Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 551: Nham Mạch
Ngọn núi sau Học viện Long Cơ, tại hang động Cỏ Nhiệt Năng. Triệu Hoài bị Hương Lan bắt tới đây. Vẫn là khung cảnh quen thuộc đó nhưng hắn giờ đã khác xưa. À, cũng không khác là mấy. Vẫn là cái dáng vẻ hèn hèn bẩn bẩn đó.
- Thằng nhóc nhà ngươi, tiến bộ cũng nhanh quá đấy. Nhanh như vậy, đã đến tầng ba rồi!- Hương Lan nhìn hắn một lượt, từ đầu cho tới chân, cặn kẽ mà quan sát lấy.
- He he, không phải là nhờ mẹ nuôi đây, tận tình chỉ bảo hay sao?- Triệu Hoài khom lưng, nịnh nọt lấy đối phương.
- Bớt dẻo miệng lại đi, theo ta!- Nói rồi, Hương Lan liền đi trước mà dẫn đường.
- Mẹ nuôi, chúng ta đi đâu thế này?- Triệu Hoài lẽo đẽo theo sau, không quên thăm dò sự tình.
- Tầng ba của Thanh tâm tịnh nguyên pháp, không dễ đột phá như ngươi nghĩ đâu. Có phải, dạo gần đây thường xảy ra chuyện bất thường với ngươi không hả?- Hương Lan chính là cảm nhận được hắn sắp đột phá, nên mới cất công mà đem hắn tới đây.
- Mẹ nuôi nói thì con mới để ý, không biết vì sao dạo này tâm tình của con không ổn định. Cứ bị làm sao ấy, thậm chí lúc ngủ còn gặp phải ác mộng nữa. Bây giờ nghĩ lại, còn cảm thấy rùng mình đây này!- Triệu Hoài nhớ lại từng chút một mọi chuyện xảy ra gần đây, mới biết nguyên do là do đâu.
- Thanh tâm tịnh nguyên pháp, tâm không tịnh, lòng không thanh, làm sao hoá nguyên! Tầng một tầng hai còn dễ nhưng muốn đột phá đến tầng ba, bắt buộc phải từ bỏ tất cả. Một lòng hướng đến vô tự vô ngã, Thánh giả chỉ là trong tầm tay!- Hương Lan đến lúc này, mới đem bí mật thật sự của Thanh tâm tịnh nguyên pháp nói cho hắn biết.
- Còn nếu không từ bỏ được thì sao?- Triệu Hoài dừng bước chân lại, trầm mặc mà hỏi.
- Thì sẽ giống như ta hiện giờ, người không ra người ma không ra ma!- Hương Lan bình thản mà đáp nhưng trong cái bình thản này, lại có đôi phần tự mình chua xót lấy mình.
(Ta biết ngay mà, bà ta dạy cho ta công pháp này không có ý tốt lành gì cả. Giờ thì hay rồi, thân tàn ma dại. Khổ thế không biết!) Triệu Hoài một mặt đăm chiêu, bất giác mà rơi vào suy tư lúc nào lại không hay.
- Yên tâm đi, có ta ở đây. Ít nhất sẽ không để ngươi trở thành cái bộ dạng này. Theo ta!- Hương Lan thấy hắn ta đứng như trời trồng như thế, liền nói lời chấn an.
Càng đi sâu vào bên trong, nhiệt lượng mỗi lúc một tăng. Nhưng cái cảm giác này, lại ấm áp đến lạ. Khiến cho con người ta, bất giác mà đắm say vào nó. Quan trọng hơn cả, khí ở đây cực kì nồng đậm. Chỉ cần hít thở thôi, là đã có lợi ích không nhỏ rồi.
- Mẹ nuôi à, đây là đâu thế? Sao trước đó, con lại không phát hiện ra? (Hay lắm, có nơi tu luyện tốt như này lại giấu ta!)- Triệu Hoài đưa mắt nhìn quanh, mở lời thăm dò.
- Đây là nơi ta dưỡng bệnh, Nham Mạch. Ở đây, sẽ có hỗ trợ rất tốt cho việc đột phá Thanh tâm tịnh nguyên pháp của ngươi. Lên kia ngồi đi!- Hương Lan cũng không ngần ngại mà nói ra, bí ẩn của nơi này.
Mắt thấy là một chiếc giường làm bằng dung nham nóng chảy nhưng cảm giác mà nó mang lại, ấm áp như suối nước nóng vậy. Dễ chịu cực kì, còn là đôi phần thư giãn. Triệu Hoài theo lệnh, ngồi lên trên đó. Hơn thảy, khí ở đây, so với bên ngoài càng là nồng đậm gấp mấy phần.
- Vận khí đi! Điều chỉnh tâm trạng, để ta xem xem. Thanh tâm tịnh nguyên pháp của con, tu luyện đến mức nào rồi!- Hương Lan ra lệnh, Triệu Hoài cũng chẳng dám làm trái ý đối phương, ngoan ngoãn mà nghe theo.
Nhưng hắn cũng ngốc đến nổi, phô diễn hết năng lực thực sự của bản thân. Cái cần có thì nên có, cái không nên cũng không cần biểu hiện làm gì. Nhưng muốn qua mắt được đối phương, cũng không phải là chuyện dễ.
- Khí của con, sao lại có chút khác lạ vậy? Hình là, mạnh hơn trước đây nhiều thì phải?- Nhìn khí tức của hắn ta tỏa ra, cuồng cuộn như nước siết chảy mạnh, sinh cơ lại dồi dào không dứt, Hương Lan lấy đó làm ngạc nhiên.
(Mấy cái tên kia, đều nhìn không ra. Sao người mẹ nuôi này của ta, chỉ mới nhìn sơ qua là biết vậy?)- Gặp được cơ duyên xảo hợp nên có chút khác mà thôi. Mẹ nuôi cần gì phải để ý đến?- Triệu Hoài toát hết mồ hôi hột nhưng vẫn cố mà giả vờ điềm tĩnh, tìm cách lấp liếm cho qua.
- Chân Long Chi Khí cũng có thể tìm được, cao duyên xảo hợp của con cũng lớn quá rồi đấy!- Hương Lan biết là trên người hắn có nhiều bí ẩn nhưng cũng chẳng tiện mà vạch trần lấy.
- Hì hì, là mai mắn, là mai mắn cả đấy!- Trước tình thế này, Triệu Hoài chỉ cần nở ra một nụ cười tự tin tỏa nắng là được.
- Còn nữa, trên người con sao lại dính độc rồi?- Bất thường trên người hắn ta, Hương Lan vẫn là có chút kinh ngạc.
- Chuyện này mà người cũng có thể nhìn ra, đỉnh vậy?- Lần này, đổi lại người bất ngờ là Triệu Hoài. Chỉ với một ánh nhìn, đã nhìn thấu được hắn. Này, cũng thần thông quảng đại quá đi.
Ba ngày sau, Triệu Hoài một chút cũng không tiến triển. Mãi dậm chân tại chỗ, thậm chí còn có dấu hiệu thụt lùi. Từ Chiến giả cấp 4 sơ cấp, trở mình thành cấp 3 cao cấp. Điều này, còn là nằm ngoài dự liệu của hắn. Lần này, lỗ to rồi.
- Mẹ nuôi, cứ tiếp tục như này hình như không ổn cho lắm thì phải!- Triệu Hoài hai mắt đờ đẫn, tụt cấp thế này, hắn nhất thời khó mà tiêu hoá cho được.
- Ai bảo con không chịu buông bỏ chấp niệm, cứ khư khư giữ lấy như vậy làm gì!- Trước một màn này, Hương Lan cũng chẳng lấy gì làm lạ.
- Chấp niệm nói buông bỏ là buông bỏ được sao? Nếu dễ như vậy, người cũng đâu ra nông nổi này. Con cũng đâu có, khổ sở như này!- Triệu Hoài nằm ườn ra đó, vật vờ mà đáp lời.
- Tình là gì, lại khiến con người ta say đắm. Yêu là gì, lại khiến cho người ta dạy khờ. Vương là gì, vấn lại là gì, sầu tương tư. Khổ ải vô biên, đâu là nơi ta tìm đến!- Hương Lan ngẩng cao đầu, mượn cảnh ngâm ý.
- Mẹ nuôi à, giờ không phải lúc cảm thán đâu. Người tìm cách giúp con thì hơn. Ngoài việc buông bỏ chấp niệm ra, chúng ta không còn có cách nào khác sao?- Triệu Hoài ngồi bật dậy, nghiêm túc hơn hẳn.
- Có!- Hương Lan sau khi đắn đo một lát thì mới miễn cưỡng mà đáp lời.
( Có sao lại không nói sớm cơ chứ, báo hại ta tụt cả một cấp bậc lớn? Có biết là, vì để trị thương cho con rồng ngu ngốc kia. Khí còn không đủ dùng nữa là, còn chơi cái trò này!) Triệu Hoài cũng vì thế mà thực lực dạo gần đây của hắn ta không chút tiến triển, giờ lại gặp thêm cảnh này, khó lại càng thêm khó.
- Nhưng cách này nguy hiểm khôn lường. Năm xưa, ta chính là dựa vào nó mà đột phá. Đem bản thân đi đến cực hạn, sau đó lại đem cái cực hạn này kết hợp với tâm trí của bản thân. Tạo hình một mắt xích, rồi lại đem cái mắt xích đó phá bỏ. Như vậy, vừa có thể đột phá tu vi cũng đồng thời đột phá tầng ba của Thanh tâm tịnh nguyên pháp!- Hương Lan một lời tường tận, thiệt hơn trong đó để đứa con nuôi này tự mình hiểu rõ.
- Nghe ra cũng không khó lắm nhưng mà làm được hay không thì mới khó nói này. Chậc, phiền phức rồi đây!- Triệu Hoài tạch lưỡi một cái, cách thức này biến số cũng quá là cao đi. Đây có khác gì, tìm con đường c·hết cho bản thân đâu.