Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 160: Quyết chiến với Lam Vy

Chương 160: Quyết chiến với Lam Vy


Nghe cô gái này nói rồi thở dài, có cảm giác chán nản, khiến cho Cao Phong thầm cười gượng chứ chẳng biết làm sao. Hắn cũng nhanh chóng đưa tay ra lễ, giới thiệu tên của mình.

“Đăng Quang, bờ Đông Thất Huyết!”

“Lam Vy, phái Vạn Tượng!”

“Thì ra là người ở phái Vạn Tượng, nhưng sao người ở phái trực thuộc lại có thái độ kì vậy nhỉ?”

Cao Phong nghe cô gái trước mặt xưng tên, bỗng nhiên trong đầu hiện lên vài suy nghĩ lung tung. Nhưng mà hắn cũng định thần tập trung tới trận chiến, hiện tại không phải là lúc suy nghĩ, mà là lúc phải chiến đấu.

Ánh mắt hắn đảo tới cô gái phía trước, bỗng nhiên lại thấy cô ta cũng nhìn hắn, cười lên một cái thân thiện. Hai tay cô ta bỗng nhiên để ở sau lưng, đôi chân thon thả nhảy chân sáo, làm bộ dễ thương mà nhảy từng cái tới phía Cao Phong.

Nhìn thấy vậy, Cao Phong bỗng tập trung tới không hiểu chuyện gì. Nhưng mà hắn bỗng cảm giác từ thần thức dưới chân có gì đang lao tới, bỗng phóng người nhảy thẳng lên trên.

Vừa mới rời khỏi mặt đất, đã thấy dưới chân của Cao Phong có một chấn động kì lạ, mặt đất nứt ra. Từ trong cơn chấn động thò ra một cái đầu cực lớn, há cái miệng rộng định vô lấy Cao Phong.

Cái đầu thú này không phải yêu thú bình thường, mà là một loài cây ăn thịt, cái miệng bự kia chính là hình dáng bông hoa của nó nở ra, có vô số răng nhọn mọc trên cánh hoa.

Bông hoa ăn thịt này chộp trật Cao Phong, thấy hắn bay ra sau liền thụt xuống lại bên dưới, tốc độ rất nhanh đã biến mất không còn tung tích.

“May mà ta cảnh giác tránh nhanh, nếu không đã bị loài hoa kia nuốt lấy rồi!” Cao Phong thầm nghĩ, hắn lại đưa người thả xuống dưới đất.

Ánh mắt Cao Phong lộ rõ sự bình tĩnh, giống như đã biết trước được chuyện này sẽ xảy ra. Bởi vì từ khi vào đây, Cao Phong đã cảm thấy có gì khác thường, có những loài thực vật giống như đang nhìn tới Cao Phong.

Điều này tuy chỉ là cảm tính, nhưng Cao Phong sau nhiều trận chiến khác nhau, đã khiến giác quan hắn nhạy bén lên rất nhiều. Giờ đây khi tình huống nguy hiểm thật sự xảy ra, đã kết luận cho sự cảm tính đúng đắn của Cao Phong.

Hắn vừa nghĩ vừa đưa chân đáp xuống,Cao Phong lại thấy trước mắt có hàng hàng dây leo bắn về phía hắn. Cao Phong nhanh chóng đưa tay chuyển động, đánh phá đi hàng dây leo kia, tiếp tục né tránh.

Lúc này cô gái tên Lam Vy kia cũng phát hiện Cao Phong né tránh những đòn công kích vừa rồi rất điêu luyện, cho nên mới lấy làm ngạc nhiên. Cô ta chính là chủ nhân của những hoa ăn thịt hay dây leo vừa rồi, lúc này mới lên tiếng nói.

“Công nhận ngươi nhạy thật, vậy mà nhìn ra được những cái cây ta đã bố trí. Nhưng mà như vậy chưa là gì đâu, xem tiếp tục đây!”

Lam Vy cười lên một vẻ khinh thường, bàn chân bất ngờ co lên một cái nhảy phốc bay lên không trung. Cô ta đưa mắt nhìn xuống dưới quan sát, lại đưa tay bắt quyết, xung quanh liền có vô số rễ cây khổng lồ bắn tới chỗ cô ta.

Những rễ cây này ngay tức khắc liền phủ lấy người Lam Vy, khiến cho giống như cô ta đang bị chìm trong một biển rễ cây khổng lồ. Rễ cây quấn quanh tạo thành một vòng tròn lớn, bất ngờ từ trong đó mọc ra hai tay, hai chân, kèm theo một cái đầu.

Lại thấy từng cái rễ cây tiếp tục biến hóa, Cao Phong nhìn thấy mà ngạc nhiên đến mức ngưng tròng mắt. Hắn nhìn một chút cũng phát hiện ra, pháp thuật của Lam Vy đang tạo thành một người khổng lồ được kết cấu từ rễ cây.

Người khổng lồ này cao tầm trăm trượng, sau một lúc không ngừng biến hóa, liền có dáng vẻ trông như Lam Vy. Chỉ một khắc sau, từ chỗ người cây khổng lồ phát ra một nguồn xung lực mạnh mẽ bắn ra xung quanh, báo hiệu sự biến hóa đã hoàn thành.

“Pháp thuật này mạnh thật, không ngờ cô ta còn trẻ như vậy mà kỹ xảo khống chế lại mạnh như vậy!” Cao Phong thầm nghĩ, trầm trồ với cảnh tượng trước mặt.

Tại chỗ người cây kia, cột khí tức cao v·út cũng đang từ từ thu lại, không bộc phát dữ dội nữa. Chỉ thấy người cây nhìn tới Cao Phong, đưa chân tới trước giậm mạnh một cái, xung quanh bất ngờ đều vang lên những cơn chấn động ầm ầm.

Trong cơn chấn động này, đột nhiên có từng cái rễ cây đâm khỏi mặt đất mà bắn ra, lao thẳng tới trước. Chúng như hóa thành những sinh vật sống, nhao nhao công kích, phát ra những cơn đ·ộng đ·ất kịch liệt.

Cao Phong thấy những cái rễ khổng lồ đang từ dưới đất lao về phía mình, cũng tập trung tránh né. Hắn bay lên trên cao, dùng chân đạp qua hết từng cái rễ này đến cái rễ khác, liên tục tránh đi những đường t·ấn c·ông như vũ bão.

Đột nhiên từ trước mặt có một cái rễ bất thình lình đâm tới, đánh thẳng chính diện vào người Cao Phong. Hắn thấy vậy cũng không hoãn loạn, bình tĩnh vung tay, tập trung thần lực vào cây thương mà đâm tới trước một đòn.

Ngay khi cây thương đâm tới rễ cây kia, nguồn lực trên mũi thương càng bộc phát dữ dội, phá đi cái rễ cây này. Sau khi đánh xong Cao Phong lại không ngừng, tiếp tục triển khai công kích xuống phía dưới.

Tay của hắn có sấm sét đan vào, đánh ra một chưởng lớn về phía trước. Chưởng lớn này của hắn có uy lực cực mạnh, chỉ tiết là Lam Vy sớm đã bố trí những dây leo thật to ngăn cản, cho nên có thể dễ dàng chống đỡ lại được.

Cô ta bắt đầu di chuyển, thân thể người cây khổng lồ cử động, vung cánh tay biến dài đánh tới trước. Hai cánh tay cứ như đường roi khổng lồ, liên tục quật mạnh, khiến cho Cao Phong phải tập trung mới có thể né tránh.

Hắn đi xuống bên dưới, chạy xung quanh khu vực tầng tháp để tránh đi những đòn roi đang từ trên cao quật xuống. Càng chạy nhanh thì hắn lại càng thấy dây leo trên đầu quất xuống nhanh hơn, cứ như cơn mưa ập tới vậy.

Bỗng chốc, Cao Phong phát hiện phía trước có điểm lạ, trên từng dây leo như vậy mà lại bắt đầu xuất hiện phù văn. Phù văn trên dây leo biến hóa, khiến dây leo cũng phát sáng theo, đột nhiên kết lại sau đó phủ xuống đầu Cao Phong.

“Cô ta muốn tạo ra một cái lồng để bắt ta, không dễ đâu!” Cao Phong nghĩ thầm.

Hắn đưa người nhảy về phía sau, tránh đi cái lồng giam bằng dây leo đang chụp xuống. Sau khi tránh được Cao Phong lại đưa mắt nhìn về phía người khổng lồ cây, mục tiêu hiện tại chính là làm sao lôi được Lam Vy từ trong đó ra ngoài.

“Có thể dùng Ngũ Hỏa Đăng Quang để đốt nó không nhỉ, những dây leo này xanh mơn mởn như vậy, không biết có cháy được hay không?”

Cao Phong tự nghĩ như vậy, nhưng hắn lại muốn thử qua mới biết được, bèn đưa tay lấy Ngũ Hỏa Đăng Quang ra. Trong tay đã có vật mình muốn, lúc này Cao Phong mới bay lên cao, bắt quyết niệm chú, thúc giục pháp bảo hoạt động.

Từ trong Ngũ Hỏa Đăng Quang, năm cột lửa lớn bất ngờ bay ra, hóa thành năm con rồng lửa. Năm con rồng này được Cao Phong điều khiển, chúng bất ngờ xoay tròn rồi chìm vào nhau, hóa thành một cầu lửa như mặt trời, phát ra sức nóng hừng hực.

Quả cầu này được Cao Phong dùng thần lực như biển trong cơ thể bồi tiếp, cho nên càng lúc càng to ra, nhiệt độ cũng cao hơn bình thường rất nhiều.

Sức nóng của cầu lửa này rất mạnh, làm cho không khí trong tầng tháp nóng lên nhanh chóng. Càng không nói đến đám thực vật dưới đất, chúng liền bị sức nóng làm cho héo khô, trở nên rũ rượi.

Nhưng mà thực vật của Lam Vy là thực vật tạo từ pháp thuật, cho nên cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều. Nhìn thấy quả cầu như mặt trời trên không trung, Lam Vy cũng trầm trồ pháp bảo có uy lực mạnh như vậy, nhưng cũng vung một tay mà đánh lên.

Đúng lúc này, Cao Phong mới đưa tay chỉ tới trước. Quả cầu lửa ngùn ngụt trên đầu hắn nhận lệnh, lập tức bắn tới trước, phá không lao nhanh đánh về phía Lam Vy.

Thần lực trên cầu lửa sôi trào, hỏa lực cực nóng khiến cho không gian trong tầng này tất cả đều b·ốc c·háy. Những bông hoa lửa không ngừng bắn về bốn phía, rơi trên thảm thực vật nơi đây, khiến cả cánh rừng cùng một lúc mà cháy cả lên.

Lúc này Lam Vy khi nhận thấy cầu lửa khổng lồ đang lao tới mình, hai cánh tay khổng lồ từ dây leo cũng tự động chấp lại. Trên đó bỗng hiện ra một vòng sinh khí nhiễu loạn, lại từ từ kết thành một tấm màn hình tròn giữa hai tay.

Tấm màn này phát ra ánh sáng bảy màu như cầu vồng, lại có phù văn chao lượn, càng khiến nó trở nên bất phàm. Ngay khi q·uả c·ầu l·ửa tiếp cận, đột nhiên tấm màn sáng mới bậc ra, liền khiến q·uả c·ầu l·ửa bị chấn động.

Cơn chấn động khiến cầu lửa dừng lại, đột nhiên chuyển hướng bất ngờ bắn thẳng lại Cao Phong. Cao Phong nhìn cầu lửa b·ị đ·ánh bật lại thì hoảng hồn, chưa kịp nghĩ ngợi đã thấy bản thân bị cầu lửa tiếp cận.

Ầm!

Cầu lửa p·hát n·ổ ngay chính giữa tầng tháp, phát ra một nguồn uy áp hủy diệt, tỏa về bốn phía. Lượng s·óng t·hần năng mà nó bắn ra cực mạnh, đủ để làm vô số tầng đất rừng bị xới tung lên, cực kì đáng sợ.

Chỉ trong một khắc, toàn bộ cánh rừng xanh um trước kia đã chìm trong biển lửa, chỉ còn những thực vật thần thông của Lam Vy là vẫn còn.

Ngay ở chỗ của Cao Phong lúc này, từ trong đám hoan tàng có một thân ảnh cháy đen đang đứng đó. Thân ảnh này chính xác là của Cao Phong, thấy rõ mặt mày tay chân của hắn, đau đâu cũng có vô số vệt đen của than khói dính lên.

Bản thân Cao Phong cũng b·ị t·hương ở một vài chỗ, nhưng may mắn là chưa ảnh hưởng gì chiến đấu. Hắn liên tục thở gấp gáp, nhớ lại tình cảnh ban này mà vẫn hoảng sợ.

Không ngờ Lam Vy lại có pháp thuật phản đòn lợi hại như thế, ban nãy nếu Cao Phong không kịp thời hóa ra thần Long, cũng như dùng trảo Lôi Long để ngăn cản cầu lửa, thì hắn đã sớm đánh cho b·ị t·hương nặng rồi.

Cao Phong bắt đầu bình ổn hơi thở lại, nhìn về phía Lam Vy. Mà cô ta thấy hắn vẫn còn ổn định, trong đầu như đánh giá, bất ngờ nói.

“Khá khen cho ngươi, thần thông người cây này của ta được gọi là bất bại đó, sớm thôi ngươi sẽ phải thua!”

Nhìn thấy cô ta đắc chí như vậy, khiến cho khí thế của Cao Phong được kích thích. Thật sự với những cái rễ dài bảo vệ xung quanh, lại có thần thông phản đòn trước mặt, khiến cho người cây của Lam Vy như biến thành một bức tường phòng thủ kiên cố, không thể vượt qua.

Chương 160: Quyết chiến với Lam Vy