Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 163: Đòn đánh cuối cùng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Đòn đánh cuối cùng


“Ngươi mạnh thật, nếu cứ tiếp tục thì ta và ngươi sẽ không thể phân ra thắng bại!”

Một chiêu mà hắn nói tới, chính là tầng thứ ba của Long Tranh Hổ Đấu, Long Hổ Song Kích.

“Điều tra rồi, nhưng lại chẳng tìm thấy gì cả. Lạ thật, cả một môn phái lớn như thế biến mất mà chẳng ai hay biết, chẳng biết thế lực nào đã làm việc này!”

Mà giờ đây đã bắt đầu chiến đấu, càng khiến Bạch Thiện Nhân muốn xem thử một chút. Ông ta đảo mắt nhìn qua lại, cuối cùng mới phát hiện thấy Cao Phong. Thấy hắn đang chiến đấu với một người mà ông cũng quen, lại khiến cho Thiện Nhân hứng thú quan sát.

Ngay khi thực hiện xong, người kia mới lập tức chỉ tay tới trước. Thanh kiếm như một đường sáng bắn tới, tốc độ nhanh hơn âm thanh, gây nên những tiếng phành phành không thôi.

Từ trong đám khói bụi, khi nhìn lại chẳng còn thấy thứ gì, một thần nữa hai chiêu thức của Cao Phong lẫn người kia lại bị triệt tiêu. Thân hình người kia chợt động, thu thanh kiếm về bên người, cười gằn nói:

“Hay là hắn tu công pháp gì có thể nhìn ra nguồn lực của đối phương sử dụng, từ đó có thể mô phỏng theo?”

Người này tướng mạo đàng hoàng, mới nhìn qua đã biết là Bạch Thiện Nhân, trưởng lão đặc biệt trong tông. Ngày hôm nay ông ta không tới đây để xem chiến từ sớm, bởi vì bận việc riêng phải đi ra ngoài.

Chương 163: Đòn đánh cuối cùng

Ông ta đã tìm hiểu suốt cả mấy ngày, lại chẳng thấy biểu hiện, hay phát hiện ra thế lực nào có liên quan. Việc này có sự quan trọng rất lớn tới tông môn, cả môn phái trực thuộc bị diệt mà chẳng hay biết, khiến cho uy nghiêm của tông môn sẽ bị giảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sao vậy, không thể đỡ nổi nữa sao. Bình thường nếu người khác thì ta sẽ cho ngươi thua rồi, nhưng ta rất ấn tượng gì ngươi đã chiến với ta rất lâu. Vậy đi, chiến thêm một lần nữa, lần này không tính!”

Đột nhiên từ trong phù văn hỗn độn, một ngón tay nhanh như chớp lao ra, đánh thẳng về phía Cao Phong. Hắn vội vàng thất kinh, chỉ kịp vận lực Huyền Minh lên hai tay chống đỡ, nhưng cũng chịu phải việc bị ngón tay kia đánh vào chính diện.

“Nếu không nhờ bản thân có giáp chiến hỗ trợ, nói không chừng ta đã b·ị t·hương nặng hơn rồi!” Cao Phong lại thầm nói, cũng đang đưa mắt nhìn tới phía trước.

Sắc mặt của Bạch Thiện Nhân cực kì khó chịu, ngồi một bên liền lấy từ trong người ta một cây thuốc lớn, liền chăm khói hút phì phò. Ông ta chẳng nể nang gì tông chủ hay mấy người ở đây, dáng vẻ vô cùng thoải mái, giống như đang ở nhà của mình.

Cao Phong đứng dậy, lau sơ qua v·ết m·áu trên miệng, ánh mắt đầy vẻ quyết tâm. Lần này đã nói là lần cuối cùng, cho nên hắn sẽ dốc hết thần lực trong người, đánh ra một chiêu thức mạnh nhất.

“Ta tính sai rồi!” Cao Phong thầm tự trách bản thân.

Bạch Thiện Nhân sau khi dùng truyền âm nói với tông chủ một lát, lại cuối cùng không nói gì, chỉ khẽ thở dài ra một hơi thuốc. Bấc Diệp là bạn tốt của ông ta, việc môn phái cả người lẫn vật biến mất vô cùng thần bí, khiến cho Bạch Thiện Nhân vô cùng muộn phiền.

Bất ngờ từ trong hai ngón tay của hắn chỉ lên, một luồng sáng vàng trắng đan xen bắn thẳng lên trời, tỏa ra uy năng rất mạnh. Ngay lập tức Cao Phong cũng nhận ra điều bất thường, liền sử dụng chiêu thức ngăn cản.

Trảo này của hắn ẩn chứa thần lực kinh người, được hắn dồn thuộc tính lôi kết hợp với sinh lực thuần túy, cho nên sức công phá gần như đạt tới ngưỡng mạnh nhất mà hắn có thể thi triển ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lúc này, bên phía đối diện với hắn, Cao Phong cũng nhận ra người trước mặt cũng không đơn giản. Hắn liên tục dùng chiêu cực mạnh, nhưng không có chiêu nào chạm được vào người tên kia, chẳng biết tới lúc nào mới có thể kết thúc.

Cả hai gây ra từng lớp từng lớp xung lực bắn ra, như có một tầng s·óng t·hần năng bao phủ, khiến cho không gian nơi đây liên tục biến đổi.

“Để xem thằng nhóc này làm được gì, nếu mà thể hiện không tốt, sau đợt này ta sẽ đá nó ra khỏi tông môn!”

Chỉ thấy trên đầu của thanh niên kia, một bàn tay màu vàng từ từ đánh xuống, phủ thẳng lên người Cao Phong. Hắn thấy vậy thì trong lòng thất kinh, vội vàng biến cánh tay thành vuốt rồng, đánh ra một trảo lao thẳng lên phía trước.

Ông ta đi tới chỗ mấy vị trưởng lão, đột nhiên lại tập trung về chỗ tông chủ Tôn Hoàng Văn, ánh mắt như muốn nói gì đó. Mà vị tông chủ sau khi thấy ông ta, cũng khẽ gật đầu, mở lời nói trước.

Thấy rõ ở chỗ mà hai loại thần thông công kích giao nhau, không gian như vặn vẹo, xuất hiện vô vàng vết rạn. Từ từ nhìn lại bàn tay màu vàng khổng lồ, đột nhiên thấy các ngón tay đang xuất hiện vết nứt, từ từ tan đi.

Thấy Cao Phong nhìn tới mình, tên kia cũng cười một cái bắt đầu mở miệng. Vừa rồi hắn thấy Cao Phong không còn đỡ được chiêu thức của mình, bắt đầu có ý lên giọng.

“Người này thực lực ngang bằng với ta, mỗi chiêu thức đều có thần lực tương đồng, chẳng lẽ hắn cố tình làm vậy để kéo dài cho tới khi sinh lực của ta tiêu hao hết!”

Một tiếng vèo vang lên, thanh kiếm đâm thẳng tới trước, ngay lập tức đâm tới thần Hổ của Cao Phong. Hai bên v·a c·hạm, liền gây nên một t·iếng n·ổ kinh hoàng, khói bụi dâng cao cả chục trượng.

“Khá lắm, đã đánh ra mười mấy chiêu nhưng vẫn chưa phân thắng bại được, tu vi của ngươi chắc hẳn là ngang bằng với ta rồi!” Người bên kia nói.

Lúc này ở trong tầng tháp của Cao Phong, hắn vẫn đang chiến đấu với người ở tầng thứ ba nghìn chín trăm tám mươi tám.

Bỗng nhiên Bạch Thiện Nhân không nghĩ tới chuyện này nữa, lại nhớ tới việc học trò đang tranh tài. Ông ta bỗng đưa thần thức tới ngọn tháp khổng lồ phía trước, tìm xem tên học trò Đăng Quang ở đâu.

Trong vòng sáng bao quanh thanh kiếm, mỗi một tia sinh khí giống như tơ mà đan vào nhau, bao bọc lấy thanh kiếm, cuộn lại từng sợi từng sợi, phút chốc đã bọc kín ở bên ngoài.

Vậy nên tông chủ mấy ngày hôm nay đã cho người điều tra khắp nơi, lại chú trọng nhờ Bạch Thiện Nhân điều tra. Nhưng mà ông ta lại chẳng có phát hiện gì, khiến cho trong lòng cả ông lẫn tông chủ đều phiền muộn.

Trước mặt hắn hiện ra một mũi kiếm lớn, mũi kiếm này được hắn dồn thần lực vào, càng ngày càng phát sáng, tỏa uy năng ra xung quanh.

“Phải dùng nó, lần này phải sử dụng tới nó thôi!”

Lần này hắn triệu hồi bảo thuật thần Hổ, khiến nó nhanh chóng nhảy vọt tới trước, t·ấn c·ông về phía đối phương. Người ở kia cũng nhìn thấy thần Hổ với uy lực cực mạnh này, cũng nhanh chóng bắt quyết.

Cao Phong đột nhiên nghĩ thầm, suy tư tới những trường hợp có thể xảy ra.

Ầm!

Tuy vậy, tông chủ vẫn nhìn Bạch Thiện Nhân với ánh mắt bình thường, không có gì quở trách. Ông ta chỉ khẽ nhìn tới Bạch Thiện Nhân một chút, đang dùng truyền âm để nói chuyện, lát sau mới dừng lại.

Người này được hắn chú tâm giảng dạy, bồi dưỡng thần thông hệ lôi, cũng chỉ muốn hắn dùng thuộc tính này đánh cho bọn học trò khác một trận tơi bời, cỗ vũ cho các học trò hệ lôi khác có thể tự tin. (đọc tại Qidian-VP.com)

Âm giọng của hắn làm khí thế của Cao Phong chốc lát tăng cao, nhưng không vì vậy mà hắn lơ là cảnh giác. Nghe người này nói chiến thêm một lần nữa, Cao Phong cũng đã nghĩ ra chiêu thức để đối phó với hắn.

Không nghĩ nhiều nữa, hắn lập tức đưa tay bắt quyền, thần năng trong người lập tức trào ra, tạo thành một cơn lốc lớn cuốn quanh người hắn, khí tức xông thẳng lên trên.

“Bạch Thiện Nhân, ông đi điều tra việc của phái Ngũ Diệp, đã điều tra ra được gì rồi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt cùng khuôn mặt của hắn vô cùng xung mãn, thần lực trong người vừa dồn ra lại lập tức hồi phục. Việc này là do sinh mệnh cùng thể chất của hắn đang mang, có tên là mệnh thể Quang Hòa.

Chiêu thức này hắn chưa từng sử dụng với ai trước đây, cũng có thể nói đây là lần đầu để hắn thử nghiệm uy lực của hai loại bảo thuật cùng nhau công kích.

Bàn tay khổng lồ màu vàng v·a c·hạm với trảo của Cao Phong, hai bên đối chiến quyết liệt, khiến không gian xuất hiện những gợn s·óng t·hần năng không ngớt. Cả hai chiêu thức đối kháng, tạo nên xung lực bắn về bốn phương, phá đi mọi vật bên trong phạm vi ảnh hưởng.

Đòn đánh vừa rồi, rõ ràng Cao Phong đã hơi có sự sơ xuất trong việc đánh giá đối phương. Không ngờ chiêu thức của người kia mạnh tới vậy, trảo Lôi Long với uy lực như thế mà chỉ hủy đi bốn ngón trên bàn tay, để lại một ngón lao thẳng tới người. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Quá khen, nhưng mà ngươi cũng rất mạnh!” Giọng điệu của Cao Phong rất chậm, hắn đáp.

Hai bên đang không ngừng dùng những chiêu thức đối đầu với nhau, nhưng mà khi cả hai chiêu thức v·a c·hạm, thần lực tương đương, cho nên liền bị triệt tiêu.

Xung quanh thanh kiếm ngoài những sợi khí thần bao phủ, còn không ngừng có không khí bị nứt ra, tạo nên một kỹ xảo vô cùng đẹp mắt.

Cặp mắt của tông chủ Thất Huyết đầy ý tứ nhìn tới Bạch Thiện Nhân, nhưng mà Bạch Thiện Nhân cũng không có gì thay đổi. Ông ta đi tới một bên, bộ dạng buồn bực mà đáp lại:

Ầm ầm!

Cơ thể Cao Phong b·ị đ·ánh bay ra xa một chút, lúc đứng dậy đã thấy trên miệng đầy màu. Hắn vội lấy ra vài viên đan cho vào miệng, bình tĩnh ổn định, nhìn chằm chằm về thanh niên phía trước.

Với một trảo này, Cao Phong khẳng định có thể ngăn được đòn đánh của đối phương. Nhưng mà nhìn bàn tay khổng lồ đang sắp v·a c·hạm với trảo của mình, lại khiến hắn có chút bất an.

Lại thêm hai t·iếng n·ổ to nữa, ở chỗ thần thông đối chiến đã không còn nhìn thấy gì, chỉ có ánh sáng phù văn bao phủ. Từ chỗ đó, Cao Phong bỗng thấy có gì đó không ổn, chẳng biết xảy ra vấn đề gì.

Đang trong lúc Cao Phong còn suy nghĩ, thì ở bên còn lại đã thấy thanh niên kia đang bắt đầu xuất ra chiêu thức mới. Lần này thấy hắn bắt quyết, chỉ thẳng lên trời, sau đó mới hô ra một tiếng thật to.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Đòn đánh cuối cùng