Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31: Ngoài ý muốn

Chương 31: Ngoài ý muốn


Cuộc thi đã dần đi đến hồi kết, điểm số chung cuộc bây giờ vẫn đang cách biệt rất xa. Lớp A đang dẫn đầu với điểm số 9921 điểm, còn lớp C với điểm số cách biệt khá lớn, chỉ 6211 điểm.

- Bạn học Nhược Tuyết, 759 điểm!

- Bạn học Liên Hoa, 621 điểm!

Đến ngay cả Nhược Tuyết hay Liên Hoa báo cáo, số điểm lớp C cũng không khá khẩm hơn là bao. Điểm số lớp C bây giờ là 7591 điểm, còn về lớp A là 10010 điểm. Dường như tất cả đều đã hoàn thành báo cáo, chỉ còn riêng Triệu Hoài và Thanh Đạt là chưa xuất hiện.

Lúc này, Triệu Hoài khí thế hừng hực, như mặt trời chiếu sáng màn đêm. Tự tin bước tới, xem ra thành tích cũng không tệ, mà là cực kì tệ.

- Bạn học Triệu Hoài, được 201 điểm. Xin mời người tiếp theo!

Thầy Mạnh đi tới, lúc này thì hoảng rồi. Nhẹ nhàng đặt tay lên vai Triệu Hoài, hắn ta mơ hồ cảm nhận được cái gọi là áp lực kinh người. Khiến cho bản thân, nhất thời khó mà thở nổi.

- Đó là điểm số quỷ quái gì vậy? Đừng nói với thầy, đây là tất cả những gì mà em có đó. Không phải những ngày nay, kiếm không ít điểm sao?- Chỉ thấy thầy Mạnh cố rặn ra nụ cười, nhưng nụ cười ấy lại đáng sợ không thôi.

- Đúng là học viên mà ngươi xem trọng có khác, kết quả này thật quá là ấn tượng!- Thầy Thông từ đâu bước tới, buông lời châm chọc.

- Không cần ngươi phải bận tâm, thắng thua còn chưa phân đâu. Ngươi tốt nhất vẫn nên là trở về lớp của mình đi!- Thầy Mạnh khẳng khái mà đáp, liền đem thầy Thông trực tiếp đuổi đi.

Triệu Hoài không nói gì, chỉ bình thản mà quan sát lấy xung quanh. Sau đó liền nói nhỏ với thầy Mạnh: 'Lúc nãy, tất cả số điểm của của bọn em đã b·ị c·ướp. Thầy nghĩ xem, kết quả thế nào?'

Chỉ thấy khuôn mặt của thầy Mạnh tối sầm lại, còn Triệu Hoài thì bày ra khuôn mặt mười phần đau đớn. 'Thầy... Đừng có bóp vai em nữa... Sắp, sắp gãy rồi! Là nói đùa đó, yên tâm đi chúng ta sẽ thắng mà!' Thầy Mạnh nghe được lời này, liền thu lại không ít sức lực.

- Bạn học Thanh Đạt, điểm số 2502 điểm. Là người có số điểm lớn nhất trong cuộc thi lần này!

- Thông qua thành tích hai lớp, lớp A với tổng thành tích là 10010 điểm, còn tổng thành tích lớp C là 10093 điểm. Người đạt được thành tích cá nhân cao nhất là Thanh Đạt, lớp C!

Từ trong đám đông, Triệu Hoài phát hiện ra một thiếu niên. Sắc mặt có phần u ám, hắn liền biết kẻ này có liên quan đến việc tập kích kia. Hiện tại, Triệu Hoài không chút manh động mà là ghi nhớ đối thủ, mai sau tìm cơ hội trả thù là được.

Triệu Hoài nhìn sang thầy Mạnh, nhẹ mỉm cười: 'Thầy xem, lớp chúng ta đã thắng. Phần thưởng mà thầy đã hứa với em, có phải là nên đưa rồi hay không?'

- Cầm lấy đi! Đây là một viên cường hóa cấp 2, có công dụng rất lớn trong việc hỗ trợ em tấn thăng chiến giả cấp 2. Phần thưởng này, có phải rất được hay không?- Thầy Mạnh từ trong người lấy ra một cái hộp nhỏ, tiện tay mà nhét vào trong người của đối phương.

- Tạm được mà thôi, em còn có việc cần làm nên rời đi trước đây, tạm biệt thầy!- Triệu Hoài khoé miệng nhếch lên nụ cười, hài lòng mà rời đi.

- Em có việc, ta cũng có vậy. Thông ơi là Thông, lần này xem ngươi đổ máu thế nào đây… He he!- Thầy Mạnh được trận cười sảng khoái, nét mặt gian tà cũng theo đó mà lộ rõ.

Trở lại khoảng thời gian trước. Lúc mà Triệu Hoài còn cùng với Thanh Đạt trò chuyện.

- Wa, ngươi không có cách mà nhìn ngươi kìa. Ta còn tưởng rằng ngươi đã tìm ra được giải pháp, nào ngờ... Xem ra là chúng ta mất trắng tất cả rồi. Số điểm đó khó khăn lắm ta mới có được, đúng là bất công mà...- Thanh Đạt than ngắn thở dài, u sầu mà nói.

- Ngươi muốn ta làm gì giờ, đau buồn khổ sở à? Mất trắng, ai nói vậy. Điểm số tất nhiên là ta có rồi!- Triệu Hoài điềm đạm nói, nét mặt thì tràn đầy tự tin.

( Vốn dĩ định giấu riêng một khoản lớn, lấy đó làm nguồn năng lượng cho DG. Xem ra là phải sử dụng tới nó rồi. Thù này ta sẽ nhớ, để ta biết được việc này là kẻ nào làm. Hậu quả... Khà khà!) Triệu Hoài nghĩ thầm, mười phần nham hiểm.

- Nhìn mặt ngươi kìa, xấu xa thật đấy. Có phải là đã làm chuyện ác gì rồi hay không?- Thanh Đạt một bên, ánh mắt không khỏi hoang mang.

- Đây là tất cả số điểm còn lại!- Triệu Hoài liền truyền phần lớn số điểm mà mình có cho Thanh Đạt- Một chút nữa, ngươi đem đi nộp là được!

- Wa, hơn hai ngàn mấy điểm, ngươi làm sao mà có? Đừng có nói với ta đây là quỹ đen của ngươi đấy. Mà tại sao ngươi không tự mình đi nộp?- Thanh Đạt một mặt hoài nghi nhưng không kém phần ngạc nhiên.

- Quỹ đen cái quái gì, đây là do ta g·iết yêu thú phần lớn mà có được! (Thực ra g·iết yêu thú chỉ chiếm phần nhỏ, còn phần lớn là ta vốn dĩ định ém lại. Không ngờ phải lấy ra tại đây!)- Tất nhiên Triệu Hoài vẫn giữ lại một ít, lấy đó làm nguồn năng lượng cho DG. Nét mặt hiện giờ, chua xót không thôi, đau từng đoạn ruột.

- Còn về việc tại sao lại là ngươi, tất nhiên là ta muốn quan sát. Hung thủ khi nhìn thấy ngươi còn số điểm lớn như thế, sẽ lộ ra sơ hở. Từ đó mà biết đối phương là ai!- Triệu Hoài nói thêm, bày mưu tính kế cũng không ít.

Trở lại hiện tại, Triệu Hoài tìm đến Thanh Đạt, hắn ta từ đó mà biết rõ thông tin đối phương. Người này tên là Trần Văn Thành, anh trai của Thị Thu. Nhan sắc hai anh em có phần giống nhau, chỉ có đều đôi mắt của Văn Thành là màu đỏ, như màu rượu vang.

Văn Thành mơ hồ cảm nhận, có người đang quan sát mình. Theo trực giác mà tới, là nhìn thấy cặp mắt của Triệu Hoài. Hắn ta từ đây mà nhận thức được, đối phương cũng không hề đơn giản.

- Không ngờ ngươi còn có chiêu này, xem ra là ta quá sơ xuất. Lần sau chúng ta đấu tiếp!- Văn Thành dùng khẩu hình miệng, hướng Triệu Hoài mà nói. Sau đó liền xoay người rời đi.

Với phương châm sống là quân tử trả thù, mười năm chưa muộn. Làm người quân tử, có thù phải trả. Triệu Hoài chờ đợi cái gọi là thời cơ, trực chờ báo thù, tạm thời thì sóng yên biển lặng.

Cuộc đi săn đến đây là kết thúc, ai trở về nhà nấy. Có người vui cũng có người buồn, xem ra thành quả lần này là không giống nhau. Mà người được lợi nhiều nhất, vẫn là thầy Mạnh. Người đau buồn nhất, không nói cũng biết là ai.

Triệu Hoài sau khi trở về, liền lập tức bế quan trong phòng. Hắn ta định nhân cơ hội này mà tấn cấp một phen. Dù sao hiện tại, việc trở nên mạnh hơn mới là quan trọng nhất. Tay cầm viên cường hóa cấp 2, mặt lộ ra vẻ hớn hở.

- DG, ngươi xem viên thuốc này, có thể giúp ta tấn cấp thành công hay không?- Triệu Hoài cất tiếng, ẩn trong sự trầm ổn đó, là niềm hào hứng của bản thân.

- Việc đó khó nói, muốn tấn cấp thành công thì cần nhiều yếu tố. Đặc biệt trong đó là cần tư chất để tấn thăng, còn ngươi thì...- Lời nói đến đầu môi, DG liền khựng lại một nhịp.

- Xem ngươi nói kìa, tư chất của ta là thuộc hạng đỉnh của đỉnh đấy. Ở đó mà coi thường!- Nói rồi, Triệu Hoài liền bỏ viên thuốc ấy vào miệng.

Cả cơ thể của hắn ta đều cảm nhận được một nguồn năng lượng kì lạ từ bụng phát ra, cảm giác giống như toàn thân bị lửa thêu đốt. Ngay cả phần gân, xương phía trong, hay là từng tế bào đều truyền đến một cảm giác nóng bức khó mà diễn tả thành lời.

Sau cơn nóng bức, là cảm giác mát lạnh. Như đứng giữa ngọn đồi mùa xuân, cảm nhận hàng ngàn cơn gió thổi tới. Dễ chịu mà đầy êm ái, cực kì sảng khoái tinh thần.

Triệu Hoài mơ hồ cảm nhận cơ thể có thay đổi rõ rệt, sức mạnh trong người đều nhảy vọt. Mới vừa cảm nhận sức mạnh chưa được bao lâu, cả người lại rơi vào trạng thái rũ rượi.

- Chúc mừng ngươi, thành công tấn cấp. Giờ ngươi đã là chiến giả cấp 2 sơ cấp!- DG bất ngờ lên tiếng, giọng điệu còn là có chút vui mừng.

- Sau ta cảm thấy cả người yếu ớt vô lực thế này?- Triệu Hoài ngã lăn ra giường, thều thào mà nói.

- Đây là tác dụng phụ khi mà ngươi sử dụng thuốc để tấn thăng. Cơ thể không theo kịp, nên có phần mệt mỏi. Chỉ cần đều dưỡng tốt cơ thể là được!- DG đáp lời, tận tình giải thích.

- Ta đã nói rồi mà, tư chất của ta là hàng đỉnh của đỉnh, không phải...- Lời chưa nói hết, Triệu Hoài đã lăn ra ngủ.

So với Chiến giả cấp 1, Chiến giả cấp 2 là chuyên luyện phần trong của thể. Bao gồm: sơ cấp luyện xương, trung cấp luyện gân, cao cấp luyện mạch, đỉnh cao rèn luyện lục phủ ngũ tạng. Từ đây mà khai phá sức mạnh tiềm ẩn trong cơ thể mỗi người. Mỗi lần tăng cấp đều có sự nhảy vọt về sức mạnh.

Chương 31: Ngoài ý muốn