Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1977
“Nhưng… nhưng hai người vừa nãy cũng nói rồi, nếu ba ngồi tù, hai mẹ con con sẽ không có người bảo vệ, đến lúc đó Kiều Phàm đối phó với hai người dễ dàng như trở bàn tay, vì vậy ba thà để hai người rời đi, như vậy cho dù ba có ngồi tù, ba cũng không cần phải lo lắng Kiều Phạm sẽ ra tay với hai người.” Ba Giang lo lắng đến giậm chân, sau đó lấy điện thoại ra: “Không được, ba phải gọi điện cho Vy Vy, bảo con bé phái người lại dẫn hai người rời khỏi.”
CHƯƠNG 1977 (đọc tại Qidian-VP.com)
“Giang Hạ, con điên rồi!” Sắc mặt mẹ Giang biến đổi lớn.
“Không nguy hiểm.” Giang Hạ lắc đầu: “Ba, chỉ cần gia đình chúng ta ở cùng nhau, không có gì nguy hiểm cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 1977
“Đến rồi.” Giang Hạ gật đầu.
“Đúng vậy, ba.” Giang Hạ đứng dậy nắm lấy tay ba Giang: “Gia đình chúng ta nên tiến lùi có nhau, dù thế nào cũng nhất định phải ở bên nhau. Con tin rằng chỉ cần chúng ta ở bên nhau thì khó khăn nào chúng ta cũng có thể vượt qua. Còn có Kiều Phàm.”
Cho dù sau này bản thân khôi phục trí nhớ, biết được đứa trẻ không còn, sẽ rất đau lòng.
“Con biết mà còn bằng lòng bỏ đứa bé đi?” Mẹ Giang nhíu mày.
“Cái gì?” Ba Giang sửng sốt, sau đó nghĩ tới cái gì đó, liền nói: “Là bởi vì tôi còn chưa trở về sao? Nếu là như vậy, hai người căn bản không cần đợi tôi, hai người có thể đi trước, đợi tôi xử lý xong chuyện ở đây, tôi nhất định sẽ đi tìm hai người, bây giờ hai người cũng ở lại rồi, chẳng phải càng nguy hiểm sao?”
Nhưng so với ba mình, có đau khổ thế nào cô cũng tin rằng bản thân mình sau khi hồi phục trí nhớ cũng sẽ bằng lòng chịu đựng.
Lúc đầu, Giang Hạ quyết tự sát để dập tắt mối ân oán giữa Kiều Phàm và nhà họ Giang.
Mẹ Giang nhìn ông ấy: “Chúng tôi không đi nữa.”
Giang Hạ cười lắc đầu: “Mẹ, con không điên, con biết mình đang nói gì.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đừng.” Mẹ Giang nắm lấy tay ba Giang ngăn cản hành động của ông ấy: “Ông Giang, ông nghe chúng tôi nói, chúng ta là người một nhà, cho dù thế nào, chúng ta cũng ở bên nhau, tuyệt đối không tách rời nhau, tôi biết ông cũng vì muốn tốt cho hai mẹ con tôi nhưng đây không phải là thứ mà hai mẹ con tôi muốn, cho dù hai mẹ con tôi rời khỏi đây, để ông ở lại đây một mình, hai mẹ con tôi cũng sống không yên ổn, càng không vui vẻ gì, ông hiểu không?”
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn phòng bệnh: “Ba yên tâm đi, con sẽ không để cho ba phải ngồi tù đâu, cho dù điều kiện anh ta đưa ra là bảo con bỏ đứa bé, con cũng bằng lòng.”
Thậm chí, vì đứa bé, cô thà lưu lạc tha hương cũng không chịu để cho Kiều Phàm lấy đi đứa bé, cho dù là đi thôi miên để bản thân quên đi Kiều Phàm, quên đi tình cảm với Kiều Phàm – cha của đứa bé này, cũng vẫn muốn giữ lại đứa bé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba Giang lại nói: “Đúng rồi, sao hai người còn ở nhà, Vy Vy và người mà sếp Đường cử đến chưa đến sao?”
Nhưng sau khi biết mình có thai, cô đã từ bỏ ý định tự tử, có thể nói, Giang Hạ sống vì đứa con trong bụng.
Ba Giang và mẹ Giang đều biết con gái họ coi trọng đứa trẻ trong bụng mình như thế nào, có thể nói lấy tính mạng ra so sánh cũng không ngoa.
“Vậy tại sao hai người không rời khỏi cùng bọn họ?” Ba Giang nhíu mày không vui. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
