Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 434: Đến lượt, Nhược Tuyết ra trận
Khâm Đàn muốn trận chiến của Cảnh Hoà và Kim Nguyên tiếp tục diễn ra, cả hai cá c·hết lưới rách thì càng tốt. Dù sao, họ cũng không phải là người của hắn thì cần gì phải quan tâm tới. Nhưng mọi chuyện, khó mà theo ý hắn ta muốn.
- Khụ khụ, như này cũng khó xử quá đi. Chi bằng chúng ta, mỗi người nhường một bước. Hai người này lui xuống, dưỡng thương một chút, sau đó thì đấu lại. Còn bây giờ, thì bắt đầu một trận mới. Khâm Đàn Sử Thi và hai vị đây, cảm thấy thế nào?- Mạc Can cất tiếng, hoà hoãn tình hình. Là chủ nhân nơi đây, lão ta cũng không thể ngồi yên được.
- Nếu Mạc Can quốc vương đã lên tiếng, ta nào đâu dám làm trái. Vậy thì, bắt đầu một trận mới vậy!- Khâm Đàn tươi cười mà nói với Mạc Can, nhưng không quên lườm lấy cô Nguyệt và thầy Mạnh một cái.
- Chuyện này, bọn ta không có ý kiến!- Thầy Mạnh dõng dạc mà đáp. Trước tình thế này, đây đã là cách tốt nhất mà họ có thể chấp nhận.
Thế là, trận thứ sáu được diễn ra. Nếu tính cả trận đấu trước đó của Cảnh Hoà và Kim Nguyên. Lần này, là Nhược Tuyết ra trận. Tỉ số hiện giờ là hai đều, trận này dù thắng hay thua cũng không áp lực là mấy. Nhưng mà, cô ta lại không cho phép bản thân thua lấy trận này.
Đối thủ của cô ta, là một người con gái thân hình mảnh khảnh. Chỉ có điều là đáng tiếc, khuôn mặt đã bị che đi hơn nửa, khó mà nhìn rõ nhân dạng. Từng bước từng bước, nhẹ nhàng nhưng đầy uyển chuyển. Trông, cũng không đến nổi nào.
- Kim Ánh, xin chào!- Đối phương mở lời, tay thì cầm chặt một thanh kiếm dài hơn 2m. Toàn thân sáng bóng, sắc bén cực kì. Trông có hơi cong cong một chút, nhưng mang đến cho người ta một cái cảm giác lạnh cả sống lưng.
- Nhược Tuyết, Học viện Long Cơ, xin lĩnh giáo!- Nhược Tuyết cũng không kém, với lưỡi hái trong tay. Dáng vẻ này của cô ta, không sao xem thường cho được.
Bọn họ nhìn nhau, không ai nói thêm một lời nào nữa. Bất chợt một cơn gió nhẹ thổi qua, bóng dáng của họ cũng theo đó mà biến mất. 'Binh' thanh âm vũ khí chạm vào nhau vang lên. Lúc này mới thấy được, hai người con gái đó sớm đã chạm trán với nhau rồi.
Kiếm với lưỡi hái giao nhau, rền vang cả một vùng trời. Đây chỉ mới là, một màn thăm dò đối phương. Nhưng xem ra, thực lực của họ không chênh lệnh nhau là mấy. Nhược Tuyết và Kim Ánh, đều là nghiêm túc mà đối chiến với nhau.
Nhược Tuyết xoay lưỡi hái trong tay, rồi chém ra một đường từ dưới lên. Tuy là khá bất ngờ, nhưng Kim Ánh vẫn kịp thời phản ứng. Lui người về sau, đưa kiếm đánh chặn. Khí tức hai bên chạm nhau, càng là kịch liệt hơn bao giờ hết.
Kim Ánh thuận thế phản công, liền chém ra vô số kiếm khí. Không chỉ nhanh mà còn chuẩn sát vô cùng, đều nhắm vào yếu điểm mà đánh tới. Nhược Tuyết thấy vậy, chỉ đành lui bước về sau. Vừa tránh vừa đỡ đòn.
Mặc dù có chút choáng ngợp trước thế tấn công của đối thủ, nhưng rất nhanh Nhược Tuyết đã theo kịp tốc độ của đối phương. Xoay người né chiêu, kèm theo đó là một đòn lưỡi hái quét ngang. Với một đòn này, nàng ta đã ngắt đi nhịp điệu tấn công của kẻ địch. Kim Ánh bất chợt, rơi vào thế phòng thủ lúc nào lại không hay.
Chớp lấy thời cơ này, Nhược Tuyết liền tiếp tục mà ra chiêu. Chém ra ba đường lưỡi hái, quét ngang rồi tới dọc. Cho dù như vậy, việc đánh trúng được đối phương cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Kim Ánh dùng kiếm đỡ lấy, chân thì tung cước mà đáp trả. Nhắm thẳng vào phần eo, nhanh như chớp mà ra đòn. Trực tiếp đem Nhược Tuyết, đá ra xa mấy mét. Kĩ năng thực chiến của Kim Vệ, nào đâu có phải thứ có thể xem thường.
Trước tình thế này, Nhược Tuyết liền thi triển Thiên phú đặc thù của bản thân, Tuyết nữ. Nhằm áp chế thế cục, tránh cho bản thân rơi vào cảnh thua thiệt. Bằng không còn tiếp tục như này, thua cuộc lúc nào thì lại không hay.
Bất chợt, một cơn gió se se lạnh thổi khắp sàn đấu. Sau lưng Nhược Tuyết, mơ hồ xuất hiện hư ảnh của Tuyết nữ. Theo đó là từng bông hoa tuyết tung bay, phấp phới giữa trời mây. Càng làm cho bầu không khí nơi đây, lạnh lẽo đến run người.
- Thiên phú đặc thù sao? Còn có thể thay đổi cả thời tiết? Thiên phú này, xem ra cũng không tệ!- Kim Ánh buông lời cảm thán, ngay lập tức nghiêm túc hơn hẳn.
- Tiếp chiêu!- Khí tức của Nhược Tuyết giờ đây đã thay đổi không ít, một thân băng sương giá rét.
Lời vừa dứt, cô ta đã ra chiêu đánh tới. Một lưỡi hái quét ngang, mang theo hàn khí. Nhắm thẳng vào kẻ địch, mạnh mẽ mà tấn công lấy. Một đòn này, là đại chiêu mà Nhược Tuyết cố tình xuất ra. Chỉ có như vậy, mới có thể ép đối thủ thi triển thực lực chân chính của bản thân.
Nhưng ngược lại, Kim Ánh không trực tiếp đỡ đòn. Mà là lách người qua một bên, rồi lao nhanh đến Nhược Tuyết. Ý đồ áp sát, không để cô ta tiếp tục thi triển Thiên phú đặc thù nữa. Nhưng nào có chuyện dễ dàng như thế được.
Kim Ánh chỉ mới vừa áp sát, đã vung kiếm chém tới. Một kiếm này, tốc độ cực nhanh, dư ảnh có thể thấy rõ bằng mắt thường. Nhược Tuyết cũng không kém, liền đưa vũ khí đánh chặn. Kèm theo đó là hàn khí, đã hoá băng hơn nửa thanh kiếm của kẻ địch.
Ép cho Kim Ánh, phải cấp tốc lui bước về sau một bước. Không thì vũ khí của cô ta, có thể hoá băng bất kì lúc nào. Năng lực này của Nhược Tuyết, nào đâu phải thứ có thể khinh thường. Chỉ cần bất cẩn một chút thôi, cái giá phải trả liền rất đắc.
Chưa kịp để đối phương hồi thần, Nhược Tuyết đã tiếp tục ra đòn đánh tới. Bốn đường lưỡi hái đánh ra, đánh tứ hướng. Kim Ánh phải vất vả lắm, mới tránh được tất cả. Còn thuận thế mà ra đòn đáp trả, kiếm từ dưới chém ngược lên.
Thấy vậy, Nhược Tuyết chỉ đành đưa lưỡi hái đỡ lấy. Nào ngờ đối phương xoay người, đá ra một cước nữa. Đem vũ khí trong tay cô ta, đá bật lên trời cao. Thừa thế xông lên, Kim Ánh liền bồi thêm một kiếm nữa.
Trước tình thế nguy nan này, Nhược Tuyết ngay lập tức lộn người về sau một vòng. Thành công tránh được một kiếm quét ngang của đối thủ, trong tích tắc. Nhưng nguy hiểm là còn đó, kẻ địch dồn dập mà đánh tới. Nào đâu có cho cô ta, thời gian nghỉ ngơi.
Kim Ánh chém ra vô số đường kiếm, ảo diệu vô cùng. Đều là nhắm vào đối phương, mạnh mẽ ra đòn. Cũng mai là Nhược Tuyết ở giữa không trung, kịp thời bắt lấy vũ khí của bản thân. Mới tránh được một màn thua trông thấy, tự mình kịp thời cứu nguy.
Nhược Tuyết với lưỡi hái trong tay, liền ra chiêu mà đáp trả. Tia lửa bắn ra không ngừng, thanh âm vũ khí va chạm vào nhau cứ như thế mà vang lên liên hồi. Dư chấn mà hai người bọn họ tạo ra càng là không nhỏ, đủ để người người chấn kinh.
Sau một màn so tài đó, Nhược Tuyết đáp đất. Không chút nào là thua kém đối phương, thậm chí dựa vào Tuyết nữ còn là có chút áp đảo. Nhưng như thế, Kim Ánh vẫn là áp sát lấy cô ta mà tiếp tục đối chiến.
- Tiếp chiêu!- Đã đến lúc, Kim Ánh phô diễn ra thực lực chân chính của bản thân.
Nói rồi, cô ta ra chiêu với tốc độ cực nhanh. Nhanh đến nổi, mắt thường khó mà theo kịp. Đường gươm lưỡi kiếm đó, vụt ngay đến trước mặt Nhược Tuyết. Nếu như không phải theo bản năng, lệch người qua một bên thì e là nguy hiểm khôn lường.