Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 127: Thành công đột phá
Dưới sự hỗ trợ của hai viên đá Cảm Tri cao cấp, Triệu Hoài một lần nữa thành công cảm nhận được cái gọi là khí. Đang dần hình thành trong cơ thể, một luồng khí tức mạnh mẽ. Hắn ta liền hòa mình với đất trời, sau đó dẫn dắt khí của thiên nhiên vô tận từ từ đi vào trong nội thể bản thân.
Việc mà Triệu Hoài bây giờ cần làm, là dung hợp hoàn toàn hai loại khí đó trở thành một. Biến khí của đất trời, trở thành một phần khí của bản thân. Không ngừng dùng khí của thiên nhiên tẩy luyện cũng như nuôi dưỡng khí của chính mình.
Việc này mà làm tốt, tương lai mai sau thì không cần phải bàn tới nữa. Một đường tiến thẳng mà đi, không chút trở ngại. Còn nếu như mà làm không khéo, tiền đồ hủy hết, giống như bản thân rơi vào hố sâu khó bề trở mình.
Vì đây là lần đầu đột phá cấp 3, lại không có người dẫn dắt. Triệu Hoài vô cùng khó khăn trong việc tẩy luyện cũng như ngưng kết khí của chính mình. Mặc dù thời gian đã trôi qua khá dài, nhưng khí của hắn, cũng chỉ ngưng kết được một phần.
Khí của Triệu Hoài, một màu kim tức, ẩn hiện trong đó là chân long chi uy. Đây cũng chính là khí, khi xưa Long Thần ngưng kết mà ra. Hay còn được biết đến với một cái tên gọi khác, Chân Long Chi Khí. Một trong những loại khí mạnh nhất, từng được ghi nhận tới hiện tại.
Triệu Hoài bây giờ, đang trải qua giai đoạn quan trọng nhất của việc tấn thăng. Nếu như việc này đột nhiên dừng lại, thì mọi việc trước đây đều xem như công cốc. Nhưng trên trán hắn ta, lấm tấm mồ hôi, hơi thở đã có phần gấp gáp. E là còn tiếp tục như thế này, khó mà kiên trì cho được.
- Không ổn rồi, khí của ta sao mà khó ngưng kết ra thế? Dựa vào tình hình này mà đánh giá, e là trước khi ngưng khí thành công thì ta đ·ã c·hết rồi!- Triệu Hoài bắt đầu trở nên hoang mang, việc này đã có chút vượt ngoài tầm kiểm soát của hắn.
- Triệu Hoài đừng có phân tâm, tập trung tinh thần. Có gắng ngưng khí, ngươi mà thất bại, chúng ta đến cám còn không có mà ăn! Để ta bật nhạc, giúp ngươi đều chỉnh tâm trạng một chút!- DG ngay lập tức, phụ giúp một tay.
'Cánh hoa hồng xưa đã úa tàn, giờ người xoay bước theo ai thật nhanh. Để ta nơi đây đợi chờ, đơn coi một bóng hình, ú ồ ye, yé ồ u...' lời nhạc dịu dàng vang lên bên tai, thiếu điều khiến cho Triệu Hoài xém tí thì tức c·hết.
- DG, ngươi thật sự là đang giúp đỡ ta ấy à? Ngươi mà không nói ra, ta còn tưởng rằng ngươi đây là muốn hại c·hết ta nữa chứ? Muốn ta tẩu hỏa nhập ma hả gì, mà bật nhạc củ chuối này cho ta nghe?- Triệu Hoài nhịn không được, liền mắng vài tiếng cho bỏ tức.
- Người ta là có lòng giúp đỡ ngươi, ngươi vậy mà lại mắng ta. Không quan tâm tới ngươi nữa, tự mình lo liệu lấy đi!- DG càng giúp thì càng rối, liền dứt khoát không giúp cho lành.
Sau khi bị DG làm cho trày da trốc vảy, Triệu Hoài bình tâm tịnh khí, cố gắng điều chỉnh lại tốc độ ngưng khí của bản thân. Nhưng như vậy, mọi việc vẫn là có chút khó khăn. Cho dù làm thế nào đi chăng nữa, không sao đẩy nhanh tiến độ cho bằng được.
Chân Long Chi Khí được biết đến là một trong những loại khí mạnh nhất từng tồn tại trong lịch sử hàng trăm năm của lục địa Ấu Phi. Mang trong mình, là uy thế của chân long cũng như sức sức mạnh kinh trời của nó. Việc ngưng kết ra, hoàn toàn là không dễ dàng gì. Không có ý chí mạnh mẽ kèm theo đó là tư chất hơn người, làm sao xứng đáng với chân long chi uy.
Ngay lúc này, Triệu Hoài nhớ lại khoảng thời gian trước đây. Khi còn sống cùng với mẹ nuôi, người đã từng dạy cho hắn ta cách thức để đột phá cấp 3. Nhưng lúc đó, vì mải mê buồn ngủ, nên chẳng chú tâm được gì.
- Triệu Hoài, con có nghe ta nói gì không đấy?- Âm thanh vang lên bên tai, kéo Triệu Hoài trong cơn mê tỉnh lại.
- Mẹ kêu con à? À, ừm, nghe chứ, rõ là đằng khác nữa kìa!- Triệu Hoài mơ mơ màng màng mà đáp.
- Thằng nhóc nhà con, không chú tâm nghe giảng, lại ngủ rà ngủ gật. Cái tiền đồ của con, sao mà tăm tối thế?- Vừa nói, Hương Lan liền tặng cho hắn vài cái bạt tai yêu thương.
- Tăm tối gì chứ? Con của sau này, danh chấn thế gian, cường quyền ác bá. Không ai là không sợ, chống thì c·hết!- Triệu Hoài tự tin mà nói.
- Cái thằng con trời đánh này, làm gì không làm, lại muốn làm người xấu. Còn không mau học Thanh tâm tịnh nguyên pháp, điều chỉnh tâm cảnh của bản thân!- Hương Lan lớn tiếng quở trách.
- Mẹ à, không đọc có được không? Cái công pháp đó chẳng có giúp ít gì cả. Đã vậy, còn khó mà học thuộc nữa!- Triệu Hoài nói lời phàn nàn.
- Con nói thử xem, có học hay không thì bảo?- Hương Lan nghiến răng mà nói, lộ ra vẻ mặt đáng sợ. Nhìn về tình hình này, Triệu Hoài không còn cách nào khác ngoài việc miễn cưỡng làm theo.
- Tâm tịnh, mọi việc dễ. Tâm loạn, ắt sinh hoạ. Thanh tâm hoả d·ụ·c, đừng cố cưỡng cầu. Nhân sinh thế thái, cũng chỉ thoáng qua. Ưu mê chấp ngộ, mất nhiều hơn được,..- Triệu Hoài của hiện tại, miệng bắt đầu lẩm bẩm đọc từng chữ của Thanh tâm tịnh nguyên pháp.
Trên người hắn ta cũng vì thế mà phát sinh biến hóa cực kỳ lớn. Hai viên đá Cảm Tri còn lại, tự mình chủ động bay lên. Xoay vòng lấy Triệu Hoài, trực tiếp tham gia vào quá trình tấn cấp của người thiếu niên này.
Vốn dĩ tốc độ ngưng khí ban đầu, chậm chạp không thôi. Giờ đây đã khác, không chỉ tăng nhanh gấp mười lần. Mà độ tinh thuần của khí, còn được gia tăng đáng kể. Điều này khiến cho Triệu Hoài chấn kinh mà sợ. Không ngờ đến, công dụng của Thanh tâm tịnh nguyên pháp lại lớn đến mức như vậy. Ngày đó bỏ công bỏ sức ra học, đúng là không uổng.
Thừa thế xông lên, Triệu Hoài tiếp tục việc ngưng khí của bản thân. Hơi thở từng nhịp chậm rãi, bình tâm tịnh khí. Khiến cho khí trong vòng bán kính 500m, đều tập hợp về nơi đây, trở thành một phần sức mạnh của hắn ta.
Rắn Cạp Xích bên ngoài, vốn dĩ đang ngon giấc, lại bị hành động của Triệu Hoài đánh thức. Nó mơ hồ cảm nhận, một sức mạnh cực lớn đang dần hình thành đâu đây. Tưởng rằng có bảo vật xuất thế, liên tục thè chiếc lưỡi dài của mình, kiểm tra tình hình qua một lượt.
Liền phát hiện ra sức mạnh đó, bắt nguồn từ khe hở trước mặt. Chỉ thấy, yêu thú từ từ bò lại gần, cảnh giác mà tiến tới. Lại dùng chiếc lưỡi rắn, thăm dò xung quanh một lượt. Thấy được mọi việc yên bình. Nó sau đó trực tiếp thè chiếc lưỡi dài ra, tiến sâu vào khe hở đó, tìm kiếm bảo vật.
Nào ngờ, bảo vật thì không có, thương thì có một cây, thuận thế mà chém đứt lưỡi rắn. Khiến cho Rắn Cạp Xích, vùng vẫy trong đau đớn. Âm thanh mà nó phát ra, vang tận khắp nơi, chim chóc vì thế mà bay tán loạn hết cả lên.
- Kêu cái quái gì chứ? Bộ đau lắm sao? Vậy thì, ta nhẹ tay một chút là được!- Triệu Hoài từng bước chậm rãi mà xuất hiện. Cảm giác mà hắn ta mang tới, giờ đây đã khác xưa.
Xung quanh Triệu Hoài ẩn hiện một làn khí tức màu trắng, lượn lờ quanh người. Lại cộng thêm vào tay cầm kim thương, thân mang chiến giáp, uy thế toả ra là không thể xem thường. Tư thái của hắn ta, cao ngạo vô cùng. Vẻ mặt đó, mười phần tự đắc.
Triệu Hoài đã thành công trong việc đột phá, trở thành chiến giả cấp 3. Có điều, khí tức trên người hắn ta, một màu nhạt nhòa. So với Chân Long Chi Khí ban đầu thì thật sự khác xa, không biết đây là chuyện tốt hay là xấu nữa đây.
- Nào lại đây! Ngươi là kẻ mai mắn, chứng kiến việc ta tấn cấp thành công đấy, tất nhiên là có thưởng rồi. Không biết, ngươi muốn ăn mấy thương của ta đây!- Triệu Hoài mỉm cười thân thiện, lộ ra chút tà ác trong đó.