Lol: Thời Đại Quang Vinh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49 : Chuẩn bị hoàn tất
Lục Cảnh đưa mắt nhìn ra bên ngoài hành lang, khóe miệng không kìm được nở một nụ cười hoài niệm.
Ở kiếp trước, thời điểm gia đình Lục Cảnh gặp phải khó khăn, thành tích học tập bắt đầu sụt giảm nghiêm trọng, người thầy này cũng không từ bỏ, tích cực khuyên nhủ hắn cố gắng học thi cấp ba, thường thường còn lấy cớ mua một ít đồ dùng đến nhà giúp đỡ.
Chỉ là Lục Cảnh sợ ba không hình dùng được kết quả, hắn suy nghĩ một chút, ước lượng bài làm của mình xem thế nào, liền nói: "Chắc tổng điểm mỗi môn cũng được trên 9 điểm"
"Thầy, em cảm thấy thật rất ưa thích nghề điện tử này, ba năm qua cảm ơn thầy hết lòng kèm cặp, em sẽ mãi biết ơn thầy" Nói xong, Lục Cảnh liền trực tiếp cho thầy chủ nhiệm của mình một cái cúi đầu.
Vô số mảnh giấy trắng xóa đang bay trên bầu trời, vô số máy bay giấy và hạc giấy, bóng bay đủ màu được học sinh tung v·út bay lơ lửng trên khắp sân trường.
Hắn ước chừng 27, 28 điểm hẳn là không có vấn đề.
"Dạ, ngày kia, ngày 30 bắt đầu bay ạ"
....
"Thi xong rồi à con, may ba vừa tới kịp lúc nãy, mẹ đi làm không đón con được, đi.. Ba chở con về."
"Dạ..."
Trần Hải yên lặng nhìn vào mắt Lục Cảnh, hắn cũng không có tránh né, ánh mắt biểu lộ cực kỳ kiên định quyết tâm.
Trước kỳ thi, Lục Cảnh vẫn còn có chút lo lắng, dù sao ở kiếp trước hắn cũng không làm hoàn thành tốt bài thi tốt nghiệp của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải lúc này cũng một mặt tiếc nuối nói: "Lục Cảnh, thầy cũng không ngờ em lại lựa chọn nghề này a, thành tích của em rất tốt, làm sao lại không muốn đi học nữa" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi đi, Lục Cảnh chỉ theo chân ba mẹ lần lượt đi thăm hỏi ông ba một lần, bởi vì nghề nghiệp tuyển thủ thực rất ít thời gian rảnh, lần này đi, có lẽ phải mấy năm nữa hắn mới có thời gian trở về thăm nhà.
Hồ Ngọc Vân vừa định nói "Không được" lại nhìn thấy ánh mắt của chồng, tâm lý hơi hơi mềm nhũn.
"Dạ" Lục Cảnh gật đầu bước chân lên xe, bên tai đã lập tức nghe được ba của mình hỏi.
"Ừ, khi nào thì đi"
Tất cả học sinh đều vui vẻ trút bỏ mọi áp lực mà bọn họ đã phải chịu đựng trong suốt ba năm. Lúc này được giải tỏa thì phải điên một lần, bởi vì sau này sẽ càng phải chịu nhiêu áp lực hơn, không điên bây giờ, sau này rất khó có cơ hội.
Hai ngày tiếp theo, sau khi kết thúc bài thi tốt nghiệp cuối cùng vào buổi chiều ngày 27, Lục Cảnh cuối cùng cũng xem như là thở phào nhẹ nhõm.
Thầy trò nói chuyện một hồi, cuối cùng Lục Cảnh mới gật đầu cười: "Chào thầy, em đi ạ, thầy ở lại giữ gìn sức khỏe!"
Chỉ thấy ở ngoài cổng trường, một trung nhiên mắt to mày rậm, mặt mày phấn chấn nhìn thấy hắn xuất hiện, khuôn mặt lập tức kích động đi tới.
Khắp sân trường, dãy lớp tràn ngập tiếng xé sách, tiếng hoan hô, cười nói cuồng loạn.
Trần Quốc Sơn tâm lí lộp bà lộp bộp, vừa nghĩ đến việc phải nằm viện thêm vài lần, lập tức cảm giác không thơm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải cũng gật đầu cười: "Ừm, cố lên, thầy tin em sẽ làm được, em vẫn luôn là học sinh xuất sắc nhất trong lòng thầy"
Trần Quốc Sơn khó có thể tin, sửng sốt nói: "Làm gì đến mức đó, con có lầm không"
Vào buổi chiều ngày kỳ thi tốt nghiệp trung học kết thúc, một cơn mưa tuyết rơi bất chợt có báo trước rơi dày đặc ở khắp trường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam nhân này hiển nhiên chính là ba của hắn, Trầm Quốc Sơn.
"Đúng vậy, bác sĩ nói trong mấy năm phải kiêng rượu tuyệt đối, ba cũng không muốn phải phẫu thuật thêm mấy lần chứ"
Nhưng mà hắn thật nghiện uống rượu, lâu lắm không đụng vài chén, cũng cực kỳ khó chịu.
Được được được, ngày mai sẽ đi kiểm tra.
Trong lòng nổi lên hứng thú, hắn cũng lấy mấy tờ giấy lẻ tẻ ở trên bàn viết lên họ tên cùng mục tiêu của mình, gấp thành mấy chiếc máy bay giấy, sau đó chạy ra ngoài hành lang ném xuống.
Chính vì vậy mà Lục Cảnh mới không ngần ngại thành tâm cúi đầu trước thầy của mình.
Lục Cảnh yên lặng ngắm nhìn một hồi, sau đó mới đi ra khỏi cổng trường thi.
Bàn học trong lớp của Lục Cảnh cũng đổ nát lộn xộn, dưới chân còn nằm chằng chịt các loại mảnh giấy.
Sau khi thi, Lục Cảnh được xếp vào lớp chọn, Trần Hải còn đích thân đến mời hắn vào lớp của mình.
Ngày hôm sau...
"Chắn chắn, chắc chắn"
Tuổi trẻ thật sự rất tốt ! Cố gắng đừng để lại nuối tiếc !
"Tháng sau có báo điểm thì biết..." Lục Cảnh cười nói: "Chúng ta về ăn cơm đã, đừng để mẹ chờ lâu"
"Được rồi, hôm nay là lần cuối cùng, ngày mai phải bỏ hiểu chưa"
"Nhưng hôm nay con nó vừa thi xong, cho anh ăn mừng hai chén, hai chén thôi được không?" Trần Quốc Sơn dùng giọng điệu thương lượng nó: "Từ ngày mai trở đi, anh trực tiếp bỏ rượu không uống nữa, mặc cho em giá·m s·át"
Trần Quốc Sơn nghe xong một mặt khổ sở, hắn trước đó kiêng rượu là vì bắt buộc, nhưng bản chất từ đầu đã thích rượu, muốn dứt ra hiển nhiên là vẫn chưa thể.
"Thi cử thế nào? Có làm được bài không, mà thôi, ba không hỏi cái này, đã thi xong thì cứ nghỉ ngơi đi, đừng áp lực quá" Trần Quốc Sơn chợt nhớ tới Lục Cảnh vừa mới thi xong có lẽ rất mệt, hỏi quá cũng không nên, đành ngắt miệng chuyển đổi đề tài: "Đói bụng chưa, chắc là mẹ con ở nhà cũng nấu cơm xong hết rồi, cả nhà ta hôm nay phải ăn thật ngon một bữa"
Lúc này Lục Cảnh đang ngồi ở trong văn phòng giáo viên, cả phòng lớn chỉ có thầy chủ nhiệm của hắn ngồi đó.
Trong suốt thời gian này, Lục Cảnh đều tích cực giữ liên lạc đều đặn với huấn luyện viên Lee Ji Hoon, mọi thủ tục để có thể đáp ứng yêu cầu thi đấu hợp pháp ở Hàn Quốc đều đã được KT Rolster cùng luật sư đại diện hoàn thiện gần như đầy đủ, chỉ còn đợi ngày cất cánh là có thể chính thức đi ra nước ngoài.
Thậm chí thằng nhóc Vũ Quang Lê còn cam đoan sẽ gọi bạn bè theo dõi cổ vũ đứa bạn thân của mình.
Trần Hải nói tiếp: "Cái nghề này thầy không hiểu lắm, nhưng rủi ro rất lớn, vậy nên phải cố gắng hết sức biết không. Qua đấy có khó khăn gì gọi thầy, thầy giúp được sẽ giúp"
Nghe vậy, Lục Cảnh hít sâu một hơi, một lần nữa cúi đầu thật sâu, nói: "Vâng, em biết rồi ạ"
Nhưng sau khi thi xong, Lục Cảnh mới cảm giác bài thi thật sự không khó khăn lắm, đúng vậy, khá là đơn giản.
Lục Cảnh cũng ngẫm nghĩ, ba vừa mới phẫu thuật không lâu, thời gian sau còn phải định kì theo dõi, lúc này uống rượu hiển nhiên là rất nguy hiểm, khuôn mặt cũng cực kỳ nghiêm túc:
Trần Quốc Sơn cũng cầm một chai rượu mang ra bàn, còn chưa kịp đổ ra chén, đã nhìn thấy Hồ Ngọc Vân trừng mắt, quát lớn: "Quốc Sơn, em nói với anh bao nhiêu lần rồi, từ nay tuyệt đối không uống rượu, chẳng nhẽ anh muốn c·hết rồi à, mới phẫu thuật hai tháng trước thôi đấy"
Vừa mất thời gian, còn thiệt hại thêm tiền, mình đúng là quá bất cẩn.
Về đến nhà, cả nhà ba người ngồi ở trên bàn cơm, nhìn thấy thức ăn trưa này đúng là rất đầy đủ, một đĩa mướp đắng, một bát canh rau, thịt cá đều có đủ.
Nói xong lại đưa tay vỗ vỗ vả vai Lục Cảnh, chợt nhớ ra mà hỏi thêm: "Ba mẹ đều đồng ý cả chứ?"
"Ừm, tốt, tốt" Trần Quốc Sơn gật đầu cười khen ngợi vài tiếng.
Rời khỏi văn phòng giáo viên, Lục Cảnh bất chợt nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Lục Cảnh còn gặp mấy đứa bạn của mình để chào tạm biệt, đến khi cả bọn biết được hắn vậy mà được đội tuyển ở Hàn Quốc mời về thi đấu, tất cả đều hâm mộ cùng ghen tị không thôi.
Chương 49 : Chuẩn bị hoàn tất (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Cảnh cười cười, tự tin nói ra rõ ràng từng chữ: "Dạ, con làm bài rất tốt, chắc là không có vấn đề gì"
Trần Hải trầm mặc hồi lâu, mặt không tình, cũng không có ngăn cản Lục Cảnh đối với mình cúi đầu, cuối cùng mới lắc đầu thở dài: "Aii, đáng tiếc. . đáng tiếc, một hạt giống tốt, Lục Cảnh, thầy biết tính em luôn tranh cường háo thắng, thầy không có tư cách can thiệp quyết định của em, cũng không giúp được em cái gì"
Chính vì duyên phận này, suốt ba năm Trần Hải đều rất quan tâm kèm cặp Lục Cảnh. Không chỉ riêng là trong học tập, ngoài cuộc sống thầy cũng giúp hắn không ít.
"9 điểm" Trần Quốc Sơn đang lái xe đột ngột giật mình một cái, đầu óc có chút choáng, mỗi môn đều hơn 9 điểm, con mình cũng quá tự tin đi?
....
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.