Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Loạn Thế Cường Sinh
Unknown
Chương 155: Tranh tài sắp diễn ra, hoàn thành Long Hổ Song Kích
Cao Phong đưa tay chống cằm, vừa nhìn trận chiến vừa suy nghĩ tới sự kì diệu mà kinh văn dung hợp đã mang lại cho hắn. Loại kinh văn này tới nay Cao Phong vẫn không biết nó là gì, chỉ biết rằng nó là một loại thần thông, có thể thực hiện việc dung hợp, giúp cho kết hợp công pháp với nhau trở nên dễ dàng.
Hắn đã từng thành công kết hợp Thái Hư công và Huyền Minh thủ thành chưởng pháp Thái Huyền. Lấy sức mạnh của Thái Hư bổ sung cho Huyền Minh, từ đó tạo được một chiêu thức mạnh mẽ hơn.
Nhưng giờ trước mặt hắn là hai loại bảo thuật khổng lồ này, Cao Phong không biết có làm được hay không, hắn lại nghĩ:
“Cho dù bảo thuật này là gì, nhưng mà cốt lõi vẫn là một dạng thuật pháp. Tầng đầu là Hổ, tầng hai là Long, vậy thì có khác gì dung hợp hai thuật pháp để tạo thành tầng ba Long Hổ Song Kích!”
“Ta suy nghĩ chỉ thêm rối rắm, cứ thử trước rồi tính tiếp!”
Cao Phong quả quyết nói như vậy, hắn liên tục gật đầu, biểu thị cho sự chắc chắn trong suy nghĩ của mình.
Hắn nhanh chóng đứng dậy, đưa tay lên niệm quyết, bắt đầu quá trình kiểm chứng cho suy nghĩ. Từng dòng từng dòng chú ngữ trong miệng hắn vang ra, bỗng nhiên hóa thành thực chất, sau đó kết hợp lại với nhau, tạo thành vô số đường xích sắc dài.
Từng dòng chú ngữ được chuyển thành xích sắc bay đi, chúng hóa thành thực chất mà nhanh chóng lao thẳng về phía hai đầu thần thú bên dưới. Những sợi xích màu vàng này chứa đựng thần thông, bắt đầu tóm lấy thân thể của cả hai thần thú kia.
Thần thú thấy bản thân bị tóm thì liên tục vùng vẫy để thoát ra, nhưng Cao Phong ở trên vẫn quyết tâm giữ vững. Hắn liên tục niệm quyết, mục đích là để hai thần thú kia có thể nghe lời hắn, chấp nhận hợp tác với nhau.
Những sợi xích màu vàng được tạo từ phù văn giữ chặt, từ chỗ của Cao Phong cho tới hai bảo thuật kia. Sức lực phản phệ của hai thần thú này là quá lớn, khiến cho tâm thần của Cao Phong cũng phải chấn động.
Bọn chúng không chịu hòa hợp với nhau, dù Cao Phong có dùng xích giữ lại nhưng thần Hổ và thần Long vẫn tiếp tục quyết đấu. Thấy tình hình cứ tiếp diễn như vậy, Cao Phong cũng có chút tức giận, liền truyền thêm thần lực thêm vào những sợi xích sắc.
Thần lực có ẩn chứa sấm sét bên trong phóng ra, cộng thêm cả đây là không gian tâm thức của Cao Phong, cho nên hắn có thể dễ dàng sử dụng thiên lôi để ra uy.
Cao Phong chỉ tay một cái lên trời, bên trên lập tức truyền xuống tiếng chấn động, tiếp ngay sau liền thấy vô số đường sấm sét đánh xuống. Những đường sét này cũng giống như thần thông chú ngữ của Cao Phong, ngay khi hiện ra liền hóa thành đường xích mà lao tới tóm chặt vào hai thần thú đang vùng vẫy.
Tức thì, hàng trăm sợi xích đã bám chặt lấy bọn chúng, không cho bọn chúng có cơ hội động đậy. Từ chỗ của hai bảo thuật nhìn lại Cao Phong, thấy rõ cơ thể của hắn đang sáng lên, trở nên khổng lồ, sấm sét sau lưng biến thành những bức tranh phù văn huyền ảo, thể hiện uy nghiêm như thần linh.
Đột nhiên bàn tay của Cao Phong từ trên cao hạ xuống, chú ngữ trong miệng liên tục đọc lên, khiến cho những sợi xích của hắn phát sáng tới cực điểm. Ngay khoảnh khắc này, sự uy nghiêm Cao Phong đã thành công trấn áp hai thần thú bên dưới, khiến cho bọn chúng ngạc nhiên tới tột độ, không còn có thể động đậy.
“Thần Hổ, thần Long, ta cần hai người hợp tác với nhau, xóa bỏ hiềm khích mà giúp ta thi triển ra Long Hổ Song Kích!”
Tiếng nói của Cao Phong như hóa thành mệnh lệnh, càng giống như tiếng sấm ầm ầm vang vọng. Khẩu hiệu của hắn vừa mới được nói ra, đã thấy một tầng áp lực dày đặc, khiến cho không gian tâm thức này phải rung lên.
Thần Hổ và thần Long nhìn thấy được biểu hiện này của Cao Phong, chúng nó cũng trở nên cảm thấy một sự uy h·iếp rất lớn. Hai loại bảo thuật này trước kia chỉ đơn giản là cho Cao Phong mượn uy lực, có thể đôi chút lấn át lý trí của hắn, nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác, bọn chúng đã chấp nhận lấy Cao Phong.
Nhìn ánh mắt của bọn chúng, Cao Phong cũng thầm biết được bản thân đã thành công. Có thể khiến hai loại thần thú này chịu hòa hợp với nhau, Cao Phong nghĩ rằng phần lớn là đến từ tác dụng của kinh văn dung hợp kia.
Lúc này thần Hổ và thần Long cũng không còn vùng vẫy nữa, cả hai đều đứng im tại chỗ. Thần Hổ trở lại nằm dài trên mặt đất, còn thần Long bên trên thì bay qua lại chực chờ.
Nhìn thấy cả hai như vậy, Cao Phong liền mừng thầm, lập tức biến cơ thể trở lại trạng thái ban đầu, sau đó mới hạ xuống mặt đất. Hắn nhìn tới phía hai bảo thuật thần thú, bất ngờ hô lên một tiếng.
“Long Hổ Song Kích!”
. . .
Thời gian trôi qua nhanh chóng, rốt cuộc đã đến ngày chuẩn bị cho đại hội tranh tài giữa các học trò. Ngày hôm nay là một ngày nắng đẹp, trên không trung của tông Thất Huyết đã thấy có vô số học trò đang phi hành qua lại.
Trong số những người đang bay lại thấy Cao Phong, hắn đang trên đường đến đại sảnh đường của bờ Đông. Từ ngày hôm qua, hắn đã nhận được ngọc giản triệu tập của trưởng lão, bảo hắn sáng sớm phải đến tụ hội.
Cao Phong nghĩ lại thì cười lên một tiếng, hắn lại chợt nhìn vào trong viên sinh mệnh của mình. Trên đó đã có thêm một mảnh vỡ lớn được tách ra, đây chính là thành quả lớn nhất của Cao Phong trong khoảng thời gian vừa rồi.
Hắn, Cao Phong đã thành công đột phá lên Luyện Cân!
Việc này xảy ra cách đây khoảng nửa tháng, lúc đột phá Cao Phong cũng tự giác đi ra bên ngoài để hoàn thành công đoạn này. Sau khi đột phá xong, hắn lại tận dụng số đan dược đổi từ điểm vinh dự, tiếp tục củng cố để phát triển tu vi hơn nữa.
Tuy tu vi hiện giờ của Cao Phong chỉ mới đạt tới Luyện Cân sơ kỳ, nhưng cơ thể qua quá trình dài tu luyện Thể Quyết Lôi Cương đã tiến bộ rất nhiều, gần như đã đạt tới cực hạn của Chân Thân.
Nhìn thấy bản thân như vậy, Cao Phong không khỏi cảm thán cho sự cố gắng của mình, cũng như sự trợ giúp từ trưởng lão họ Bạch. Công pháp mà ông ta cho hắn ít gì cũng có phẩm chất từ Hoàng trở lên, vì vậy mới giúp cho hắn có thể dùng lôi điện mà tẩy rửa cơ thể, đột phá lên rất nhanh.
Đáng lý hôm nay, Cao Phong định hoàn thiện luôn tầng thứ ba của công pháp Thể Quyết Lôi Cương này, bằng việc đi vào một trận thiên lôi nhỏ để hấp thụ chúng.
Việc hấp thu thiên lôi, để thiên lôi tẩy rửa cơ thể là điều cần thiết của tầng thứ tư Thể Quyết Lôi Cương. Nếu thành công luyện được như vậy, không chỉ cơ thể sẽ tăng mạnh mà thuộc tính trong sinh mệnh cũng được gia tăng thêm rất nhiều.
Nhưng mà giờ đây hắn được trưởng lão triệu tập sớm, trong lòng cũng có sự không đành. Tuy nghĩ như vậy, nhưng Cao Phong cũng nghĩ tới việc hắn đột phá tới Luyện Cân, thể hiện ra là Tôi Thể, việc này sẽ giúp hắn nhận được phụ trợ của các vị trưởng lão.
Để bộ mặt của bờ Đông vẫn có thể giữ vững, ngoài ba anh em họ Ngô ra, còn cần hắn cùng Văn Khang đi ứng chiến. Cao Phong cũng không biết tu vi của bản thân có thể gây ra sức ép gì hay chưa, nhưng mà để đấu một trận vậy thì cũng không khó.
Nghĩ như vậy một hồi, tới khi lần nữa tập trung, cuối cùng Cao Phong cũng đã tới được sảnh của bờ Đông. Hắn nhanh chóng đi vào trong đó, thấy được tại đây đã có ba anh em họ Ngô chờ sẵn, nhưng lại không thấy Văn Khang đâu.
“Đăng Quang, ngươi còn chờ gì nữa, tiến lại đây!”
“Thưa, vâng!”
Trước mặt Cao Phong, Quốc Tiến đứng đó khẽ xoay người ra sau. Khi thấy Cao Phong đi vào thì Quốc Tiến liền hất tay, bảo hắn tiến tới đứng cùng với mình. Cao Phong nghe vậy thì không dám nghĩ nhiều, lập tức đi tới, đứng vào vị trí của hàng ngũ học trò.
Các học trò của bờ Đông chỉ có mấy người này, Cao Phong cũng chẳng hiểu vì lý do gì mà lại có ít người như vậy. Nhưng mà hắn đoán phần nhiều là do học trò không muốn gia nhập vào bờ Đông, bởi vì bờ Đông không có các vị trưởng lão cường đại như bên bờ Tây.
Đột nhiên thấy ánh mắt của vị trưởng lão Anh Đào trên cao quét xuống, bà ta bắt đầu mở miệng nói.
“Tất cả học trò đã có mặt, vậy ta sẽ nói thẳng với các ngươi!”
“Cuộc tranh tài lần này, ta hy vọng vào các ngươi rất nhiều, cho nên các học trò đừng làm ta mất mặt!”
“Về phần Đăng Quang, lúc trước ta hứa nếu ngươi trong thời gian ngắn đột phá được lên Tôi Thể, ngươi sẽ có thưởng! Vậy nên đây mà phần thưởng mà ta muốn tặng cho ngươi!”
Trưởng lão Anh Đào ngồi trên cao, bà ta hất tay một cái, một cái hộp nhỏ ngay lập tức hiện ra, sau đó bay thẳng về hướng Cao Phong. Mà Cao Phong cũng đưa hai tay đón nhận, gương mặt vẫn rất bình tĩnh, đưa tay ra lễ.
“Học trò xin cảm tạ tấm lòng của trưởng lão!” Cao Phong cúi người xuống nói.
Hắn khẽ nhìn qua ánh mắt của mấy người kia, thấy Quốc Tiến thì vẫn điềm tĩnh không có lấy một cái chớp mắt. Quốc Việt thì cười cười đưa tay làm dấu cổ vũ hắn, còn Quốc Trinh lại vô cùng khác thường.
Ánh mắt của cô ta giống như vô hồn, mà sự vô hồn này Cao Phong đã thấy từ lúc mấy người rời khỏi khu mỏ kim sinh cho đến nay. Điều này khiến cho Cao Phong cảm thấy kì lạ, trong đầu hắn đột nhiên nghĩ tới một người đã làm điều này, đó là Văn Khang.
Nhưng mà Cao Phong cũng không nghĩ nhiều, lúc nhận xong hộp quà từ trưởng lão Anh Đào, hắn cũng nói muốn trở về tiếp tục tu luyện. Việc này được trưởng lão đồng ý, cho nên hắn lại trở ra bên ngoài mà đi về.
Ngay khi về trong phủ của mình, Cao Phong liền gọi Thiết Thiệt tới, cả Huyết Mị cũng tò mò đi theo. Cao Phong cùng Thiết Thiệt vô cùng hồi hợp, hắn mở chiếc hộp nhỏ ra, thấy được bên trong là một viên đan dược lớn.
“Đan dược cấp năm, đây là đan dược cấp năm!”