“Đoạt Huyết Linh chúa?” Cao Phong ngỡ ngàng hỏi lại Thiết Thiệt.
“Ừm, nghe đâu Đoạt Huyết linh chúa nếu hút được ba giọt máu người, gặp được may mắn sẽ trở nên biến dị. Mà nó nếu tu luyện lâu dài, sẽ có thể hóa thành bản thể nửa người nửa yêu đó!” Thiết Thiệt bình tĩnh đáp.
“Vậy ta đoán ngươi muốn nói ở đây cũng có thể xuất hiện Đoạt Huyết linh chúa phải không?”
“Ta ban đầu cũng nghĩ vậy, nhưng mà không xuất hiện thì thôi. Nếu xuất hiện phải cực kỳ cẩn thận!”
“Ta biết rồi, đằng nào ta cũng xóa hết khí tức của mình rồi mà!” Cao Phong cười cười đáp.
. . .
Sau khi Cao Phong về lại tông môn, hắn nhanh chóng đi tới chỗ bảng nhiệm vụ để trả lại ngọc giản cùng những gì hắn đã lấy được. Hắn đi vào trong nơi trả nhiệm vụ, đưa cho một người giá·m s·át ở đó, liền được người kia trả lại một số điểm vinh dự kèm theo viên đan dược đã nói.
Cao Phong vui vẻ đi ra, hắn thấy thời gian vẫn còn dài cho nên tiếp tục làm tiếp để đổi điểm vinh dự. Hắn tranh thủ lúc còn mấy nhiệm vụ bậc lam để làm, nếu như hết thì thật uổng phí.
Vậy nên Cao Phong lại tiếp tục nhận, rồi lại tìm một số thông tin để làm. Cứ thế hắn đi đi về về, thời gian nhanh chóng trở về chiều, rốt cuộc Cao Phong cũng hoàn thành xong ba nhiệm vụ tông môn.
“Ba ngàn điểm vinh dự, không biết đổi được một viên đan tốt nào không ta?”