Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 263: Hy vọng (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 263: Hy vọng (1)


Lê Hồng Ngọc có một chút ngạc nhiên về việc tại sao rất nhiều y tá ở đây lại nhìn Lê Uy Long một cách ngưỡng mộ và thần tượng như vậy.

"Đừng có bốc đồng. Đúng là chúng muốn tìm cả em để giải quyết món nợ hôm trước, nhưng may mắn em không có ở đây lúc đó nên chúng mới chuyển sang cướp món tiền trong chiếc túi. Nếu giờ em đi tìm chúng thì chắc chắn sẽ tự chuốc lấy cái c·h·ế·t mà thôi!" Lê Hồng Ngọc nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiền đã bị chúng cướp mất, làm sao em có thể lấy lại được?" Lê Hồng Ngọc hỏi.

Do đó, khi Lê Uy Long xuất hiện trở lại trong bệnh viện, tất cả đều bất ngờ và ngưỡng mộ.

Bởi vì đêm đó, nhiều y tá đã chứng kiến cảnh Lê Uy Long bị Hoàng Minh Yên bắt đi. Họ cũng biết rằng Lê Uy Long và Ánh Hạ đã quét sạch hơn hai trăm tên tội phạm ở Thung lũng Ngạc Na. Trong lòng họ hai người thực sự là những anh hùng vĩ đại.

Tối qua nữ y tá Bích Loan trực đêm. Nên hôm nay cô bé đang được nghỉ và không ở trong bệnh viện.

Chương 263: Hy vọng (1)

"Thôi được rồi, bây giờ chúng ta sẽ gác chuyện này lại đã. Chúng ta hãy đến bệnh viện để thăm bác trai, nhân tiện để kiểm tra xem cô có bị thương gì không." Lê Uy Long không muốn làm cô giáo lo lắng thêm, vì vậy anh đành đưa cô cùng đến bệnh viện trước.

Anh không vội gọi cho Thiên Thành, bởi vì đội quân tinh nhuệ gồm hai mươi binh sĩ đến từ chiến trường miền Tây sẽ sớm được gửi đến thành phố. Đến lúc đó, anh sẽ yêu cầu Thiên Thành dẫn đầu đội quân tiêu diệt Bai đầu trọc cùng đám đồng đảng cuớp bóc của bọn chúng. Và nhất định phải lấy lại tiền cho cô giáo.

Dù sao, Bai đầu trọc có mọc cánh cũng không thể trốn thoát, vì thế hắn có sống thêm vài giờ nữa cũng không đáng để Lê Uy Long bận tâm làm gì.

"Vậy… Vậy cô phải cảm ơn em rất nhiều."

Mặc dù Lê Hồng Ngọc không muốn sử dụng tiền của Lê Uy Long nữa, nhưng cô không có lựa chọn nào khác, cô đành nói:

"Cô Dung, cô đừng nói thế. Đây là việc em nên làm." Lê Uy Long nói.

"Cô Dung, đừng khóc, em sẽ giúp cô lấy lại hai trăm triệu đã bị cướp." Lê Uy Long nói.

"Vâng." Thế là Lê Uy Long lái xe và đưa Lê Hồng Ngọc đến bệnh viện. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy thì đừng nói thêm gì nữa. Chúng ta hãy đến bệnh viện càng sớm càng tốt." Cô giáo thở phào nhẹ nhõm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Lê Uy Long xuất hiện trong Bệnh viện Nhân dân, ngay lập tức anh đã thu hút sự chú ý của nhiều y tá bệnh viện. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Em nghĩ rằng không cần đâu. Muốn báo cảnh sát thì chúng ta lại cần phải có thêm lời khai, bằng chứng và nhiều thứ khác nữa, nó quá rắc rối, mà chúng ta vẫn cần đến bệnh viện để thăm bác trai! Mà khả năng lớn là họ cũng không thể tìm lại tiền cho cô được. Nếu mọi việc không thuận lợi như thế, sau này lũ Bai đầu trọc sẽ không để cô yên ổn đâu."

"Cô ổn, không cần kiểm tra thương tích gì của cô đâu. Tại sao chúng ta lại không báo cảnh sát và nhờ họ giúp đỡ xem liệu có lấy lại được tiền không?"Lê Hồng Ngọc hỏi.

"Không phải em đang nghĩ đến việc tìm bọn Bai đầu trọc để lấy lại tiền đấy chứ?" Gương mặt cô giáo trở nên căng thẳng.

"Cô không phải lo lắng về chuyện này. Em vẫn còn tiền trong thẻ. Em sẽ trả cho bác trai tiền mua thuốc." Lê Uy Long mỉm cười nói.

"Em có cách của riêng em." Lê Uy Long nói một cách chắc chắn.

"Vâng." Lê Uy Long thừa nhận.

Lê Uy Long biết bây giờ Ánh Hạ đã nhậm chức, nếu Lê Hồng Ngọc báo cảnh sát vụ này, cô có thể bắt được nhóm Bai đầu trọc. Nhưng anh không muốn cảnh sát can thiệp vào chuyện này, anh muốn tự mình giải quyết chúng. Pháp luật vẫn còn quá nhiều kẻ hở, những tên côn đồ kia có bị bắt vào trại thì chỉ sau một thời gian chúng lại có thể trở ra ngoài. Chúng sẽ tìm đến người tố giác là cô giáo của anh để trả thù. Hậu quả lúc đó sợ rằng không tưởng tượng nổi.

"Thôi được rồi. Nếu em thấy rằng không nên báo cảnh sát thì cô sẽ không báo nữa. Nhưng hôm nay cô phải trả tiền thuốc cho bố. Bây giờ cô không có tiền, cô biết phải làm gì đây?" Lê Hồng Ngọc bất lực gục đầu vào hai bàn tay.

Cả ông Lê Hùng Thanh và Kiều Vy đều được điều trị y tế tại Bệnh viện Nhân dân. vài ngày trước Lê Uy Long cũng đã điều trị chấn thương chân ở đây, nhưng bệnh viện này quá lớn đến nỗi anh không gặp Lê Hồng Ngọc trong bệnh viện vào lúc đó.

Anh biết rằng cách duy nhất để khiến Lê Hồng Ngọc cảm thấy tốt hơn là lấy lại tiền cho cô. Bởi vì nếu anh có đưa cho cô một khoản tiền khác, cô giáo sẽ cảm thấy rằng cô nợ anh quá nhiều. Nếu số tiền cô bị cướp được lấy lại, lại là một chuyện hoàn toàn khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 263: Hy vọng (1)