Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2094
Chương 2094
Kiều Phàm nhìn cô: “Nếu tôi nói đây đều là thật thì sao?”
Kiều Phàm thấy cô như con rùa rụt cổ, cảm thấy vừa giận vừa bất lực. Anh mím môi nói: “Sao cô không trả lời?”
Thấy Giang Hạ không lên tiếng, Kiều Phàm lại nói tiếp: “Cô cũng nghe thấy cuộc trò truyện của chúng tôi qua điện thoại rồi đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lẽ nào không đúng?” Giang Hạ nhếch môi giễu cợt: “Anh Kiều, thế chẳng lẽ những gì anh nói đều là thật hả?”
Khoảnh khắc đó, Giang Hạ cảm thấy trái tim mình run rẩy, hốt hoảng khó tả, sau đó lại vội vàng cúi đầu xuống.
Anh biết yêu cầu cô quay đầu lại và ngẩng đầu lên nhìn mình đã là thỏa hiệp rất lớn của cô rồi, nếu lần nào cô cũng phải thỏa hiệp, chắc chắn cô sẽ không chịu nổi.
Ánh mắt Giang Hạ lóe lên một cái, nhưng không nói gì.
Anh biết cô sẽ không tin lời mình nói, nhưng không ngờ rằng trong mắt cô, đó chỉ là mấy lời giỡn chơi.
Anh thế mà lại nói là thật?
Lỡ như cô khóc… (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật hả?
Lẽ nào anh thật sự yêu cô?
Giang Hạ nhướng mày nhìn anh, vừa vặn va phải đôi mắt sâu thẳm của anh.
Giang Hạ ngẩng đầu lên nhìn Kiều Phàm, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, như thể đang rất nghiêm túc, hoặc có thể chỉ là biểu cảm bình thường của anh.
Trước đây anh hận cô vô cùng, thậm chí còn mong cô và nhà họ Giang c·h·ế·t quách đi cho rồi.
“Mấy câu giỡn chơi?” Kiều Phàm cau mày.
Giang Hạ lại cụp mắt, vẻ giễu cợt nơi khóe miệng càng đậm: “Anh Kiều, anh đừng nói đùa nữa, đùa kiểu này chẳng buồn cười chút nào đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nên làm sao một người ghét cô lại có thể yêu cô được?
Mười năm qua anh không yêu cô, nhưng chưa đầy một tháng sau khi cô mất trí nhớ, anh lại yêu cô, chuyện này có khả năng không?
Giang Hạ bỗng ngớ người.
Đúng, chỉ đùa giỡn thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
CHƯƠNG 2094
Cô chắc chắn anh đang nghĩ ra thủ đoạn khác để sỉ nhục cô đây mà.
Cô vẫn không tin những gì anh nói là sự thật.
Quả nhiên là thế, anh nghe thấy tiếng cô làm vỡ ấm thủy tinh và đoán đó là cô.
Thật buồn cười!
Kiều Phàm sa sầm mặt, không suy nghĩ lung tung nữa: “Cô nói mình mới từ nhà họ Giang đến phải không? Thế lúc nãy cô đứng ở ngoài cửa đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
