Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 38: Giao chiến
Triệu Hoài vẫn là dùng lấy chiêu cũ, nói rồi thì trực tiếp xoay người rời đi. Bỗng nhiên có đôi bàn tay ôm chặt lấy chân hắn ta nhất quyết không buông. Thì ra là Hải Quỳ, trông thê lương vô cùng.
- Được rồi, ta đồng ý! Nhưng với điều kiện, ngươi nhất định đem ta ra khỏi đây. Đến lúc đó, ta sẽ giao Tị Lam Châu cho ngươi!- Cô ta cuối cùng cũng đã thỏa hiệp, nhưng có điều là khôn lên một chút.
- Được thôi, đó chỉ là chuyện nhỏ! (Xem ra là thông minh hơn rồi!)- Triệu Hoài nhẹ cười, mười phần thân thiện. Nhưng nụ cười ấy, trong mắt Hải Quỳ, không khác gì ác ma giáng thế. Một bài học lần này, cũng xem như t·rừng t·rị tội ham chơi của cô ta.
Hải Quỳ b·ị b·ắt tới đây, lí do rất là đơn giản. Ham chơi nên mới vô tình đi vào địa bàn của Thủy Nguyệt quái, bọn chúng liền đem cô ta bắt nhốt tại nơi này. Mặc dù trước mắt là không có tổn hại gì, nhưng đến khi đối phương tấn cấp thành công. Lúc đó, e rằng mạng khó mà giữ được nên mới gấp gáp mà rời khỏi đây.
Triệu Hoài bế đối phương lên, cứ thế mà đi. Trên đường còn không ngừng sờ soạng vào cái đuôi của Hải Quỳ. Dù sao cũng là lần đầu chạm vào người cá, sinh vật trong huyền thoại, nên có chút tò mò.
- Anh trai à, thật ra là ăn thịt người cá không có bất tử đâu. Vậy làm ơn, bỏ cái suy nghĩ đó đi. Đừng có sờ vào đuôi của ta, có biết rằng làm như vậy ta sợ lắm không hả?- Hải Quỳ run giọng mà nói, vẻ mặt hoảng sợ cũng tính là không ít.
- E hèm, sờ gì chứ, ta là loại người đó à? Đây là vì cô quá nặng, nên tuột tay mà thôi!- Triệu Hoài đáp lời, lấp liếm cho qua chuyện.
( Tay ngươi cứ sờ liên hồi như thế, giờ lại nói rằng là do ta nặng. Loài người đúng là không đáng tin mà!) Hải Quỳ trong lòng thầm mắng nhưng không còn cách nào hơn, đành ủy khuất bản thân.
Theo lối mòn mà đi, rất nhanh đã trở lại ngã ba đường. Có điều lần này thì rắc rối rồi, phía trước ấy vậy mà lại xuất hiện mấy con Thủy Nguyệt Quái đang canh giữ. Muốn đi tiếp, xem ra khó nhằn rồi đây.
- Cô nằm ở đây đi, đợi ta một chút, ta giải quyết bọn chúng cái đã!- Triệu Hoài nói nhỏ vào tai Hải Quỳ, sau đó liền đặt cô ta qua một bên.
Bên ngoài, Bích Nhi đang giao chiến với con Thủy Nguyệt Quái đầu đàn, so với những con khác, nó có nước da màu xanh đậm, thể hình to lớn hơn. Cả hai thực lực đều là cấp 3 đỉnh cao, đối chiến nhất thời khó phân thắng bại.
Đại đao trong tay Bích Nhi liên tục chém tới, mỗi một nhát chém uy lực đều là kinh người, hằng sâu vết tích lên những phiến đá. Thủy Nguyệt Quái cũng không yếu thế, mỗi vuốt nó tung ra, giao nhau với đại đao. Đều để lại dư chấn, âm thanh vang vọng khắp nơi.
Bọn họ muốn thoát ra ngoài, đáng tiếc thủy triều lại lên. Nước biển đã bịt kín lối ra, giờ muốn rút lui là điều không thể. Chỉ có thể miễn cưỡng đối chiến, có điều mai mắn là, bây giờ là ban ngày, Thủy Nguyệt Quái không thể nào phát huy hết sức mạnh của mình.
Ngô Dung và ba người còn lại, liền giao chiến với những con Thủy Nguyệt Quái khác. Khí thế không ngừng áp đảo, một mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí. Có điều, yêu ma dường như không s·ợ c·hết, từng con từng con cứ thế xông lên. Nếu còn tiếp tục đánh lâu dài, bọn họ khó mà chống cự cho nổi.
Con đầu đàn không ngừng kêu lên thị uy, những con còn lại thấy vậy đều điên cuồng t·ấn c·ông đến. Tổn thất với bọn chúng đã là quá nửa, vì vậy nó muốn xé xác những kẻ xâm nhập này, báo thù cho đồng loại của mình.
Bích Nhi nhanh tay, một đao đánh tới, đem Thủy Nguyệt Quái đầu đàn trực tiếp đánh bay. Tay cô ta đã có phần run lên, thể lực tiêu hao đã quá nhiều, không biết còn trụ được bao lâu. Cô ta muốn đánh nhanh thắng nhanh, càng dây dưa thì bọn họ càng chịu thiệt lớn.
Mắt thấy, toàn thân Bích Nhi như bốc hỏa, một khí tức khác lạ xuất hiện trên người. Chỉ thấy quanh cô ta, mơ hồ xuất hiện một màu lam tức, như làn khói trắng mà bốc lên. Cảm giác như cả người đều có sự thay đổi, thực lực xem ra là tăng lên không ít.
- Bích Nhi, cô làm gì vậy?- Ngô Dung hét lớn, kinh ngạc không thôi.
- Ta sẽ g·iết con đầu đàn này, tất cả còn lại đều giao cho các ngươi!- Bích Nhi lạnh giọng mà đáp, ánh mắt liền trở nên kiên định hơn.
Thủy Nguyệt quái đầu đàn thấy thế, liền hét mạnh một hơi thị uy. Sau đó thì trực tiếp xông tới, vung vuốt chém loạn xạ, những nhát chém ấy, đều để lại những vệt dài trên khắp cả hang động.
Đáng tiếc, bây giờ nó không còn là đối thủ của Bích Nhi nữa. Một đao chém xuống, trực tiếp để lại v·ết t·hương trên người đó. Thủy Nguyệt Quái b·ị đ·ánh bay, văng xa mấy mét, kêu lên từng tiếng thảm thiết.
Nó rống lên một tiếng thật lớn, hơn mười con Thủy Nguyệt Quái khác xuất hiện cản đường. Bích Nhi liền vung đao lên mà chém, mỗi một đao hạ xuống, là mỗi một con yêu ma theo đó mà m·ất m·ạng.
Bây giờ, Bích Nhi xuất hiện trước mặt con đầu đàn, khí thế hoàn toàn áp đảo. Nó muốn bỏ chốn, liền quay đầu về sau. Nào ngờ, một đao của Bích Nhi đã chém tới, trực tiếp đem hang động đánh sập. Chặn đường thoát thân của yêu ma.
Triệu Hoài phía này, sau khi âm thầm tiêu diệt những con canh cửa, đã nấp vào một bên, tận tình quan sát tình hình. Trước mắt là cảnh tượng giao đấu của chiến giả cấp 3, đối với hắn ta mà nói có trợ giúp không nhỏ trong quá trình tu luyện sau này.
( Wow, không ngờ chị đại, thực lực lại mạnh mẽ đến thế. Sau này xem ra là phải ngoan ngoãn mà hành sự rồi!) Triệu Hoài một bên cảm thán, một bên thì chăm chú quan sát.
Bích Nhi muốn vung một đao cuối, đem con đầu đàn chém c·hết. Nào ngờ, một con Thủy Nguyệt Quái khác, lại nhân cơ hội tất cả mọi người lơ là. Một vuốt mà chém vào lưng cô ta, trước khi đối phương kịp thời hạ đao xuống.
Vì thế, đao này uy lực có phần giảm sút, chỉ đem nó đánh đến mức trọng thương, không trực tiếp kết liễu được. Bích Nhi xoay người, một đao trực tiếp xử lí con Thủy Nguyệt Quái đánh lén kia. Có điều sau khi trúng đòn, màu lam tức đó dần dần biến mất. Cô ta bất ngờ khụy chân, miệng còn chảy ra máu tươi, b·ị t·hương xem ra là không hề nhẹ.
Nhân cơ hội đối phương yếu thế, Thủy Nguyệt Quái đầu đàn liền lập tức phản công. Bốn người kia lại bị quay quanh bởi vô số yêu ma, không cách nào ứng cứu. Tình thế, liền trở nguy hiểm bội phần.
Sắp thấy vuốt tới trước mặt, kim thương liền xuất hiện. Trực tiếp đem nó đánh bay, Triệu Hoài tay cầm chặt thương, đứng chắn trước mặt Bích Nhi. Cánh tay cầm thương của hắn ta, lại không ngừng run rẩy, thương đó dùng không ít lực.
- Chị đại, không sao chứ?- Triệu Hoài cất tiếng hỏi thăm, nhưng sắc mặt bản thân thì lại không được tốt cho lắm.
- Ngươi lo cho mình kìa, tay run đến mức như thế còn lo cho ta?- Bích Nhi một lần nữa, cầm chặt đại đao. Ý chí bừng khởi.
- Cái mạng nhỏ này, làm sao mà so được với chị đại đây!- Triệu Hoài nhẹ cười, nói lời nịnh nọt.
- Mồm mép liếm lĩnh, ngươi lại muốn gì nữa đây?- Nghe được lời đó, Bích Nhi liền hiểu được tâm tư của hắn ta.
- Khoan hả nói chuyện này. Giải quyết yêu thú trước mắt, trước đã!- Triệu Hoài đưa thương chỉ về phía Thủy Nguyệt Quái đầu đàn, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc hơn.
- Ngươi đứng sang một bên, để đó cho ta giải quyết. Ngươi không phải là đối thủ của nó đâu, đừng nên ham chiến!- Bích Nhi liếc nhìn đối phương một cái, lạnh giọng mà nói.
Bích Nhi xông tới, nhanh như chớp một đao vung ra, liền đem yêu thú dán chặt vào tường. Nó vùng vẫy trong đau đớn, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Đao ấy, lại đem xác thịt của Thủy Nguyệt Quái đầu đàn không ngừng cắt đứt.
Bỗng nhiên, một tràn máu tươi từ trong miệng Bích Nhi phun ra. Toàn thân theo đó đều mất sức, bước chân đã không còn vững. Thủy Nguyệt Quái đầu đàn muốn nhân cơ hội này mà phản công. Một vuốt sắc nhọn, hướng thẳng đối phương mà tới, còn cô ta giờ đây lại không năng lực phản kháng.
- Chị đại!- Thoạt nhiên, một thương chặn lấy đòn t·ấn c·ông đó. Triệu Hoài một tay ôm chặt lấy Bích Nhi, tay còn lại miễn cưỡng mà chống trả. Thủy Nguyệt Quái đầu đàn mặc dù trọng thương, nhưng thực lực mạnh hơn hắn ta cũng tính là không ít. Thậm chí còn có phần áp đảo, liền dùng sức mà đè hắn xuống.
Mắt thấy tình hình không ổn, Triệu Hoài liền cắn thật chặt răng. Nén toàn lực của bản thân lại, chớp lấy thời cơ. Bùng phát tất cả vào cùng một lúc, đem Thủy Nguyệt Quái đầu đàn trực tiếp đẩy lùi về sau.
Triệu Hoài nhanh chóng đặt Bích Nhi sang một bên, sau đó tay cầm chặt thương, đối chiến với yêu thú. Muốn nhân cơ hội nó còn yếu, liền đem nó diệt trừ. Ngay lập tức thi triển Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích.
Đáng tiếc, Thủy Nguyệt Quái đầu đàn dựa vào ưu thế tốc độ, hoàn toàn tránh né hết tất cả các đòn t·ấn c·ông. Những đòn đánh đầy uy lực của Triệu Hoài, cũng chỉ có thể đánh vào trong không khí.
- Cái thứ này, sao khó chơi quá vậy?- Triệu Hoài nhíu mày, sắc mặt không khỏi khó coi.
Thủy Nguyệt quái đầu đàn, bật nhảy qua lại giữa các bức tường. Từ đó mà công kích không ngừng lên người Triệu Hoài, tình thế trong phút chốc liền đảo ngược. Hắn ta bây giờ cũng chỉ biết chịu đòn, nghiêm mình cố thủ.
- Thì ra, đây được gọi là đánh vượt cấp sao? Chẳng hề vui chút nào!- Triệu Hoài gượng mười, vẻ mặt thì mười phần ngao ngán.