Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 449: Nhờ vả, Bách Hoa Yêu
Triệu Hoài tìm kiếm hồi lâu, lại không sao tìm được vị trí của Hải Tình một cách cụ thể mà lẩn quẩn bên ngoài một biệt phủ nào đó. Nhìn trông giản dị nhưng không kém phần xa hoa. Hắn thăm dò cả bên trong lẫn bên ngoài nhưng đổi lại chẳng có chút manh mối nào cả.
- Quái lạ, sao lại tìm không ra cơ chứ? Thời gian càng lâu, đối với ta càng bất lợi. DG, nhanh một chút. Quét nơi này xem, xem xem có chỗ nào bất thường không?- Triệu Hoài nhăn mày, làm hết mọi cách đều không được thì chỉ đành nhờ cứu viện. Nào ngờ, cứu viện này cũng không khá khẩm hơn là mấy.
- Nơi đây có kết giới phòng vệ, với chức năng hiện giờ của ta thì không thể quét được. Chuyện này, cũng chỉ có thể trông chờ vào một mình ngươi thôi!- Đổi lại, là một gáo nước lạnh của DG.
- C·hết tiệt, khó khăn lắm mới có cơ hội này. Một khi qua đi, sau này muốn thăm dò bí mật nơi đây e là khó khăn gấp bội. Động tĩnh lớn thì kinh động đến bọn họ, động tĩnh nhỏ thì tìm không ra. Này, cũng khó quá đi!- Triệu Hoài than ngắn thở dài, ưu sầu mà nói.
- Thời gian dành cho ngươi không nhiều, ngươi than như thế này chỉ tổ phí thời gian. Nhanh tay một chút, đó mới là việc nên làm!- DG mắt thấy tình hình không ổn, liền lên tiếng mà nhắc nhở lấy hắn ta.
- Ngươi bảo ta nhanh, ta lấy cái gì nhanh đây? Khoan đã, ta có ý này. Bách Hoa Yêu, ra đây đi. Đừng ngủ nữa, có chuyện cho cô làm đây này!- Bất chợt, hai mắt Triệu Hoài lại lóe sáng. Xem ra, hắn đã có cách.
- Chuyện của ngươi, nào đâu có liên quan đến ta. Vả lại một khi ta xuất hiện, nhất định sẽ kinh động đến đám người ngoài kia. Loại chuyện nguy hiểm này, ngươi đừng có mà kéo ta vào thì hơn!- Thanh âm mềm mại vang lên bên tai, nghe ra chính là giọng của Bách Hoa Yêu.
- Ra đây đi, ta giúp cô che dấu hơi thở. Chuyện của ta không thành, việc của cô cũng đừng hòng mơ tới!- Triệu Hoài đường cùng tới mức, nhờ vả không được thì chuyển sang uy h·iếp.
- Ngươi đây là đang uy h·iếp?- Bách Hoa Yêu trầm giọng mà nói, xem ra là tức giận không ít.
- Đúng vậy, ta uy h·iếp cô đấy thì sao? Đừng quên bây giờ, chúng ta cùng hội cùng thuyền. Ta mà có chuyện gì, thì sẽ không ngại mà kéo cô xuống nước cùng đâu. Vậy nên bây giờ, ngoan ngoãn mà giúp đỡ ta đi!- Triệu Hoài giở giọng bố đời, rất chi là gợi đòn.
- Sớm đã biết ngươi không phải thứ tốt lành gì, nhưng không ngờ lại là cái bộ dạng này. Nói đi, có chuyện gì cần ta giúp!- Từ trong người Triệu Hoài, trồi ra một mầm hoa nhỏ. Nó phát triển dần, cuối cùng liền biến thành cái dáng vẻ của Bách Hoa Yêu. Vốn dĩ là chuyện này không có chút đau đớn nào cả, nhưng vì hắn chọc giận cô ta. Đối phương liền nhân cơ hội này, t·rừng t·rị lấy hắn ta một phen.
- Âydao, có cần phải nhỏ mọn như vậy không hả? Giúp ta cũng là giúp cô đấy, đâu cần phải mặt nặng nhẹ như thế kia!- Ngay lập tức, Triệu Hoài đã dùng khí mà bao bọc lấy đối phương. Tránh cho người khác phát giác, nhưng hắn không quên cằn nhằn vài câu.
- Bớt văn vở lại đi, có chuyện gì thì nói nhanh. Ta không rảnh đâu mà dây dưa với ngươi!- Bách Hoa Yêu lườm lấy hắn ta một cái, lạnh nhạt nói.
- Cô giúp ta xem xem, nơi này có điểm bất thường nào không? Ví dụ như mật thất hay lối đi bí mật nào đó hoặc là nơi tỏa ra khí tức dị thường. Nhanh một chút, thời gian dành cho chúng ta không nhiều đâu!- Triệu Hoài nói tiếp, cực lực phân tích tình hình hiện tại cho cô ta.
- Được rồi, im lặng xem nào. Ngươi nói nhiều quá đấy!- Bách Hoa Yêu đại khái đã có thể hiểu rõ tình hình nhưng trước thái độ đó của hắn ta, nếu như không phải bản thân kiên dè một số chuyện thì sớm đã dạy cho hắn một bài học rồi.
- Triệu Hoài à, không ngờ tới ngươi lại có thể làm ra loại chuyện này. Ta nói nó hèn, nó nhục gì đâu á! Cầu viện trợ, lại cầu đến cả yêu ma. Hazz, truyền nhân Long Thần lại là cái bộ dạng này đây. Đúng thật là, khiến người ta thất vọng mà!- DG thấy vậy, liền đem hắn ta chế giễu thậm tệ một lượt.
- Ngươi thì biết cái gì, đây gọi là biết co biết duỗi. Ngươi nói hay quá, thì tự mình làm đi. Ta cũng đâu cần phải hạ mình, nhờ vả cô ta làm gì cho mất công. Mõm!- Triệu Hoài cũng không kém, đáp trả cực gắt.
- Cái tên khốn này, không phải là vì ta đi theo tên vô dụng nhà ngươi sao? Tài nguyên sửa chữa thì không, còn suốt ngày đòi hỏi cái này cái kia. Nếu như không phải ngươi có thiên phú hơn người, thì ta sớm đã từ bỏ ngươi rồi!- DG nói ra nổi lòng, tán dương nhưng kèm với đó là những lời chê bai. Chung quy mọi chuyện, đều là do hắn ta thất hứa mà ra.
- Ta hai bàn tay trắng, ngươi đòi gì ở ta giờ? Anh đây đều phải liều mạng, mới có tài nguyên sửa chữa cho ngươi. Ngươi không cảm kích thì thôi, lại còn chê bai này nọ. Đợi ta lấy được đồ tốt, chia cho ngươi mới là lạ ấy!- Triệu Hoài khoanh tay trước ngực, thẳng thắn mà đáp trả.
- Ngươi... Cái đồ khốn nạn này, thảo nào ai ai cũng đều muốn đánh ngươi cả. Ngươi đó, cẩn thận cho tốt vào. Nếu không vào một ngày đẹp trời, bị người ta đánh cho phù mỏ cũng không chừng!- DG nói không lại, liền chuyển sang chế độ rủa. Rủa không được thì tiếp tục mắng, mắng không được thì ngược lại rủa, chứ nhất quyết không chịu thua.
- Wa, dám trù ẻo ta à? Ngươi muốn c·hết sao?- Triệu Hoài đang cãi nhau hăng say, thì Bách Hoa Yêu lại lên tiếng.
- Ta cảm nhận được rồi, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì. Đi thôi!- Về phương diện cảm nhận này, Bách Hoa Yêu mẫn cảm hơn người bình thường rất nhiều. Cô ta có thể dựa vào môi trường xung quanh, thiên nhiên cây cỏ. Thậm chí là từng cơn gió nhẹ, dễ dàng mà nhận biết được sự thay đổi dòng chảy của khí tại nơi đây.
- Được rồi sao? Vậy thì còn gì nữa, đi thôi!- Triệu Hoài hồi thần, ánh mắt lộ rõ vẻ gian tà.
Bách Hoa Yêu vẫy tay một cái, một hòn đá to liền dịch qua một bên. Mở ra một cánh cửa đi thẳng xuống lòng đất. Ngay lập tức, bọn họ đã đi vào bên trong. Cánh cửa cũng theo đó mà đóng lại, một màu tối đen. Cũng mai là Triệu Hoài có trang bị đầy đủ, lấy ra một cái đèn pin mà soi rọi đường đi.
- Không có người canh cửa sao? Chậc chậc chậc, không biết bọn họ lơ là vì yến tiệc hay là vì lí do gì đây. Loại chuyện trộm c·ướp này, đúng là không dễ làm mà!- Triệu Hoài vừa đi vừa nghĩ, muốn làm chuyện lớn thì phải suy tính đủ đường.
- Hướng này!- Theo sự chỉ dẫn của Bách Hoa Yêu, bọn họ liền một đường thẳng tiến.
Chẳng mấy chốc, đã thấy một cánh cửa. Nơi đó có hai người canh gác, bội phần uy nghiêm. Vì để tránh đối phương phát hiện, yêu người bọn họ liền nấp vào một bên mà quan sát tình hình. Muốn tiếp tục tiến bước, e là khó nhằn rồi đây.
- Thì ra canh gác ở đây sao? Xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều rồi!- Triệu Hoài đưa tay sờ cằm, nhỏ giọng mà nói.
- Hai người kia, là Siêu Việt giả. Ngươi tự mình đối phó đi, chuyện của ta đến đây là hết. Ngươi muốn ta đánh với bọn họ, ta đánh không nổi đâu!- Trước khi trở lại cơ thể Triệu Hoài, Bách Hoa Yêu còn thiện ý mà nhắc nhở lấy hắn ta.
- Way, đừng nói đi là đi vậy chứ, ở lại chơi chút đi, ở đây vui mà!- Triệu Hoài ra sức nếu kéo nhưng cũng chẳng thay đổi được gì, Bách Hoa Yêu không một lời hồi âm.