Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 375: Gia Kiệt, cực hạn đột phá

Chương 375: Gia Kiệt, cực hạn đột phá


Gia Kiệt một đường áp đảo, hoàn toàn đem đối phương nghiền ép dưới mũi kích của mình. Mặc dù như thế, Cá Mập Ma vẫn là dựa vào Thiên phú đặc thù mà tạm thời an toàn. Vết thương trên người, nhiều nhưng không nguy.

Ngược lại, hắn ta mới là người có biểu hiện bất thường. Trong các trận chiến trước đây, cơ thể bị tổn thương không ít. Vẫn chưa kịp hồi phục, đã đánh một trận bán sống bán c·hết nữa. Gia Kiệt giờ đây, cũng chỉ là gắng gượng một chút hơi tàn còn sót lại. Thời gian càng kéo dài, bất lợi càng nhiều. Đến lúc đó, không đánh cũng thua.

Cá Mập Ma thì không như thế, thông qua máu tươi nơi đây. Nó đang âm thầm hồi phục, chẳng bao lâu nữa sẽ là thời khắc tốt nhất để nó phản công. Dựa vào ưu thế địa hình cũng như cơ thể cứng cáp, trận chiến này nếu như không điều gì nằm ngoài ý muốn, muốn thua cũng khó.

( Quái lạ, sao khí của nó, ta lại không hấp thu được bao nhiêu hết vậy? Chuyện này... Ta nhất định không thể thua, không thì cái tên tiểu nhân kia sẽ đắc ý đến c·hết mất!) Gia Kiệt mơ hồ cảm thấy bất thường nhưng lại không rõ nó nằm ở đâu.

- Chậc chậc chậc, đánh kiểu này chỉ thích hợp với loại cường công thôi. Loại ranh ma như nó, không dụ ra, một đòn chí mạng thì khó mà đ·ánh c·hết cho được. Ngươi cứ như thế, đừng nói là thắng, đến mạng cũng không còn nữa là!- Triệu Hoài lớn tiếng mà nói, thiện ý nhắc nhở. Tư thế nhàn hạ, hoàn toàn là trái ngược với đối phương.

- Ngậm cái miệng ngươi vào đi, ai hỏi mà nói!- Gia Kiệt vẫn là khí khách tới cùng, hét lớn mà đáp.

- Thế thì thôi, đó là do ta nhiều lời rồi. Chúc ngươi chơi vui vẻ, đừng có mà bị chơi c·hết đấy!- Triệu Hoài nhẹ giọng nhưng không kém phần châm chọc.

- Bụt, chúng ta không phải là nên làm ngư ông đắc lợi hay sao? Người sao lại, gợi ý cho hắn ta như thế kia?- Trước một màn này, Cảnh Hoà một bên không khỏi khó hiểu.

- Một chút lợi lộc nhỏ này, ta còn chẳng buồn nhìn tới nữa kìa. Ngươi ở đó, cứ nghĩ xấu cho ta hoài đi. Hazz, làm người tốt ấy mà, khó quá đi mất!- Triệu Hoài thở dài một hơi, ưu sầu mà nói.

Hắn ta càng làm như vậy, bọn họ lại càng phải đề phòng. Binh bất yếm trá, lòng người nham hiểm. Mà đây lại là Triệu Hoài, cái tên bất chấp thủ đoạn này, đáng khinh đến cùng cực. Nhưng hiện tại lại không cách nào đuổi cái tên đáng ghét này đi, chỉ đành đi đến bước nào thì hay bước đó.

- Ta nhớ không lầm, giữa chúng ta còn có một vụ cá cược nhỏ thì phải. Ngươi không quan tâm đến vấn đề đó sao? Lại đến đây làm gì?- Mỹ Duyên một lần nữa cất tiếng, ra sức mà thăm dò.

- Không gấp không gấp, thắng thua vốn đã phân định. Ta cần gì phải phí công tốn sức vào mấy việc vô bổ đó. Vả lại, hai người các ngươi đánh một con yêu ma còn không xong thì nói gì đến việc uy h·iếp được ta. Từ từ mà chơi, không có gì là gấp gáp cả!- Triệu Hoài thản nhiên mà đáp, không chút bận tâm.

- Hừ, ngươi cũng tự tin quá đấy, đừng để bản thân phải hối hận vì những gì mà mình nói. Đến lúc thua rồi, đừng có mà khóc đấy!- Nghe được lời đó, Mỹ Duyên lập tức đáp trả, mỉa mai cũng tính là không ít.

- Cô thì hiểu gì chứ? Vụ cá cược này, vốn dĩ đã kết thúc từ khi bắt đầu rồi. Huống chi, thắng thua cũng chỉ là chuyện thường tình, đối với ta mà nói cũng chẳng có gì là lớn lao cả!- Triệu Hoài nhẹ cười nhưng lại sặc mùi gian ác.

- Nhưng mà đối với ta, nó rất là quan trọng. Không phải người đã hứa với ta rồi sao? Giúp ta giành lấy hạng nhất. Giờ nói ra lời này, là có ý gì đây?- Cảnh Hoà đứng một bên, sau khi nghe thấy lời kia, vội nói lời chen vào.

- Đối với ta là vô nghĩa thì mới tới lượt ngươi. Chứ ngươi nghĩ, ta mà có hứng thú còn có phần của ngươi nữa à?- Triệu Hoài liếc nhìn đối phương một cái, ánh mắt ấy tựa hồ như có điều muốn nói. (Để ta làm màu một chút thì c·hết hả gì á? Hazz, toàn là ăn rồi báo không. Nhưng được cái là biết nghe lời, xem như không tệ!) Hắn ta vẫn là giữ cho mình cái tâm thái, mặt lạnh như tiền.

Mấy người bọn họ thong thả mà trò chuyện, Gia Kiệt bên này thì không được nhàn hạ như thế. Không đâm thì chém, liên tục ra đòn. Mặc dù đã sử dụng đến khả năng hấp khí nhưng tác dụng lại không được bao nhiêu, cùng với đó là cơ thể đã rơi vào trạng thái suy nhược nên không thể kéo dài. Bây giờ, chỉ đành tốc chiến tốc thắng.

Nhưng điều đó, lại là điều mà Cá Mập Ma chờ đợi đã lâu. Mắt thấy đối phương công kích đã chậm, nó liền thuận thế mà phản công. Ẩn mình dưới cát, di chuyển cực nhanh mà tiếp cận. Đầu tiên, là tung ra hoả mù. Sau đó, mới là một đòn c·hết người thật sự.

Vô số viên đ·ạ·n khí hướng thẳng Gia Kiệt mà tới, hắn ta ngay lập tức đưa kích đánh chặn. Khói bụi cũng vì đó mà xuất hiện ngập trời, che mất tấm nhìn. Đến khi một lần nữa nhìn rõ, Cá Mập Ma lại không thấy đâu. Mặt đất dưới chân, mơ hồ xuất hiện dị thường.

Cá Mập Ma từ dưới đất trồi lên, lao như tên bắn. Há rộng miệng hết cỡ mà táp, hàm răng sắc bén ấy đáng sợ vô cùng. Gia Kiệt lùi người về sau nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Hết cách, chỉ đành ra đòn trong vô vọng.

Chút thương tích gây ra này, là hoàn toàn không đáng nhắc đến. Như muối bỏ bể, nào đâu có ăn thua gì. Gia Kiệt gần như đã nằm trong miệng của đối phương, vô lực phản kháng. Ngay lúc này, tưởng chừng như mọi việc đã kết thúc. Một thân quen thuộc lại xuất hiện, lao nhanh như cơn gió. Đem hắn ta, từ trong cửa tử mà cứu về một mạng.

- Đã nói với ngươi rồi mà không nghe, giờ đã sáng mắt ra chưa!- Người đó không ai khác mà là Triệu Hoài, nhịn không nổi mà buông lời châm chọc. Hắn ta chỉ với một thương, đã đánh bật Cá Mập Ma ra xa. Thành công giải nguy cho đối phương, bằng không khó mà nói trước được điều gì.

Mặc dù là ngỡ ngàng không ít nhưng rất nhanh, Gia Kiệt đã lấy lại sự bình tĩnh vốn có. Nhìn về kẻ từng là đối thủ một sống một còn của bản thân, lại ra tay cứu giúp. Tâm tình liền có chút dao động nhưng vẻ mặt lại không cho phép hắn ta biểu lộ ra ngoài.

Có lẽ, là cảm kích nhưng không đến nổi sâu sắc. Dù sao giữa hai người bọn họ, vẫn là tồn tại mối quan hệ cạnh tranh. Giờ đây phải nhúng nhường mang ơn, hắn ta không biết phải làm sao mới nên. Chỉ là hiện tại, còn có việc quan trọng hơn cần phải làm. Chuyện này, đành để qua một bên vậy.

- Hử, ai mượn ngươi nhúng tay vào thế? Đi chỗ khác chơi đi, đừng có ở đây mà vướng tay vướng chân!- Gia Kiệt lớn tiếng mà nói, giữ cho mình một thân ngạo khí. Chỉ là hắn không muốn cái tên khốn đó, được phen dương dương đắc ý mà thôi.

- Giận gì chứ? Ta mới cứu mạng ngươi đấy, đừng có mà thái độ! Hứ, thôi được rồi, ngươi tự mình giải quyết nó đi. Ta chẳng buồn quan tâm tới nữa. Đúng là giúp vật, vật trả ơn. Cứu người, người báo oán mà!- Nói rồi, Triệu Hoài xoay người mà rời đi. Vẻ mặt không tránh khỏi việc tức giận, nhưng đây cũng là một phần trong toan tính của hắn.

Mắt thấy đối phương rời đi, Gia Kiệt cũng vào việc. Tường thiên tam kích trở về trên tay, khí tức lập tức gia tăng mãnh liệt. Thù hận đối với Cá Mập Ma, đã giúp cho hắn ta đẩy cực hạn đến cực điểm. Đột phá, chính là mấu chốt giúp cho hắn ta thắng được trận này. Từ trong người lấy ra hộp nhỏ, thứ mà trước đây Phúc Trọng đưa cho. Trong đó, có một viên thuốc màu đỏ cam. Trực tiếp bỏ vào miệng, khí tức toả ra liền phát sinh biến hóa.

- Phá!

Chương 375: Gia Kiệt, cực hạn đột phá