Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 359: Cảnh Hoà, nhập ma
Cảnh Hoà đối mặt với Bách Hoa Yêu, vương của nơi này. Không chút hoảng loạn mà càng là hưng phấn không thôi. Hơi thở từng nhịp phấn khích, tay cầm chặt Toái nguyệt huyết đao. Tùy thời ra tay, trảm sát đối phương.
Bách Hoa Yêu, hình thể giống nữ, trên người là vô số cây hoa hợp thành. Trông yêu kiều, mềm mại nhưng khí tức toả ra lại tràn đầy c·hết chóc. Nó là hóa thân của hàng trăm hoa yêu, thụ yêu. Thực lực, tất nhiên là không thể xem thường.
- Chỉ dựa vào một bông hoa nhỏ như ngươi còn muốn làm gì ta? Ta lại sợ quá cơ, thích thì nhào vào đây mà kiếm ăn!- Cảnh Hoà buông lời thách thức, mặt thì hất ngược lên trời. Hắn ta hoàn toàn không xem đối phương ra gì.
- Ngươi... Miệng tiện quá đấy. Nếu đã thích tìm c·hết như vậy, thế thì ta chiều ngươi!- Nghe được lời đó, Bách Hoa Yêu giận dữ khôn nguôi.
Lời vừa dứt, không để cho đối phương kịp phản ứng, nó đã ra tay. Ra đòn đánh tới, là vô số dây leo quấn lấy. Cảnh Hoà một đao chém đứt, khí tức không chút thua kém. Theo đó, là hai bên không ngừng trao đổi chiêu thức. Đánh đến long trời đất lở.
- Wa, gắt thế! Không ngờ tới còn có quái lớn ở đây, xem ra mọi chuyện phiền phức rồi đây!- Triệu Hoài mắt nhìn chăm chú, ngán ngẫm cũng tính là không ít.
- Ngươi không định giúp một tay sao? Hắn ta có lẽ không phải là đối thủ của Bách Hoa Yêu đâu!- DG cất tiếng, thiện ý nhắc nhở.
- Gấp gáp gì? Để hắn ta tự mình đối phó đi, ta đứng nhìn là được rồi. Trùm cuối ấy mà, ra tay sớm quá thì còn gì hay!- Triệu Hoài tự tin mà đáp, dương dương đắc ý.
- Hứ, nhìn bộ dáng sắp c·hết của ngươi kìa, trùm cuối ở chỗ nào cơ chứ? Không c·hết đã là mai lắm rồi, ở đó dốc tổ!- DG buông lời mỉa mai, đôi phần khinh miệt.
- Wa, ngươi nói chuyện khó nghe thế? Làm màu tí cũng không được à? Cuộc sống này đúng là vô vị mà!- Triệu Hoài thở dài một tiếng, sắc mặt còn là có chút não nề.
Đưa mắt nhìn tới, là khung cảnh cực kì ác liệt. Cảnh Hoà với Toái nguyệt huyết đao trong tay, một đường cường công. Mặc dù thực lực của hắn, kém xa đối phương rất nhiều. Nhưng như thế, cũng không khiến hắn ta chùn bước.
Bách Hoa Yêu cũng không kém, sở trường là t·ấn c·ông tầm xa. Liền vận dụng kĩ năng của bản thân, vây khốn kẻ địch. Không cho hắn ta, bất kì cơ hội nào tiếp cận. Ý đồ tiêu hao cũng như làm giảm đi sức chiến đấu của đối thủ. Từ đó, mà hoàn toàn nuốt chửng con mồi trước mắt.
Trước tình thế này, Cảnh Hoà không còn cách nào khác. Chỉ đành điên cuồng đánh đến, tự mình mở đường. Chỉ khi tiếp cận được đối phương, hắn ta mới có cơ hội chiến thắng. Bằng không, chính là vùng vẫy trong c·ái c·hết.
Nhưng việc đó, còn khó hơn hắn ta nghĩ nhiều. Vô số dây leo cản trở, không sao tiếp cận. Mỗi lần chém đứt, là y như rằng bọn nó sẽ hồi phục trong chớp mắt. Cho dù có làm gì đi chăng nữa, cũng không thể nào thoát khỏi khốn cảnh này.
- Khốn kiếp, yêu ma này còn khó đánh hơn là ta nghĩ. Nhưng như thế, cũng không ngăn cản ta g·iết được nó!- Cảnh Hoà lạnh giọng mà nói, vẻ bất thường càng ngày càng rõ.
Hai mắt gần như hoá đen, gân mặt hóa đỏ. Trông đáng sợ vô cùng, không khác gì những kẻ khát máu đến cùng cực. Có điều, ít nhất là hắn ta vẫn giữ được sự tỉnh táo cho bản thân. Dựa vào chút lí trí còn sót lại, kiên cường chiến đấu.
Thứ Cảnh Hoà đối mặt, không những là yêu ma trước mắt mà còn là tâm ma trong lòng. Chỉ khi vượt qua được, hắn mới thực sự lột xác. Bằng không, sẽ gục ngã trên con đường mà mình đã chọn. Đây, cũng chỉ tính là thử thách nhỏ trong quá trình trưởng thành của hắn ta mà thôi.
Dồn lực vào đao, Cảnh Hoà bất chấp tất cả mà một đường xông lên. Nếu còn tiếp tục kéo dài như này, e là hắn ta không trụ được lâu. Chỉ có cường công đối chiến mới ưu sách hiện giờ, theo đó là một đao kinh người được xuất ra.
Đao ấy, như xé gió mà đi, nhanh đến mức khó mà nhìn rõ. Ngay lập tức, Bách Hoa Yêu dùng dây leo đánh chặn. Chỉ là không ngờ tới, uy lực của đòn này lại mạnh hơn cô ta nghĩ rất nhiều. Trực tiếp xuyên qua tuyến phòng thủ của bản thân, gây ra thương tích trên người. Máu xanh, cứ thế mà chảy dài xuống mặt đất.
- Cái gì? Chuyện này, không lí nào!- Đưa tay sờ lấy v·ết t·hương, Bách Hoa Yêu ngỡ ngàng không thôi.
- Có gì đâu mà bất ngờ, trò hay giờ đây mới thật sự bắt đầu!- Chớp mắt, Cảnh Hoà đã xuất hiện ngay trước mặt đối phương.
Lời vừa dứt, một đao đã chém tới. Đòn này so với đòn trước, càng là bội phần kinh khủng. Như thể, chém đứt bất cứ thứ gì mà nó chạm phải. Điều này, khiến cho Bách Hoa Yêu phải cẩn thận mà đề phòng.
Trước khi đòn ấy kịp chạm vào người, cô ta đã phát động khí tức. Hàng trăm hoa yêu, mộc yêu xung quanh liền phát sinh cộng hưởng. Trong chớp mắt, thực lực tăng mạnh đến mức đáng kinh ngạc. Chỉ là khí tức toả ra, đã có thể đẩy lùi hắn ta về sau.
- Tên con người kia, ngươi đã thành công chọc giận ta. Giờ thì, chuẩn bị đón nhận c·ái c·hết đi!- Bách Hoa Yêu trong nhất thời, thực lực tăng mạnh. Một thân nộ khí nhưng không kém phần sát ý mà nhìn về đối phương.
- Muốn g·iết được ta, không dễ thế đâu!- Cảnh Hoà thấy vậy, cũng chẳng chịu kém cạnh, mạnh miệng mà đáp trả.
Mắt thấy đối phương một thân cường đại, Cảnh Hoà bất chợt nhắm mắt lại. Nghiền ngẫm, ý định mượn lực của Toái nguyệt huyết đao, từ đó mà gia tăng sức mạnh cho bản thân. Nếu không, hắn không tài nào đánh bại cô ta cho được.
Trong đầu không ngừng văng vẳng âm thanh của sự g·iết chóc, tiếng kêu la trong vô vọng. Cảnh tượng thảm khóc, cũng bắt đầu hiện rõ trong tâm trí của Cảnh Hoà. Cái cảm giác này, chân thật đến lạ. Như thể, bản thân là một phần của nó.
Cái cảm giác khát máu dần dần lên lỏi trong tâm trí của hắn ta, cơ thể gần như bị chi phối bởi d·ụ·c vọng. Chỉ cần lơ là một giây thôi, ngay lập tức sẽ bị nó nuốt chửng. Cảnh Hoà giờ đây, cực kì cẩn trọng mà đối phó. Không thì bản thân, vạn kiếp bất phục.
- Đang đánh với người ta mà làm cái gì thế? Cái tên này, tìm c·hết sao?- Mắt thấy tình hình không ổn, Triệu Hoài lập tức ra tay.
Bách Hoa Yêu nhân cơ hội kẻ địch đứng yên bất động, liền ra sát chiêu. Thi triển: Rể quấn nhưng ở cấp độ cao hơn, từ kĩ năng trực tiếp thăng cấp thành bí kĩ. Vô số rễ cây từ dưới đất trồi lên, hướng thẳng con mồi mà tới.
- Từ từ đã nào, chờ một chút thì c·hết à? Hiện tại, để ta làm đối thủ của ngươi vậy!- Kim thương từ trên trời rơi xuống, theo đó là thân ảnh xuất hiện. Triệu Hoài tay cầm chặt v·ũ k·hí, một thương quét ngang. Đem rể cây đang xông tới, một đòn đánh tan.
Triệu Hoài bày ra dáng vẻ uy nghiêm, nét mặt lạnh lùng. Trên tay là kim thương, khí tức mãnh liệt vô cùng. Khó mà xem thường cho được nhưng thực chất bên trong, sớm đã là đèn cạn dầu. Đây là đang cố phô trương thanh thế, câu kéo thời gian cho Cảnh Hoà. Với thương tích trên người của hắn ta, trận này đánh không nổi rồi.
- Con người kia, ngươi là ai? Lại dám cản trở ta, có tin là g·iết ngươi tại đây hay không?- Trước một màn này, Bách Hoa Yêu không khỏi đề phòng. Nói lời thăm dò, làm rõ thực hư.